Monday, September 26, 2011

Biểu tình Đại cáo

Dựa theo Bình Ngô Đại Cáo – Nguyễn Trãi
Thay Trời hành hóa, Dân Việt chiếu rằng,

Từng nghe:
Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân,
Quân điếu phạt trước lo trừ bạo;
Như Hà Nội ta từ trước,
Mới ngàn năm, tốn kém chưa lâu,
Sứ quân, bờ cõi phân chia,
Phong tục Bắc – Nam cũng khác;
Từ Mạnh, Phiêu, Trọng, Mười; bao lần tham quyền cố vị
Cùng Kiệt, Dũng, Anh, Sang; mỗi anh hùng cứ một phương;
Tuy lộ, kín có lúc khác nhau,
Song tham nhũng thời nào cũng có.
Cho nên:
Năm Cam tham công nên thất bại;
Minh Phụng chí lớn phải vong thân;
Cấp quota bắt sống Văn Dâu
PMU giết tươi Việt Tiến
Việc xưa xem xét.
Chứng cứ còn ghi.

Nay chiếm nhà, mai cướp đất, Bao ruộng nương cung phụng cho vừa?

Vừa rồi:
Nhân bọn Tàu gây sự phiền hà
Để trong nước lòng dân oán hận
Quân Việt gian đã thừa cơ gây loạn
Bọn Ba Đình thì bán nước cầu vinh
Nướng dân đen, trên ngọn lửa hung tàn
Vùi con đỏ xuống dưới hầm tai vạ
Dối Trời, lừa dân đủ muôn ngàn kế
Gây thù, kết oán đã sáu chục năm
Bại nhân nghĩa nát cả đất trời
Nặn dân chúng sạch tay, mòn túi
Nam xuất khẩu còng lưng làm nô lệ
Ngán thay bọn chủ hoành hành
Bọn Ba Đình thì bán nước cầu vinh
Nữ bị đem làm điếm tận nước ngoài
Khốn nỗi ê chề bệnh tật.
Vét sản vật, bán nguồn khoáng sản, chốn chốn đào, khoan
Nhiễu nhân dân, mãi lộ hoành hành, nơi nơi trạm đặt
Tàn hại cả giống côn trùng cây cỏ
Nheo nhóc thay cảnh bà mẹ Anh hùng
Thằng há miệng, đứa nhe răng,
Máu mỡ bấy no nê chưa chán,
Nay chiếm nhà, mai cướp đất,
Bao ruộng nương cung phụng cho vừa?
Nặng nề những khoản nhập siêu
Tan tác cả mọi nghề dân tộc
Nhiễu nhân dân, mãi lộ hoành hành, nơi nơi trạm đặt
Độc ác thay, Com-pu-tơ không ghi hết tội
Dơ bẩn thay, nước Đông Hải không rửa sạch mùi
Lòng người đều căm giận,
Trời đất chẳng dung tha;

Ta đây:

Từ bốn phương tụ nghĩa
Lấy Hà Nội nương mình
Ngẫm thù lớn há đội trời chung
Căm giặc nước thề không cùng sống
Đau lòng nhức óc, chốc đà mấy chục năm trời
Nếm mật nằm gai, há phải một hai sớm tối.
Quên ăn vì giận, sách lược thao suy xét đã tinh,
Ngẫm trước đến nay, lẽ hưng phế đắn đo càng kỹ
Những trằn trọc trong cơn mộng mị,
Chỉ băn khoăn một nỗi đồ hồi
Khi lòng dân đã dấy lên,
Chính lúc cầm quyền hung bạo.

Lại ngặt vì:
Ái quốc như sao buổi sớm,
Nhân tài như lá mùa thu,
Việc bôn tẩu thiếu kẻ đỡ đần,
Nơi duy ác hiếm người bàn bạc,
Tấm lòng cứu nước,
Vẫn đăm đăm hướng đến Biển Đông,
Cỗ xe cầu hiền,
Thường chăm chắm còn dành phía tả.

Thế mà:
Trông người, người càng vắng bóng,
Miịt mù như nhìn chốn bể khơi.
Tự ta, ta phải dốc lòng,
Vội vã hơn cứu người chết đói.
Phần vì giận quân thù ngang dọc,
Phần vì lo vận nước khó khăn,
Tượng Lê Nin, tập dượt mấy tuần,
Hồ Hoàn Kiếm tập trung một đội.
Trời thử lòng trao cho mệnh lớn
Ta gắng trí khắc phục gian nan.
Nhân dân bốn cõi một nhà,
Dựng băng rôn thay cờ phấp phới
Anh em một lòng phụ tử,
Nước Lavi thay rượu ngọt ngào.
Cơ động cả trung đoàn, lấy yếu chống mạnh,
Biểu tình mấy chục, lấy ít địch nhiều.

Trọn hay:
Đem đại nghĩa để thắng hung tàn,
Lấy chí nhân để thay cường bạọ
Sứ quán Tàu sấm vang chớp giật,
Tiếng hò reo, trúc chẻ tro bay.
Sĩ khí đã hăng, lòng dân càng mạnh.
Đại Quang, Đức Nhanh nghe hơi mà mất vía,
Quang Nghị, Thế Thảo, nín thở cầu thoát thân.
Thừa thắng ruổi dài, Bờ Hồ mấy tuần đi lại,
Lòng dân thần thánh, Kinh Đô mấy độ thu về
Mỹ Đình oán chảy thành sông, tanh hôi vạn dặm
Từ Liêm, oan chất đầy ngực, nhơ để ngàn năm
Phúc tâm quân giặc: Đức Nhanh đã phải giơ đầu
Mọt kẻ gian thù: Hải Minh cũng đành chuyển việc
Tấn Sang gỡ thế nguy,
Mà đám lửa cháy lại càng cháy
Tấn Dũng cứu phe cánh
Mà quân ta hăng lại càng hăng.
Bó tay để đợi bại vong,
Giặc đã trí cùng lực kiệt,
Chẳng đánh mà người chịu khuất,
Ta đây mưu phạt tâm công.
Tưởng chúng biết lẽ ăn năn
Nên đã thay lòng đổi dạ
Ngờ đâu vẫn đương mưu tính
Lại còn chuốc tội gây oan.
Giữ lợi ích độc tài,
Gieo vạ cho bao nhiêu kẻ khác,
Tham công danh một lúc,
Để cười cho tất cả thế gian.

Bởi thế:

Thằng nhãi con Đại Quang động binh không ngừng
Đồ nhút nhát Thảo, Nhanh đem dầu chữa cháy

Tân Mão tháng sáu
Phạm Văn Hưng đem binh từ Thanh Xuân kéo lại
Suốt hơn một tháng,
Đức Nhanh chia đường từ Ba Đình tiến sang.
Ta trước đã lường tình huống hiểm,
Kiến quyết đấu tranh
Dân ta bất bạo động xuống đường
Nên chúng đành bất lực
Ngày năm tháng sáu, tại Sài Gòn, Thanh Hải thất thế
Ngày mười hai, sứ quán Tàu, Quang Nghị tụt vòi
Ngày mười chín, uy tín Trung Quốc đại bại tử vong
Ngày hăm sáu, diễu hành khắp nơi, bố con Nghị, Nhanh thế cùng tính quẫn.
Thuận đà dân ta ngày càng hăng máu
Bí nước giặc quay mũi giáo đánh nhau
Lại thêm báo lề trái tung hoành
Nên mặt mũi chính quyền ngày càng bầm giập
Sĩ tốt lại kén phường bồi bút
Bề tôi toàn chọn kẻ bất nhân
Mặt chai đá, đá núi cũng mòn
Tiền như nước, nước sông cũng cạn
Mới một trận, nổi thây phản tặc
Thêm trận nữa tan tác chim muông
Cơn gió to trút sạch lá khô
Tổ kiến hổng sụt toang đê vỡ.

Việt gian Xuân Sơn, lê gối dâng tờ tạ tội

Thứ trưởng Chí Vịnh, trói tay để tự xin hàng

Hoàng Sa, Trường Sa giặc cứ tung hoành

Nam Quan, Bản Giốc dân ta nuốt lệ

Ghê gớm thay! Sắc phong vân phải đổi

Thảm đạm thay! Ánh nhật nguyệt phải mờ.

Dân ta quen thích được biểu tình,

Đảng thêm rối bời, khiếp vía mà vỡ mật

Nghe Bá Thanh bị dân vây nhà Đà Nẵng,

Thành Bắc Giang, áo quan vây thành

Bọn Dự án xéo lên nhau, chạy để thoát thân.
Thôn Cồn Dầu, máu chảy thành sông,
Nước sông nghẹn ngào tiếng khóc
Thành Bắc Giang, áo quan vây thành,
Cỏ nội đầm đìa máu đen.
Niềm tin trong dân tan tành, quay gót chẳng kịp,
Quân giặc ngày càng lấn tới, cởi giáp ra hàng
Tướng giặc Tàu được đảng ngợi ca,
Nên được thể lớn mồm đe dọa
Dân ta vốn giàu lòng thương hại
Thể lòng trời dân mở đường hiếu sinh
Sứ quán, Bờ Hồ không tập trung biểu tình
Nhà cầm quyền vẫn hồn bay phách lạc
Cảnh sát, dân phòng mỗi buổi mấy trăm nghìn bạc
Đối diện dân vẫn tim đập chân run
Họ đã tham bạc tham tiền mà bán cả non sông
Cuộc chiến còn dài nên để dân nghỉ sức
Chẳng những mưu kế kì diệu
Cũng là chưa thấy xưa nay
Xã tắc bị đảng bán rồi
Giang sơn từ đây nhỏ bớt
Càn khôn bĩ mà chưa thái
Nhật nguyệt hối vẫn chưa minh
Ngàn năm vết nhục nhã hiện về
Muôn thuở lưu danh bầy bán nước
Âu cũng bởi trời đất tổ tông
Linh thiêng chưa đến kỳ phù trợ?
Than ôi! Cỗ máy hành dân bán nước,
Ghi trang ô nhục ngàn năm
Bốn phương nổi sóng bất bình,
Vang tiếng kêu thương khắp chốn.

Xa gần bá cáo,

Ai nấy đều hay.

25/9/2011

Song Hà


http://www.nuvuongcongly.net/xa-hoi/binh-luan/bi%E1%BB%83u-tinh-d%E1%BA%A1i-cao/

0 comments:

Powered By Blogger