“Quân đoàn hacker”
Công ty an ninh mạng Mandiant của Hoa Kỳ
phổ biến một tài liệu 74 trang hôm thứ ba, tố giác quân đội Trung Quốc
chỉ huy cả một đạo quân hàng ngàn tin tặc chuyên đánh phá các trang
mạng, trước hết là các mạng của một số cơ quan truyền thông Mỹ, nhiều
công ty sản xuất vũ khí quốc phòng, có cả một công ty điều hành phân
phối 60% năng lượng điện, gas, xăng dầu cho toàn khu vực Bắc Mỹ.
Đây không phải lần đầu tiên có sự tố
giác như vậy từ phía Hoa Kỳ, nhưng đến nay mới có một công ty tư nhân
Mỹ chỉ đích danh quân đội Trung Quốc là thủ phạm.
Tuy vậy không phải đến bây giờ chính
quyền và quân đội Hoa Kỳ mới biết đến điều này hay chưa có biện pháp
nào liên quan đến cuộc chiến tranh mạng.
Điều đặc biệt lần này là công ty
Mandiant sau thời gian theo dõi điều tra thu thập dữ kiện đã có đầy đủ
chứng cứ về việc đơn vị tin tặc 61398, mà báo chí Mỹ gọi là một “quân
đoàn tin tặc” với hằng ngàn nhân viên, thuộc hệ thống chỉ huy của quân
đội Trung Quốc, hoạt động từ một Tổng hành dinh là một building 12 tầng
nằm trên đường Đại Đồng, quận Phố Đông của thành phố Thượng Hải.
Không phải cả ngàn nhân viên kỹ thuật
cao đều có mặt ở đó cùng một lúc, mà đó là nơi đặt các máy chủ và bộ
chỉ huy đơn vị, cùng một số nhân viên làm việc thường trực. Mandiant
còn có cả một đoạn video mô tả hoạt động xâm nhập của một tin tặc vào
hệ thống một công ty bằng cách nào.
Hoa Kỳ đã cảnh giác về những hoạt động xâm nhập trộm cắp như vậy, và đã có nhiều biện pháp ngăn chặn nhưng có vẻ như chưa đủ.
Hôm lễ tấn phong Tổng thống Obama trong
nhiệm kỳ thứ nhì, đài CBS nhân việc Tổng trưởng quốc phòng Leon Panetta
sắp mãn nhiệm, đã hỏi ông Panetta về những thách đố nào đáng kể đối
với nền quốc phòng của Hoa Kỳ trong lúc này. Ông nói ngay đầu tiên rằng
“chiến tranh mạng sẽ là một thách đố lớn trong thời gian sắp tới”, sau
đó mới nói đến những vấn đề Iran, Bắc Hàn.
Rồi hôm thứ ba 12 tháng này trong diễn
văn State of the Union tại Quốc hội, Tổng thống Barrack Obama cũng nhắc
đến chiến tranh mạng là một nguy cơ cụ thể, khi ông nói “ ngày nay kẻ
thù của Hoa Kỳ cũng đang tìm cách để có khả năng phá hoại mạng lưới
điện lực, các cơ sở tài chính, và cả hệ thống kiểm soát không lưu của
Mỹ”. Hôm sau Tổng thống Obama ký sắc lệnh tăng cường an ninh không gian
mạng và chống tin tặc.
Nhưng Tổng thống Obama vẫn không chỉ
đích danh Trung Quốc, trong khi một viên chức cao cấp về quốc phòng của
Hoa Kỳ lại so sánh mối đe dọa đó như “những trung tâm chỉ huy vũ khí
hạt nhân ở quanh MátX-Cơ-Va” khiến nhiều người đã vội cho là ám chỉ
Liên bang Nga.
Để rồi sau đó công ty Mandiant chỉ đích
danh nhóm hackers thủ phạm dưới tên APT 1, viết tắt tên Advanced
Persistent Threat, hay “Mối đe dọa lâu dài về kỹ thuật cao”, và nói rõ
đầu não chủ quản của nó là Quân đội Nhân dân Trung Hoa.
Nhiều nước đã sử dụng
Vì sao người Mỹ không tố cáo đích danh
từ đầu để thương lượng hay thách đố trở lại? Lý do là người Mỹ chỉ tố
giác cụ thể khi có bằng chứng cụ thể; viên chức kia có thể muốn đánh
lạc hướng Trung Quốc trong lúc cuộc điều tra sắp có kết quả.
Thêm vào đó, Trung Quốc thường áp dụng
chiến thuật tố ngược lại đối thủ những tội trạng y hệt, như khi bị tố
giác xâm phạm nhân quyền thì Bắc Kinh liền tố ngược Hoa Kỳ cũng xâm
phạm nhân quyền, kỳ thị người thiểu số, dù đối thủ của Bắc Kinh có làm
việc đó hay không. Lần này phát ngôn viên Hồng Lỗi cũng nói Trung Quốc
cũng là nạn nhân của tin tặc, do những máy phát xuất từ Hoa Kỳ.
Sự thật thì ai cũng thấy công ty
Mandiant của Hoa Kỳ vừa công bố kết quả điều tra sau khi xâm nhập “quân
đoàn tin tặc” của Bắc Kinh, trong khi giới bất đồng chính kiến và
người thuộc sắc dân bị đô hộ cũng có đánh phá nhiều trang mạng của
chính quyền Trung Quốc.
Thực ra Hoa Kỳ và một số quốc gia khác
cũng có những hoạt động chiến tranh mạng, nhưng không trực tiếp nhắm
vào với Trung Quốc. Người ta tin là Hoa Kỳ và Israel sử dụng Stuxnet,
là một phần mềm lợi hại, để làm tê liệt công việc tinh chế uranium của
Iran.
Máy ly tâm tách hạt của Iran đã chạy tán
loạn không điều khiển được, khiến Iran phải ngưng công tác này một
thời gian đến khi giải quyết được vũ khí chiến tranh mạng Stuxnet. Một
viên chức Mỹ dấu tên có xác nhận điều này với đài truyền thanh NPR.
Năm 2009, chủ tịch HĐAN quốc gia
Georgia, bà Tkeshelashvili, thuyết trình trước hội nghị của cơ quan an
ninh GovSec của Hoa Kỳ tại Washington rằng người Nga vào năm 2008 đã
tấn công Georgia trên bốn mặt trận: hải, lục, không quân và không gian
mạng.
Cuộc tấn công mạng không để lại dấu vết
nào của chính quyền hay quân đội Nga, vì hacker toàn là những nhân viên
dân sự được mô tả là đội ngũ chuyên viên có tài năng phục vụ thiện
nguyện cho xứ sở, mà thực ra là những nhân viên được tuyển mộ để mở mặt
trận thứ tư, tuy người ta không thể tìm bằng chứng về điều đó.
Hoa Kỳ công bố chính sách chung về chiến
tranh không gian mạng là phòng thủ. Lầu Năm Góc tuyên bố không muốn
dùng chiến tranh mạng cho những mục đích thù nghịch.
Tuy vậy giới truyền thông Mỹ cũng ghi
nhận một vài lần có những sĩ quan cao cấp của Hoa Kỳ tiết lộ việc sử
dụng biện pháp xâm nhập mạng của các lực lượng đối thủ.
Chuyên viên của Hoa Kỳ đã vào không gian
mạng của phiến quân Taliban ở Afghanistan, đọc được những lệnh chỉ huy
và kế hoạch của phiến quân.
Năm 2009 một tướng lãnh Hoa Kỳ tiết lộ
với đài NPR là không quân Mỹ đang chuẩn bị kế hoạch tấn công vào mạng
của hệ thống radar và hỏa tiễn phòng không của một nước khác. Vị tướng
này còn nói quân đội Mỹ đã có sẵn khả năng đó.
Một sĩ quan không quân khác cũng cho NPR
biết cuộc tấn công trên không gian mạng được sử dụng bên cạnh những
cuộc oanh kích của không quân, và biện pháp chiến tranh này dễ được sử
dụng thường xuyên hơn và tự do hơn những hành động quân sự như oanh tạc
hay tấn công vào mục tiêu bằng các hình thức khác.
Một chuyên gia của đại học Yonsei ở
Seoul khi được báo chí Mỹ hỏi đã nói rằng ông có nghe tin vụ phóng thử
hỏa tiễn của Bắc Hàn hồi tháng tư năm ngoái đã bị phá hỏng bằng cuộc
tấn công không gian mạng, nhưng ông nói thêm đó chỉ là giả thuyết không
chắc chắn.
Dù sao, điều chắc chắn là các nước đều
chuẩn bị cho chiến tranh không gian mạng. Nói sao chăng nữa thì ai cũng
biết Trung Quốc đã dùng hackers xâm nhập mạng để lấy thông tin kỹ
thuật của hằng chục công ty chế tạo vũ khí quốc phòng, một số công ty
thuộc kỹ nghệ sản xuất, công ty kỹ nghệ không gian, cơ quan NASA, cả kỹ
nghệ xe hơi…
Rõ nhất là những diễn tiến trên thương
trường quốc tế chứng tỏ nhiều điều khoản hợp đồng thương mại hay đấu
thầu của các công ty Hoa Kỳ đã bị Trung Quốc lấy trộm.
Hacker của Trung Quốc lấy cắp qua mạng
hay bằng cách tuyển mộ những nhân viên cao cấp cũ nắm giữ những kiến
thức kỹ thuật hay những thông tin mật về thương mại của những công ty
tư nhân và có thể của những cơ quan chính quyền, quân sự, khoa học của
Hoa Kỳ.
Công ty Coca Cola đã bị mất mối hợp đồng
sáp nhập lớn nhất ở Trung Quốc vì thông tin thương mại bị tiết lộ qua
một trong những ngã đó, mà ngã đường không gian mạng có nhiều dấu vết
nhất.
Thông tin về khoa học, quân sự và vũ khí
mà Trung Quốc lấy được có giá trị tới đâu, thực hay giả, thì tới khi
làm ra và thí nghiệm những vũ khí đó để thấy chúng có hiệu quả hay vô
dụng, hay phản tác dụng thì mới biết cuộc chiến tình báo trên không
gian mạng nghiêng phần thắng về đâu.
Tuy nhiên tới nay người ta tin rằng Bắc
Kinh đã lấy cắp được nhiều phần mềm điểu khiển vũ khí từ Mỹ là nguồn
chính, cùng với nguồn gốc trộm cắp từ nhiều quốc gia khác.
Không gian ảo quyết định chiến thắng
Trong chiến tranh ngày nay, từ cổ điển đến hạt nhân, người chiếm hữu không gian mạng là người chiến thắng.
Ta thử tưởng tượng một nước nào đó phóng
hỏa tiễn hạt nhân lên, nhưng hỏa tiễn bị phản-lập-trình để quay ngược
lại căn cứ xuất phát; hay hệ thống vệ tinh định vị GPS của Hoa Kỳ bị vô
hiệu hóa vào lúc giao chiến, toàn bộ hải lục không quân đều trở thành
mù lòa, các hạm đội và phi đoàn không biết mình đang bay đang chạy nơi
đâu, đến tọa độ nào, vũ khí bắn ra không biết đường nào tìm đến mục
tiêu bằng tọa độ địa lý…
Và không ai liên lạc được với ai khi các
vệ tinh truyền tin bị hack, hệ thống chỉ huy liên lạc bị vô hiệu hóa
trong thời gian quyết định, cho đến khi được phục hồi bằng các phương
tiện cổ điển dự phòng thì có khi đã muộn…
Những độc chiêu này chắc chắn phải được
các bên giữ tuyệt mật, chỉ vào lúc khai chiến mới biết mình và đối
phương ai thắng ai trong những chiêu thức phù thủy “hô phong hoán vũ,
thiên biến vạn hóa” ấy.
Sân chơi bình đẳng
Sân chơi bình đẳng
Chiến tranh trên không gian ảo là cuộc
chiến tình báo quyết định chiến trường thế giới trong tương lai không
xa, trong bối cảnh các bên đều có lực lượng cân bằng hay tương đương
về vũ khí, chiến cụ. Nhưng chiến tranh mạng với giá trị quyết định như
vậy lại là hình thái chiến tranh ít tốn kém nhất.
Vũ khí của cuộc chiến này chỉ có một
thứ: đầu óc thông minh của con người, bên cạnh đó là những máy computer
mà giá vài ba trăm chiếc cũng không bằng một chiến đấu cơ tối tân hay
tàu ngầm loại nhỏ.
Mọi dân tộc đều thừa khả năng tiến hành
cuộc chiến trên những computer ngoại hạng, mà chiến sĩ là những chuyên
viên programmer chuyên nghiệp được huấn luyện nhiều năm, có tinh thần
yêu nước và trung thành tuyệt đối, còn phải được kiểm soát bằng hệ
thống an ninh cảnh giới cao nhất của quốc gia.
Tuy vậy, chiến tranh không gian ảo dẫu
là tương lai chiến tranh của loài người, nó vẫn phải đi song song với
kỹ thuật vũ khí tối tân siêu việt, nếu không, sẽ chỉ là những âm binh
ảo vô hình không thể chinh phục được một mục tiêu sống thực nào.
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/cyberwar-02212013164708.html
0 comments:
Post a Comment