Wednesday, August 17, 2011

“Từ…đến...” - Một thuật ngữ tạo kẽ hở pháp luật nhằm tiếp tay tham nhũng và bất công ?

Chánh Ngọ (danlambao) - “Bị phạt từ.. đến… ” là một câu sử dụng thường xuyên riết không ai để ý.


Chẳng hạn về lỗi vượt đèn đỏ thì ghi như sau:”Xe ôtô vi phạm bị phạt từ 1.000.000 đến 1.400.000 đồng và tước GPLX 30 ngày (mức thông thường từ 600.000 đến 800.000 đồng)” (1).

Tại sao lại có sự chênh lệch như thế trong cùng một lỗi như nhau ?

Ta cũng thừa biết chuyện CA hay hỏi người vi phạm: “Muốn phạt bao nhiêu ?”

Nếu mức phạt cố định thì tất nhiên không có sự thương lượng để “trả giá” và càng không có lý do để lót tay để được xử nhẹ.

Luật đi đường của Pháp áp dụng từ 31-3-2006 chỉ ghi đơn giản như sau (trích): Vượt đèn đỏ phạt 150 Euros (2).

Luật đơn giản, không cần bàn cãi thương lượng.

Riêng tại VN, các mức phạt, mức án đều có một biên độ “gia giảm” với cùng một tội/lỗi qua điệp khúc “từ...đến...”

Cùng một “tội lật đổ chính quyền”, như nhau, có các mức án khác nhau (còn nguyên nhân thế nào thì ai cũng thừa biết qua internet):

- Lê Thị Công Nhân: 4 năm.
- Nguyễn Văn Đài: 5 năm.
- Lê Công Định, Lê Thăng Long: 5 năm.
- Nguyễn Tiếng Trung: 7 năm.
- Trần Đình Duy Thức: 16 năm.
- Sau đó là ông Nguyễn Đan Quế (bị buộc tội đã chức chấp 60000 đầu tài liệu): được tại ngọai sau 24 giờ bị bắt khẩn cấp, đến nay vẫn không nghe nhắc đến việc xử án.
- Ông Cù Huy Hà Vũ: 7 năm.

Riêng các tội hình sự thì mức án càng không hiểu nổi (tham chiếu bộ luật hinh sự để rõ thêm):
- CA Bắc Giang Nguyễn Thế Nghiệp: 7 năm tù (giết người)
- CA Nguyễn Thành Phú (giết người, gạ tình vợ nạn nhân): bị “yêu cầu” ra khỏi ngành.
- CA Nghi Sơn Nguyễn Mạnh Thư: chỉ nghe nói tạm giam 4 tháng (“cướp cò” làm chết người”) – không nghe nói đến tòa xử án.
- Hiệu trưởng Sầm Đức Xương: 9 năm tù (mua dâm học sinh)
- Chủ tịch tỉnh Hà Giang Nguyễn Trường Tô: cách chức (mua dâm vị thành niên).
- Tại Lâm Đồng, Trương Ngọc Quyền: 5 năm; Vy Hòang Bảo Hưng và Vy Kim Long mỗi người 4 năm vì tội lấy cắp 2 con vịt !

Khoảng “linh động” trong mức án cũng không nằm ngoài mục đích chạy án và tạo điều kiện che giấu việc xử không công minh, theo cảm tính.

Trên quan điểm nhà nước về tính nghiêm trọng của từng tội / vụ án thì người ta thấy nhiều thứ không ổn và mâu thuẩn nhau trong cách lập luận, chủ trương…

Tất cả chỉ chứng minh rằng “xã hội công bằng, văn minh” còn là một món xa xỉ bên cạnh dân chủ và ..."tự do-hạnh phúc" mà người dân VN đến nay chưa được đón nhận.

Bức xúc viết ngày 17-8-2011 lúc 10 giờ 30 phút.

Chánh Ngọ

0 comments:

Powered By Blogger