YN - “Tư bản đỏ”, một tầng lớp thuộc giới “tư bản” nhưng sinh sau đẻ muộn, họ ra sức bảo vệ thành quả của cha ông, một thứ thành quả mà cha ông họ không hề nghĩ tới, đó là tài sản. Với luận điệu hết sức “logic”, họ cho rằng vì cha ông họ có công “giải phóng dân tộc” nên ngày nay, họ có quyền “khai thác dân tộc”...
*
“Việt Cộng”, danh từ nhạy cảm dành cho những người Việt Nam theo chủ thuyết Cộng sản, đang nghĩ gì về tương lai của họ và con cháu họ?
Dưới ánh sáng của tự do viễn thông quốc tế, cụ thể là Internet, họ đã nhận ra những sai lầm của cha ông họ ngày xưa, dưới chiêu bài (môt trong nhiều chiêu bài của Cộng sản quốc tế) là “giải phóng dân tộc”. Chủ thuyết này có một mục đích rất siêu tưởng mà tôi đã chứng minh trong loạt bài “Sự dối trá của một học thuyết*”. Với chiêu bài đầy tính nghệ thuật này, Cộng sản quốc tế đã gieo vào tâm trí cha ông họ một lý tưởng không gì lay chuyển nổi: "Chủ nghĩa xã hội gắn liền với giải phóng dân tộc".
Đây là kỹ thuật “đánh tráo khái niệm” trong hơn 40 kỹ thuật ngụy biện mà nhân loại đã tổng kết. Những kỹ thuật này ngày nay chúng ta dễ dàng tìm hiểu bằng các từ khóa thông dụng trên Google nhưng đối với những thế hệ yêu nước trước đây là điều không thể.
Đối với một dân tộc bị áp bức dưới ách đô hộ của chủ nghĩa thực dân, bằng sự bất khuất, kiên cường của từng dân tộc, cộng với sự phát triển dân trí của dân tộc đó mà cuộc cách mạng giải phóng dân tộc diễn ra thuận lợi hay khó khăn.
Riêng “Chủ nghĩa xã hội” là một danh từ với nội dung chỉ một xã hội mà ở đó, mọi công dân có đầy đủ các quyền, nghĩa vụ giống như bao định nghĩa khác liên quan đến khái niệm “Chủ nghĩa xã hội” ngày nay. Cụm từ tương đương nhưng ở một đẳng cấp thấp hơn được gọi là “Xã hội dân chủ”.
Người Cộng sản Việt Nam hôm nay nghĩ gì?
Với vai trò là những “tư bản đỏ” ngày nay, họ không cần quan tâm đến lý tưởng của cha ông họ như thế nào. Cái mà họ quan tâm và sẵn sàng đổ máu để bảo vệ không còn là đấu tranh giai cấp như trước đây nữa dù vẫn là “đấu tranh giai cấp”.
Vì là “tư bản đỏ”, một tầng lớp thuộc giới “tư bản” nhưng sinh sau đẻ muộn, họ ra sức bảo vệ thành quả của cha ông, một thứ thành quả mà cha ông họ không hề nghĩ tới, đó là tài sản.
Với luận điệu hết sức “logic”, họ cho rằng vì cha ông họ có công “giải phóng dân tộc” nên ngày nay, họ có quyền “khai thác dân tộc”.
Bên cạnh đó, dân tộc Việt Nam, một dân tộc không may với lịch sử “một nghìn năm nộ lệ giặc Tàu, một trăm năm đô hộ giặc Tây”, không còn gì cho họ khai thác.
Và việc gì đến sẽ đến, hành vi “bán nước” theo họ là “tất yếu khách quan”.
Ai là người nhận ra chủ trương “khốn nạn” này? Kính thưa các bạn, nhiều người, trong đó có Tiến sỹ luật Cù Huy Hà Vũ.
Nhưng cũng nhiều người trong chúng ta nhìn ra để rồi chấp nhận buông xuôi. Chẳng lẽ vì ai đó đã quen với thời nô lệ trước đây, truyền gien “nô lệ” cho chúng ta và chúng ta tiếp tục im lặng chấp nhận kiếp nô lệ đó ?!
Nếu ai đó còn chút “dân tộc tính”, không chấp nhận lối mòn nô lệ thì hãy “giơ tay phát biểu, tôi xin yêu nước”.
Cù Huy Hà Vũ là một người đứng lên giơ tay phát biểu ấy và lao vào ngọn lửa, lấy thân mình chứng minh cho “dân tộc tính” của chúng ta. Chúng ta hoàn toàn có thể hưởng ứng hình tượng này hoặc cười nụ bỏ qua.
Ôi, tiền nhân !!! ôi dân tộc !!!
0 comments:
Post a Comment