Mấy hôm rày, đọc tin nhà giáo Đinh Đăng Định “được đặc xá” và Đại Úy
Nguyễn Hữu Cầu “được thả”, tôi lại hồi tưởng đến “cụm từ” ngày xưa còn
bé thường nghe trong vùng Việt Minh, “được đóng thuế nông nghiệp” hay
“được đi dân công”, mà tội nghiệp cho chữ “Được” dưới thời xã nghĩa bị
Kách Mạng hãm hiếp, Đảng bề hội đồng cực kỳ dã man.
Trước hết là chữ “Được” trong trường hợp “Nhà giáo Đinh Đăng Định được đặc xá” và “Người tù thế kỷ Nguyễn Hữu Cầu được thả”.
Ai cũng biết, một cách nôm na, khi nói được cái này, được thế kia là
người ta nghĩ đến hai “đối tác”: bên cho và bên nhận. “Bên cho” là bên
có cái gì đó, có một cách hợp tình hợp lý và hợp pháp. Một bầy ăn cướp
xông vào nhà người ta, dí súng bắt trói chủ nhà lại, lấy hết tiền bạc
báu vật, đến khi cảnh sát đến, phải trả lại của, cởi trói, thì không thể
gọi là nạn nhân được cướp thả ra, song phải nói là bọn cướp phải thả
nạn nhân. Bọn cướp có gì để mà cho, sao gọi việc nạn nhân lấy lại những
gì thuộc về mình bị chúng tước đoạt là “Được”?.
Hành động tương tự như đám cướp, Kách Mạng có quyền gì để tước đoạt hết
quyền tự do của công dân Đinh Đăng Định, Nguyễn Hữu Cầu đã được ghi rõ
ràng trong Hiến Pháp do chính Kách Mạng lập ra và đặt tay lên long trọng
tuyên thệ chấp hành nghiêm túc. Đến nay, vì bị Quốc tế can thiệp, thấy
không thể tiếp tục giam cầm hành hạ người ta, Kách Mạng buộc phải trả
lại Tự Do cho ông Cầu và ông Định, như bọn cướp phả trả lại tài sản và
cởi trói chủ nhà, nên không thể gọi là “được đặc xá” hay “được thả”.
Đó là chữ “được” Kách Mạng được giữa trời, khi không mà có. Dưới thời Xã
Nghĩa còn có chữ “được” bị dùng kiểu xỏ lá ba que để đâm vào mắt chọc
vào tai thiên hạ. Đó là chữ “Được” trong “cụm” từ “Được đóng thuế, Được
đi Dân Công.”
Mời bạn chịu khó đọc những lời từ miệng loa Kách Mạng dưới đây vẫn còn
văng vẳng bên tai Cu Tèo dù đã trên 60 năm, rồi nhâm nhi những chữ
“Được” giữa một lô những “Bị”, “Phải”, “Phạt”, “Xử lý” trong đó:
“A lô! A lô! Đồng bào nghe đây: Lệnh của Ủy Ban Nhân Dân xã: những ai có
tên trong danh sách được đóng thuế nông nghiệp năm nay mau mau phải
đóng trong ba ngày kề từ hôm nay. Ai nạp sau ngày quy định sẽ bị phạt;
chẳng những phải đóng đầy đủ mà còn phải đóng thêm phần thuế phạt nhiều
ít tùy theo thời gian trễ. Còn những ai không nạp sẽ bị xử lý nghiêm
theo luật pháp, A lô, A lô.”
“A lô! A lô! Đồng bào nghe đây: Lệnh của Ủy Ban Quân sự xã: những ai có
tên trong danh sách được bình bầu đi Dân Công phải tập trung tại...
đúng... giờ ngày để lên đường khẩn trương. Ai trốn tránh sẽ bị xử lý
nghiêm chỉnh. A lô! A lô!”
Đó là điển hình cho những chữ “Được” trong tiếng Việt dưới thời Xã hội
Chủ nghĩa. Ngẫm mà phục cho con đường Kách Mạng Bác đi mà bọn chống phá
tổ cò bảo là con đường bác đi nó làm bi đát đến cả chữ nghĩa Việt Nam.
0 comments:
Post a Comment