MỤC ĐÍCH CỦA NGƯỜI VIỆT YÊU NƯỚC KHÔNG CHỈ LÀ CHỐNG TÀU CỘNG ĐỂ BẢO VỆ HOÀNG SA, TRƯỜNG SA MÀ PHẢI TRANH ĐẤU ĐỂ GIẢI TRỪ CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN VIỆT NAM
Hoàng Dược Thảo
Cho đến bây giờ, tôi vẫn đọc thấy trên các diễn đàn những lá thư ngỏ của cá nhân, của những tổ chức chính trị gửi cho chính quyền cộng sản Việt Nam để trình bày để van xin bọn Việt gian cộng sản bán nước động tâm động não mà thay đổi vì theo họ đất nước đã đứng bên bờ vực của nạn diệt vong.
Khi đọc những ngôn từ kính thưa, kính gửi với những cơ quan cầm quyền cộng sản như Quốc hội nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản VN rồi đọc những người ký tên bên dưới thì không sao không cảm thấy thất vọng. Tại sao đến giờ phút này, những tổ chức này vẫn không nhìn ra rằng bọn Việt gian cộng sản bán nước không có cùng một mối lo của 85 triệu người Việt Nam trong nước cũng như 3 triệu người Việt hải ngoại. Những danh từ Độc lập, tự chủ, toàn vẹn lãnh thổ, tự do tín ngưỡng bị xâm phạm nghiêm trọng không hề là một mối lo của chúng. Từ khi chiếm được chính quyền, mối bận tâm duy nhất cuả đảng cộng sản Việt Nam là củng cố quyền hành, tham nhũng tối đa. Chúng coi sau công trận thống nhất đất nước, người cuả đảng cộng sản Việt Nam sẽ được miễn nhiệm mọi tội ác kể cả tội giết người.
Nhìn về đất nước Việt Nam ngày nay, chúng ta sẽ thấy rằng bọn lãnh đạo cộng sản đã hành xử như một triều đình vương giả của những thế kỷ trước với bổng lộc được phân phát cho quần thần trung tín ngày xưa hay bọn đảng viên cộng sản ngày nay. Sống trong cùng một quốc gia, nhưng chúng làm thành những pháo đài kiên cố vây quanh đời sống xa hoa của bọn cầm quyền như Cấm Tử Thành của Nhà Thanh và những dân trở thành những con sâu, con kiến không đáng kể. Chúng không hề ý thức được rằng chế độ bạo tàn nào cũng có ngày phải cáo chung và hầu như chúng sẽ không còn lối thoát ra khỏi cái vũng lầy phồn hoa giả tạo mà chúng đã lập ra.
Không khó khăn gì mà không nhận ra được sự hiện diện của sự thống trị lan như vết dầu của bọn Tàu cộng trên toàn đất nước Việt Nam. Những công trình kiến thiết quan trọng của Việt Nam đều lọt vào tay bọn thầu Tàu cộng và do đó, chúng ngang nhiên mang công nhân vào Việt Nam mà không cần giấy tờ chứng minh hay hộ chiếu. Cho đến nay, không ai biết được bọn Tàu cộng đã mang sang Việt Nam bao nhiêu vạn quân Tàu trong khi người dân Việt Nam không có công ăn việc làm, nông dân không còn đất để cày bừa sau khi bọn ác ôn, côn đồ Việt cộng cướp đất của họ một cách ngang nhiên giữa ban ngày cho những dự án chỉ có tên không có việc của chúng. Khát vọng trở thành siêu cường cuả bọn Tàu cộng không còn phải dấu diếm sau khi chúng trở thành chủ nợ lớn nhất của thế giới. Sau hai thập niên bóc lột công nhân nước họ và sản xuất bất chấp sự độc hại miễn là thu lợi, sự cường thịnh về kinh tế cuả Tàu cộng đã gặp phải sự tẩy chay và khinh miệt của cộng đồng thế giới. Dưới chiêu bài phát triển kinh tế, lợi dụng sự nghèo đói của các quốc gia kém mở mang, bọn Tàu cộng xâm nhập và lũng đoạn nhiều quốc gia trên khắp các châu lục bằng một chủ nghĩa thực dân tàn bạo hơn chính sách thực dân của người da trắng đã chấm dứt từ sau thế chiến thứ II.
Những năm gần đây, những hành động độc chiếm Biển Đông của bọn Tàu cộng, bất chấp luật pháp quốc tế, ngang nhiên xâm phạm chủ quyền quốc gia của Việt Nam và của các quốc gia giáp Biển Đông, tự ý vạch ra cái gọi là đường chữ lưỡi bò 9 đoạn, tuyên bố 80% diện tích Biển Đông thuộc chủ quyền không thể tranh cãi của Tàu cộng cho chúng ta thấy một thái độ hống hách độc tôn của phường mục hạ vô nhân.
Hiện nay Trung Cộng đã chiếm các đảo ở Hoàng Sa, 7 đảo và bãi đá thuộc quần đảo Trường Sa, ra lệnh cấm đánh bắt cá trên Biển Đông, đòi hủy bỏ các hợp đồng của các công ty dầu khí nước ngoài muốn hợp tác với Việt Nam, cho các tàu chiến đi tuần tra trong hải phận Việt Nam như Việt Nam là một thuộc địa của Tàu cộng. Chính sách của Tàu cộng đối với Việt Nam trong thập niên qua là biến Việt Nam thành một quốc gia suy yếu, kinh tế lệ thuộc hoàn toàn vào Tàu cộng với sự tiếp tay đắc lực của bọn lãnh tụ cộng sản Hà Nội. Ai mà nước nghèo, dân không có việc làm là nhà nước chỉ làm được mỗi một việc là nhập cảng hàng sản xuất từ Hoa Lục cho mọi nhu cầu trong nước, 1/5 đồ tiêu dùng của dân Việt Nam là từ Tàu cộng.
Theo báo trong nước, kim ngạch nhập cảng từ Tàu cộng của Việt Nam năm 2010 tăng gấp 3 lần năm 2006 bằng tổng số tiền Việt Nam xuất cảng ra toàn thế giới. 80-90% nguyên vật liệu cho công nghiệp của Việt Nam phải nhập cảng từ Hoa Lục, nhân công Việt Nam chỉ được xử dụng với một giá rẻ mạt. 90% các công trình kinh tế quan trọng để phát triển kinh tế như các nhà máy điện, luyện kim, hóa chất, khai thác bô-xít, khai thác ti-tan… đều rơi vào tay các nhà thầu Tàu cộng. Trong khi đó bọn Tàu cộng sang nước ta chủ yếu là vơ vét nguyên liệu, nông sản và khoáng sản không kể gì đến việc tàn phá môi trường Việt Nam. Chúng thuê đất, thuê rừng ở vùng giáp biên giới để trồng cần sa, ma túy mà Việt cộng không được quyền kiểm soát hoạt động của chúng – thuê đất để làm gì? Việc Tàu cộng xây nhiều đập trên thượng nguồn sông Hồng Hà và nhất là sông MeKong làm tiêu diệt nguồn hải sản và tàn phá môi sinh của các quốc gia hạ nguồn trong đó có Việt Nam đang là những tiếng kêu trong vô vọng, không lọt được vào tai của bọn Tàu cộng đang say máu khát vọng làm bá chủ thế giới.
Người dân trong nước đã nhìn thấy nạn diệt vong do Tàu cộng dành cho nước Việt đã gần kề nên từ hai tháng nay, những cuộc biểu tình liên tục đã xảy ra tại nhiều thành phố cuả Việt Nam và bọn công an Hà Nội đã đàn áp thẳng tay người dân biểu tình. Tóm lại, thay vì dựa vào sức mạnh của nhân dân để chống giặc thì bọn Viêt gian cộng sản chỉ thậm thụt, không dám lên tiếng kêu gọi toàn dân tranh đấu cho chính nghĩa của Việt Nam. Ngược lại, bọn lãnh tụ Việt cộng còn tuyên bố chung với Tàu cộng những thông cáo đại ý quan hệ Việt – Trung phát triển lành mạnh, ổn định, đáp ứng nguyện vọng chung và lợi ích căn bản của nhân dân hai nước Việt – Trung, có lợi cho hòa bình, ổn định và phát triển của khu vực.
Hiện nay, Hoa Kỳ không phải là quốc gia duy nhất gặp khó khăn vì khủng khoảng kinh tế. Hoa Kỳ là con nợ lớn nhất của Tàu cộng nhưng cũng lại là khách hàng lớn nhất cuả Tàu cộng. Khi người dân Hoa Kỳ ý thức được việc tiêu thụ hàng rẻ Made In China thực sự đã làm hại cho công ăn việc làm và nhất là sự sản xuất bừa bãi, vô lương tâm của Tàu cộng nhằm thu hoạch nhiều thì họ sẽ tẩy chay hàng hoá của Tàu cộng như sự việc đang xảy ra tại nhiều quốc gia trên thế giới hiện nay. Đó là chưa kể, khi kinh tế yếu kém sẽ giảm sức tiêu thụ và chắc chắn là Tàu cộng khó lòng tránh được sự khủng khoảng về kinh tế trong một tương lai gần.
Các kinh tế gia thế giới đã dự đoán là Việt Nam sẽ là quốc gia đầu tiên bị hậu quả trầm trọng khi Tàu cộng gặp khủng khoảng. Điều này đã xảy ra vì nền kinh tế Việt Nam yếu kém, sản phẩm của Việt Nam thường kém chất lượng, năng xuất sản xuất kém hiệu quả do nhân công thiếu khả năng tay nghề, thiếu tổ chức, Việt cộng thiếu hiểu biết lại tham ô nên việc khai thác đất đai, tài nguyên đã cạn kiệt, môi trường thiên nhiên bị tàn phá nghiêm trọng. Nạn lạm phát tăng phi mã khiến người dân vô cùng khốn khổ. Khoảng cách giàu nghèo giữa bọn cán bộ cộng sản có quyền và dân nghèo quá xa gây ra sự bất an của xã hội. Công bằng xã hội bị vi phạm nghiêm trọng, khiến nhân phẩm của con người bị vùi sâu xuống hố nhơ, không biết phải mất bao nhiêu thế hệ mới hy vọng phục hồi.
Với một đảng cầm quyền tham ô và bất lực như đảng CSVN ngày nay, tôi không nghĩ rằng những lời kêu gọi sẽ có kết quả dù nhỏ nhoi. Xin và Hy vọng bọn Việt cộng sẽ đặt lợi ích quốc gia lên trên hết, dẹp bỏ tệ nạn tham nhũng để cứu nước thì quả thật chỉ là mơ những điều không tưởng. Do đó, để cứu nước, chúng ta chắc chắn cần đến những hành động quyết liệt hơn là những bức thư ngỏ và những lời Xin Gửi lên những cái cơ cấu không còn một chút giá trị về uy tín và khả năng để thay đổi vận mệnh đất nước như cái Quốc Hội và cái bộ Chính Trị đang núp trong những hàng rào bằng sắt để được yên thân như hiện nay.
* * *
Ngày 14/6/2011, Văn Khố Quốc Gia (National Archives) của Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ đã giải mật (declassify) 7000 trang hồ sơ về những vấn đề của Việt Nam và Đài Loan trong cuộc chiến Việt Nam mà báo chí Hoa Kỳ vẫn thường đặt tên cho là Pentagon Papers vì đó là những bí mật quốc phòng cuả Hoa Kỳ trong thời kỳ chiến tranh Việt Nam. Sau đó, National Security Archive ở George Washington University cũng đưa ra thêm ra 28,000 trang hồ sơ, trong đó đầy đủ chi tiết về những mẫu đối thoại giữa hai Ngoại Trưởng Hoa Kỳ Henry Kissinger và Tàu cộng Chu Ân Lai cho thấy một sự thật phũ phàng là Hoa Kỳ đã bán đứng Việt Nam Cộng Hòa và Đài Loan cho Trung Cộng để Hoa Kỳ mở cửa giao thương với Hoa Lục.
Mỗi lần Hoa Kỳ giải mã thêm tài liệu mật về chiến tranh Việt Nam là một lần chúng ta, những công dân cuả VNCH có thể hãnh diện vì chúng ta không hề bại trận như bọn Việt cộng thường huênh hoang và khoác lác về thành tích thống nhất đất nước cuả chúng. Những tài liệu được giải mã lại lột mặt nạ của những tên tay sai cuả tài phiệt Hoa Kỳ như Henry Kissinger. Trong cuốn hồi ký xuất bản năm 1979 (The Memoirs) Henry Kissinger đã viết sai sự thật, nếu so sánh với những chi tiết trong tài liệu vừa được giải mã. Tài liệu lịch sử của Văn Khố Hoa Kỳ cho thấy chính sách Ngoại Giao Hoa Kỳ luôn luôn đặt quyền lợi đất nước Mỹ lên trên mà không hề có một do dự hay phân vân về số phận của những quốc gia được gọi là đồng minh. Nhưng sự phản bội những đồng minh của chính phủ Hoa Kỳ có thể xem như là chuyện nhỏ so với điều dấu diếm và lừa gạt dân chúng và Quốc Hội Hoa Kỳ. Những sử gia Hoa Kỳ như David McCullough đã đặt vấn đề này trong chương trình GPS với bình luận gia Fareed Zakaria vào Chủ Nhật tuần qua.
Nhớ lại, miền Nam Việt Nam mất sau khi bán đảo Đài Loan của Tưởng Giới Thạch bị tước đoạt quyền tự trị của một quốc gia theo quốc tế công pháp khỏi tổ chức Liên Hiệp Quốc và Hoa Kỳ đã đưa Trung Cộng vào vị trí này. Những toà đại sứ của Đài Loan một sớm, một chiều bị mất đi quyền miễn nhiễm của ngoại giao đoàn. Từ thập niên 70, Hoa Kỳ chỉ công nhận có một nước Trung Hoa của đảng cộng sản Trung Hoa và xem Đài Loan cũng chỉ là một tỉnh bang của Trung Hoa (?) trên nguyên tắc mặc dù Đài Loan có một chính quyền dân chủ do toàn dân của đảo quốc này bầu ra. Chỉ tội nghiệp cho những quốc gia đồng minh của Hoa Kỳ vì chính sách ngoại giao của Hoa Kỳ không có bạn, không có thù, chỉ có quyền lợi của quốc gia là tối thượng. Sự chậm trễ trong việc thống nhất Đài Loan với Hoa Lục một cách danh chính ngôn thuận là do nền kinh tế hùng mạnh của quốc gia này. Năm 2010, theo IMF, tổng sản lượng QG GDP của Đài Loan trên đầu người là US$34700, không những vượt qua Phần lan, Pháp, Nhật và nhất là Hoa Kỳ. Đầu năm 2010, không quan tâm đến sự chống đối của Tàu cộng, Hoa Kỳ đã bán cho Đài Loan 6.4 tỷ đô la tiền vũ khí gồm nhiều phản lực cơ chiến đấu và hoả tiễn.
Một dữ kiện nổi bật trong tài liệu vừa được Văn Khố Hoa Kỳ giải mật là Trung Cộng đặt điều kiện với Hoa Kỳ là phải giải quyết vấn đề Đài Loan đi đôi với chiến tranh Việt Nam. Trong 40 năm qua, Hoa Kỳ đã bỏ ngõ Đông Nam Á và Biển Đông cho Trung Cộng để mở cửa thị trường Hoa Lục và nhất là để có Tàu cộng là đồng minh trong việc đối phó với Nga Sô. Trong 7000 trang tài liệu mật này cho thấy Việt cộng khi ấy đã chuẩn bị đầu hàng vì không chịu nổi B52 dội bom ở Hà Nội. Nhưng ngoại trưởng Hoa Kỳ Henry Kissinger và Tổng Thống Richard Nixon đã dùng dữ kiện này như một con bài, vất đi chiến thắng trong tầm tay để đổi lấy những quyền lợi họ nhìn thấy cho nước Mỹ! Tháng Giêng năm 1974, Trung Cộng đưa hải quân đánh Hoàng Sa, Hải Quân VNCH chiến đấu đơn độc vì Đệ Thất Hạm Đội của Hải Quân Hoa Kỳ đang ở gần đó dù nhận đủ tín hiệu xin tiếp cứu nhưng vẫn làm ngơ.
Cũng có người đặt vấn đề là tại sao Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ lại lưu trữ và tiết lộ những bí mật này? Dù là 40, 50 năm sau thì những bí mật đầy lừa lọc và phản trắc đối với các đồng minh của họ cũng sẽ mất tin tưởng nơi Hoa Kỳ như họ đã có trước đây?
Thật ra, người Mỹ đã nghiên cứu rất kỹ về thời gian để giải mã những tài liệu mật. Thường thì điều này chỉ xảy ra khi họ biết rằng những vấn đề này chỉ có tính cách sử liệu và không còn ảnh hưởng đến chính sách ngoại giao hay quyền lợi của Hoa Kỳ nữa. Ví dụ, trường hợp Việt Nam Cộng Hoà. Ngày nay khi đọc được những bí mật của chính sách Hoa Kỳ đưa đến việc Việt Nam Cộng Hoà mất miền Nam thì chỉ làm cho người Việt không cộng sản đau lòng nhưng thế giới ngày nay đã đổi thay, nước Việt Nam ngày nay không còn là một thành trì của xung đốt ý thức hệ mà chỉ là một trong nhiều quốc gia trên thế giới mà chế độ độc tài phi lý của những lãnh tụ cầm quyền đang đưa đất nước họ vào chỗ diệt vong. Nhìn thảm trạng nạn đói châu Phi ngày nay, chúng ta sẽ hiểu rằng vì sao chính sách ngoại giao cuả Hoa Kỳ về Việt Nam chưa thay đổi vì Hoa Kỳ đang phải đối diện quá nhiều vấn đề quốc nội, Việt Nam chưa phải là một điểm nóng cần quan tâm.
Cách đây 40 năm, đã có người tiết lộ những bí mật này cho The Washington Post, The Times, New York Times, và nhiều cơ quan truyền thông khác. Ông Daniel Ellsberg là một chuyên viên phân tích tình báo chiến thuật chiến lược của quân đội Hoa Kỳ, gốc Do Thái, sinh trưởng tại Chicago. Năm 1964, ông chính thức làm cho Bộ Quốc Phòng khi biến cố chiến hạm USS Maddox xảy ra ở Vùng Vịnh Bắc Việt (Gulf of Tonkin). Với lý do Bắc Việt tấn công Khu Trục Hạm USS Maddox, Hoa Kỳ liền tấn công Bắc Việt. Tài liệu đã giải mã chứng minh chính Hoa Kỳ đã dàn dựng vụ này. Năm 1969, Daniel Ellsberg gia nhập nhóm phản chiến và bí mật sao lại (copy) nhiều tài liệu tối mật và rò rỉ ra ngoài cho báo chí biết. Tài liệu này được giới truyền thông Hoa Kỳ đặt tên cho là Pentagon Papers.
Ngày 13/6/1971, lần đầu tiên báo Times đăng trích đoạn từng phần 7000 trang Pentagon Papers. Nội các của Tổng Thống Nixon nộp đơn yêu cầu Tối Cao Pháp Viện ngăn cấm không cho báo chí tiếp tục đăng tải những tin tối mật Quốc Phòng này. Sau 2 tuần, Tối Cao Pháp Viện phán quyết Times có quyền tiếp tục đăng tải những thông tin tối mật của Bộ Quốc Phòng được rò rỉ tới họ vì đây là Tự Do Ngôn Luận được bảo vệ bởi Tu Chính Án Thứ Nhất. Phán quyết này như một cú tát tai vào mặt nội các của Tổng Thống Richard Nixon.
Ngày 28/6/1971, Daniel Ellsberg bị FBI truy tố về tội vi phạm Đạo Luật Tình Báo Năm 1917 (Espionage Act 1917). Sau 2 năm điều tra, vào tháng 5 năm 1973, chánh án William M. Byrne, Jr. ra lệnh bãi nại vụ án này. Khi bạch hóa hồ sơ được gọi là Pentagon Papers này thì một hình thức nào đó, những tài liệu này không còn gì là bí mật ngoài việc chính phủ Hoa Kỳ cũng muốn xác nhận với dân chúng Hoa Kỳ và thế giới là chính sách ngoại giao của Hoa Kỳ là quyền lợi của Hoa Kỳ là tối thượng.
Kể từ năm 1972, chính phủ Hoa Kỳ đã giúp cho Hoa Lục trở thành một cường quốc về kinh tế mà không đặt vấn đề nhân quyền, tự do và dân chủ với đảng cộng sản Tàu khi bang giao như các vị tiền nhân lập ra Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ này đã đặt ra. Trở lại vấn đề Biển Đông, Có chắc gì lần này, Hoa Kỳ và Trung Cộng đã không có một thỏa thuận ngầm gì trong việc hãy chia đôi Thái Bình Dương khi trong tháng 6/2011 Tàu cộng bỏ 1000 tỷ Mỹ Kim mua công khố phiếu của Hoa Kỳ. Đừng đặt vấn đề bảo vệ chủ quyền của Việt Nam chỉ trên hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa khi mà nguy cơ mất nước của Việt Nam gần kề với một bọn lãnh tụ cộng sản ngu dốt, lòng tham không đáy ở Hà Nội và sự ngu ngơ ngờ nghệch chờ người Mỹ bật đèn xanh mới hành động của người Việt hải ngoại.
Hoàng Dược Thảo
0 comments:
Post a Comment