Friday, August 26, 2016

Người Công Giáo có được Tham Dự Nghi Thức Thành Hôn và Tiệc Cưới cặp "Hôn Nhân Đồng Tính" không?


AuthorLM Ngô Tôn HuấnSourceCông Giáo InfoPosted on: 2016-08-26
Hỏi : xin cha giải thích thắc mắc sau đây:
Người Công giáo có được tham dự đám cưới của hôn nhân đồng tính không?
Trả lời:
Là người tín hữu Công Giáo, chúng ta có bổn phận sống và chu toàn mọi giáo lý và lề luật của Giáo Hội, là Mẹ đang thay mặt Chúa là Cha trong trách nhiệm dạy dỗ con cái mình tuân giữ mọi điều cần thiết cho được rỗi linh hồn để hưởng phúc Thiên Đàng với Chúa trên Nước Trời mai sau.
Cụ thể, giáo lý hôn nhân dạy mọi tín hữu biết rằng hôn nhân chỉ có giữa một người nam và một người nữ mà thôi, vì đây là ý muốn của Thiên Chúa từ đầu khi tạo dựng con người có nam có nữa và truyền cho họ phải “ sinh sản cho nhiều, cho đầy mặt đất và thống trị địa cầu. ” ( Sáng thế 1:28).
Chúa Giêsu đã nâng hôn nhân lên hàng bí tích và truyền cho con người mệnh lệnh là “ sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly.” ( Mt 9: 6) ( giáo luật số 1055 &1)
Như Thế, Giáo Hội không thể chiều theo xu hướng của thời đại tục hóa để công nhận hôn nhân đồng tính (same sex mariage), tức là hôn nhân giữa hai người nam hay hai người nữ được, vì đây là điều trái tự nhiên và vô luân, dựa trên chính lời Thiên Chúa đã nói với ông Mô-sê để truyền lại cho dân Do Thái xưa như sau:
“ khi người đàn ông nào nằm với một người đàn ông như nằm với đàn bà, thì cả hai đã làm điều ghê tởm,…” ( Levi 20: 13)
Vậy mà các xã hội bệnh hoạn như Hoa Kỳ, Canada, Anh, Pháp, Tây Ban Nha, Ý, Đức… là những quốc gia có đông người theo Kitô giáo, lại công nhận loại hôn nhân trái tự nhiên này để chiều theo đòi hỏi của thiểu số người bệnh hoạn đòi công nhận cho việc trái tự nhiên này là hôn nhân. Đây quả là một tụt hậu thê thảm cho một nếp sống tinh thần và luân lý lành mạnh, khác xa với đời sống của mọi loài vật chỉ sống với bản năng và không biết gì về luân lý, thuần phong mỹ tục.
Chúng ta không ghét hay lên án những người sinh ra với khuynh hướng bất bình thường (abnormal) về phái tính (sexuality). Chúng ta thông cảm và tôn trọng họ như mọi người bình thường khác. Nhưng chúng ta không thể công nhận việc sống chung của họ là hôn nhân được, vì bản chất trái tự nhiên, trái luân lý của sự phối hợp giữa hai người nam hay hai người nữ. Hôn nhân mà họ đòi công nhận - và đã được các xã hội bệnh hoạn kia công nhận - là thứ hôn nhân không thể đạt được mục đích của hôn nhân là sinh con cái và giáo dục chúng thành những người biết sống tự nhiên, phát triển bình thường về mọi mặt tinh thần và tình cảm.
Do đó, nếu các trẻ em mà những cặp hôn nhân đồng tính này nhận làm con nuôi thì những trẻ này sẽ nghĩ sao và học được gì trong gia đình chỉ có hai người cha hay hai người mẹ ? Tệ hại hơn nữa là khi thấy hai người cha hay hai người mẹ của chúng ngủ chung với nhau một giường... thì chúng sẽ nghĩ gì về sự chung sống này ?
Đấy là những vấn nạn đặt ra cho những cặp hôn nhân đồng tính, cho các nhà giáo dục, các nhà xã hội học và luân lý học, và cách riêng, cho các xã hội bệnh hoạn đã công nhận loại hôn nhân trái tự nhiên này.
Trên bình diện luân lý, đạo đức, Giáo Hội không bao giờ công nhận loại hôn nhân trái tự nhiên này vì tự bản chất nó là vô luân, trái tự nhiên và không thể đạt mục đích của hôn nhân mà Thiên Chúa đã thiết lập cho mục đích bảo tồn và phát triển sự sống của con người trên trần thế này cho đến ngày mãn thời gian.
Vì Giáo Hội không công nhận, nên người tín hữu Công giáo cũng không được phép tham dự đám cưới của những cặp đồng tính này, kể cả dự tiệc cưới của họ. Lý do là tham dự như vậy, có nghĩa là công nhận việc sống chung của họ là hôn nhân theo luật của Chúa và của Giáo Hội, và phù hợp với luân lý đạo đức của con người.
Tiện đây cũng xin nói thêm điều này : ngay cả những đôi hôn phối Công Giáo, vì lý do riêng nào đó, không được chứng hôn trong nhà thờ, tức là thành hôn trong Giáo Hội, mà vẫn tổ chức tiệc cưới bên ngoài như những cặp hôn phối hợp pháp khác, thì người Công giáo cũng không nên tham dự tiệc cưới này, vì tham dự như vậy, cũng có nghĩa là công nhận sự thành hôn của họ là hợp pháp theo giáo lý của Giáo Hội.
Cũng cùng lý do này, người cử tri Công giáo cũng không được bỏ phiếu cho những ứng cử viên nào đã công khai chống lại Giáo Hội vì tán thành việc phá thai, ly dị, chết êm dịu (euthanasia) và hôn nhân đồng tính. Các ứng viên này có tham dự Thánh Lễ thì cũng không được rước Mình Thánh Chúa như những người tín hữu sống theo giáo lý, giáo luật của Giáo Hội.
Ước mong những lời giải thích trên thỏa mãn câu hỏi đặt ra.

Lm. Phanxicô Xaviê Ngô Tôn Huấn

--------
Ý kiến độc giả: 

Việc thờ phượng Chúa và thi hành luật của Ngài là điều mà mọi tín hữu cần phải tuân hành vì lòng tin yêu Chúa. Tuy nhiên luật của Chúa và luật của Giáo Hội cũng có nhiều điều không đồng nhất, vì thế đừng nên buộc những người tôn thờ Chúa phải tôn thờ Giáo Hội và tuân hết mọi luật của họ, đừng bắt chước lũ Cọng Sản tuyên truyền rằng "Yêu nước là phải yêu xã hội chủ nghĩa" để rồi buộc: Yêu Chúa là phải yêu Giáo hoàng và Giáo hội. Xưa nay Giáo Hội đã từng lầm đường lạc lối đi lệch hướng luật của Chúa rất nhiều, vì thế đừng buộc giáo hữu phải nhất thiết tuân theo luật của Giáo Hội vì giáo hội chỉ là người phàm, và lắm lúc còn là người mù để rồi "mù mà lại dắt mù, cả hai sẽ lăn cù xuống hố" (Mt 15:14). Chúa Giêsu đã cảnh giác các bậc giáo sĩ Pharisiêu tự cho là thông luật rằng :"Các ông lầm" (Mt 22:29). Chúa không dạy chúng ta phải tuân mọi luật của Môisen hay mọi luật của Giáo Hội mà là luật của Thiên Chúa thôi. Luật hôn nhân của Thiên Chúa là tôn trọng sợi dây liên kết thu hút giữa Nam và Nữ (chứ không phải giữa nam với nam vv..), sợi dây này do Thiên Chúa ràng buộc cho nên loài người không được tháo gở. Chuyện Giáo Hội ràng buộc hai người nam nữ bằng phép "hôn phối", hô kết là như xích sắt xiết chặt khiến không ai được gở thì cũng giống như luật khắt khe của Môisen xưa mà thôi, cái luật mà Chúa Giêsu đã lắm lần tháo gở để giải phóng con người. Chỉ có luật của Chúa thì mới không thể tháo gở được, khi Chúa đã buộc nam và nữ yêu thích nhau thì cả hai sẽ bỏ cha mẹ và tự kết hợp thành vợ chồng mà cả cha mẹ lẫn giáo hội không thể nào cản trở hoặc tháo gở được. Phải chăng Ông Abraham xưa kia không hề bỏ vợ là Bà Sarah bởi vì hội thánh Công giáo đã sai ông linh mục quyền lực đến kết họ lại bằng phép hôn phối cho nên họ sợ ông linh mục mà phải trung thành với nhau ?? Đừng nên mang luật giáo hội ra hù dọa khiến giáo hữu thất đảm và trở thành khiếp nhược để giáo hội có thể nắm đầu của họ như con lừa, thích dọa đưa họ xuống họa ngục hay lên thiên đàng tùy ý. Hãy nhớ chuyện ông William Tyndale vì bất tuân luật của Giáo Hội, dám dịch Thánh Kinh và phổ biến cho người dân đọc cho nên bị giáo hội truy nả và thiêu sống trên giàn hỏa. Hãy xem việc Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đã bị hù dọa và trở nên như con bún mềm nhủn ngoan ngoãn vì sợ giáo hội ra vạ tuyệt thông. Theo lịch sử của giáo hội thì thử hỏi có bao nhiêu giáo hoàng xây dựng tốt cho đạo Chúa Giêsu và bao nhiêu ông đã phản Chúa và giết hại tha nhân và đồng đạo ?? Nói như vậy để các giáo hữu đừng mù quáng nghe theo bất cứ những gì giáo hội ban hành mà phải dùng lý trí để nhìn ngắm gương Chúa và noi theo Ngài mà thôi. Giáo Hoàng Paul VI vì nịnh Mỹ đã hất hủi và bán miền Nam VN cho Cọng Sản không chút tiếc thương để ngày nay giáo hội Công Giáo Việt Nam trở thành bù nhìn và "quốc doanh" hèn hạ, đi nịnh bợ và ca tụng quỷ dữ như con chó thuần phục.
Hãy cảnh giác và làm theo ý Chúa chứ đừng nghe các ông thầy giảng dạy dổ đạo của Vatican cho mình. Hãy noi theo gương khiêm ngường của đương kim giáo hoàng Phanxicô là người đã nói: "Tôi là ai mà dám phê phán tha nhân ?"

JB Trường Sơn

0 comments:

Powered By Blogger