Thursday, August 31, 2017

Chúng ta phản ứng ra sao đối với các linh mục quốc doanh từ VN qua gây xáo trộn trong cộng đồng giáo dân ở Mỹ ?


AuthorJB Trường SơnPosted on: 2017-08-30


Hai linh mục Nguyễn văn Tường và Vũ Thành gây chia rẻ giữa cộng đồng giáo dân
Mục đích của một linh mục Công Giáo ở Việt Nam qua Mỹ xin được cai quản một giáo xứ tại Mỹ là gì ? Phải chăng đạo của nước Mỹ kém cỏi đến nỗi linh mục ở Việt Nam cảm thấy mình có bổn phận qua giáo hóa giáo dân Mỹ ? Nếu đó là đúng với những gì đang xảy ra thì thật nực cười và nghịch lý, giống như một thằng đói lại đi cứu đói một kẻ no ăn ! Vậy mục đích qua Mỹ của ông linh mục đó là gì và có đáng nghi ngờ chăng ? Xin thưa, ông ta chỉ có thể có 2 mục đích:
- Một là qua Mỹ để hưởng đươc tự do tôn giáo của nước Mỹ hầu phát triển niềm tin tôn giáo của mình, tức là ông ta phải mở mắt để học hỏi và tiếp nhận những điều hay tốt mà ở Việt Nam ông chưa có được, thay vì làm ngược lại là ra oai dạy dỗ và ép buộc giáo dân địa phương phải nghe và làm theo mình, nếu không sẽ trừng phạt.
- Hai là giúp bọn VC tuyên truyền và phá đạo cua nước Mỹ và gây chia rẻ giữa giáo dân địa phương, đồng thòi đe dọa loại bỏ họ ra khỏi giáo đường của họ.
Linh mục Nguyễn văn Tường là kẻ đáng nghi ngờ như đã nêu trên qua lời ông tuyên bố dẹp bỏ Cờ Vàng tại giáo xứ Saint Joseph ở vùng Tampa, một lá cờ đã sống chung với dân Việt yêu tự do qua bao đời con cháu và luôn phục vụ Thiên Chúa ở mọi nơi mọi lúc. Ông đã lộ rõ mình đang phục vụ cho mục đích thứ 2 nêu trên, đó là theo lệnh của bọn VC ma quỷ bên quê nhà để qua Mỹ triệt hạ giá trị của lá Cờ Vàng, đồng thời phá hoại các cộng đồng giáo dân công giáo đang giữ đạo yên ấm tại nơi đây, điển hình là tại giáo xứ Saint Joseph ỏ Tampa và Giáo xứ Các Thaáh Tử Đạo VN tại Houston. Mục đích phá hoại của các ông linh mục quốc doanh đó đã được trình bày trong các bài viết của bà Tôn Nữ Hoàng Hoa (phụ chú 1) và của JB Trường Sơn (phụ chú 2) đã được đăng trên Ba Cây Trúc trước đây.
Chính linh mục Tường cũng đã thú nhận khi lên tòa giảng xin lỗi (qua loa) rằng ông đã lỡ nóng giận xúc phạm cộng đồng giáo dân. Tuy nhiên sự xin lỗi đó chỉ là một kế hoạch và mưu mô để lấp liếm những sai lầm công khai, nhưng về hoạt động âm thầm thì linh mục vẫn tiếp tục xúc tiến để lủng đoạn gây chia rẻ trong giáo xứ và triệt hạ những thành phần chống Cọng của giáo xứ tại Mỹ.
Ngoài ông linh mục Nguyễn văn Tường (có thêm tên lóng là Tiến) quậy phá cộng đồng giáo dân Công Giáo tại giáo xứ St Joseph ở Tampa, còn có ông Linh Mục Vũ Thành của giáo xứ Các Thánh Tử Đạo VN ở Houston đã công khai phủ nhận ngày 30 tháng 4 là ngày quốc hận của Người Việt Tỵ Nạn và công khai khước từ làm lễ tưởng niệm cho Ngày Quốc hận.


Theo sự nhồi sọ của Việt Cọng, Linh Mục Vũ Thành khẳng định ngày 30 tháng 4 không phải là ngày quốc tang mà là ngày quốc kháng(kháng chiến chống Mỹ thành công) và ngày quốc cường dù cho dân Việt đã chết hàng vạn người trên đưòng chạy giặc, trong trại cải tạo và trên biển cả !!
Hành dộng và lời nói của Linh Mục Quốc Doanh Nguyễn văn Tường từ Việt Nam qua đã được một số người phụ họa để tiếp tục phỉ báng Cờ Vàng và lủng đoạn giáo xứ St Joseph tại Tampa
Đứng trước sự hoành hành của các giáo sĩ gây chia rẻ xáo trộn này, giáo dân công giáo cũng như người Việt yêu tự do đã vận động các giới chức trong giáo quyền cấp cao để xin can thiệp hầu vô hiệu hóa những hoạt động phá hoại của các linh mục đó, họ đã xin gặp Đức Ông Monsignor Robert Morris ở giáo phận St. Petersburg để nhờ Đức Ông gởi trả linh mục Nguyễn văn Tường về lại VN, hoặc cách chức cho làm những công việc khác bớt gây tác hại cho giáo dân hơn, nhưng Đức Ông cho biết là khó có thể giải quyết vấn đề này vì chưa có tiền lệ như vậy.
Theo thiển ý của chúng tôi thì nhũng người tuân giữ lề luật cũ xưa là những người không thích cải cách mà thích rập khuôn những gì trong quá khứ để tiếp tục chạy theo vết xe cũ, điều này thật trái ngược của giáo hội Công Giáo Hoàn Vũ hiện nay đang luôn thay đổi để thích nghi với cuộc sống của mọi giáo dân trong mỗi quốc gia và mỗi vùng. Xưa kia giáo hội tuyệt không cho phép ly dị, nhưng hiện nay giáo hội đã dễ dàng cứu xét việc ly dị cho những cặp không thể nào hòa hợp nhau. Cũng thế nếu một linh mục gây buồn phiền và xáo trộn trong cộng đồng giáo dân thì phải có biện pháp để xử lý hầu mang lại an bình cho con chiên bổn đạo, sao lại khư khư giữ thói xưa để bao che cho linh mục đó để tạo thêm nhièu vấn đề khó khăn cho việc giữ đạo của giáo dân ? Đã từng có sự thay đổi với tiền lệ truy tố các linh mục hiếp dâm ra toà thay vì bao che như trước thì nay sao lại không khai mở một lề luật mới để thuyên chuyển những linh mục có lập trường sai trái ra khỏi những giáo xứ không thích hợp để đưa họ đến những giáo xứ khác (ở Phi Châu chẳng hạn) là nơi mà lập trường của họ chẳng có thể đụng chạm đến ai cả ??
Bởi vì Monsignor Robert Morris, qua thư trả lời cho giáo dân và cộng đồng NVQG, đã tỏ ý không muốn giải quyết vấn đề cho nên một số nhân vật trong Cộng Đồng đã gửi thư dến báo Time để nhờ phổ biến sự kiện và can thiệp dùm, nhưng hiện nay vẫn chưa có ai trong ban biên tập báo này hồi đáp.
Dưới đây chúng tôi cho đăng tải 2 lá thư do Bà Tôn Nữ Hoàng Hoa chuyển đến Ba Cây Trúc nhờ phổ biến. Lá thứ nhất là thư trả lời của Monsignor Robert Morris (phiên bản tiếng Việt) để quý độc giả đọc và xét đoán. Lá thứ hai là thư của ông Newton Trần, chủ tịch Công đồng NVQG tại vùng St-Pete-Cleawater-Lago gởi cho ký giả Malena Carollo của Ban Biên Tập báo Time (mà chúng tôi kèm thêm bản chuyển ngữ do chúng tôi lược dịch qua tiếng Việt).
Chúng nghĩ rằng, nếu sau khi hai lá thư này được phổ biến rộng rãi để quý độc giả am tường và vận động giùm cho giáo xứ St Joseph ỏ Tampa… mà vẫn không mang lại kết quả thực tiển nào trong việc vô hiệu hóa sự phá hoại của linh mục quốc doanh Nguyễn văn Tường,… thì chúng tôi sẽ cho phổ biến tiếp một thư thỉnh nguyện lên mạng IPetition để xin chữ ký của toàn thế giáo dân Công Giáo cũng như những người có lòng yêu nước và chống Cọng khắp nơi trên thế giới mong khuyến khích và kêu gọi giáo quyền của giáo phận St Petersburg có thêm can đảm tạo lên một tiền lệ (a landmark decision) nhằm loại bỏ những thành phần mục tử gây xáo trộn giữa đàn chiên của giáo phận.

JB Trường Sơn

-------
Phụ chú:
(1) Những bài viết của bà Hoàng Hoa về ông linh mục Nguyễn văn Tường tại giáo xứ Saint Joseph ở Tampa :
(2) Bài viết về linh mục Vũ Thành ở giáo xứ Các Thánh Tử Đạo VN tại Houston của JB Trường Sơn :
*******
1- Thư trả lời của Monsignor Robert Morris của giáo phận St.Petersburrg
2- Thư của ông Newton Trần gởi nữ biên tập viên Malena Carollo

Kính gởi
Biên tập viên Malena Carolla
Ban Biên tập báo Time
Ngày 22 tháng 8 năm 2017
Kính thưa bà,
Tôi là Newton Trần, chủ tịch Cộng Đồng người Mỹ gốc Việt tại vùng St-Pete-Clearwater-Lago. Chúng tôi mong bà quan tâm đến một vấn để nghiêm trọng hiện nay đang đụng chạm đến Cộng Đồng người Việt ở Tampa Bay và hy vọng bà có thể giúp đỡ đạo đạt tiếng nói của chúng tôi lên giáo phận St Petersburg.
Trong tháng 6 năm 2015, giáo phận St Petersburg đã ký một hợp đồng xử dụng linh mục Peter Nguyễn Tường (hoặc Tiến) từ Việt Nam qua. Hợp đồng có thời hạn 3 năm đó đã cho phép LM Peter Tường nhập cảnh vào Mỹ với hộ chiếu "Công nhân tôn giáo". Nhu cầu đòi hỏi cho tình trạng nhập cư đặc biệt này có những điều khoản như sau:
Công việc tôn giáo được định nghĩa là công việc có bổn phận phải:
• Chủ yếu liên quan đến chức vụ tôn giáo truyền thống.
• Được thừa nhận như là một công việc tôn giáo giữa giáo đoàn .
• Chủ yếu liên quan tới, và dấn thân một cách rõ ràng vào, tâm khảm vững vàng hoặc thi hành các tín điều và niềm tin của giáo đoàn.
Công việc tôn giáo không bao gồm chủ yếu những chức vụ quản trị hoặc phò trợ như người trông coi nhà, công nhân bảo trì, nhân viên văn phòng, hoặc người gây quỹ hoặc những chức vụ tương tự chỉ nhằm quyên tiền cúng hiến. Những bổn phận quản trị giới hạn có tính cách bất chợt cho các lễ nghi tôn giáo thì được phép thi hành.
Việc học tập về đạo hoặc được huấn luyện về đạo không được xem là công việc tôn giáo, nhưng một công nhân tôn giáo có thể tham gia những khóa học hoặc huấn luyện thường xảy ra trong điều khoản R-1.
Thế nhưng linh mục Peter Tường đã nhiều lần xử dụng bục giảng để tuyên truyền những thông điệp chống lại những người tỵ nạn chính trị. Trong 3 tháng qua, cộng đoàn đã bị chia rẻ. Đa số các ngưòi tỵ nạn đó, những người đã liều chết để trốn khỏi nước Việt Nam cọng sản, đã hoang mang, sợ hãi và cảm thấy bị bách hại. Vì hiểu rõ và tôn trọng sự tách rời giữa giáo hội và Cộng Đồng dân sự, chúng tôi kính xin bà giúp đỡ chúng tôi nói lên cho Giáo Phận St Petersburg nghe những nguyện vọng của chúng tôi. Dù chúng tôi đã hội kiến với giáo phận nhiều lần nhưng Đức Giám Mục Parkes vẫn không giải quyết vấn nạn đó và vẫn để cho linh mục Peter Tường tiếp tục quản lý giáo đường St Joseph ở Tampa và tiếp tục dùng lý thuyết cọng sản để tẩy não những người tỵ nạn cọng sản chúng tôi tại đây. Xin hãy giúp đỡ chúng tôi để ổn định và mang lại bình an cho cộng đồng của chúng tôi.
Xin hãy liên lạc với chúng tôi để biết thêm chi tiết về hoàn cảnh này.
Kính thư,

Newton Tran
Chủ tịch cộng đồng
Tel# 813-399-0534

To: Ms. Malena Carollo
Time Staff Writer
August 22. 2017
Dear Ms. Malena,
My name is Newton Tran, President of The Vietnamese-American Community of the St-Pete-Clearwater-Largo.
We would like to bring to your attention a serious matter that is currently impacting the Vietnamese community in Tampa Bay and hope you can help us to raise our voice to the Diocese of St. Petersburg.
In June 2015, the Diocese of St. Petersburg signed a contract to employed Rev. Peter Tuong (Tien) Nguyen from Vietnam. The three-year contract allowed Rev. Peter Tuong to enter the U.S. with the “Religious Workers” visa. The requirements for this particular migration status have the following details:
Religious occupations are defined as occupations whose duties must:
Primarily relate to a traditional religious function;
• Be recognized as a religious occupation within the denomination; and
• Be primarily related to, and clearly involve, inculcating or carrying out the religious creed and beliefs of the denomination.
Religious occupations do not include primarily administrative or support positions such as janitors, maintenance workers, clerical employees, or fund-raisers or similar positions solely involved in soliciting donations. Limited administrative duties that are only incidental to religious functions are permissible.
Religious study or training for religious work does not constitute a religious occupation, but a religious worker may pursue study or training incidental to R-1 status.
However, Rev. Peter Tuong has repeatedly used the pulpit to spread anti-political-refugee messages. Over the last 3 months, the community has been divided. The majority, who risked their own lives to escape communist Vietnam, is frustrated, scared, and felt persecuted.
While we do understand and respect the separation of church and Community , We respectfully ask you to help us speak out to the Diocese of St Petersburg. Although we had met the diocese many times, Bishop Parkes still did not solve the problem and still let Rev. Peter Tuong continue to charge St. Joseph Tampa church and continue to use communist theory to whitewash us as communist refugees here. Please help us to stabilize and bring peace to our community.
Please contact us for further details regarding this situation.
Respectfully yours,

Newton Tran (Ms)
President
813-399-0534
-----------

Đập nước trở thành loại vũ khí thực sự nguy hiểm của Trung Quốc


SourceViet TimesPosted on: 2017-08-30
Nước đã trở thành loại vũ khí thực sự khiến Trung Quốc nắm trong tay một thứ đòn bẩy chính trị đáng kể đối với các quốc gia ở phương Nam.
Dư luận thế giới đang dồn sự chú ý tới loại vũ khí quân sự hạng nặng nguy hiểm mới được Bắc Kinh phát triển, trong khi rất ít người để ý một thứ vũ khí thực sự ghê gớm ít ai ngờ tới của nước này: đập nước.
Hối hả xây đập
Tạp chí Mỹ National Interest nhấn mạnh Trung Quốc đang sở hữu một thứ vũ khí có thể giúp nước này đưa 1/4 dân số thế giới trở thành con tin mà không phải bắn một phát đạn nào.
Theo đó, với hơn 87.000 con đập và nắm quyền kiểm soát cao nguyên Tây Tạng, thượng nguồn 10 dòng sông lớn nuôi sống 2 tỉ người, Bắc Kinh đang sở hữu một vũ khí hủy diệt hàng loạt. Cụ thể, Trung Quốc có thể xả nước từ các con đập lớn của mình, gây ra những trận lũ lụt kinh hoàng làm thay đổi toàn bộ hệ thống sinh thái ở các nước hạ lưu.
Trung Quốc biết rõ sức mạnh trực tiếp của nước. Thế nhưng, nhà phân tích Eugene K. Chow nhận định rất ít khả năng Trung Quốc sẽ chủ tâm thực hiện hành động hủy diệt như vậy đối với các nước láng giềng. Vấn đề là ở chỗ, Trung Quốc sẽ sử dụng đòn bẩy đầy hiệu lực này của một quốc gia ở thượng lưu để nắm quyền kiểm soát nguồn gốc thiết yếu nhất của sự sống.


Một đợt xả nước tại đập Xiaolangdi tại tỉnh Hà Nam - Trung Quốc Ảnh: AP
Các dòng sông lớn nhất châu lục - như Mekong, Dương Tử, Hằng, Ấn và Irrawaddy, được mệnh danh là "Các tháp nước châu Á" - đều bắt nguồn từ đỉnh dãy núi Himalaya và chảy qua biên giới Trung Quốc trước khi đến khu vực Nam Á.
Để thỏa mãn nhu cầu quá lớn về điện và nằm trong kế hoạch chuyển đổi năng lượng từ than đá, Trung Quốc đã lao vào xây dựng các con đập. Năm 1949, Trung Quốc chỉ có chưa đến 40 đập thủy điện nhỏ nhưng nay số đập ở nước này đã vượt qua tổng số đập ở Mỹ, Brazil và Canada cộng lại.
Riêng trên thượng lưu sông Mekong, Trung Quốc đã xây dựng 7 đập lớn và lên kế hoạch xây dựng thêm 21 đập nữa. Hoạt động xây dựng tăng mạnh lâu nay đã làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến môi trường và gây ra nỗi lo sợ ở các quốc gia hạ lưu.
"Ngoài các vấn đề về môi trường, các con đập ở Tây Tạng còn có thể tác hại thảm khốc đối với Ấn Độ. Chúng có thể tuôn tràn cơn thịnh nộ khi xảy ra động đất, tai nạn hoặc do hành động phá hoại và có thể được sử dụng chống Ấn Độ nếu xảy ra chiến tranh" - chuyên gia Milap Chandra Sharma, Trường ĐH Jawaharlal Nehru ở New Delhi, bày tỏ lo ngại.
Quân bài để mặc cả
Ấn Độ đã thấm thía sự nguy hiểm của những đợt xả nước bất ngờ từ các đập của Trung Quốc, từng gây ra lũ lụt đáng sợ, trong đó một trận lũ từng gây thiệt hại ước tính 30 triệu USD và biến 50.000 người ở miền Đông Bắc Ấn Độ trở thành những kẻ không nhà.
Chưa hết, mỗi năm, cứ vào mùa mưa ở Trung Quốc, các quốc gia ở hạ lưu lại trong tình trạng báo động cao độ khi các con đập Trung Quốc xả nước để làm giảm áp lực mà chẳng mấy quan tâm chuyện cảnh báo. Ngoài lũ lụt, các con đập ở Trung Quốc còn được cho là có trách nhiệm về các trận hạn hán ngày càng tồi tệ hơn.
Hai thái cực nêu trên không chỉ làm nổi bật tác động đến môi trường của các con đập Trung Quốc mà còn là sự nhắc nhở thẳng thắn về tầm ảnh hưởng của Trung Quốc đối với các quốc gia phương Nam.
Qua việc kiểm soát dòng chảy nguồn nước trong khu vực, Trung Quốc có được một thế lực to lớn và nước này đã bị cáo buộc lạm dụng điều đó. "Trong ngoại giao, Trung Quốc vẫn sử dụng các con sông là quân bài để mặc cả" - ông Tanasak Phosrikun, nhà hoạt động Thái Lan, khẳng định.
Tuy nhiên, Trung Quốc đã phủ nhận các cáo buộc này. Năm 2016, phản ứng trước sự phẫn nộ của Ấn Độ liên quan đến các con đập của Trung Quốc, tờ Global Times tuyên bố: "Mối quan hệ Trung Quốc - Ấn Độ không nên bị ảnh hưởng bởi "cuộc chiến tranh nước" không có thực". Theo bài báo, Ấn Độ không cần phải có hành động thái quá đối với các dự án xây dựng đập vốn nhằm mục đích giúp phát triển hợp lý và tận dụng các nguồn nước.
Phủ nhận "cuộc chiến tranh nước" nhưng trong năm nay, Trung Quốc đã từ chối chia sẻ dữ liệu thủy văn với Ấn Độ, dù đã ký kết thỏa thuận. Dữ liệu trên rất quan trọng trong mùa mưa bởi nó sẽ giúp Ấn Độ dự báo một cách chính xác các trận lũ và đưa ra cảnh báo, cứu sống được tính mạng nhiều người và giảm thiểu thiệt hại.
Như thế, vô tình hay cố ý, nước đã trở thành loại vũ khí thực sự khiến Trung Quốc nắm trong tay một thứ đòn bẩy chính trị đáng kể đối với các quốc gia ở miền Nam nước này.
------------
Hàng trăm người chết vì lũ lụt ở Ấn Độ
AuthorNgọc HuânSourceVOVPosted on: 2017-08-30
Tổng số người chết do mưa lũ trong toàn Ấn Độ đã lên tới hơn 300 người. Ngoài ra, hơn một triệu hộ gia đình nước này bị ảnh hưởng vì lụt lội. •
VOV Các quan chức Ấn Độ hôm 28/7 cho biết, mưa lớn trong suốt những tuần qua đã gây nên tình trạng lũ lụt trên diện rộng tại các khu vực của bang Gujarat ở miền tây Ấn Độ, làm ít nhất 120 người thiệt mạng.


Lũ lụt ở Ấn Độ. Ảnh: BBC.
Hiện tổng số người thiệt mạng do mưa lũ trong cả nước lên tới hơn 300 người; đồng thời hơn 1 triệu hộ gia đình bị ảnh hưởng.
Một quan chức của Cơ quan Quản lý Thảm hoạ Ấn Độ cho biết, hệ thống cơ sở hạ tầng tại các khu vực thuộc bang Gujarat cũng bị tê liệt; sân bay Ahmedabad, trung tâm thương mại chính của Gujarat bị ngập nước, buộc các hãng hàng không phải chuyển hướng chuyến bay; trong khi có tới hơn 150 nhà máy buộc phải đóng cửa.
Đến nay, các lực lượng cứu hộ của Ấn Độ vẫn đang tích cực triển khai các gói cứu trợ đối với người dân tại Gujarat cũng như bang lân cận Rajasthan.
Trong khi đó, chuyên gia nông nghiệp tại Ấn Độ cảnh báo, mưa lớn và lũ lụt không chỉ ảnh hưởng nghiêm trọng tới vụ thu hoạch bông và kê tại các địa phương khác nhau ở Gujarat và Rajasthan, mà điều đáng lo ngại nhất là mưa lũ kéo dài có thể dẫn đến sự lây lan của các loại sâu bệnh.
Theo Cục Khí tượng học của Ấn Độ, mùa mưa tại nước này bắt đầu từ tháng 6 và kéo dài trong 4 tháng, nhưng đến nay mưa lớn đã vượt mức trung bình 4% kể từ khi mùa mưa bắt đầu./.
Ngọc Huân/VOV-Trung tâm TinTheo Reuters

NHẬN ĐỊNH VỀ THƯ CỦA Ô LÊ MINH THIỆP - VỤ HIẾN CHƯƠNG CỦA CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT HOA THỊNH ĐỐN



AuthorHoàng Lan ChiPosted on: 2017-08-30


Nguyễn Văn Thành-Đinh Hùng Cường-Lê Minh Thiệp
Ông Lê Minh Thiệp, trong Ban Tu Chính HC của cộng đồng Hoa Thịnh Đốn gửi mail viết vầy: “Tôi thấy CT/ĐHC bị quá nhiều oan ức,chụp mũ nhưng chúng ta không thể làm gì để giải tỏa vì thế lực chống đối của họ quá mạnh để áp đảo chúng ta. Việc làm của chúng ta dù thiện tâm, thiện chí đến đâu họ cũng không chấp nhận.Tốt nhất là thôi, chúng ta phó mặc cho Trời, họ muốn làm gì thì làm. CĐ nầy đi về đâu, họ chịu trách nhiệm với lịch sử”. Ngưng trích Lê Thiệp.
Hoàng Lan Chi viết:
1) Ông Thiệp nên trưng chứng cớ việc ông cho rằng ô Đinh Hùng Cường bị nhiều oan ức, chụp mũ? Nếu không trưng được, ông Thiệp nên xin lỗi đồng hương và hứa không tái phạm trong tương lai.
2) Đây là những gì mà mọi người tố cáo về ô Đinh Hùng Cường ( Cựu CT Trần Nhật Thăng, Bà Trần Thị Tụ, bà Bé Bảy). Nếu ông Lê Minh Thiệp không phản bác được thì ông cần xin lỗi đồng hương và nên từ nhiệm mọi chức vụ.
3.1) Tội vi phạm hiến chương vì không theo đúng thủ tục tu chính:
Ô Đinh Hùng Cường gửi xấp Tài Liệu cho Hội Đồng ĐD với tên “Tuyên ngôn và Điều Lệ Cộng đồng” ( không có chữ Dự Thảo. Ô Thiệp rõ chưa?) kèm với “Phiếu Biểu Quyết” (Yes or No) ( Ô Thiệp rõ chưa?) . Vậy GIAI ĐOẠN THẢO LUẬN ĐÂU? Ô Lê Minh Thiệp trả lời mau? Chứng cớ đây:
3.2- Tội tự ý bổ nhiệm ô Nguyễn Văn Thành:
Ông Trần Nhật Thăng tố cáo ô Đinh Hùng Cường như vầy ( Trích ô Thăng: Theo lá thư ngày 8/8/2017 của ông Chủ tịch Cộng Đồng, Ủy Ban Tu Chính này do “tân Hội Đồng Đại Diện giao phó trách nhiệm”. Nhưng trong buổi họp ngày 24/8 với Hội CSV/QGHC , ông Chủ Tịch cho biết Ủy Ban này do Văn Phòng Thường Trực (VPTT) thành lập. Nếu Ủy Ban này do VPTT thành lập và ông Chủ tịch Cộng Đồng cũng là Chủ tịch của VPTT thì tánh cách độc lập của Ủy Ban này tự nó không thể có được trừ phi có một văn thư chính thức của ông Chủ Tịch xác nhận hay ban cho Ủy Ban này tánh cách độc lập. Cho đến nay, ông Chủ Tịch chưa hề chứng minh sự hiện hữu của bản văn này. Nếu không có văn thư này, tánh cách độc lập của Ủy Ban Tu chính không được thành lập. Ngưng trích).
Điều này sai hay đúng ô Lê Minh Thiệp? Trả lời mau !
3.3-Tội nói láo trên radio Ngụy Vũ và Dương Phục
Ô Đinh Hùng Cường, khi trả lời các Đài Phát Thanh, đã nói láo rằng ông ta độc lập với Ban Tu Chính, rằng ông ta theo đúng thủ tục tu chính. Đó là tội lường gạt đồng hương.
3.4-Tội vu cáo người chỉ trích mình:
Ô Đinh Hùng Cường đã vu cáo cho những người chỉ trích ô ta về vụ Hiến Chương DC rằng (có thế lực, tổ chức của cs ở đằng sau) khi trả lời Dương Phục ở radio.
Ô Lê Minh Thiệp hãy chứng minh tổ chức cs nào đứng đằng sau ô Trần Nhật Thăng, Lê Hữu Em , Bà Bé Bảy, bà Trần thị Tụ, ô Đỗ Văn Phúc, ông Nguyễn văn Tần và đông đảo chiến hữu trong Liên Hội CCS? Nếu không chứng minh được thì rõ ràng ĐHC mang tội vu cáo. Ông Thiệp rõ chứ?
Suốt từ 75 đến nay, những người trên ( Ô Thăng, Em, Tần, Phúc, Bà Bé Bảy , Tụ…) đã làm gì hại cho cộng đồng? Còn ô Đinh Hùng Cường, ông đã làm gì? Ông Cường kể ông ta có tham gia chống cộng : chúng tôi ghi nhận. Chúng tôi cũng ghi nhận vầy: ông Cường và gia đình phụ trách xe hoa cho July 4th và đã vô tình làm xe có nền đỏ sao vàng, ông Cường đã tổ chức ĐH Chính Nghĩa cho Hoàng Cơ Minh, và tệ hại nhất, ô Cường đã dùng mọi thủ đoạn xấu xa, nhơ bẩn ( bị khắp nơi chỉ trích) để đoạt cho bằng được chức chủ tịch Cộng đồng Hoa Thịnh Đốn. Lý do nào? vì mong muốn phục vụ cộng đồng hay vì phải tuân theo lịnh của một tổ chức chính trị nào đó? Hãy lấy cái đầu ra suy nghĩ để thấy rằng một người không từng tham gia cơ cấu Tổ Chức Cộng Đồng mà nay tung lực lượng (gia đình, bạn bè) để ghi danh ồ ạt các hội mới vào phút chót, với ý đồ chiếm phiếu ưu tiên khi bầu cử, thì nghĩa là gì ?!
3.5-Tội cố tình gây khó dễ, lăng ba vi bộ
Trong buổi họp ngày 23/8/2017 với Hội Cựu Sv QGHC, ô Đinh Hùng Cường và nhóm của ông ( Nguyễn Văn Thành, Lê Minh Thiệp) ngoài miệng thì thừa nhận (đã sai, sẽ rút nhóm chữ “không cộng sản”) nhưng ô Cường (có lẽ phải chờ chỉ thị của ai đó như ô Trần Nhật Thăng đã nêu) đã cù cưa, gây khó dễ, làm ô Em khốn khổ vì cái trò lăng ba vi bộ của ô Cường, đã ngoan cố với lý do phải trình VP Thường Trực về một sự việc mà ô Thăng-Em đã chứng minh nó ĐÃ SAI ngay từ căn bản. Đó là không phải Bản Dự Thảo Tu Chính mà là bản “Tuyên Ngôn và Điều Lệ”! Bản “Tuyên Ngôn và Điều Lệ” này ( không có chữ Dự Thảo) lại có kèm Phiếu Biểu Quyết ( Yes/or NO) phải nộp trước ngày 25/8! Còn buổi họp HĐ Đại Diên là tháng 9/2017. Tất cả mọi người đã thấy rõ SỰ LẮT LÉO, THỦ ĐOẠN NÀY của Đinh Hùng Cường. Người quốc gia không ai thủ đoạn như thế với chiến hữu. Chỉ có VC, Việt Tân-ma, mới chuyên môn dùng thủ đoạn này.
Tôi cổ vũ và năn nỉ đồng hương vùng Hoa Thịnh Đốn hãy xem các bài viết từ chúng tôi và chiến hữu, xem thư của các ông ( báo cáo của ô Cường, thư ngỏ của ô Thành và Thiệp) rồi Xem KỸ youtube.
Tôi tin tưởng các đồng hương sẽ nhận thức được rõ vấn đề. Sẽ nhìn được rõ cái THÁI ĐỘ NGOAN CỐ của ô Cường, cái VẺ MẶT VÊNH VÁO của ô Thành ( khi ông vặn ông EM là vì sao không cấm cả điều 21 ! Vì thế tạo khe hở cho ông Thành lách là sửa nhóm chữ “chống cộng=không cs) !!!, cái THÁI ĐỘ VU CÁO ĐỂ TOAN TÍNH BỎ CHẠY của ô Thiệp ( vu cáo là mọi người không tin tưởng VP Thường Trực nên cả ba người xin ra về!)
3-Ông Thiệp viết “ CĐ nầy đi về đâu, họ chịu trách nhiệm với lịch sử”.
Hoàng Lan Chi viết: Ngay từ nhiệm kỳ đầu tiên, Tổ Chức Cộng Đồng với Bản Hiến Chương được nộp cho chính quyền Virginia để hợp pháp hóa dưới danh 503c- nonprofit organization. (vì sao các chủ tịch sau này đã quên renew thì tôi không biết)
Song song với Hiến Chương là Bản Điều Lệ và Nội Quy, chỉ dùng cho cộng đồng. Bản này được soạn thảo để coi như kim chỉ nam cho mục đích, lý tưởng của các anh chị em thời đó khi họ ngồi lại với nhau và thành lập Tổ Chức Cộng Đồng. Do đó, họ đã ghi rõ không được sửa đổi. Nay, Nguyễn Văn Thành, lợi dụng khe hở hiến chương, bỏ điều 21 để rồi sửa ( cộng đồng chống cộng thành cộng đồng không cộng sản): là đã chà đạp lên Lý Tưởng của những sáng lập viên ngày xưa và cả những người đồng ý tham gia với Tổ Chức Cộng Đồng ngày nay!
Nếu vì lý do nào đó mà ô Đinh Hùng Cường cố tình chen vào Tổ Chức Cộng Đồng này, cướp cho được tổ chức này, rồi tìm cách hủy bỏ mục đích, lý tưởng chống cộng của cộng đồng: thì CHÍNH ô ĐINH HÙNG CƯỜNG, NGUYỄN VĂN THÀNH, LÊ MINH THIỆP là những người PHẢI CHỊU TRÁCH NHIỆM TRƯỚC LỊCH SỬ.
Nếu, nếu nhé, ô Lê Thiệp hay ô Cường hay ô Thành tố cáo với chính quyền về tổ chức Hoa Thịnh Đốn và phụ cận bất cứ điều gì: thì như ông Lê Hữu Em gợi ý: kệ nó. Lúc đó, chúng tôi sẽ bầu người khác, sẽ register một nonprofit organization với bản Hiến Chương cũ để có license hợp pháp. Rồi sau đó, Ban Tu Chính mới sẽ làm việc để hoàn thiện hiến chương cũ.
Lịch sử Tổ Chức Cộng Đồng sẽ ghi tên 3 ông như là những kẻ đã toan tính chà đạp lên Lý Tưởng của cộng đồng (lý tưởng quốc gia và chống cộng), NẾU NHƯ CÁC ÔNG đã làm bậy và nay lại có ý đồ thưa gửi Tổ Chức Cộng Đồng với chính quyền ( như Nguyễn Văn Thành đã có vẻ hăm dọa như thế. Xin nhớ là tôi dùng chữ có vẻ và không khẳng định.

Hoàng Lan Chi
30/8/2017
****
BÀI LIÊN QUAN
1-Đây là các clip ngắn ( 1 hoặc 5 phút) cho từng mục quan trọng, được cắt ra từ youtube chính của buổi họp ngày 23/8 của Hội Cựu SV QGHC:
3-Đây là các bài viết:
-------------

Kêu Gọi Biểu Tình Chống Cờ Máu tại San Francisco vào ngày mai 31 tháng 8 năm 2017


AuthorHội Bến Tre- Kiến Hòa Bắc CaliPosted on: 2017-08-30

Miệng lưỡi Việt cộng

Bùi Lộc (Danlambao) - Ông Trần Đức Cường, được gọi là Phó tiến sĩ, nguyên Viện trưởng Viện Sử học và hiện là Chủ tịch Hội Khoa học lịch sử Việt Nam đồng thời là Chủ biên bộ sách Lịch sử Việt Nam nói; “Bản chất chính quyền Sài Gòn và Quân đội Sài Gòn theo chúng tôi không có gì thay đổi cả. Đấy là một chính quyền được dựng lên từ đô la và vũ khí, thực hiện chiến lược toàn cầu của Mỹ, ngăn chặn chủ nghĩa Cộng sản lan xuống vùng Đông Nam Á, đồng thời chia cắt đất nước Việt nam một cách lâu dài, biến Miền Nam thành thuộc địa kiểu mới và căn cứ quân sự của Mỹ. Điều đó không có gì nghi ngờ cả.”

Thứ hai, Quân đội Sài Gòn thực chất được Mỹ trang bị hoàn toàn và quan trọng hơn là thực hiện mưu đồ của Mỹ. Đó cũng là một đội quân đi đánh thuê. Thực chất các nhà sử học không có một đánh giá nào khác so với thời gian trước đây.

Quân đội Sài Gòn là một đội quân đánh thuê, được dựng lên từ đô la và vũ khi Mỹ, còn quân đội cụ Hồ thì sao? Có phải tất cả các loại vũ khí mà bộ đội cụ Hồ xử dụng để xâm lăng Việt Nam Cộng Hoà như AK47, B40, Hoả tiễn 122 ly, súng cối 82 ly, xe tăng T54, các loại Molotova hay Hoả tiễn Sam, Mig21, xăng dầu, thuốc thang và các dụng cụ y khoa đều được sản xuất ở Hà Nội hay nơi nào đó tại Bắc việt, đại loại là “Made in Việt cộng” không. Cón lính phòng không điều kiển Hoả tiễn Sam là con cụ Hồ hay lính Liên sô; cũng như một số phi công máy bay Mig, công dân Bắc hàn hay Việt Nam. Chưa kể một đội quân Trung quốc đông đảo bảo vệ Miền Bắc khi lính cụ hồ hầu hết tham gia đi đánh chiếm Miền Nam.

Rối đến những bao gạo, những hộp ruốc thịt, những thỏi lương khô hay những thùng mỡ heo, những thùng mắm còng phát xuất từ Trung quốc, những bao đường phát xuất từ Cuba cho lính cụ Hồ ăn khi xâm lăng Miền Nam thì sao? Chưa kể nón cối vá quân trang quân phục và ngay cả quần áo cho tù binh cũng đều do Trung quốc sản xuất. Và sau cùng người ta nghĩ gì về câu nói của Lê Duẫn, Tổng bì thư của Đảng CSVN: "Đánh Mỹ Nguỵ là chúng ta đánh cho Liên sô và Trung quốc.”

Chính những vũ khi và thực phẩm này mà Phạm Văn Đồng thay mặt Hồ Chí Minh phải ký Công hàm công nhận Hoàng Sa, Trường Sa là của Trung cộng năm 1958 để trả nợ cho Trung cộng đó sao. 

Trung cộng đã từng gọi Việt công là kẻ vô ơn vì đã chóng quên sự đỡ đầu cũng như những quân viện to lớn để có thể xâm lăng Miền Nam và đã hơn một lần Ủy viên Quốc vụ viện Trung quốc Dương Khiết Trì sang Hà Hội răn đe lãnh đạo CSVN và Tờ Hoàn cầu Thời báo đã viết: “Nói chuyện với Việt Nam, Trung quốc thúc giục đứa con hoang đàng hãy trở về nhà,” sau vụ Trung quốc đưa Giàn khoan 981 Hải dương xuống Biển Đông vào tháng 5, 2014 xâm phạm lãnh hải Việt Nam bị dân chúng rầm rộ xuống đường biểu tình phản đối. (RFA 20.06.2014)

Có người đưa ý kiến bộ sử có lợi cho sự hoà giải dân tộc. Điều này đã được Thiếu tướng Lê Minh Đảo trả lời một cách thoả đáng: “Muốn hoà hợp hoà giải với chúng tôi, trước hết hãy hoà giải với ngay những người dân trong nước đã.”

Mới chỉ thấy người ta nêu lên một vấn đề Chính quyền và Quân đội Ngụy được đổi là Chính quyền và Quân đội Sài Gòn. Ngay trong từ ngữ này, người ta cũng thấy có cái gì lắt léo, ma giáo của Việt công, vì khi gọi là Chính quyền và Quân đội Sài Gòn chúng lại đã đổi Sài Gòn thành Thành phố Hồ Chí Minh ngay sau ngày chiếm trọn Miền Nam. Nếu một người không hay biết gì về Sài Gòn trước đây thì họ sẽ hiểu ra sao khi đọc thấy Chính quyến và Quân đội Sài Gòn hay chỉ là một chính quyền và quân đội trên mây.

Còn rất nhiều vấn đề khác nhưng chưa thấy ai đề cập đến trong bộ sử này; chẳng hạn:

Nguồn gốc thật sự hai lá quốc kỳ: một là nền vàng ba sọc đỏ mang tính kế thừa của Triều đại Nhà Nguyễn và hai là nền đỏ sao vàng của Tỉnh Phúc Kiến, Trung quốc do Hồ Chí Mình mang về đầu tiên chỉ là cờ đảng của csvn.

Cải cách ruộng đất long trời lở đất và thực chất của việc sửa sai ra sao, đã dẫn đến cái chết của khoảng 15.000 người vô tôi (Tuần báo Time 1.7.1957) và những tai hoạ phá nát truyền thống gia đình, đảo lộn luân thường đạo lý: con cái phản kháng, đấu tố cha mẹ, hàng xóm tố cáo lẫn nhau tạo nên một xã hội chỉ còn sống bằng lừa lọc và dối trá. Tiếp đến là đàn áp Phong trào Nhân văn Giai phẩm nhằm triệt hạ tầng lớp trí thức sống theo lương tri không khuất phục đảng.

Cuộc Tổng Tấn công Tết Mậu thân (1968) của những con người máu lạnh đã giết bằng cách chôn sống tập thể hơn bảy ngàn dân Huế. 

Tiếp đến là ký kết Hiệp định Đình chiến Paris năm 1973 và những bội ước sau đó qua trận tấn công Tỉnh Phước Long năm 1974 và tiếp sau là Chiến dịch Hồ Chí Minh năm 1975 đánh đuổi hoàn toàn Đế quốc Mỹ, nhưng khi tiến vào Sài Gòn, họ chẳng hề thấy có quân đội Mỹ chiến đấu nào còn ở Miền Nam vì họ đã rút đi hết rồi, chỉ còn lại Quân lực VNCH tự lực cố gắng chiến đấu với vc để bảo vệ một quốc gia Miền Nam hoàn toàn độc lập có chủ quyền mà bây giờ việt cộng đang muốn vịn vào để đấu tranh đòi lại chủ quyền Hoàng Sa và Trường Sa từ tay Trung cộng.

Trong những ý kiến về bộ sử mới này, ông Nguyễn Thanh Tuấn: “Yêu cầu phải thu hồi bộ sách lịch sử mới xuất bản và những người biên soạn bộ sử mới là vô trách nhiệm, làm không công cho Mỹ phá hoại đất nước.” Có người tự hỏi Mỹ có lợi gì do bộ sử này mang lại hay nhờ bộ sử này mà Mỹ có thể mang quân trở lại để bảo vệ Việt Nam trước hiểm hoạ Trung cộng như Quân đội Mỹ đang làm tại Nam Hàn và Nhật Bản. 

Khi đọc ý kiến trên của ông Tuấn, tôi thấy ông cũng chẳng cần phải yêu cầu thu hồi bộ sách này vì thực ra có lẽ nó cũng chẳng có được bao nhiêu giá trị, nhưng chỉ là một tài liệu cho thế hệ hậu cs tham khảo mà thôi để xem cs viết gì thế thôi cũng chỉ giống như những tài liệu trong các nước cs đã viết trong thời kỳ họ cai trị chứ nó không phải là chính sử của đất nước. 

Việt Nam chắc chắn cũng sẽ có những điều cần phải triệt để xoá bỏ hay sửa chữa lại những sai lầm và nguỵ tạo dưới thời cs cũng như các quốc gia khác sau khi họ đã thoát khỏi chế độ cs. Ba Lan hiện đang tích cực làm điều này. Họ đang nỗ lực xoá đi tất cả những vết tích do cs để lại. Cũng có người chẳng hạn nhà báo Nguyễn Giang của BBC cho rằng họ đã đi quá đà trong việc áp dụng nhãn quan chính trị cánh cực hữu của họ. Nhưng cũng dễ hiểu thôi vì họ cũng giống như những người Việt Nam cả Bắc lẫn Nam, khi họ càng đau khổ và bị cs lừa dối bao nhiêu thì họ càng thù ghét cs bấy nhiêu và khi thoát ra được thì họ không muốn nhìn thấy một dấu vết của một thời đầy đau thương và nước mắt do cs đã gây nên cho họ. Và với đà thay đổi nhanh của thế giới hôm nay, thì ai cũng đều thấy rõ là csvn đang tàn lụi. 

30/8/2017

Nhà nước cộng sản đầu tiên ở Á Châu

Trần Gia Phụng (Danlambao) - Nhờ cộng tác với O.S.S, cơ quan tình báo Hoa Kỳ, Hồ Chí Minh (HCM) biết tin Anh Quốc cùng Trung Hoa sẽ đưa quân vào Việt Nam giải giới quân đội Nhật theo quyết định của tối hậu thư Potsdam (26-7-1945), và biết tin Hoa Kỳ thả hai quả bom nguyên tử xuống Nhật Bản, nên Nhật Bản đầu hàng ngày 14-8-1945. Tổ chức O.S.S. là chữ viết tắt của Office of Strategic Services (Sở tình báo chiến lược) là tiền thân của C.I.A. (Central Intelligence Agency).

Vì vậy, HCM và Việt Minh (VM) nhanh tay cướp chính quyền ở Hà Nội ngày 19-8-1945, vận động quần chúng yêu cầu vua Bảo Đại thoái vị, và thành lập gấp chính phủ lâm thời, nhằm tạo cơ cấu hành chánh có sẵn, đã rồi, trước khi quân đội Anh và quân đội Trung Hoa Quốc Dân Đảng vào Việt Nam.

1. Tuyên ngôn độc lập của Hồ Chí Minh ngày 2/9/1945

Nguyên khi đảng Cộng Sản Động Dương (CSĐD) và tổ chức ngoại vi là Mặt trận Việt Minh (VM) cướp được chính quyền ở Hà Nội ngày 19-8-1945, thì ngày 21-8-1945, HCM từ Tuyên Quang đến Hà Nội và xuất hiện trước công chúng ngày 28-8-1945. 

Vua Bảo Đại thoái vị tại Huế ngày 30-8-1945, thì tại Hà Nội, HCM gấp rút thành lập chính phủ lâm thời Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (VNDCCH), ra mắt ngày 2-9-1945, tại bãi Cột Cờ (Rond point Puginier), mới được đổi tên thành công viên Ba Đình từ đầu tháng 8-1945 khi còn chính phủ Trần Trọng Kim. Đây là nhà nước cộng sản (CS) đầu tiên ở Á Châu. 

Trong buổi lễ, HCM đọc bản “Tuyên ngôn độc lập”, mở đầu bằng một câu hết sức danh tiếng trong Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của Hoa Kỳ: “Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc.”

Đây là bản tuyên ngôn độc lập thứ hai của Việt Nam sau bản tuyên ngôn đầu tiên của vua Bảo Đại công bố tại Huế ngày 11-3-1945 do Phạm Quỳnh soạn. Trong bản tuyên ngôn, HCM tự hào là đã “lấy lại nước Việt Nam từ tay Nhật”, chứ không phải do vua Bảo Đại chuyển lại. 

Sau khi đọc bản “Tuyên ngôn độc lập”, HCM hô to các lời thề rất mạnh mẽ, trong đó lời thề cuối cùng là: “Nếu Pháp đến xâm lăng lần nữa thì chúng tôi xin thề: không đi lính cho Pháp, không làm việc cho Pháp, không bán lương thực cho Pháp, không đưa đường cho Pháp.” (Tô Tử Hạ và nhiều tác giả, 60 năm chính phủ Việt Nam 1945-2005, Hà Nội: Nxb. Thông Tấn, 2005, tr. 17.)

Người giúp HCM soạn và sửa lại bản tuyên ngôn độc lập nầy là thiếu tá tình báo Hoa Kỳ Archimedes L. A. Patti, trưởng toán O.S.S. 202. (Archimedes L. A. Patti, Why Viet Nam?, University of California Press, 1980, tr. 223.) Bản tuyên ngôn nầy phỏng theo ý bản tuyên ngôn độc lập Hoa Kỳ ngày 4-7-1776 và bản tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền của Pháp ngày 26-8-1789, văn kiện nền tảng của cách mạng Pháp (14-7-1789). 

Về sau, trong bài diễn văn đọc tại Đại học Hà Nội ngày 17-11-2000, trong cuộc viếng thăm Việt Nam ba ngày kể từ 16-11-2000, tổng thống Hoa Kỳ là Bill Clinton (nhiệm kỳ 1993-1997, 1997-2001) đã nhắc lại việc nầy: "... In 1945, at the moment of your country's birth, the words of Thomas Jefferson were chosen to be echoed in your own Declaration of Independence: "All men are created equal. The Creator has given us certain inviolable rights - the right to life, the right to be free, the right to achieve happiness..." [Internet. November 17, 2000, Immediate Release, 3:50 PM (L)]. Tạm dịch: "... Vào năm 1945, khi đất nước của các bạn [VNDCCH] được khai sinh, những lời nói của Thomas Jefferson đã được chọn lựa vang lại trong bản Tuyên ngôn Độc lập của chính các bạn: "Mọi người được tạo ra bình đẳng. Đấng Tạo hóa đã ban cho chúng ta một số quyền bất khả xâm phạm - quyền được sống, quyền được tự do, quyền vươn tới hạnh phúc...

Một điều khá đặc biệt, tuy HCM và mặt trận VM thuộc đảng CSĐD, nhưng HCM và VM không được một nước CS nào tiếp sức, mà lại được cơ quan tình báo O.S.S. của Hoa Kỳ, một nước tư bản, giúp đỡ để VM cướp chính quyền và lập nên nhà nước CS đầu tiên ở Á Châu, rồi lại còn giúp soạn ra bản tuyên ngôn nữa.

2. Cộng sản độc quyền chính trị

Sau bản tuyên ngôn, HCM công bố danh sách chính phủ lâm thời. Chính phủ lâm thời gồm đa số là đảng viên CS. Sử gia Trần Trọng Kim nhận xét: “Theo chính sách của Việt Minh, lập ra một chính phủ, đem những người các đảng phái khác hay không đảng phái vào làm bộ trưởng là cốt làm bình phong che mắt người ngoài, chứ không có thực quyền làm được việc gì cả.” (Lệ Thần Trần Trọng Kim, Một cơn gió bụi, Sai Gòn: Nxb Vĩnh Sơn, 1969, tr. 110.) 

Ngoài nhận xét trên, Trần Trọng Kim còn kể thêm rằng: “Khi tôi còn ở Hà Nội, cụ Huỳnh Thúc Kháng ra nhận chức bộ trưởng bộ nội vụ, có đến thăm tôi. Ngồi nói chuyện, tôi hỏi: “Cụ nay đứng đầu một bộ rất quan trọng trong chính phủ, chắc là bận việc lắm”. Cụ Huỳnh nói: “Bây giờ việc gì cũng do địa phương tự trị cả, thành ra không có việc gì mấy, và khi có việc gì, thì họ làm sẵn xong cả rồi, tôi chỉ có vài chữ ký mà thôi”. Nhưng khi có hội đồng chính phủ thì bàn định những gì? “Cũng chưa thấy có việc gì, thường thì họ đem những việc họ đã làm, rồi nói cho chúng tôi biết”. Xem như thế thì các ông bộ trưởng chỉ đứng để làm vị mà thôi, chứ không có quyết định gì cả. Có người hỏi ông Nguyễn Tường Tam rằng: “Khi ông nhận chức bộ trưởng bộ ngoại giao, ông thấy có việc gì quan trọng lắm không?” Ông trả lời: “Tất cả giấy má trong bộ ngoại giao của cụ Hồ giao lại cho tôi, tôi chỉ thấy có ba lá đơn của mấy người sĩ quan Tàu nhờ tìm cho mấy cái nhà, và tìm cái ví đựng tiền bị kẻ cắp lấy mất”. Câu chuyện có thể là ông Tam nói khôi hài, nhưng đủ rõ việc các ông bộ trưởng không có gì... Cái thực quyền trong chính phủ lúc ấy là ở mấy người như ông Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp và ở tổng bộ cộng sản điều khiển hết cả.” (Lệ Thần Trần Trọng Kim sđd. tr. 110.)

Để cách ly cựu hoàng Bảo Đại với những cận thần cũ và nhứt là đưa cựu hoàng ra khỏi địa bàn hàng mấy trăm năm của nhà Nguyễn là cựu đô Thuận Hóa, nay trở lại tên Huế, VM mời cựu hoàng rời Huế ra Hà Nội hết sức gấp rút ngày 4-9-1945. 

Việt Minh nói “mời” theo ngôn ngữ ngoại giao và hành chánh, chứ thật ra lúc đó, VM áp lực buộc cựu hoàng phải ra đi khỏi Huế. Theo lời cựu hoàng, ông “rời Huế bằng đường bộ ngày 4 tháng 9. Tôi ra đi rất thản nhiên, không quan ngại nỗi gì. Có thể là do tính tò mò thúc đẩy, vì tôi muốn gặp những người tôi đã trao quyền, nhất là lãnh tụ của họ, nhân vật Hồ Chí Minh bí mật kia.” (Bảo Đại, Con rồng Việt Nam, California: Xuân Thu, 1990, tr. 195.)

Trong cuộc gặp gỡ riêng tại Hà Nội giữa hai người vào ngày 7-9-1945, HCM mời cựu hoàng làm “cố vấn” chính phủ lâm thời, và sau đó chính thức bổ nhiệm cựu hoàng bằng sắc lệnh số 23 ngày 11-9-1945. Đây là một chức vụ hữu danh vô thực, vì chẳng những riêng cựu hoàng, mà một số bộ trưởng không thuộc phe cánh VM và đảng Cộng Sản, cũng chẳng có tý quyền hành gì. 

Để tuyên truyền cho tân chế độ, HCM ký sắc lệnh bổ nhiệm cựu hoàng hậu Nam Phương vào “Uỷ ban tái thiết” cùng vớí 20 nhân sĩ và trí thức khác. (Daniel Grandclément, Bao Dai ou les derniers jours de l'empire d'Annam, Paris: Éditions Jean-Claude Lattès, 1997, tr. 208.) Chức vụ nầy cũng hữu danh vô thực, nhằm phong tặng hư vị vô quyền, làm cảnh cho chế độ mới. 

Dân chúng Việt Nam quen sống dưới chế độ quân chủ cả hàng ngàn năm, vốn tôn trọng vị hoàng đế là người vừa nắm thế quyền, vừa nắm thần quyền vì vua có quyền phong thần. Do sự tôn kính đối với nhà vua, nên khi được tin nhà vua đã trao quyền cho VM và HCM, dân chúng dễ dàng chấp nhận nhà cầm quyền mới, chứ lúc đó thật sự rất ít ai biết VM là gì, hay HCM là người nào? 

Cũng chính nhờ chiếu thoái vị của vua Bảo Đại, với lời kêu gọi “đoàn kết có nghĩa là sống, mà chia rẽ là chết”, mà nhiều lãnh tụ và tổ chức chính trị lâu nay chống lại VM, nhất là các đoàn thể ở Nam bộ, đã tạm ngưng phản đối VM từ tháng 9 năm 1945, đồng thời tạm thời đoàn kết với VM, chống lại sự trở lui của quân đội Pháp, đang theo chân người Anh đến giải giới quân đội Nhật ở Đông Dương. 

Gần 10 ngày sau khi ra mắt chính phủ VNDCCH, HCM tổ chức hội nghị Trung ương đảng CSĐD tại Hà Nội ngày 11-9-1945 đưa ra nguyên tắc căn bản là đảng CSĐD nắm độc quyền điều khiển mặt trận VM, và một mình thực hiện cách mạng, (Philippe Devillers, Histoire du Viet-Nam de 1940 à 1952, Editions Du Seuil, Paris 1952, tr. 143.) Điều nầy có nghĩa là đảng CSĐD độc quyền cai trị đất nước. 

Hồ Chí Minh và VM nhanh chóng để lộ bản chất CS nên khi gặp nhau tại Hồng Kông năm 1947, cựu hoàng Bảo Đại đã nói với cựu thủ tướng Trần Trọng Kim: “Chúng mình già trẻ mắc lừa bọn du côn”. (Lệ Thần Trần Trọng Kim, sđd. tr. 146.)

Qua việc HCM tự hào là đã cướp chính quyền từ tay người Nhật, việc áp lực vua Bảo Đại thoái vị, việc cựu hoàng nhận ra sai lầm khi trao quyền cho “bọn du côn”, và nhất là chủ trương độc tài đảng trị CS, thì VNDCCH chắc chắn không phải là chính thể kế thừa theo truyền thống Việt Nam, mà chỉ là một chế độ trên thực tế giành được quyền hành bằng bạo lực mà thôi. Đó là trường hợp hầu hết các nước CS trên thế giới.

3. Liên xô không giúp đỡ việc HCM cướp chính quyền

Khi HCM và VM cướp chính quyền, thành lập nhà nước VNDCCH (2-9-1945), đảng Cộng Sản Trung Hoa (CSTH) chưa thành công, còn đang ở phía bắc, và đang đánh nhau với Quốc Dân Đảng Trung Hoa, nên đảng CSTH chỉ gởi cán bộ giúp huấn luyện quân đội VM, mà chưa viện trợ được cho VM.

Về phía cộng sản Liên Xô, khi thế chiến hai chấm dứt, Liên Xô bận rộn tái thiết trong nước Liên Xô, và tổ chức cai trị các nước Đông Âu do Liên Xô xâm lăng. Lúc đó, Liên Xô thân thiện với Pháp vì muốn lôi kéo Pháp về phía Liên Xô trong việc đối đầu với Hoa Kỳ tại Tây Âu, đồng thời Liên Xô ủng hộ đảng Cộng Sản (CS) Pháp, đang chuẩn bị tranh cử vào quốc hội ngày 10-11-1946. Nếu Liên Xô ủng hộ VM chống Pháp ở Đông Dương, nơi xa xôi mà Liên Xô chẳng có quyền lợi gì, thì cử tri Pháp sẽ ngưng ủng hộ và không bỏ phiếu cho đảng CS Pháp. 

Đúng như Liên Xô dự tính, tại Pháp, trong cuộc bầu cử quốc hội ngày 10-11-1946, kết quả đảng CS Pháp (PCF) dẫn đầu (183 ghế), đảng MRP (Mouvement républicain populaire) (167 ghế) và đảng SFIO (Section française de l'internationale ouvrière) (105 ghế). (Marcel Medrano (cựu đại tá quân đội Pháp ở Đông Dương), Histoire de l'Indochine française durant la seconde guerre mondiale (1939-1945), chương “Le retour des français en Indochine”, mục 2 “L'affaire de Haiphong (20 novembre 1946)”. (Trích từ Internet)

Hơn nữa, Stalin vốn đa nghi, và rất nghi ngờ những nước nào theo chủ nghĩa CS mà không do Liên Xô trực tiếp đứng ra thành lập, như Yougoslavia do Josip Bronz Tito (1892-1980) lãnh đạo. Lúc đó, Stalin nghi ngờ HCM vì HCM hợp tác với O.S.S. trước năm 1945 và Stalin cho rằng lập trường cộng sản của HCM thiếu trung kiên. (Mark Philip Bradley, “Making Sence of the French War”, trong sách do Mark Atwood Lawrence & Fredrik Logewall biên tập, The First Vietnam War, Cambridge, Massachussets: Harvard University Press, 2007, tr. 25.)

Lãnh tụ CS Pháp là Maurice Thorez ghi nhận là Stalin nghi ngờ HCM vì Stalin cho rằng HCM giao thiệp quá thân tình với tình báo Hoa Kỳ và Anh trước năm 1945. (Mark Philip Bradley, bđd., sđd. tr. 25.) Tình báo Hoa Kỳ là O.S.S.. Còn tình báo Anh có lẽ Stalin nghi HCM liên hệ với tình báo người Anh khi bị tù ở Hồng Kông, hoặc về việc các luật sư Anh đã giúp HCM trong vụ tù ở Hồng Kông năm 1931. Chính vì vụ ở tù nầy, HCM bị cơ quan mật vụ KGB (Liên Xô) điều tra, chà xát, kiểm điểm thật kỹ càng, đến độ gay gắt, khi HCM trở qua Liên Xô từ năm 1934 đến năm 1938. (Xin xem Sophie Quinn-Judge, Ho Chi Minh, the Missing Years, University of California Press, 2002, chương “Death in Hong Kong, Burial in Moscow (1931-8)”.)

Dàu sao, trong lễ đầu hàng và giải giới quân đội Nhật phía bắc vĩ tuyến 16 theo tối hậu thư Potsdam tổ chức tại Hà Nội ngày 28-9-1945, ngoài đại diện các nước Đồng minh, còn có sự hiện diện của Stephane Solosieff, đại diện Liên Xô. (Archimedes L. A. Patti, sđd.tt. 360-361.)

Archimedes Patti, thiếu tá tình báo Hoa Kỳ, trưởng toán O.S.S. 202, cho biết khi ông đến Hà Nội ngày 22-8-1945, thì ngày hôm sau (23-9-1945), Stephane Solosieff liên lạc ngay với Patti. Điều nầy chứng tỏ Solosieff theo dõi kỹ hoạt động của tình báo Hoa Kỳ. Theo Patti, Solosieff có thể vừa là nhân viên ngoại giao, vừa là nhân viên tình báo của Liên Xô, được cử đến Hà Nội để theo dõi tình hình. 

Không ai được biết Solosieff liên lạc như thế nào với HCM? Thiếu tá Patti cho biết Solosieff đang kiếm cách rời Hà Nội, và đưa những nhân viên người Âu Châu trong mặt trận Việt Minh (VM) rời Hà Nội hoặc rời Đông Dương trước khi lực lượng Pháp và Trung Hoa đến. Cũng theo Patti, có một toán cộng sản, gồm người Nga, Đức, Bỉ, Hung, trong đạo quân Lê-dương của Pháp, đã từng cộng tác với VM trước khi VM cướp được chính quyền. (Archimedes L. A. Patti, sđd. tt. 178-181.)

Kết luận

Tóm lại, nhờ O.S.S., HCM và VM biết tin về hội nghị Potsdam và tin Nhật Bản đầu hàng. Hồ Chí Minh và VM nhanh tay cướp chính quyền, thành lập Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa ngày 2-9-1945, nhà nước CS đầu tiên ở Á Châu, trước cả Trung Cộng (1-10-1949). Trong bàn tuyên ngôn độc lập, HCM hứa hẹn sẽ thiết lập một chế độ dân chủ và tuyên thệ chống Pháp đến cùng nếu Pháp trở lui. 

Tuy nhiên, gần mười ngày sau, HCM họp trung ương đảng CSĐD quyết định VM một mình cai trị đất nước, nghĩa là VM độc tôn quyền lực, để lộ ngay bản chất độc tài CS. Chẳng những thế, HCM còn nuốt luôn lời thề chống Pháp. Hồ Chí Minh thỏa hiệp với Pháp khi Pháp trở lui tái chiếm Việt Nam. Hồ Chí Minh ký kết hiệp định Sơ bộ ngày 6-3-1946 tại Hà Nội và Tạm ước ngày 14-9-1946 tại Paris, hợp thức hóa sự hiện diện của người Pháp tại Việt Nam. 

Chỉ khi bị Pháp áp lực, dọa bắt, và không còn thỏa hiệp với Pháp được nữa, thì đảng CSĐD mới quyết định chống Pháp ngày 19-12-1946, nhằm có lý do hợp lý chạy trốn ra khỏi Hà Nội, tránh bị dân chúng chê trách. Hồ Chí Minh kêu gọi toàn dân kháng chiến chống Pháp, vừa giành lấy chính nghĩa bảo vệ độc lập dân tộc, vừa đổ gánh nặng chiến tranh lên vai dân tộc Việt Nam. 

Điểm đáng nói, tuy HCM là một gián điệp do Liên Xô đào tạo và VM là mặt trận của đảng CSĐD, nhưng việc cướp chính quyền thành công là nhờ sự giúp đỡ của cơ quan tình báo Hoa Kỳ là O.S.S. Chẳng những thế, O.S.S. còn giúp HCM soạn bản tuyên ngôn độc lập ngày 2-9-1945. Tuy nhiên, mười năm sau, tại hội nghị Liễu Châu (Trung Hoa), từ 2 đến 5-7-1954, HCM vâng lệnh Châu Ân Lai, thủ tướng Trung Cộng, không tiếc lời đả kích thậm tệ Hoa Kỳ, theo chủ trương của Trung Cộng. (Trích từ sách Chiến tranh 1946-1954, sẽ xuất bản.) 

(Toronto, 29-08-2017)

Powered By Blogger