Thursday, June 16, 2016

Cuộc chiến tổng lực dẹp yên vụ cá chết !!!

 
Xã luận bán nguyệt san Tự do Ngôn luậnsố 245 ngày 15-06-2016

Hơn tất cả mọi thế lực chính trị khác của mấy ngàn năm lịch sử Dân tộc, Việt cộng sẽ lưu xú danh như một chế độ gây ra từ cuộc chiến này tới cuộc chiến khác.
Trước hết, với những kẻ như Hồ Chí Minh, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp, Lê Duẩn… Việt cộng đã gây ra cuộc chiến Đông Dương lần thứ nhất, mạo danh là cuộc chiến chống Pháp giành độc lập Dân tộc, một cuộc chiến vô ích, mà thực chất chỉ là mưu đồ thanh toán các đảng phái quốc gia để giành độc quyền cai trị cho cộng đảng. Bởi lẽ trong cùng thời gian, các nước khác ở châu Á và châu Phi đã thoát ra khỏi chế độ thực dân, lấy lại độc lập mà chẳng hề hao tổn xương máu của dân họ. Tiếp đến, với những kẻ như Lê Duẩn, Đỗ Mười, Phạm Hùng, Văn Tiến Dũng… Việt cộng đã gây ra cuộc chiến Đông Dương lần thứ hai, mạo danh là cuộc chiến chống Mỹ cứu nước, một cuộc chiến ngu xuẩn, mà thực chất chỉ là mưu đồ xâm lăng Việt Nam Cộng Hòa, mở rộng đế quốc đỏ xuống phía nam. Bởi lẽ trong cùng thời gian, tại hai nước bị qua phân là Đức và Hàn, thì Đông Đức không hề cất quân “giải phóng” Tây Đức, Bắc Hàn chẳng chút động binh “giải phóng” Nam Hàn, cốt để giữ tiềm lực cho toàn thể quốc gia và sinh mạng cho toàn thể Dân tộc.
Chưa hết, Việt cộng còn gây ra cuộc chiến bất nhân, tàn sát các nông dân giỏi giang của miền Bắc trong cái gọi là “cuộc Cải cách ruộng đất”, để như chặt lấy tay chân của đất nước, khiến xã hội triền miên lâm vào đói khổ và kinh tế lụn bại. Cũng phải gom vào cuộc chiến bất nhân này chiến dịch đánh tư sản, cải tạo công thương nghiệp tại miền Nam sau năm 1975. Tiếp đến là cuộc chiến điên khùng, trấn áp giới trí thức văn nhân nghệ sĩ trong cái gọi là “vụ án Nhân Văn-Giai Phẩm”, để như tàn phá chính đầu óc của dân tộc, khiến đất nước không còn sản sinh những giá trị văn hóa tinh thần cao đẹp. Cũng phải gom vào cuộc chiến điên khùng này chiến dịch trấn áp giới trí thức khoa bảng Việt Nam Cộng Hòa sau cái gọi là “ngày giải phóng”!
Nhưng như triết học và tôn giáo thường nói, con người sống trong mối tương quan ba mặt: thiên – nhân – địa. Cái chủ nghĩa, chế độ và chính đảng cộng sản, tự bản chất vô thần duy vật, chỉ muốn mình là chủ tể tối cao, nên khi chống lại Thượng Đế (và các tôn giáo) thì cũng chống lại con người (và đồng bào) như qua các cuộc chiến nói trên, rồi chống lại cả thiên nhiên nữa. Lịch sử nhân loại thế kỷ 20 và 21 cho thấy: tất cả mọi chế độ cộng sản từ Đông sang Tây, từ Nam chí Bắc, không trừ ngoại lệ nào cả, đều là những tai họa cho môi trường. Quả vậy, chẳng ai mà không biết rằng sau khi chiếm được miền Nam, Việt cộng liên tục gây nên cuộc chiến tàn độc phá hoại môi trường đất nước. Nào phá rừng: cả dãy Trường Sơn –buồng phổi của tổ quốc, kho trữ nước cho đồng bằng– giờ bị khai thác bừa bãi, chặt phá cạn kiệt, diệt luôn cả môi trường sống của các sắc dân thiểu số. Nào xây đập thủy điện: hàng trăm quả bom nước nay treo trên đầu dân miền Trung, mùa khô gây hạn hán, mùa mưa gây cuồng lũ, giết chết hàng vạn đồn điền ruộng lúa, cuốn trôi hàng vạn nhà cửa dân nghèo. Nào sử dụng các con sông hoặc như nơi tha hồ đổ chất thải, nhất là chất thải công nghiệp của các nhà máy dựng hai bên bờ, khiến hàng vạn bè lồng cá của nhân dân mất trắng, hàng vạn con người mang mầm bệnh ung thư vì dùng phải nước ô nhiễm; hoặc như nguồn khai thác cát sạn, làm sụp lở bờ sông, lôi xuống giang sơn Hà Bá vô số nhà cửa.
Ngoài ra, đang khi các quốc gia sống dọc theo sông Mékong từ hàng chục năm nay đã đề phòng nạn thiếu nước do việc Tàu cộng xây vô số đập ở thượng nguồn, bằng cách chuyển đổi cây trồng hay làm những hồ nhân tạo trữ nước sẵn cho dân họ, thì Việt cộng hầu như bỏ mặc mọi chuyện cho trời và cho dân, khiến vựa lúa khổng lồ Nam Bộ có nguy cơ tiêu tùng vì nạn hạn hán và ngập mặn như đang xảy đến. Chưa hết, trước việc để cho Tàu cộng khai thác bô-xít ở Tây Nguyên và việc tính xây nhà máy điện nguyên tử ở Bình Thuận, với một bộ máy quản lý mà từ lâu chỉ chứng tỏ vừa ngu dốt vừa tham lam, vì gian dối vừa vô trách nhiệm, những thảm họa môi trường nghiêm trọng đang chờ ụp xuống trên đầu dân tộc.
Nhưng thôi, ta hãy nói đến thảm họa môi trường biển đang hoành hành trước mắt. Hôm nay đã hơn 70 ngày kể từ vụ cá chết ở Vũng Áng rồi khắp các tỉnh miền Trung, thế mà công luận chẳng thấy có một tuyên bố chính thức nào về nguyên nhân ô nhiễm, một phán quyết rõ ràng nào về thủ phạm tội ác, một biện pháp đứng đắn nào để khôi phục môi trường, một hỗ trợ đúng nghĩa nào cho các nạn nhân thảm họa. Trái lại, người ta chỉ thấy có những trò rất đáng khinh bỉ và phẫn nộ, nằm trong một cuộc chiến tổng lực nhằm dẹp yên vụ cá chết.
Trước hết là trò lấp liếm vô trách nhiệm của Chính phủ. Sau sứ điệp ngầm “hãy an tâm” mà TBT Nguyễn Phú Trọng đã nhanh chóng trao cho Formosa ngày 22-04, thì đến những tuyên bố kiểu câu giờ của các quan chức. Thứ trưởng Bộ Tài nguyên và Môi trường Phạm Công Tạc phát biểu ngày 14-05-2016: “Có thể nói, tất cả lực lượng các tổ chức Khoa học và Công nghệ, nhà khoa học trong nước với những chuyên ngành có liên quan đã tham gia vào quá trình phân tích, đánh giá và xác định nguyên nhân của hiện tượng hải sản chết hàng loạt này. …Việc xác định nguyên nhân thực sự là một vấn đề lớn, phức tạp và đặt ra yêu cầu tiếp cận, xử lý bài bản, khoa học, khách quan, chặt chẽ và đúng pháp luật” Một thứ trưởng khác là Nguyễn Linh Ngọc lại nói hôm 01-06: “Bộ Tài nguyên và Môi trường được Chính phủ phân công thông tin về nguyên nhân cá chết và chúng tôi không ém thông tin. Có thông tin tới đâu chúng tôi sẽ thông báo tới đó”.
Chiều ngày 02-06, trong buổi họp báo thường kỳ tại Hà Nội, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ Mai Tiến Dũng thông báo: “Đã tìm ra nguyên nhân cá chết nhưng chưa công bố vì đang phản biện” !?! Hôm 08-06, thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, dự mít tinh Tuần lễ biển và hải đảo VN tại Nam Định, lại mạnh miệng hô hào như thể mọi chuyện đều bình thường: “Hãy phát huy hiệu quả nguồn tài nguyên biển cho phát triển kinh tế - xã hội. Mục tiêu đến năm 2020, kinh tế biển và ven biển đóng góp khoảng 53- 55% GDP và 60% kim ngạch xuất khẩu cả nước”.
Thứ đến là trò bưng bít vô lương tâm của Bộ Thông tin và Truyền thông. Truyền thông đại chúng hiện giờ bị kìm kẹp trong việc đưa tin, tin nhắn điện thoại bị chặn những từ khoá như "Formosa", "cá chết", "Vũng Áng"… Ngày 06-05, báo Dân Trí có bài của phóng viên Thế Kha mang tựa: “Bộ Tài nguyên - Môi trường: Formosa thừa nhận tự ý xây toàn bộ đường ống xả thải”, nhưng chỉ hai giờ sau bài báo đã bị gỡ xuống. Hôm 06-06, một tờ báo ở trong nước rút bài viết nhan đề “Nguyên nhân cá chết liên quan đến thủ phạm gây ra nguyên nhân đó” (lấy lại câu nói của bộ trưởng Trương Minh Tuấn), sau khi bài này lan truyền với tốc độ chóng mặt trên mạng xã hội. Hôm 12-06, báo chí trong nước dẫn lời ông Nguyễn Thành Phát, Phó trưởng Công an huyện đảo Lý Sơn, cho biết rằng “đã đi điều tra” và rằng “không có chuyện cá chết ở Lý Sơn [40 tấn] là do bị đầu độc” nhưng do “trời nắng nóng và có dòng nước nóng của hải lưu đi qua các lồng bè, gây cá chết hàng loạt”!?! Mới đây, 10-06, tại huyện Vĩnh Linh tỉnh Quảng trị đã phát hiện 30 tấn cá đông lạnh đánh bắt từ đầu tháng 04 có nồng độ cao phenol (một chất kịch độc), truyền thông nhà nước lại tiếp tục tung hỏa mù. Thậm chí phó cục trưởng cục An toàn thực phẩm, còn mạnh miệng tuyên bố: “Mỗi ngày ăn 2 lạng cá chứa phenol không gây hại sức khỏe”!
Trò đàn áp vô pháp luật của Bộ Công an. Trong tháng 5-6/2016, mọi người đều nhìn thấy trên mạng xã hội những thanh niên to khỏe được nhà cầm quyền nuôi dạy, bịt mặt, giấu mình trong đám đông và xông vào đánh đập dã man những người biểu tình, kể cả đàn bà con nít, chỉ vì họ đòi minh bạch một môi trường sống của những người cách xa họ cả ngàn dặm. Những tên bịt mặt đó nghiến răng hét vào bộ đàm: “ĐM! đập chết mẹ tụi nó”. Chưa hết, đám công an chìm nổi, dân phòng, thanh niên xung phong, côn đồ đầu gấu còn bắt một số biểu tình viên về đồn bót, đánh cho nhừ tử; thậm chí còn chơi trò mới là nhốt họ vào trại hỗ trợ xã hội cả mấy ngày, bỏ đói, đòi lột cả y phục. Hóa ra đây cũng chỉ là những nhà tù trá hình, với những côn an đội lốt nhân viên xã hội.
Trò ngăn chặn vô nhân đạo của Bộ Y tế. Đó là cấm xét nghiệm hay thông báo kết quả xét nghiệm cho những ai bị ngộ độc biển hay ngộ độc cá. Nạn nhân đầu tiên là thợ lặn Lê Văn Ngày, chết ngày 24-04-2016, sau khi thi công xây dựng đê chắn sóng ở cảng Sơn Dương. Hàng loạt thợ lặn ở khu công nghiệp này cũng có biểu hiện bị nhiễm độc nước biển. Tuy vậy, sau gần một tháng kiểm tra sức khỏe, họ chẳng những không nhận được kết quả mà còn bị đe dọa chấm dứt hợp đồng lao động. Vợ một thợ lặn còn tiết lộ: “Hôm trước các Cha muốn đưa mấy anh em thợ lặn đi khám, nhưng bác sĩ trong Sài Gòn nói rằng trên Bộ cấm rồi nên họ không dám làm. Tôi còn nghe có bác sĩ nói rằng bây giờ đi khắp VN, cả Hà Nội, Huế, SG cũng không có ai dám cho anh kết quả.” Điều này xác nhận một dư luận cho rằng các bác sĩ khắp cả nước, gặp trường hợp ngộ độc hải sản, đều buộc phải ghi nguyên nhân khác. Bộ Y tế cho tới giờ này vẫn im lặng vô cảm!
Trò đấu tố vô liêm sỉ trên truyền hình nhà nước. Người dẫn chương trình “60 phút mở - Chia sẻ trên mạng xã hội để làm gì” của VTV6 ngày 30-05 đã đặt câu hỏi cho vị khách mời, MC Phan Anh: "Tại sao bạn lại phải chia sẻ [trên Facebook] video clip hai con cá chết của Vũng Áng?", sau khi khẳng định chắc nịch video clip này của VTC là sai lầm ngụy tạo, mặc dầu cho đến nay, chưa có một cơ quan quản lý hay đơn vị báo chí chính thống nào xử phạt, hay khẳng định về clip cá chết là dàn dựng cả. Tạ Bích Loan, người dẫn chương trình, còn kéo theo một lô đấu tố viên khác (trong đó có một cựu đại tá công an xưng danh là thi sĩ) để tạo thế áp đảo nhưng thất bại. Và trước cơn bão phẫn nộ của quần chúng, chương trình 60 phút khốn nạn đó đã sớm bị xóa sạch.
Nói tóm, tất cả cuộc chiến đấu tổng lực, màn trốn tránh hoàn toàn của Việt cộng đã xác nhận mối nghi ngờ của công luận là đám quan chức liên quan tới Formosa đã nhận được lại quả từ tập đoàn hại dân hại nước này tới 4 tỷ đôla Mỹ. Nhưng thiệt hại gây cho đất nước thì không dưới 100 tỷ. Thế nhưng, những kẻ đó vẫn bình thản để cho biển chết, cá chết, dân chết, vì đối với chúng, không có Tổ quốc chẳng có Đồng bào. Việt Nam cũng chẳng phải là quê hương của chúng, vì từ lâu chúng đã chuẩn bị sẵn cơ ngơi ở xứ lạ, nơi chúng sẽ đến để hưởng thụ số tài sản kếch sù mà chúng đã cướp được từ đồng bào và từ mảnh đất nơi chúng đã sinh ra và lớn lên.
BAN BIÊN TẬP

....

0 comments:

Powered By Blogger