Monday, March 21, 2011

Thiên đường XHCN: Bà cụ 35 năm ngồi vá xe đêm bên góc đường

Duc H. Vu : Đất nước VN tôi hôm nay có những thằng đại gia đỏ ăn 1 tô phở bò Kobe với giá 35 đô la Mỹ, trong khi đó có những cụ già 76 tuổi, suốt 35 năm cặm cụi ngồi ở một góc phố làm công việc củA 1 thanh niên là cạy, vá vỏ xe, trong khi 1 tô phở bình dân 15,000 đồng VN (vào khoảng 70, 80 xu của 1 đô la Mỹ) mà chưa dám mơ nghĩ đến ! Đây là thiên đàng của XHCN đó bạn, X = Xuống ; H = Hàng ; C = Chó ; N = Ngựa
---------------

Ba mươi lăm năm ngồi ở một góc phố, làm công việc mang tính tay chân nặng nhọc lẽ ra thuộc về nam giới, cụ Nguyễn Thị Giới, 76 tuổi, được coi như cứu tinh cho khách đi đường trong đêm khuya vắng khi xe lỡ cán đinh, xì hơi...

Nếu không tận mắt chứng kiến lúc cạy vỏ vá xe thì rất khó hình dung một cụ bà ở tuổi “thất thập cổ lai hi” lại tháo vát với công việc như thế.

f44vaxe21932011.jpg

Hơn 35 năm, cụ Nguyễn Thị Giới vá xe đêm bên góc đường

Vá xe kiêm điều khiển giao thông

Mọi người ở góc ngã tư Lê Quang Định - Nguyễn Văn Đậu, quận Bình Thạnh đã quá quen thuộc với hình ảnh một cụ bà thỉnh thoảng cầm gậy đứng điều khiển giao thông mỗi khi xảy ra kẹt xe nhưng cảnh sát chưa kịp đến. “Bà con cố gắng để tôi làm thì 15 phút nữa thôi sẽ có thể đi lại được, nếu không thì sẽ ùn tắc nặng hơn và mọi người phải đứng đây tới tối”. Đó là cách cụ thuyết phục người đi đường cho phép đứng ra điều khiển giao thông. Người đi đường luôn ngạc nhiên hỏi nhau người phụ nữ này là ai. Ngã tư này là thường xảy ra kẹt xe, có khi xảy ra ngoài giờ có cảnh sát giao thông trực, cụ Giới trở thành người điều khiển giao thông để giúp xe cộ thoát cảnh ùn tắc.

Cách đây 35 năm, bà Nguyễn Thị Giới cùng chồng chọn góc đường này làm nơi mưu sinh với công việc vá xe. Thời đó, xe đạp nhiều hơn xe gắn máy nên việc cạy vành vá xe không quá cực như bây giờ. Vả lại, khi ấy bà Giới còn trẻ và vẫn còn người chồng yêu thương bên cạnh, bà chỉ giúp chồng làm việc vặt. Ngày ấy, bơm xe bằng tay là việc nặng nề nhất trong công đoạn vá xe vì lúc đó chưa có bơm hơi bằng điện.

35 năm, nhiều biến cố xảy ra, chồng mất, nhà bán, các con tan tác nhưng bà Giới vẫn bám trụ góc phố này như một sự gắn bó định mệnh. Khi chồng mất hơn mười năm trước, không muốn từ bỏ công việc mình đã gắn bó nhiều năm, cũng không đủ vốn liếng để chuyển sang buôn bán nên bà chọn gắn bó với công việc vá xe, bơm hơi, vá hay thay ruột xe và cả đổ xăng. Nhìn bà cụ vá xe thành thục và tháo vát hơn cái tuổi 76 của mình, ít ai nghĩ rằng để có được sự lành nghề này, cụ rất nhiều lần bị giập tay, chảy máu.

Mỗi ngày, cụ Giới ngồi ở đây cả ngày lẫn đêm nhưng ban ngày rất ít ai đến vá xe, chỉ là bơm xe hay đổ xăng. Vì xung quanh cụ có nhiều tiệm vá xe chuyên nghiệp và khoẻ mạnh hơn. Đôi khi chính hình ảnh cụ bà vá xe lại làm khách ngại đến, người ta không nỡ nhìn một người phụ nữ tuổi đã cao làm công việc tay chân nặng nhọc. Vì vậy, cụ Giới cố gắng tranh thủ thức đêm để kiếm tiền, vì ban đêm được “độc quyền” vá xe mà không có cạnh tranh. Vá xe đêm 8.000 đồng/miếng, không có chuyện bắt chẹt khách. Cụ chia sẻ: “Tôi làm nghề này chủ yếu thu nhập ban đêm nên phải chấp nhận chuyện mất giấc ngủ. Bất cứ giờ nào, nửa đêm hay gần sáng nếu khách gọi là tôi thức dậy ngay để làm việc”.

Mỗi ngày trung bình cụ kiếm được 40.000 - 50.000 đồng, ngày ít vá xe mà chỉ bơm hơi thì khoảng 20.000 đồng. Với cụ Giới, tự kiếm tiền để nuôi bản thân và không làm phiền người khác là niềm hạnh phúc. Thu nhập thấp và không ổn định, vậy mà có lúc lỡ chợp mắt lúc không có khách, đến khi tỉnh dậy thì đồ nghề đã “không cánh mà bay”. Cụ lại chạy vạy mượn tiền sắm bộ đồ nghề mới. Dường như những xui rủi chưa bao giờ thôi đeo bám bà cụ đã ở gần tuổi tám mươi này.

35 năm một công việc, việc vá xe đã quá quen thuộc với cụ Nguyễn Thị Giới, cụ không ước mơ một ngày nào đó mình sẽ đủ sống mà không cần vá xe nữa, cụ chỉ ước có nơi trú ngụ cho tuổi già. Vá xe, không chỉ là mưu sinh mà cũng là cách để cụ giữ những ký ức về người chồng yêu thương, về những tháng ngày ấm nồng bên người đàn ông của cuộc đời mình. Giờ đây, bên cạnh cụ là đứa cháu hơn ba tuổi gọi bằng cố. Những khi không có khách, cụ vui đùa cùng cháu và vỗ về giấc ngủ cho cháu ngay góc đường luôn nườm nượp người xe qua lại.

0 comments:

Powered By Blogger