John McCain * Trần Quốc Việt dịch
- Tôi tin vào danh dự, đức tin và phụng sự cho tổ quốc và cho nhân
loại. Bài học này tôi học được từ gia đình, từ những người cùng phục vụ
với tôi ở Việt Nam và từ những người bạn Mỹ.
Đơn cử William B. Ravnel. Ông từng phục vụ trong quân đoàn thiết giáp
của Patton mà đã tung hoành khắp Châu Âu. Tuy nhiên tôi biết ông là thầy
giáo Anh văn và huấn luyện viên football ở trường tôi. Thầy dạy
Shakespeare rất hay và thầy có tài lãnh đạo tuyệt vời khiến tôi ngưỡng
mộ thầy. Thầy dạy tôi điều quan trọng nhất là phải tuân theo quy ước
danh dự của trường chúng tôi. Nếu chúng tôi luôn luôn làm đúng theo
những tiêu chuẩn trung thực và danh dự ấy thì chúng tôi có thể tự hào về
mình. Chúng tôi có thể phụng sự cho những sự nghiệp chung cao quý hơn
quyền lợi riêng của mình.
Nhiều năm sau, tôi thấy tấm gương danh dự ở nơi bất ngờ nhất. Là người
tù binh Mỹ đầy sợ hãi ở Việt Nam, tôi bị những kẻ tra tấn tôi trói bằng
dây thừng dùng để tra tấn rồi bị bỏ mặc như thế trong căn phòng trống
không để chịu đau đớn suốt cả đêm. Vào xế chiều, một người lính gác mà
tôi chưa từng bao giờ nói chuyện bước vào phòng và lặng lẽ nới lỏng dây
thừng ra để cho tôi bớt đau đớn. Ngay trước khi trời vừa sáng, người
lính gác ấy trở lại và buộc chặc dây thừng lại như cũ trước khi những
đồng chí ít nhân đạo hơn của anh lại đến. Mấy tháng sau vào buổi sáng
ngày Giáng sinh, khi tôi đứng một mình trong sân tù, người lính gác ấy
bước đến chỗ tôi và đứng kế bên tôi một lát. Rồi anh lấy dép vẽ thánh
giá lên đất. Chúng tôi đứng đấy im lặng độ đôi phút, cho tới khi người
lính gác xóa hình vẽ rồi bỏ đi.
Đối với tôi đấy là đức tin: đức tin kết nối mà không bao giờ phân chia,
đức tin nối liền những bến bờ không thể nào nối được ở con người. Chính
đức tin rằng tất cả chúng ta đều bình đẳng và đều được Tạo hóa ban cho
những quyền sống, tự do và mưu cầu hạnh phúc bất khả xâm phạm. Tôi sẵn
sàng chết để bảo vệ chính đức tin ấy.
Quyết tâm hành động một cách danh dự và trung thực của tôi luôn luôn
thúc dục tôi hoạt động để phụng sự tổ quốc. Từ trước đến nay tôi tin
rằng phương tiện để đạt đến hạnh phúc thật sự và giá trị chân chính của
con người luôn luôn được đo bằng sự phụng sự trung thành của chúng ta
cho sự nghiệp chung cao quý hơn quyền lợi riêng của mình. Ở Mỹ, chúng ta
tán dương những đức tính của người anh hùng thầm lặng- người khiêm
nhường thực hiện nghĩa vụ của mình mà không phàn nàn hay hy vọng được
khen ngợi; người lắng nghe chăm chú tiếng gọi của non sông, và khi non
sông lên tiếng, người ấy đáp lời không dè dặt, chẳng phải vì danh tiếng
hay tưởng thưởng, mà chỉ vì tình yêu tổ quốc.
Tôi là người phụng sự kém cỏi cho tổ quốc và tôi là người hèn kém thật
sự trước bao sai lầm của mình. Tôi luôn luôn cố gắng sống theo những
nguyên tắc danh dự, đức tin và phụng sự vì tôi cũng muốn con tôi sống
theo những nguyên tắc ấy. Tôi hy vọng là tấm gương tốt cho con để khi
thế hệ của họ thay thế chúng ta, họ sẽ đạt đến những quyết định tốt hơn
và tiếp tục mở đường đến công chính và tự do.
John McCain hiện nay là thượng nghị sĩ Hoa Kỳ. Ông là phi công hải quân
Mỹ phục vụ trong cuộc chiến Việt Nam và bị giam giữ 5 năm tại nhà tù Hỏa
Lò, Hà Nội.
Nguồn: Dịch từ trang mạng của đài National Public Radio ngày 17/10/2005.
Tựa đề của người dịch. Tựa đề tiếng Anh “ The Virtues of the Quiet
Hero”.
0 comments:
Post a Comment