Dưới
một cơ chế toàn trị và mụ mị, con người ta bị nhốt trong một cái nhà tù
vĩ đại, nơi đây chẳng những bị giới hạn về công ăn việc làm, kinh doanh
buôn bán vì nền tảng của XHCN là kinh tế tập trung, mà ngay cả Tự do,
Dân chủ, Nhân quyền, lòng yêu nước... cũng bị giam hãm trong tù ngục. Từ
đó, xã hội của thể chế này đã biểu hiện rất nhiều cái NGU, ngu dai
dẳng, ngu lì lợm mà tiếng bây giờ người ta thường gọi là ngu khủng, ngu
hoành tráng.
Ngoài những cái ngu về chính sách, đường lối, chủ trương, về khoa học,
kỹ thuật, sáng tạo và phát triển, khối Dư luận viên cùng một số lớn đảng
viên, nhất là côn an mạng, kể cả nhiều thành viên của Ban tuyên giáo
còn ngu cả nhận định về những nhà đối kháng đấu tranh cho một Việt Nam
hầu được tiến hầu bắt kịp thế giới văn minh, giúp người dân được có đủ
quyền làm người. Cái ngu triền miên mà tôi muốn nhắc lại ở đây là: Cho
đến hôm nay nhà nước và khối DLV vẫn khăng khăng cho rằng những bài viết
của các nhà đấu tranh là thuộc "thành phần phản động, diễn biến hòa
bình" và viết để nhận tiền từ "các thế lực thù địch".
Mặc dù tôi đã xác minh về vụ "nhận tiền" mà những tên bưng bô tán tận
lương tâm, bẻ cong ngòi bút đã vu khống (1). Sự vu khống ngờ nghệch này
cho đến hôm nay vẫn còn luôn tiếp diễn nên bài viết này có chủ đích nhắm
vào cái vu khống lì lợm như giòi, như đỉa hôi tanh.
Phản động là từ ngữ chuyên dùng của những kẻ độc tài, làm dữ lo xa. Trên
thực tế, những nhà đấu tranh này không hề là "phản động" và cũng không
hề nhận thù lao của bất cứ thế lực nào. Họ là những con dân đáng kính,
những con người có tấm lòng và bầu nhiệt huyết cùng tình yêu quê hương
đất nước với những trăn trở lo âu cho vận mệnh của cả một dân tộc đang
đứng bên bờ vực thẳm của tụt hậu và vong nô trong sự cai trị tàn bạo của
một nhóm thiểu số dùng chuyên chính vô sản của cái gọi là bạo lực cách
mạng.
Những người dám đứng lên đấu tranh này vì họ đã nhận thấy được những áp
bức, bất công, những hiểm nguy đe dọa từ những cục óc mụ mị đầy hoang
tưởng, từ những ý niệm ngu ngơ mù mờ bất khả thi nhưng với quyền lực
trong tay đã áp chế khối đông quần chúng để dồn vào sợ hãi nhằm tê liệt
mức độ phản kháng. Những nhà đấu tranh đã nhận thức được trách nhiệm,
bất luận họ thuộc thành phần nào, trí thức, sĩ phu hay ngay cả thất phu,
tất cả đều mong muốn thể hiện sự hữu trách của mình. Những người đáng
trân quí này, ngoài cảnh đầu tắt mặt tối lo cho công ăn việc làm mà họ
phải có bổn phận với bản thân, gia đình, họ còn cố gắng dành thời gian
và trí tuệ cho công cuộc, đồng thời sẵn sàng chấp nhận những hy sinh,
mất mát nếu chẳng may. Họ muốn thấy xã hội hòa nhịp với công bằng, tiến
bộ, văn minh và bác ái, đất nước được phát triển và giàu mạnh hầu ngẩng
mặt với cộng đồng nhân loại. Từ động lực của những ước mơ chân chính đó,
họ rất căm thù bất công, nghịch lý ở một xã hội mà đảng cộng sản đã
triền miên gây nên bao bất ổn.
Với những con người đầy nhiệt huyết và tấm lòng cao cả như vậy, lẽ ra họ
nên được trọng vọng, ưu ái, khích lệ để tạo hợp quần sức mạnh của quốc
gia nhưng tiếc thay, họ lại bị nhìn dưới một nhãn quang "phản động"!.
Có nơi nào ngoài Việt Nam, Bắc Hàn và Tàu cộng, chẳng những đã không
biết chiêu hiền đãi sĩ mà còm giam tù những con người ái quốc?. Quốc gia
nào cho rằng yêu quê hương, yêu đất nước là có tội, ngoài những xứ cộng
sản?.
Tôi đã ngao ngán, cũng như vô cùng thất vọng cho đảng CSVN và nhà cầm
quyền hiện hành đã hung bạo đến vô tâm khi danh sách những tù nhân lương
tâm Linh mục Nguyễn Văn Lý, Nhà báo tự do Tạ Phong Tần, Hồ Thị Bích
Khương, Nhạc sĩ Việt Khang... và vô số tù nhân lương tâm khác vẫn còn bị
giam giữ trong bạo hành theo dòng thời gian mà nhẽ ra họ phải được sống
như những con người đúng nghĩa.
Một lần nữa, tôi xác định, chúng tôi những con tim nhân bản với đầy đủ
lý trí và trách nhiệm, đã sống và hành xử một cách công minh và hợp đạo
làm người, chúng tôi không vì lợi nhuận hay lệ thuộc quyền sai khiến của
bất cứ "thế lực thù địch" nào.
Đảng CSVN và những kẻ vì tham vọng tiền bạc và quyền lực đừng lấy bụng
của kẻ tiểu nhân mà so lòng người quân tử, đừng lấy chuyện làm dữ của
mình mà nghĩ ai cũng hung tàn độc ác như vậy. Kẻ cúi đầu nhận ân sủng để
chấp nhận bưng bô, gian dối, ngậm máu phun người thì hoàn toàn khác xa
với những con người yêu nước.
Việt Nam ơi, tiếc thay cây quế giữa rừng...
28/8/2015
_____________________________________
Ghi chú:
0 comments:
Post a Comment