Tuesday, October 4, 2016

Sức mạnh nhân dân

David Thiên Ngọc (Danlambao) - Trước đây tôi đã có bài sơ lược về khái niệm và ý nghĩa lẫn dòng chảy của 3 dòng thác CM từ cửa miệng của CSVN mở đầu bài viết ấy như sau: Tôi nhớ vào những thập niên trước đây nhân dân và xã hội (XH) VN từ trẻ thơ đến cụ già, từ bãi bờ, nghĩa trang, chợ búa, trường học, bến xe… cho đến phố phường mỗi ngày đều bị các loa phóng thanh tra tấn và nhồi nhét cụm từ “ba dòng thác cách mạng”. Có một điều tôi chắc chắn rằng hầu như đại bộ phận nhân dân VN nhất là tầng lớp nông dân, công nhân lao động ngày đêm lo quần quật giựt gối vá vai… bươn chải tìm miếng ăn đã trắng mắt, đắng lưỡi rồi không còn tâm trí, sức lực nữa để chú ý. Còn lại rất ít người quan tâm đúng mức vào những âm thanh trên kể cả HS, SV và đội ngũ GV tuy hằng ngày đều được nhồi nhét cả trong giờ học và trong những buổi họp, những khóa học gọi là “bồi dưỡng chính trị”.

Thế rồi ba dòng thác CM đó cuốn trôi về đâu? Trước hết tôi xin nói rằng cái khái niệm ba dòng thác CM đó xuất phát từ đảng CSVN trong đầu thập niên 80 tk trước mà đứng đầu là Lê Duẩn (LD). Trên bình diện thế giới LD cho rằng từ sự tác động chính trị lịch sử của các dòng CM lớn trên thế giới đúc kết lại từ sau thế chiến thư 2 đó là: “Hệ thống các nước XHCN - Phong trào giải phóng dân tộc - Phong trào đấu tranh của giai cấp công nhân và nhân dân lao động ở các nước tư bản chủ nghĩa. Ba dòng thác này đã tiến công dồn dập vào chủ nghĩa đế quốc với mục đích vì hòa bình, độc lập dân tộc, dân chủ và tiến bộ XH. Kết quả là hệ thống TBCN đã tan ra từng mảnh và trên con đường giãy chết”.

Đối với trong nước thì ba dòng thác CM đó là: CM quan hệ sản xuất-CM văn hóa tư tưởng và CM khoa học kỹ thuật.

Như các bạn đã biết, 3 dòng thác CM đó đã đứt mạch và vĩnh viễn không còn một giọt nước nào cho dù là một khe nhỏ... Như vậy các “dòng thác” đã cáo chung và từ đó “Đồng khô-Hồ cạn-Khu cháy-Giáp tả tơi...”. Có nghĩa rằng sinh khí không còn nữa thì cho dù là mảnh hổ chúa sơn lâm cũng không còn sức lực thì còn đâu phong độ “Hùng-Dũng” mà che mắt dối lừa thiên hạ, mà diễu võ dương oai, mà đành phải “Gặm một mối căm hờn trong cũi sắt!” để thở than... “Ôi thời oanh liệt nay còn đâu”!!! 

Một nhà trọc phú (nhờ bóc lột) đã qua rồi thời tiền bạc, lúa thóc đầy kho... nay “Đồng khô-Hồ cạn” (cái hình bóng làm phương tiện để bốc hốt vét vơ) nguyên khí tiêu tan... là đất trời đã nộ khí xung thiên trừng trị những kẻ bất nhân vô đạo. Thế nhưng vẫn diện bộ cánh xuênh xoang ngày cũ mà lòe thế tục. Trong người không có tiếng “Đồng” rủng rỉnh thì còn đâu cái mã phong lưu “Sang-Trọng” ngày xưa? Cái thuở mà “cả một thời đểu cáng lên ngôi” để cho mọi người “Quay mặt vào đâu cũng phải ghìm cơn mửa...” vậy thì giờ đây chỉ có “họa” chứ làm gì có “fuck”? mà cái “fuck” này chỉ tổ làm nhục cho đất nước, cho dân tộc VN mà chúng tiếm quyền và mạo danh cho là “phương diện Quốc Gia”? cái “kim ngân” (vàng bạc) ở đây là bạc tiền xương máu của nhân dân mà bọn chúng vét vơ cho cá nhân bè nhóm chứ nào phải là “nguồn mạch máu huyết” của toàn dân là tài sản chung của dân tộc?

Thế sự là một cuộc xoay vần như vũ trụ. Mọi sự vật trên đời đều biến đổi theo thế cuộc và thời gian... nhưng cái quan trọng ở đây là sau khi bước theo con đường của tạo hóa thì ta phải lưu lại những gì cho hậu thế? bởi “Nhân sinh tự cổ thùy vô tử. Lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh!”. 

Tôi lan man từ 3 dòng thác CM mà bây giờ nó không bằng một “khe nước chảy” lúc gà gáy canh 5 mà quên đi vào ý chính của tiêu đề bài viết “Sức mạnh nhân dân”. Thưa với các bạn rằng dòng thác CM nhân dân này chính là dòng thác từ lòng dân, là sức mạnh nhân dân (People Power). Vì sao nó vẫn còn giữ nguyên 2 từ CM? CM là xóa bỏ cái cũ và thay thế cái mới tiến bộ hơn... (giải thích ở phạm vi hẹp). Ở đây có nghĩa rằng dòng thác CM này sẽ xóa bỏ 3 dòng thác CM cũ của CSVN và thay vào đó một dòng sông, một suối nguồn ngọt ngào tươi mát chứ không như trước đây là cuồng lũ và bão lửa, cuốn trôi thiêu đốt cả nhân gian. 

Thực tế là vậy, theo như trước đây tôi đã nói 3 dòng thác CM là 3 mũi tà binh tấn công vào nhân loại đã khiến cho hàng trăm triệu nhân mạng phải bỏ mình. Thế nhưng sự đời đâu để cái ác mãi trường tồn. Do đó tạo hóa (thiên thời), sông núi (địa lợi) và lòng người (nhân hòa) đã hội tụ lại và sản sinh ra dòng thác CM sức mạnh nhân dân trên toàn thế giới. Tôi xin dẫn chứng một số nơi mà dòng thác CM nhân dân đã tràn qua như: CM Nhung ở Tiệp Khắc năm 1989, Serbia năm 2000, CM Hồng ở Georgia năm 2003, CM Cam Ukraine 2004, CM Tuyết Tùng ở Lebanon năm 2005, CM Tulupe ở Kyrgyzstan 2005, CM ở Miến Điện 2007, CM Xanh Iran 2009 và CM Hoa Lài ở Tunisie 2011 và các nước Bắc Phi tiếp theo sau đó bừng nở lên một mùa xuân Arap. 

Ai cũng biết rằng cái thế lực gây ra tội ác chống lại loài người là cộng sản và các chế độ độc tài. Cái khái niệm 3 dòng thác CM mà tôi đã nêu là của CS và chúng muốn thực hiện cái tham vọng ngông cuồng là “dẫn 5 châu đến đại đồng”. Xin thưa với các vị tổ sư cộng sản Mác-Lê-Mao, ở VN là Hồ Tập Chương rằng miệng lưỡi các vị nói “dẫn 5 châu đến đại đồng” mà các vị có biết sự bao la vô tận của cái thế giới đại đồng không? Trong lúc các vị là phàm phu hay thần thánh? Mà cho dù là thần thánh cũng không thể! Và cái giấc mơ “đại đồng” không phải đến lúc cái học thuyết CS của các vị đi rao giảng mới có mà nó đã có tự ngàn xưa mà các triết nhân đã nghĩ đến... nhưng cũng để chỉ là mơ thôi và mường tượng ra cái khái niệm về một XH mà nơi đó con người đà thoát tục. “...cả thế giới chung một nhà, không phân biệt quốc gia hay chủng tộc. Xã hội đại đồng là một xã hội trong đó khắp mọi nơi đều hòa bình, an lạc, mọi người đều bình đẳng, không còn phân biệt chủng tộc, quốc gia, xem nhau như anh em một nhà. Đó là một xã hội thái bình an lạc lý tưởng mà nhân loại đều mong ước.” Cái lý tưởng đó hiện nay ở xứ sở “Cờ Hoa” tuy đã đạt được một phần nào nhưng chưa thể xem tất cả như anh em ruột thịt và chung một nhà... xóa biên cương về vật chất lẫn tinh thần. 

Các vị hãy nghe thêm các bậc hiền triết từ ngàn xưa đã nói về 2 chữ “Đại đồng”. Trong Kinh Lễ, Đức Khổng Tử nói về xã hội đại đồng như sau: “Ở thời đại đạo thực hành thì thiên hạ là của chung, người ta chọn kẻ hiền năng, giảng điều xác thực, thực hiện trên thuận dưới hòa. Cho nên, người ta không chỉ thương kính riêng cha mẹ mình, không riêng yêu con mình. Kẻ già được nuôi dưỡng trọn đời, người trẻ được sử dụng, trẻ con được săn sóc đến trưởng thành, người ta thương kẻ góa, con côi, người già cô độc, người tàn tật được châu cấp, con trai có chức phận, con gái có chồng con. Người ta ghét thấy của cải bỏ phí trên đất mà lượm lên, chứ không chủ ý giấu giếm trong mình, ghét sự không dùng sức mình (tức không chịu ngồi không) nên làm việc chứ không chủ ý lo lợi riêng cho mình. Vì vậy mà cơ mưu phải bế tắc, kẻ trộm cắp, người làm loạn làm giặc không nổi lên, cho nên cửa ngõ không cần đóng. Đó là thời đại đồng”. 

Từ K.Marx-Engels đến Lenin, Stalin rồi Mao, Hồ... có ai làm được như Đức Khổng Tử đã nói? Và bây giờ là cả tập đoàn thầy trò Trung Nam Hải đến động Ba Đình cùng 2 cái nghĩa trang vật vờ chờ khai tử có ai còn mơ về thế giới đại đồng nữa? Đã qua rồi một thời ảo tưởng... nếu có còn chăng thì đó chỉ là một lũ tâm thần đang ăn mày hào quang của dĩ vãng mà ngồi tù với quá khứ mà thôi. 

Trong làn sóng đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền trên thế giới mà cụ thể là ở Á Châu, ta phải nhìn nhận rằng cái luồng gió từ các nước ở cõi trời Tây thổi về Châu-Á đã gây ra một áp lực không nhỏ và có tác dụng giúp sức cho ngọn lửa nhân quyền, chống áp bức bất công của nhân dân bản địa bùng lên và từng bước cháy rộng ra thiêu rụi các chế độ độc tài như các nước trên thế giới đã từng. 

Nhìn về chính trường VN, nhân dân VN là một dân tộc hiền hòa (đến độ ươn hèn) và có sức cam chịu mọi đau thương mất mát... nhưng đến mức không thể hơn được nữa và cái hèn nhác cũng dần phôi phai… thì cái chí khí can trường, bất khuất sẽ trổi lên... 

Trong lịch sử mấy ngàn năm, nhân dân VN bao phen ngập chìm trong máu lửa, cam chịu khổ nhục, dù trong thế cô sức yếu nhưng không bao giờ chịu cúi đầu làm nô lệ. Ngọn lửa trong lòng nhân dân luôn có sẵn chỉ chờ có dịp là bùng cháy lên. Trong thời gian gần thế kỷ qua kể từ khi làn sóng CS nhuộm đỏ non sông, nhân dân cả 2 miền Nam-Bắc phải chịu cảnh máu chảy khắp ruộng đồng, xương phơi đầy núi để làm chất liệu xây mộng hão huyền của bè lũ Bắc Phương mà tập đoàn bán nước CSVN là tay sai đắc lực. Đến thời điểm từ hơn 2 năm trước cho đến ngày nay, những gì đến phải đến. Ngọn lửa căm hờn trong lòng dân tộc đã bùng lên kể từ tiếng súng hoa cải Đoàn Văn Vươn ở Hải Phòng đến những phát đạn căm hờn của Đặng Ngọc Viết đã nã vào đầu quân tham tàn ngay sào huyệt của cường quyền Nam Định rồi nhân dân tỉnh Hòa Bình bắt trói côn an. Bão đã nổi lên ở vòm trời Ninh Thuận gây trọng thương cho lũ còn đảng còn tiền. 

Nhân dân Dương Nội đã cắt máu ăn thề quyết tử để giữ gìn vườn ruộng, mồ mả tổ tiên trước sự cướp bóc, cưỡng đoạt của tà quyền CSVN. Nhân dân Yên Lộc-Hà Tĩnh mấy năm gần đây đã nổi lên đập phá tan tành trụ sở xã Yên Lộc và đánh Trưởng côn an Huyện Can Lộc, chủ tịch, Phó chủ tịch xã Yên Lộc phải nhập viện và thời gian trước nữa là nhân dân Bắc Sơn-Hà Tĩnh cũng đã nổi lên ra tay trừng trị bọn côn đồ nhà cầm quyền CSVN đến nỗi hàng chục tên phải vào BV sau khi bắt trói 4 tên côn an gây hại cho dân. Chủ tịch xã Bắc Sơn phải “sơ tán” gia đình vợ con để tránh “bão của lòng dân”. Nhà và tài sản xe cộ của tên trưởng côn an xã đã bị đập phá và thiêu hủy. Sau đó cả chủ tịch xã và trưởng côn an phải xin thôi làm (ăn cướp) để hòng được nhân dân xá tội mai sau. 

Mấy tháng qua và hiện tại nhân dân Nghệ An và Hà Tĩnh mà tiên phong và nòng cốt là giáo dân các giáo xứ ở hai tỉnh này đã ngoan cường vượt lằn ranh sợ hãi cùng nhau đứng lên thể hiện và đòi hỏi “dân chủ, nhân quyền” và nhất là quyền được sống, quyền mưu cầu hạnh phúc mà tập đoàn csVN đã tước đoạt và giờ đây thông đồng, bao che cho tập đoàn Formosa Tàu cộng trá hình núp bóng tàn hại môi sinh trong hành trình tiêu diệt nói giống Lạc Hồng cướp nước VN. Lực lượng nhân dân, giáo dân xuống đường đấu tranh đòi sạch môi trường, khởi kiện, tẩy chay tống cổ Formosa ra khỏi VN lên đến gần 20.000 người. Con số mà từ xưa khi cộng nô tiếm quyền gần thế kỷ qua chưa từng có khiến cho lực lượng côn an, quân đội, an ninh côn đồ chó săn làm tay sai bảo vệ cho giặc, đàn áp bắt bớ đánh đập người biểu tình giờ phải cuốn cờ xếp vó, lột áo quần (mang sắc màu cộng nô) bỏ chạy thoát thân không khác nào bọn Toa Đô, Thoát Hoan, Ô mã Nhi, Tôn sĩ Nghị… chui ống đồng, giẫm đạp lên nhau mà cút về phương Bắc! 

Về nội bộ tập đoàn đảng csVN thì đâm chém, bắn giết nhau đến độ cả bầy đang trên bờ vực thẳm sụp đổ, cáo chung chứ không còn là rạn nứt như trước đây nữa. Từ thứ trưởng bộ côn an Phạm quý Ngọ, trưởng ban nội chính t.ư Nguyễn bá Thanh, tư lệnh quân khu 2 Lê xuân Duy và nhiều nhân vật cấp cao ở hàng lãnh đạo trung ương đột tử bí ẩn đã vén màn sương ảo mờ che đậy cho “hũ giòi” thối nát bên trong. Đến gần đây là vụ thảm sát Yên Bái, rồi cuộc đào thoát của Trịnh xuân Thanh nó đã lột trần ra ban ngày bộ mặt thật của tập đoàn csVN (cả kẻ chết lẫn người sống, kẻ đuổi người chạy) chỉ toàn là một bầy dã thú tranh giành, cướp giựt bộ xương khô cuối cùng của dân tộc Việt sau nhiều năm bị chúng xà xẻo. Ngay khi tôi viết những dòng này thì lúc 14:30 ngày 3.10.2016 tại VP làm việc của viện trưởng trong trụ sở viện KSND huyện Quốc Oai Hà Nội, ông Tô ngọc Chuẩn viện trưởng VKSND huyện Quốc Oai đã bị một đối tượng chưa rõ (như vụ thảm sát Yên Bái) đâm nhiều nhát bằng dao và kéo vào cổ vào ngực và nơi khác trên cơ thể gây trọng thương, mất nhiều máu và hiện đang cấp cứu tại bệnh viện 103 Hà Nội chưa biết sống chết ra sao*. Đảng và nhà cầm quyền CSVN hiện như con dã thú đã bị trúng thương và lưới trời lồng lộng đang bủa vây. Chúng chạy tung rối mù về mọi hướng và hành xử một cách ngu muội, ngông cuồng… nhưng cũng không giấu được bản chất gian xảo cố hữu từ khi mới nhen nhúm hình thành. Thế thì việc gì đến phải đến! Lửa đã cháy rừng cộng thêm gió bão từ khắp nơi thổi về thì phép màu nào ngăn nổi. Chế độ CS phải tiêu vong trong đống tro tàn mà lịch sử đã đẩy vào góc tối. 

Ngày 3.10.2016


0 comments:

Powered By Blogger