Một nhà cầm quyền khiếp nhược
Những người cộng sản cầm quyền ngày hôm nay được thừa hưởng một cái di sản cách mạng kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ với danh nghĩa giải phóng dân tộc. Lúc phôi thai thiếu thốn họ được người dân bảo bọc giúp đỡ, họ lễ phép nhún nhường. Trong gian khổ tình đồng chí đồng đội thắm thiết hoạn nạn cùng chia, gian nan cùng gánh.
Nhưng rồi thói đời như một định lý mà họ không tránh khỏi khi “ hột múi cắn hai, cục đường nuốt tuốt”. Đúng vậy, hồi còn đấu tranh gian khổ thì đoàn kết, đại đoàn kết; nhưng khi thành công thì chia rẽ, đại chia rẽ. Lúc bấy giờ mỗi người đã có vị thế lợi lộc khác nhau, tiền, quyền, sắc đẹp làm mờ mắt anh lính cụ Hồ. Ngay cả những người từng đào hầm cho họ trốn, đem cơm nước cho họ ăn vậy mà khi thành công họ lại đem ra bắn ( Bà Nguyễn thị Năm thời CCRĐ) thì thử hỏi có đạo lý cách mạng nào hơn? Bây giờ thì mỗi người thi nhau lo chụp giựt, cấu xé, sát phạt lẫn nhau tranh giành quyền lực, không còn tinh thần đồng chí đồng đội nữa, cũng không còn ý chí chiến đấu nữa. Tôi còn nhớ một câu nói của nhà văn Dương thu Hương hồi còn ờ trong nước đại ý như sau:“ Họ can trường trong chiến tranh, nhưng yếu hèn trong hòa bình”. Thật đúng vậy, ngay như tướng Võ nguyên Giáp ngày xưa được tiếng anh hùng, nhưng khi hòa bình ông ta chỉ còn là một đề tài cho thiên hạ ví von với câu:
“ Ngày xưa đại tướng cầm quân. Ngày nay đại tướng cầm quần chị em”. Chua chát thay và nhục nhã thay cho người anh hùng thời XHCN. Ngày nay đứng trước họa ngoại xâm tiến sĩ Hà sĩ Phu có nhận định như thế nào:
“Trong khi báo chí đang nói rất nhiều về nạn NỘI XÂM, phải chống nội xâm để cứu nước thì nạn NGOẠI XÂM, sau nhiều năm nung nấu, đã hiện diện ngay giữa lòng đất nước chúng ta. Mất nước nhản tiền. Việc mất trắng hàng loạt cao điểm trên đất liền, mất hai quần đảo và kèm theo là vùng hải phận bao la chẳng những mất lãnh thổ và tài nguyên mà còn đẩy Việt Nam vào tư thế nhục nhã của một nước chư hầu mất khả năng tự vệ và họ bóp là chết…
“ Vậy mà cái nước bị làm nhục, cái đảng bị làm nhục, không dám triệu tập đại sứ của họ, không có một hành động trả đũa ngoại giao tương xứng, không một đại diện có thẩm quyền nào dám lên tiếng… Thật đáng khôi hài đến chảy nước mắt. Tự nhận“ra ngỏ gặp anh hùng”mà các anh hùng cứ lúng búng trong xó bếp vậy sao?Phải đúc một dấu hỏi to bằng chừng nào trước tòa nhà Quốc hội của chúng ta cho xứng đây?” ( Đối Thoại online ngày 13-12-2007 )
1. Bán đất, bán biển.
Kể từ cuộc thư hùng“ răng cắn môi” ở sáu tỉnh biên giới tháng Hai năm 1979 và sau thất bại trong trận tấn công cao điểm Núi Đất ( trước của Ta nay thuộc Tàu) năm 1984 thì đảng ta không còn nhuệ khí đấu tranh và bắt đầu khiếp nhược. Hành động điển hình là đảng CSVN đã ký hai hiệp ước bán đất năm 1999 và bán biển năm 2.000, vì thế mà một luật sư trẻ Lê chí Quang đã viết bài“ Hãy cảnh giác với Bắc triều” cảnh giác bọn cầm quyền CSVN nhưng luật sư Quang đã bị chúng cho vào tù để nhớ đến Bắc triều một cách thắm thía hơn.
Tiến sĩ Nguyễn thanh Giang, trong lần trả lời phỏng vấn của đài Little Saigon nói rõ về việc ông Nguyễn đức Tâm, vốn là trưởng Ban Tổ chức của đảng và đã từng có chân trong Bộ chính trị đảng CSVN gửi thư tố cáo lên BCT về việc ký hai hiệp ước với Trung quốc như sau:
“ Ông Tâm nói rõ là Lê khả Phiêu sang đấy thì bị nhà lãnh đạo Trung quốc dùng mỹ nhân kế, luồn gián điệp đánh lừa Lê khả Phiêu để lung lạc vừa mua chuộc về mặt tinh thần vừa hứa hẹn sẽ giữ ghế cho Lê Khả Phiêu, vừa đưa gái ra làm lú lẫn Lê khả Phiêu và đưa Lê Khả Phiêu đến chỗ bí hiểm nhất là dâng lãnh hải cho TQ”. ( Việt Tide số 28 ngày 25-1-2002 )
Ngày xưa vua Lê Thánh Tông từng truyền lệnh: “ Kẻ nào làm mất một tấc đất của Đất nước là kẻ đó trọng tội với Tổ Tông” thế mà ngày nay tên Lê khả Phiêu, Tổng bí thư đảng cộng sản việt Nam đã bán đất, bán biển cho TQ hàng ngàn cây số vuông đất và hàng chục ngàn cây số vuông biển thì thử hỏi tội là bao?
Giáo sư Trần Khuê trả lời phỏng vấn của báo Việt Tide, ông nói:
“ Các cụ lão thành cách mạng và các cựu chiến binh mà tôi gặp ở đó nói rằng Bộ chính trị của Lê khả Phiêu đã nhường một phần đất biên giới cho TQ. Tôi rất ngạc nhiên. Họ cũng phê bình, chê ông Lê khả Phiêu là hậu duệ của Lê chiêu Thống…
“ Đúng như thế. Hành động cắt đất, cắt biển cho ngoại bang như thế là hành động phản dân tộc, phản quốc, phản lịch sử, cần phải được xét xử”. ( Việt Tide số 30-8-2-2002 )
Cụ Hoàng minh Chính, nguyên Viện trưởng Viện Triết học Mác Lê trả lời phỏng vấn của Việt Tide nhận định về hai hiệp ước biên giới và Vịnh Bắc bộ:
“ Còn những lực lượng ở trong nước quỳ gối dân đất nước cho ngoại bang thì đấy là một trọng tội, không thể tha thứ được…
“ Hiện nay, việc bán đất đất nước là do lãnh đạo cao cấp nhất của đảng cộng sản. Họ lợi dụng quyền khống chế của họ với quốc hội và chính phủ. Họ độc quyền mà, nên họ cứ làm bừa..
“ Người chính thức được trao nhiệm vụ ký kết là ông Lê khả Phiêu. Thế rồi Trần đức Lương là người đang lãnh đạo hiện nay. Họ không dám công khai, họ chui lủi, giấu diếm những việc làm khuất tất của họ”. ( Việt Tide số 29 ngày 1-2-2002 )
Theo cựu đại tá QĐND Bùi Tín thì qua hai hiệp ước về biên giới và biển đảo Tổ quốc ta bị mất một số đất và một số biển như sau:
“ Qua Hiệp ước Biên giới, TQ đã giành được nhiều điểm cao có lợi về quân sự, một số vùng canh tác có dân cư, rằng vùng tỉnh Lạng Sơn phía VN mất nhiều nhất,rằng cổng Nam Quan, một địa danh có ý nghĩa lịch sử và văn hóa sâu đậm của ta, vốn ở sát đường biên nay đã ở sâu gần 4 km trong nội địa phía TQ…
“ Hiệp ước phân định Vịnh Bắc bộ…thì ta đã bị TQ ép một cách vô lý để họ lấn tới diện tích bị mất thêm gần 10.000 km2”. ( Người Việt ngày 14-11-2008 )
Bài ca bán đất.
“ Kính gửi Quốc hội khóa X,
kỳ hợp thứ X, tháng 12-2001.
Nhại thơ Bút Tre:
Quốc hội đại biểu của dần ( của dân)
Mà không ai dám chất vần nửa câu ( chất vấn)
Biên giới hiệp định lõm sâu
Đất đai bị mất,( mà) vẫn vểnh râu quai hàm!
Vào bài:
Hoan hô cộng sản Việt Nam,
Cuối đời bán cả giang san nước nhà
Bản Giốc cảnh đẹp của ta,
Nay còn đâu nữa để mà ngắm trông.
Trường Sa mù mịt biển Đông,
Cả Hoàng Sa nữa mất tong còn gì.
Mục Nam Quan giữa biên thuỳ,
Nay lùi xa tắp thấy gì nữa đâu.
Ngước trông lệ nhỏ rầu rầu,
Suối Phi Khanh cũng qua cầu người ta.
Mấy nghìn năm ! thật xót xa!
Trách ai cắt đất để mà vinh thân.
Mặc cho cuộc thế xoay vần,
Cuối đời đầy túi, cóc cần cái chi.
Quốc hội một lũ ù lì,
Nhưng còn bia miệng sẽ ghi muôn đời.
Việc này không thể buông trôi!
Tháng 12 năm 2001
Các lão thành Hà Nội”.
( Việt Tide số 24 ngày 28-12-2001 )
2- Rước voi dày mả tổ.
Toàn dân Việt Nam hôm nay đều biết rằng công hàm bán nước ngày 14-9-1958 của thủ tướng nước VNDCCH ký công nhận hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Tổ tiên Việt Nam nay thuộc về TQ là cái tội của ông Hồ chí Minh. Ngoài ra ông ta còn cúi đầu tuân lệnh của Mao trạch Đông tàn sát hàng trăm ngàn nhân dân vô tội một cách dã man trong chiến dịch CCRĐ năm 1953-1956 và huỷ hoại cả tài sản văn hóa dân tộc qua vụ đàn áp phong trào Nhân văn Giai phẫm năm 1958.
Ngày nay con cháu Hồ chí Minh lại tiếp tục rước Trung quốc vô khai thác bauxite Tây Nguyên là chủ trương lớn hay là nô lệ lớn của đảng? Đảng CSVN có biết khai thác bauxite Tây Nguyên sẽ là một thảm họa cho dân tộc Việtnam.Biết bao là nhà cách mạng lão thành trong đó có cả đại tướng Võ nguyên Giáp, cựu phó chủ tịch nước Nguyễn thị Bình và hàng mấy ngàn chuyên gia trí thức chống đối việc khai thác này. Thảm họa bùn đỏ gây ô nhiễm môi trường ở Hungary, ở ngay trong tỉnh Cao Bằng mới đây chứng tỏ khai thác bauxite là một thảm họa không thể tránh được, chưa kể đến nguy hại cho an ninh quốc phòng. Biết bao là kiến nghị kêu gọi dừng ngay lại việc khai thác bauxite nhưng đảng CSVN đã cúi đầu nhận lệnh của Trung quốc qua những tuyên bố chung cho nên bất cứ với gía nào chúng cũng không thể ngừng lại được:
- Tuyên bố chung ngày 4-12-2001 tại Bắc Kinh, giữa TBT. CSVN Nông đức Mạnh và TBT. CSTQ Giang trạch Dân :
“ Nhất trí sẽ tích cực thúc đẩy các doanh nghiệp hợp tác lâu dài trên dự án bô-xít nhôm Đắc Nông”.
- Tuyên bố chung ngày 17-11-2006 tại Hà nội, giữa TBT. CSVN Nông đức Mạnh, CT nước Nguyễn minh Triết và TBT.CSTQ Hồ cẩm Đào:
“ Khẩn trương bàn bạc và thực hiện các dự án lớn như bô-xít Đắc Nông”.
- Tuyên bố chung ngày 2-6-2008 tại Bắc Kinh, giữa TBT.CSVN Nông đức Mạnh và TBT.CSTQ Hồ cẩm Đào:
“ Hai bên tăng cường hợp tác trong các dự án như: Bô-xít Đắc Nông”.
( Bauxite Việt Nam online ngày 7-11-2010 )
Dân Việt Nam nên xem lại tên Nông đức Mạnh là ai? Dòng tộc nào? Mà dám ngồi trên đầu trên cổ bọn quốc hội (đảng hội), bọn cầm quyền bù nhìn để làm việc “ rước voi dày mã tổ” như thế?
Vụ cho người nước ngoài mướn rừng đầu nguồn khai thác 50 năm đã làm xôn xao dư luận nhất là báo điện tử VietnamNet đang đưa loạt bài cảnh báo về tình trạng cho công ty Innovgreen trồng rừng phía Bắc giáp với biên giới Trung quốc là một đại họa. Rõ ràng bọn chúng có một kế hoạch khai thác rừng đầu nguồn để xây dựng vùng chiến lược với những cao điểm quân sự“ quốc phòng” của ta để chuẩn bị tiến hành một cuộc xâm lược trong tương lai. Chính báo điện tử VietNamNet bị chúng “đánh sập” vì đã vạch trần âm mưu thâm độc của chúng với loạt bài:
- InnovGreen đang làm gì trên biên giới Việt Nam?
– InnovGreen đều‘ nhắm’ vào các vị trí nhạy cảm?
– Sự hoài nghi về dự án trồng rừng của InnovGreen
– Thâm nhập chốt quân sự nơi InnovGreen trồng rừng…
– …
3- Những hành động khiếp nhược.
Tiến sĩ Nguyễn thanh Giang, vị giáo sư giàu lòng yêu nước đã cho chúng ta thấy được chân tướng và thái độ luồn cúi của một tên chóp bu của đảng CSVN:
“ Ngày 5 tháng 11 năm 1991, TBT Đỗ Mười vả TT Võ văn Kiệt thăm nước CHNDTH để chính thức bình thường hóa bang giao và triển khai tư tưởng chỉ đạo của Lê đức Anh. Trong khi Đỗ Mười lật đật trèo mấy bậc tam cấp hấp tấp ngước lên ôm chầm lấy Giang trạch Dân thì ngay sau đó TQ khẳng định mối quan hệ đôi bên chỉ là“ thân nhi bất cận, sơ nhi bất viễn, tranh nhi bất đấu”
(thân nhưng không gần,sơ nhưng không xa, đấu tranh nhưng không đánh nhau)…
“ Thế đã là bỉ mặt lắm rồi”. ( Việt Tide số 264 ngày 4-8-2006 )
Nhân khi TQ đưa hàng hóa chất lượng kém và có cả độc hại vào thị trường VN, các chuyên gia kinh tế nước ta lên tiếng cảnh báo cho nhân dân trên báo chí thì TQ đã lên giọng trịch thượng, thế mà bọn cầm quyền dảo lỗ tai ra nghe:
“ Ông Hồ tỏa Cẩm không phải là nhân vật đi tiên phong trong chuyện khuyến cáo. Một số nhà báo Việt Nam từng kể rằng, năm2007, vào lúc nửa đêm, chính quyền TQ đã“ vời” Đại sứ VN tại TQ đến để trách mắng vì báo chí VN chỉ trích chất lượng hàng TQ”. ( RFA online ngày 7-7-2009 )
Trung quốc đã hoành hành trên biển Đông. Cấm ngư dân ta đánh cá, không cho ngư dân ta trú bảo số 9 đến Hoàng sa. Thường bắn, bắt, đụng chìm tàu đánh cá của ngư dân ta thế mà nhà cầm quyền không có được hành động nào can thiệp mà chỉ lên tiếng phản đối lấy lệ khiến giáo sư Trần Khuê lấy làm bức xúc:
“ Họ phản ứng rất chậm chạp. Báo chí kể cả các cơ quan ngôn luận chính của đảng CS như báo Nhân Dân. Thông tấn xã VN cũng đều hoàn toàn im lặng. Thái độ im lặng đó thật hết sức khó hiểu. Tại sao họ có thể bạc nhược đến như thế. Đồng bào mình bị giết hại, họ là cơ quan ngôn luận, hàng trăm cơ quan ngôn luận, vậy mà cứ im lặng. Thái độ đó rất khó chấp nhận được”.( Việt Tide số 84 ngày 21-10-2005 )
Trên thế giới này từ xưa đến giờ chưa từng có nhà cầm quyền nào mà người dân mình đi biểu tình chống kẻ xâm lựợc lại bị bắt, bị bỏ tù. Người ta chỉ bày tỏ lòng yêu nước qua trang mạng một cách ôn hòa cũng bị bắt, tôi không hiểu cái di sản của ông Hồ chí Minh để lại nó thảm hại không biết đến chừng nào! Nhà thơ Tiêu Dao Bảo Cự lên tiếng:
“ Ngoài những bài viết trên mạng, việc biểu tình của vài trăm sinh viên, học sinh và văn nghệ sĩ ở Hà Nội và Sài Gòn trước tòa Đại sứ và tòa Lãnh sư Trung quốc hôm chủ nhật 9-12-2007 vừa qua là hành động đầu tiên để phản đối xâm lược…
“ Ông Lê Dũng, phát ngôn nhân chính phủ tuyên bố liên quan đến việc biểu tình:“ Đây là việc làm tự phát chưa được phép của cơ quan chức năng Việt Nam. Khi các vụ việc trên xảy ra, các lực lượng bảo vệ của VN đã kịp thời có mặt, giải thích và yêu cầu bà con chấm dứt việc làm này”.
“ Một tuyên bố tệ hại nhất, phản chính trị nhất, thể hiện chủ trương và tư thế của nhà cầm quyền hiện tại: Kìm hãm nhân dân trong sự phục tùng nô lệ và run sợ trước thế lực bá quyền của TQ. Đó không phải là đường lối ngoại giao khôn ngoan, chính là sự khiếp nhược tự đưa mình vào thế yếu”. ( Đối Thoại online ngày 14-12-2007 )
“ Người ta vẫn chưa quên cảnh công an thẳng tay đàn áp những sinh viên Việt Nam biểu tình phản đối TQ xâm lược vào đầu tháng 12 năm 2007, và việc blogger Điếu Cày, cô Phạm thanh Nghiên cùng một số người khác đã bị bỏ tù vì đã công khai biểu lộ lòng yêu nước khi xác định chủ quyền của VN trên biển Đông”. ( RFA online ngày 10-3-2009 )
Nhà thơ Trần mạnh Hảo, trong một cuộc trả lời phỏng vấn của phóng viên Việt Hùng đài RFA ông nói:
“ Thấy giặc ngoại xâm thì phẫn nộ xuống đường. Một nhà nước mang tiếng là nhà nước của nhân dân, bảo vệ dân, bảo vệ đất nước mà lại đi bắt người đi biểu tình chống ngoại xâm? Thì nó biểu hiện một điều khủng khiếp nhất trong lịch sử dân tộc. Không có ai đi đàn áp nhân dân mình chỉ vì nhân dân mình yêu nước cả..
“….
Tuổi trẻ mít- tinh
đả đảo Trung quốc xâm lược!
Sông Bạch Đằng tràn lên phố biểu tình
Sông Bặch Đằng bị bắt
ải Chi Lăng theo tuổi trẻ xuống đường
ải Chi Lăng bị bắt
gò Đống Đa nơi giăc vùi xương
sẽ bị bắt nếu biểu tình chống giặc!
Có nơi đâu trên thế giới này
như Việt Nam hôm nay
Yêu nước là tội ác
biểu tình chống ngoại xâm bị “ nhà nước” bắt?
……..” T.M.H
( RFA online ngày 24-1-2008 )
4-Không dám chỉ đích kẻ thù.
Thường thì báo chí Việt Nam không dám đá động gì đến TQ, nhưng có lần tờ báo An ninh Thế giới của công an CSVN dám làm cái chuyên khó tin nhưng có thật đó là “ chửi” Trung quốc làm người ta nghĩ đến sự khiếp nhược của báo chí quốc doanh “ đi theo lề” trước đây:
“ Nay báo này dám viết về trò“ không hữu hảo” của TQ làm người ta liên tưởng tới từ `“ tàu lạ” khi nó đâm chìm tàu đánh cá của ngư dân mình. Không những báo chí ở trong nước bị cấm dùng nhóm từ“ tàu Trung quốc” mà ngư dân cũng bị buộc phải dùng từ“tàu lạ” để trả lời báo chí”. ( Đối Thoại online ngày 11-8-2009 )
Trong một cuộc trả lời phỏng vấn của đài RFI, ông Dương danh Dy, chuyên gia về Trung quốc nói thẳng rằng:
“ Tôi xin thẳng thắn nói với ông rằng chữ “ tàu lạ” mà báo chí Việt Nam dùng thực ra muốn tránh nói đến tàu Trung quốc. Ta phải nói thẳng với nhau như vậy. Bởi vì, chúng ta biết là từ tháng Ba năm nay, Trung quốc đã thành lập một đội tuần tiểu đi tuần tra ở khu vực mà Trung quốc gọi là biển Nam Hải của họ, còn đối với Việt Nam thì đó là biển Đông”.( RFI online ngày 20-7-2009 )
5- Cầm quyền cầm quyền phản động.
Tôi chưa từng bao giờ nghe trên thế giới này có một nhà cầm quyền nào mà chuyên sử dụng trò ném đá dấu tay, khiếp nhược như cầm quyền nước CHXHCNVN hiện nay. Họ đã dùng bọn côn đồ xã hội đen đàn áp những người đấu tranh đòi tự do dân chủ cũng như đàn áp các tu sĩ bằng cách bóp“ dái” họ, hoặc cho bọn đầu gấu trong trại giam đánh đập hù dọa các nhà dân chủ đang bị giam cầm trong tù ngục. Nhà cầm quyền cũng đã từng sử dụng hàng ngàn cảnh sát khuyển mã để đàn áp những giáo dân hay dân oan khiếu kiện vì bị bọn cướp đất, cướp nhà cũng như thẳng tay đàn áp người biểu tình chống quân Trung quốc xâm lược bằng những vòi rồng, súng điện, khói cay…
“ Kỹ sư Phương Nam Đỗ nam Hải cũng cho lối ứng xử của giới cầm quyền VN đối với người dân trong nước là“ lối ứng xử của kẻ côn đồ, của một chế độ côn đồ sử dụng những kẻ côn đồ để hành xử với những người yêu nước đang đứng lên đấu tranh để quyết giành lại tự do, dân chủ cho dân tộc VN…Họ là một chế độ bất chính, cho nên họ run sợ trước bất cứ một phản ứng nào của nhân dân”.
( RFA online ngày 5-5-2010 )
Nhà cầm quyền CSVN chỉ biết đàn áp nhân dân mình bằng mọi thủ đoạn dù đê tiện nhất. Họ bất chấp cả luật pháp mà chế độ của họ đẻ ra. Chính họ đẻ ra“ một rừng luật, nhưng khi áp dụng thì chỉ xài luật rừng”. Do đó mà luật sư có giỏi có hay đến đâu cũng phải chịu thôi. Theo như luật sư Trần đình Triển trả lời phóng viên Trà Mi đài VOA khi ông nhận bào chửa cho tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ, ông nói:
“ Đây tất nhiên là một trò“đạo diễn”. Tôi cho rằng trò chơi này còn ấu trĩ hơn mấy đứa trẻ…
“ Đừng mở ra trò mèo,“ đạo diễn” đó, tự dưng giết chết luôn cả danh dự của một phụ nữ khác. Họ giết được một người thì sẽ giết được hơn 80 triệu người của dân tộc Việt Nam này. Đấy là tính dã man…
“ Mặc dù“ chó không ăn thịt chó”, tôi với anh Vũ cùng chung học một mái trường, nhưng ngày mai họ sẵn sàng“ ăn thịt” tôi ngay…
“ Về mặt lý trí, pháp luật, về mặt Tổ quốc, đảng và nhà nước, thì tôi thắng 100%. Nhưng trong bối cảnh hiện nay thì tôi thua tất cả”.( VOA online ngày 11-11-2010 )
6- Sự bức xúc của nhân dân.
Tiến sĩ Hà sĩ Phu rất bức xúc với cái bọn người nhu nhược mãi quốc cầu vinh, khôn nhà dạy chợ. Đối với người trong nước thì hùng hùng hổ hổ. Hở một cái là kéo đến hàng trăm hàng ngàn bọn cảnh sát ác ôn đàn áp, bắt bớ, đánh đập thậm chí bắn giết người biểu tình một cách tàn bạo:
“ Một số sinh viên, văn nghệ sĩ đã biểu tình ôn hòa phản đối hành vi xâm lược thì nhà nước lại đứng ra xin lỗi khéo kẻ xâm lược là“ chúng tôi không cho phép họ biểu tình như thế”…
“ Chỉ biểu tình ôn hòa chống kẻ xâm phạm bờ cõi mà phải xin phép mới được biểu tình thì đất nước này rất xứng đáng làm nô lệ, không có nhân dân anh hùng nào lại ứng xử như con giun vậy. Dân Việt Nam quyết không chấp nhận sự nô lệ ấy”. (Đối Thoại online ngày 13-12-2007 )
Trong“ Lời kêu gọi không dùng hàng hóa TQ” của hòa thượngThích quảng Độ thay mặt Lưỡng Viện GHPGVNTN, Ngài viết:
“ Chẳng nghi ngờ gì nữa, qua hai sự việc nêu trên, từ việc bảo vệ lãnh hải, lãnh thổ dân tộc cho đến bảo vệ quyền lợi kinh tế quốc gia. Đảng và nhà nước CSVN đã phó mặc cho ngoại bang. Nguy cơ mất nước vào tay Trung quốc là nguy cơ cụ thể và hiện tiền…
“ Hôm nay, nhân danh Hội đồng Lưỡng Viện, GHPGVNTN, tôi xin cất lời kêu gọi đồng bào trong và ngoài nước hãy có thái độ trước hai hiện trạng TQ xâm lấn và nhà cầm quyền CSVN bó tay đầu hàng”. (Đối Thoại online ngày 6-10-2009 )
Suốt trong chiều dài lịch sử Việt Nam chưa có một triều đại cầm quyền nào mà khiếp nhược như chế độ nô lệ thuộc địa như triều đại của đảng cộng sản Việt Nam kể cả thời đại Hồ chí Minh. Nhân dân ta rất hảnh diện với truyền thống chống xâm lược phương Bắc giữ an bờ cỏi trên 4.000 năm. Ấy thế mà ngày nay bọn cộng sản cầm quyền lại đi cúi đầu khuất phục trước giặc ngoại xâm để mưu lấy vinh hoa cho bản thân và cho sự tồn vong của đảng. Ôi, cái đảng sao mà tệ hại !!!
Giáo sư Phạm đình Trọng trong bài “ Thời điểm quyết định số phận dân tộc Việt Nam” chua chát nhận xét rằng:
“ Người lãnh đạo tê liệt ý thức dân tộc thì dân tộc trở nên hèn kém, tủi nhục! Còn gì tủi nhục hơn người dân Việt Nam tập hợp lại để nói với kẻ chiếm Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam rằng, Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam liền bị công an Việt Nam bắt bớ, tra hỏi! Còn gì tủi nhục hơn Hoàng Sa, Trường Sa là dấu chân mở đất của Tổ tiên ta, là xương máu của ông cha ta mà lớp thanh niên yêu nước ngày nay phải lén lút canh chừng công an mới dám viết chữ Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam!” ( Đối Thoại online ngày 29-10-2010 )
Đại Nghĩa
Nguồn : http://danlambaovn.wordpress.com/2011/01/13/m%E1%BB%99t-nha-c%E1%BA%A7m-quy%E1%BB%81n-khi%E1%BA%BFp-nh%C6%B0%E1%BB%A3c/
0 comments:
Post a Comment