Hạnh Nguyên
Ông Lý Quang Diệu từng thăm Việt Nam. |
Cuốn 'One man’s View of the World' có cả phần nhận định của tác giả về hiện tại và tương lai của Việt Nam.
•
Theo ông Lý, tăng trưởng kinh tế và thay đổi lớn trong đời sống xã hội
Việt Nam sau đổi mới 1986 là không thể phủ nhận. Nhiều nhà phân tích
trong cũng như ngoài nước cho rằng Việt Nam đang đi đúng hướng, theo mô
hình cải cách kiểu Trung Quốc.
Thực sự thì Đổi mới ở Việt Nam khác xa những gì diễn ra ở Trung Quốc.
Mấy
năm gần đây, ông Lý hoàn toàn chán nản về những gì đang diễn ra ở Việt
Nam. Ông thất vọng bởi nạn tham nhũng tràn lan, tư duy cổ hủ của giới
lãnh đạo.
Theo
ông, Việt Nam chưa hề và sẽ chưa thể có một lãnh đạo ngang tầm Đặng
Tiểu Bình trong một tương lai gần. Ông đã sử dụng một cụm từ mô tả chung
cho toàn bộ giới lãnh đạo cao cấp ở Việt Nam: 'Bị kìm hãm trong tư duy
xã hội chủ nghĩa'.
Theo
lời ông Lý, ở Việt Nam, những vị lãnh đạo bảo thủ đang tiếp tục làm cho
Việt Nam trở nên trì trệ. Chỉ khi những vị này nghỉ hưu thì Việt Nam
mới có thể có đột phá theo hướng hiện đại hóa.
Singapore là tấm gương thu hút đầu tư nhờ hệ thống nhà nước hiệu quả |
Ông có đưa ra một ví dụ mà tận mắt ông chứng kiến khi tham gia một cuộc họp với các nhà lãnh đạo quân sự và dân sự Việt Nam.
Ông
thuật lại chi tiết về những vấn đề mà một công ty Singapore đang vướng
phải khi triển khai một dự án xây dựng khách sạn ở khu vực Hồ Tây, Hà
Nội.
Khi
công ty này bắt đầu đóng cọc, hàng nghìn người dân đến yêu cầu bồi
thường cho tình trạng ô nhiễm tiếng ồn. Để tránh việc phải gánh thêm các
khoản chi phí phụ trợ, công ty quyết định thay đổi phương pháp xây
móng, từ việc đóng cọc sang khoan cọc nhồi vì phương pháp này ít gây
ồn ào hơn.
Lần
này, chính vị quan chức đã phê duyệt dự án đến công ty và nói: “Tôi
chưa bao giờ cho phép các anh làm vậy”. Rõ ràng, vị quan chức này đã
thông đồng với những người dân bất mãn.
Ông
Lý Quang Diệu giải thích với những nhà lãnh đạo Việt Nam trong cuộc họp
rằng hành động như vậy là phản tác dụng và khuyên họ nếu muốn mở cửa
thì hãy thực sự nghiêm túc về vấn đề đó.
Giới
chức Hà Nội chỉ đáp lại bằng vài tiếng hắng giọng hay ậm ừ thể hiện rõ
họ không thiết tha mấy với cuộc cải cách này. Họ không hề hiểu rằng một
nhà đầu tư hài lòng sẽ thu hút thêm nhiều nhà đầu tư hơn nữa.
"Khi những thế hệ lão thành cách mạng nghỉ hưu, sẽ có những thế hệ trẻ hơn làm nên đổi thay"
Theo ông Lý, lãnh đạo Việt Nam cho rằng khi đã có một nhà đầu tư rồi thì cứ thế mà vắt kiệt sức để kiếm chác.
Sự
thật thì ở Việt Nam, nhiều cựu quân nhân tham gia cuộc chiến (được đa
số người Việt gọi là kháng chiến chống Mỹ) đang tham gia giữ các cương
vị quan trọng trong Đảng và bộ máy chính quyền. Thật không may, họ được
thăng cấp không phải bởi vì họ giỏi quản lý và điều hành kinh tế hiệu
quả, mà là vì họ đã rất giỏi “đánh nhau”.
Cựu
thủ tướng quốc đảo sư tử nhìn nhận, điểm tương đồng nổi bật giữa Việt
Nam và Trung Quốc trong thời kỳ mở cửa chính là tham nhũng. Đội ngũ cán
bộ Đảng bỗng chốc nhận thấy những người ngoài Đảng đang giàu lên nhanh
chóng.
Họ
vỡ mộng và dần trở nên tham tiền, hám của. Ví dụ như những quan chức
hải quan cao cấp nhập khẩu xe hơi bất hợp pháp để được chia phần lợi
nhuận.
Khác
Trung Quốc, Việt Nam không có một nhân vật giống như ông Đặng Tiểu
Bình, một người vừa có được vị trí không thể phủ nhận trong đội ngũ cán
bộ vừa có niềm tin vững vàng rằng tiến hành cải cách triệt để là con
đường duy nhất vươn ra thế giới.
Có thể nói, chiến tranh chính là lý do tại sao đất nước lại thiếu đi một con người như vậy.
Trong cuốn sách mới ra, ông Lý Quang Diệu chỉ còn niềm tin vào thế hệ trẻ Việt Nam |
Trong khi những lãnh đạo cộng sản Trung Quốc có hàng thập kỷ thu lượm kinh nghiệm quản lý trong thời bình, chọn lựa những lời khuyên thực tế về việc gì cần làm, tiếp tục củng cố niềm tin và hệ tư tưởng, thì các nhà cộng sản Việt Nam vẫn bế tắc trong một cuộc chiến tranh du kích khốc liệt với người Mỹ, không hề học hỏi được bất kỳ điều gì về cách quản lý, vận hành đất nước.
Hơn
thế nữa, hầu hết những doanh nhân thành đạt ở miền Nam Việt Nam, những
người đã quen thuộc với cách làm việc của chủ nghĩa tư bản thì lại bỏ
trốn ra hải ngoại vào những năm 70.
Điều
đáng nói hơn cả là cách nhìn nhận rất khách quan và tích cực về con
người Việt Nam của ông Lý Quang Diệu. Ông cho rằng người Việt là một
trong những dân tộc năng động và thông minh nhất trong khu vực Đông Nam
Á.
Sinh viên Việt Nam thường xuyên giành được những điểm số cao nhất trong cách kỳ thi tầm cỡ quốc tế.
Với
những con người thông minh như vậy, với tài nguyên thiên nhiên phong
phú, đa dạng, bờ biển dài và đẹp, đáng lẽ Việt Nam phải giàu mạnh từ rất
lâu rồi.
Theo
ông Lý, thật đáng tiếc là Việt Nam không thể khai thác hết được tiềm
năng của mình. Ông đặt niềm tin rằng khi những thế hệ lão thành cách
mạng nghỉ hưu, sẽ có những thế hệ trẻ hơn làm nên đổi thay.
Những
con người ấy sẽ nhìn nhận được Thái Lan đã thành công đến như thế nào,
đồng thời nhận thức được tầm quan trọng của nền kinh tế thị trường.
Về
vấn đề biển Đông, theo ông Lý thì Việt Nam đang gặp phải những khó khăn
lớn. Trung Quốc là một đối thủ lớn, khó chơi, đầy mưu mô và kinh
nghiệm. Trung Quốc sẽ tiếp tục chiêu bài chia cắt nội bộ ASEAN, cô lập
các bên để giành thế thượng phong trong đàm phán song phương. Nước có
hàng mấy ngàn năm lịch sử chiến tranh lân bang này sẽ kiên quyết từ chối
đàm phán đa phương dưới mọi hình thức.
'Trung Quốc là một đối thủ lớn, khó chơi, đầy mưu mô và kinh nghiệm' |
Tuy
nhiên, những động thái đó chẳng mang lại nhiều ý nghĩa trong tranh chấp
Biển Đông giữa Việt Nam và Trung Quốc. Theo ông Lý, Việt Nam hầu như
không thể trông mong vào tiếng nói và hành động của Hoa Kỳ. Ngoài những
bất đồng trong chính trị và nhân quyền với giới lãnh đạo Việt Nam, Mỹ
không hề muốn đối đầu với một nước lớn và đầy tiềm lực như Trung Quốc.
Ông
Lý Quang Diệu, trong phần nói về Việt Nam, tuy không bộc lộ rõ nhưng
người đọc có thể nhận ra ông không mấy tin tưởng vào sự can thiệp của
ASEAN trong việc lên tiếng giúp Việt Nam đạt được thắng lợi dù nhỏ trong
đàm phán biển Đông với Trung Quốc.
Điều này có nghĩa là tương lai vấn đề Biển Đông của Việt Nam, trong suy nghĩ của cựu thủ tướng Singapore, là hoàn toàn bế tắc.
0 comments:
Post a Comment