Người chuyển bài:Lê Thy |
Ls Trương Phú Thứ và Nguyễn Văn Trình | Ngày 2013.10.28 |
Cuộc
đảo chánh ngày 01-11-1963, gắn liền với người đứng đầu: Dương Văn Minh,
được biết, DVM sinh ngày 19 tháng 2 năm 1916, ở Phú Lâm, ngoại thành
Chợ lớn. Cuộc đời hoạn lộ của Dương Văn Minh bắt đầu bằng chân thư ký
công nhật tại Dinh Phó Soái Nam Kỳ, thời Việt Nam Cộng Hòa, gọi Dinh Gia
Long. Sau đó, Dương Văn Minh đăng lính, học lớp sĩ quan phục vụ trong
quân đội Pháp. Khi Thủ tướng Ngô Đình Diệm về nước chấp chánh vào năm
1954; Dương Văn Minh đã mang cấp bậc Đại tá. Sau chiến dịch Rừng Sát,
Dương Văn Minh đã bị bỏ xó, vì tư cách cá nhân “yếu hèn nhu nhược”,
từnhững thùng vàng và tiền giấy lấy được của Bẩy Viễn. Dương Văn Minh
rắp tâm thù hận Tổng thống Ngô Đình Diệm, và chờ đợi thanh toán bằng mọi
giá. Những người quen biết, hoặc có dịp làm việc với Dương Văn Minh đều
có chung một nhận định: Đó là một con người lười biếng, thiển cận và
ngờ nghệch.Cuộc đời Dương Văn Minh cột chặt với biến cố 01-11-1963 và
việc chiếm đoạt quyền hành vào cuối tháng 4 năm 1975. Dương Văn Minh đã
mở cửa cho Cộng sản Bắc Việt tiến chiếm miền Nam-VNCH, bằng cuộc đảo
chánh 01-11-1963, và cũng chính Dương Văn Minh đã dâng trọn miền
Nam-VNCH cho Cộng sản Bắc Việt bằng cái nhãn hiệu “tổng thống” hai ngày.
Cuộc đảo chánh 01-11-1963:
Hình Bọn Ác Ôn Côn Đồ Đáng Nguyền Rủa
Người
trực tiếp điều động và nắm giữ kế hoạch đảo chánh 01-11-1963, là Trần
Thiện Khiêm, một con người gian manh giảo hoạt, luôn núp mình sau bóng
tối, để giật dây thủ lợi. Dương Văn Minh chỉ là một cái hình nộm của bọn
phản loạn, nhân cơ hội dã tâm ra lệnh cho bộ hạ Nguyễn Văn Nhung, Dương
Hiếu Nghĩa thảm sát Tổng Thống Ngô Đình Diệm và Ông Cố Vấn Ngô Đình
Nhu. Bị công luận kết án là một tên sát nhân hèn hạ, Dương Văn Minh đã
không chối cãi hay tìm cách bào chữa cho hành động dã man, tàn ác này.
Cuộc
đảo chánh 01-11-1963, thực chất chỉ là cuộc tạo phản, nhằm thỏa mãn thú
tính của một số cá nhân, tham vọng bè phái, và nhất là phục vụ quyền
lợi và đòi hỏi của ngoại bang. Cuộc đảo chánh này, đã tạo ra một hỗn
loạn triền miên trong sinh hoạt chính trị ở miền Nam-VNCH, đã gây nên
những đổ vỡ chia rẽ trầm trọng giữa các thành phần dân chúng, và ngay cả
trong các đơn vị quân đội. Tất nhiên, những bóng đen đứng sau cuộc đảo
chánh, là những người thủ lợi, và đạt được những gì họ muốn. Dương Văn
Minh đã làm tay sai cho Mỹ qua Tòa Đại Sứ Hoa Kỳ tại Sài Gòn. Dương Văn
Minh đã làm tay sai cho Cộng sản Bắc Việt qua người em ruột là Dương Văn
Nhựt, bí danh Mười Ty, một “cán bộ”Cộng sản tập kết. Dương Văn Minh đã
ngả theo Cộng sản từ năm 1960, vì hận thù chính quyền Đệ Nhất Việt Nam
Cộng Hòa và vì tình cảm gia đình, do người em được cộng sản Bắc Việt bố
trí lôi kéo.
Sau
ngày đảo chánh, Dương Văn Minh làm Quốc trưởng, “cán bộ” Cộng sản tràn
ngập trong Dinh Gia Long. Khi bị đẩy ra ngoại quốc, Dương Văn Minh
thường xuyên liên lạc và nhận chỉ thị của Cộng sản Bắc Việt. Lúc được
trở về Sài Gòn, Dương Văn Minh công khai hoạt động cho Cộng sản qua lá
chắn của “thành phần thứ ba”, với bọn Cộng sản nằm vùng hoặc thân Cộng.
Dương Văn Minh đã tuân hành chỉ thị của Bắc Bộ Phủ ra lệnh hủy bỏ Ấp
Chiến Lược, để mở đường cho các đại đơn vị Cộng sản Bắc Việt tiến quân ồ
ạt vào miền Nam, và bọn Cộng sản địa phương có phương tiện và cơ hội
phát triển. Đó là mục tiêu tối hậu của Dương Văn Minh trong cuộc đảo
chánh 01-11-1963, bên cạnh lòng hận thù chính quyền Đệ Nhất Việt Nam
Cộng Hòa.
Cuộc
đảo chánh 01-11-1963, kéo theo sự sụp đổ toàn diện của một Quốc Gia có
Chủ Quyền, và một xã hội nền nếp. Cả thế gới kinh hoàng khi nhìn tấm
hình Tổng Thống Ngô Đình Diệm hai tay bị trói quặt ra sau, và bị bắn
chết trong lòng thiết vận xa M 113. Tội ác của Dương Van Minh đã không
dừng ở chiếc thiết vận xa oan nghiệt này. Tội ác của Dương Văn Minh còn
kéo dài ra đến dọc đường số I, nơi hàng vạn đồng bào vô tội đã chết tức
tưởi vì đạn của quân xâm lược từ phương Bắc. Tội ác của Dương Văn Minh ở
Bình Long Anh Dũng, ở Kontum Kiêu Hùng, ở Trị Thiên Vùng Dậy. Máu chảy
thành sông, xương khô chất thành núi. Tội ác của Dương Văn Minh là vô số
thân xác của đông bào, trẻ em vượt biển ngoài đại dương. Tội ác của
Dương Văn Minh là lòng căm phẫn, oán hờn của hàng trăm ngàn
Dân-Quân-Cán-Chính VNCH trong các trại tù của Cộng sản Hà Nội.
Vụ chiếm đoạt quyền hành ngày 28-4-1975:
Do
áp lực của Mỹ, Dương Văn Minh được về lại quê hương, sau một thời gian
dài bị đẩy ra ngoại quốc. sự hiện diện của Dương Văn Minh ở Sài Gòn là
một lưỡi gươm kề ngay vào hông Dinh Độc Lập. Cái gọi là “thành phần thứ
ba”, gồm toàn những cán bộ Cộng sản nằm vùng, và các thành phần thân
Cộng tụ tập chung quanh Dương Văn Minh, để lèo lái con người “yếu hèn
nhu nhược”, không biết gì chính trị và khả năng quân sự lại rất tồi tệ.
Thành phần này, đã đóng góp công trạng rất lớn lao cho Cộng sản Bắc Việt
xâm-chiếm miền Nam VNCH.
Vào
những ngày cuối cùng của Việt Nam Cộng Hòa, “thành phần thứ ba”, thực
chất chỉ là bọn tay sai của Cộng sản Bắc Việt công khai xuất đầu lộ
diện. Những con lật đật u mê trong danh vọng hão huyền, chạy ngược, chạy
xuôi giữa đường phố Sài Gòn, mơ tưởng chuyện đội đá vá trời. Dương Văn
Minh đã bị kẹt cứng trong vòng kiềm tỏa trong tay của bọn tay sai của
ngoại bang và Cộng sản Bắc Việt. Dương Văn Minh đã bị bọn phù thủy thúc
đẩy cưỡng đoạt danh hiệu Tổng Thống nước Việt Nam Cộng Hòa.
Nên
biết, Hiến Pháp Đệ Nhị Cộng Hòa không có điều khoản, hoặc bất cứ một
trù liệu nào, cho sự chuyển nhượng quyền hành như vậy. Cụ Trần văn Hương
đã không chịu nổi áp lực từ nhiều phía, và cuối cùng đã buông xuôi. Lá
bài Dương Văn Minh do ngoại bang và Cộng sản Bắc Việt nuôi dưỡng từ
nhiều năm được ném ra chiếu bạc, và Dương Văn Minh đã hoàn thành công
tác được ủy nhiệm và thi hành: Đầu hàng Cộng sản Bắc Việt, sau hai ngày
chiếm giữ quyền hành.
Nhiều
người lý luận, bất cứ một nhân vật nào, ở vào hoàn cảnh và vị trí của
Dương Văn Minh vào thời điểm đó, cũng không thể làm khác hơn được. Lý
luận này, có thể chấp nhận, nếu người kéo cờ trắng đầu hàng Cộng sản Bắc
Việt không phải là Dương Văn Minh. Trường hợp Dương Văn Minh là một sự
xếp đặt và sửa soạn lâu dài của ngoại bang và Cộng sản Bắc Việt. Con
người “yếu hèn nhu nhược” của Dương Văn Minh đã được nhồi nặn để làm cái
công việc dâng hiến miền Nam-VNCH cho Cộng sản Bắc Việt kể từ những
ngày đầu của thập niên 1960. Cục đất tội tình không đủ lý trí để cân
nhắc hơn thiệt, phải trái, chỉ biết cúi đầu theo sự lôi cuốn của bè phái
và dục vọng cá nhân, cuối cùng phải lãnh nhận tất cả những cặn bã của
một vũng bùn ô nhục. Dương Văn Minh đã ra người thiên cổ. Dương Văn
Minh đã không về được Dinh Hoa Lan để an dưỡng tuổi già như lòng mong
muốn, mặc dù Cộng sản đã tu bổ sửa sang lại, để chờ đón. Dương Văn Minh
đã sống những năm tháng cuối đời trong âm thầm nghèo khó. Còn bao nhiêu
câu hỏi chưa được trả lời, bao nhiêu hận thù, ân oán được chôn theo thân
xác của một con người đã gây ra quá nhiều những tang tóc cho đất nước,
thống khổ trầm luân cho hàng triệu sinh lính.
Báo
chí Việt ngữ ở hải ngoại, đã loan tin một rất bình thường về cái chết
của Dương Văn Minh. Nhưng, báo chí trong nước như “Lao Động” và “Nhân
Dân”, đều có đăng tải tin tức với những lời lẽ rất thiện cảm. “Nhà nước”
Cộng sản Việt Nam, qua lời của “phát ngôn viên của Bộ Ngoại Giao” ở Hà
Nội, cũng đã “thành thật chia buồn với gia đình”. Một kiếp người đã ra
đi, để lại đàng sau một đám bụi mù.
Ls. Trưong Phú Thứ
GÓP NHẶT BÊN LỀ ĐẢO CHÁNH 1-11-1963
(Nguyễn Đăng Trình)
Trong
bài Hoài cảm, nhân ngày giỗ Tổng thống Ngô đình Diệm và ông cố vấn Ngô
đình Nhu thứ 37, cựu Đại tá Trần khắc Kính viết về Đỗ Mậu:
Tháng
trước có nghe tin ông Ðỗ Mậu trở về thăm viếng Việt Nam, đã ngồi xe lăn
lên Ðài Truyền hình Hà Nội trả lời phỏng vấn để ca tụng chế độ Xã
Nghĩa. Cuốn sách "Việt Nam Máu Lửa Quê Hương Tôi"
(VNMLQHT) đã được bầy bán ở Saigon, ngay từ năm 95. Không thể lấy bút
mực nào mà ghi cho hết những hành vi phản bội này. Ðành phải mượn tạm
một bài thơ đã từng được báo Văn Nghệ Tiền Phong đăng tải:
TƯỚNG TÀI VÕ.... LẠY!
"Lạy Trung tá xin tha mạng sống."
Trả lời đi! Có đúng hay không?
Hay là lời nói trôi sông.
Khẩu từ vô chứng lạy xong chối dài!"
Sinh vi tướng" tướng tài võ lạy
Năm sáu ba võ ấy dở ra,
Làm cho tan cửa nát nhà.
Ðất bằng bỗng nổi phong ba ngất trời!
Quân cẩu tặc, mặt người dạ thú,
Sách in ra "mợ nó" nhục lây,
Cháu con nội ngoại một bầy,
Ngàn năm bia miệng lỗi này tại ai?
Trả lời đi! Có đúng hay không?
Hay là lời nói trôi sông.
Khẩu từ vô chứng lạy xong chối dài!"
Sinh vi tướng" tướng tài võ lạy
Năm sáu ba võ ấy dở ra,
Làm cho tan cửa nát nhà.
Ðất bằng bỗng nổi phong ba ngất trời!
Quân cẩu tặc, mặt người dạ thú,
Sách in ra "mợ nó" nhục lây,
Cháu con nội ngoại một bầy,
Ngàn năm bia miệng lỗi này tại ai?
Bài
thơ này do Trung tá Phúc làm khi thấy cuốn sách VNMLQHT được xuất bản.
Ông cho biết định bắn chết Ðỗ Mậu khi lên tầu nhỏ. Ðỗ Mậu phải quỳ xuống
chắp tay lạy ông, mới được tồn mạng. Ðỗ Mậu huênh hoang tự khoe trong
VNMLQHT là mạng "Sinh vi tướng, tử vi thần!"
Kể
từ ngày chính thể hợp pháp, hợp hiến Ðệ Nhất Cộng hòa cáo chung, không
ai xa lạ gì với những vụ lon cách mạng, lon lèo, lon phường chèo! Ngay
như một tên lái xe đò cũng còn được tấn phong ngang xương là Ðại Tá
Thanh Tùng, thì có nghĩa lý gì cái lon tướng cách mạng? Cận Thần, Thần
nào? Thần ngành nanh đỏ mỏ, hay là thần ông bình vôi ở các gốc cây đa
trước đình miếu? Tục truyền rằng những kẻ phản trắc quá ác nhân ác đức,
mà chết lại gặp giờ trùng, thì khó có thể siêu thoát, trở thành cô hồn. Ở
quê hương ta, cúng cô hồn là vào ngày Rằm tháng Bẩy, cúng cháo lá đa
(cháo nấu đặc đựng trong các bù đài uốn trọn bằng lá đa xếp đầy mâm):
Tiết tháng Bẩy mưa dầm sùi sụt
Tốt hơi may lạnh lẽo xương khô
Não người thay buổi chiều thu
Ngàn lau nhuộm bạc, lá ngô nhuộm vàng...
(Văn tế Cô hồn của cụ Nguyễn Du)
Tốt hơi may lạnh lẽo xương khô
Não người thay buổi chiều thu
Ngàn lau nhuộm bạc, lá ngô nhuộm vàng...
(Văn tế Cô hồn của cụ Nguyễn Du)
Trên
đất Mỹ này cúng cô hồn lại được tổ chức vào ngày đầu tháng 11.(1) Không
cúng bằng cháo lú mà cúng bằng kẹo bánh. Trong ngày lễ Halloween các
nhà phải chuẩn bị sẵn kẹo để phân phát khi các cô hồn (hóa trang ma,
quỷ, tiên nữ, phù thủy, thần chết) lũ lượt tới xin. Nếu không cho, chúng
sẽ lật sấp những thùng đựng rác! Bữa sau ngày lễ Halloween là lễ Cầu
Hồn (Fête des Morts) vào sáng ngày mồng 2 tháng 11. Cũng lại là ngày giỗ
Tổng thống Ngô đình Diệm và bào đệ Ngô đình Nhu. Cái mốc để ghi nhớ và
khó có thể quên được bàn tay vấy máu lãnh tụ của tên phản bội, phản Ðảng
Hoành Linh! (1)
Mùa Biển Ðộng, Trọng Thu Canh Thìn,
Trần khắc Kính .
( 1)- Hoành Linh là bí danh của Đỗ Mậu- Ngày Halloween là chiều 31-10)
Tiết lộ về vai trò của Đảng Đại Việt trong vụ đảo chánh 1-11-1963,Tướng Tôn thất Đính viết:
“
Đương nhiên tôi nghĩ ngay đến sự phản bội rõ ràng của Dương văn Minh và
Trần thiện Khiêm , đã nối cánh tay dài cho đảng Đại việt trong biến cố
quân sự ngày1-11-1963 và giờ đây đã ra tay làm cuộc chỉnh lý 30-1-1964,
mở đầu cho bao nhiêu luân lạc, làm tan hoang cả đất nước, quê hương, cho
đến ngày 30-4-1975 sau đó. Do đấy, các người phản quốc đầu tiên của
giai đoạn này chính là Dương văn Minh và Trần thiện Khiêm, sử dụng
Nguyễn Khánh làm bung sung, để hai tướng lãnh đầy tham vọng này nấp đằng
sau lưng Khánh mà hành động...” ( dòng 10-30 cột 1, trang 5, bài Tết ở
Tiên Sa, Tôn thất Đính ,giai phẩm Chánh Đạo, Xuân Ất Hợi 1995).
Ông Đính viết tiếp :
“..Với
chừng ấy dữ kiện đã đủ cho thấy đảng Đại Việt đã lợi dụng được Dương
văn Minh và Trần thiện Khiêm, để bước thứ nhất là giết được Tổng thống
Diệm và ông cố vấn Nhu, và bước thứ hai là cướp chính quyền cho đảng vào
cuộc chỉnh lý 30-1-1964.
Tuy
nhiên Hoa kỳ đã không để họ thành công, chỉ xử dụng họ như lá bài lót
đường cho chính sách can thiệp Mỹ vào Việtnam, mà Tổng thống Ngô đình
Diệm cùng các cấp lãnh đạo quân sự Việt Nam Cộng Hòa đã từng chống
lại....” (dòng 29-0, cột 3,trang 53-Tết ở Tiên sa- Giai phẩm Chánh Đạo,
xuân Ất Hợi 1995).
Trong khi đó, theo Tiến sĩ Phạm văn Lưu hiện ở Úc cho biết:
....”Theo
tài liệu của Bộ ngoại giao, do ông Phạm văn Lưu phanh phui, chính Cabot
Lodge chủ trương sát hại hai ông Diệm Nhu. Vì hai ông này “cứng đầu”,
nghĩa là hai ông này không chấp nhận cuí đầu ngoan ngoãn, Mỹ bảo gì làm
nấy, quyết tâm bảovệ chủ quyền và quốc thể của Việt nam. Vì vậy mà một
số quan chức thực dân Mỹ (Harriman, Hilsman, Forrestal...) mưu giết hại
hai ông, và với sự hợp tác của một số giới chức và chính khách Việt nam,
họ đã thành công trong việc này, nghĩa là... tạo điều kiện cho Hoa Kỳ
đặt quyền bảo hộ lên Việt nam và đưa Việt nam vào tay cộng sản khi quyền
lợi riêng tư của họ được thoả mãn...”
…………………………………
Với
một số chứng liệu nhỏ nhoi nêu trên, cũng đã soi sáng được một phần nào
cái nguyên cớ phản quốc, làm tôi mọi cho ngoại bang để phá nước trục
lợi cá nhân, và tham vọng ngông cuồng của đám tướng lãnh được Pháp đào
tạo và bảo kê nhưng hết thời, phải quỳ mọp van lạy ngoại bang Hoa kỳ,
trong đó phải kể tội đám Tướng Tá làm nội gián cho CIA Mỹ trong cuộc
chiến tranh giành ảnh hưởng chính trị Mỹ-Pháp tại VN và toàn Đông Dương
(Việt-Miên-Lào), mà Trần thiện Khiêm và Mai hữu Xuân đứng đầu sổ luận
tội khi lịch sử lên tiếng.
0 comments:
Post a Comment