Tháng Tư Đen, tháng của tang thương và uất hận, tháng của khổ đau, của nước mắt dạt dào. Tháng của chia lìa, ly tán, hư hao, bẻ súng gãy gánh trong niềm đau bức tử. Những người tù lương tâm, những người tù thế hệ, Nguyễn Văn Lý, Trần Huỳnh Duy Thức, Bùi Thị Minh Hằng, Trương Văn Sương, Nguyễn Tuấn Nam, Nguyễn Văn Trại, Đỗ Văn Thái...
Những gương hùng bất tử Ngụy Văn Thà, Nguyễn Khoa Nam, Lê Văn Hưng, Lê Nguyên Vỹ, Trần Văn Hai, Phạm Văn Phú, Hồ Ngọc Cẩn… và nhiều hơn nữa, nhiều lắm.
Các anh là những đứa con yêu của Tổ Quốc, của Tự Do và Nhân Bản. Cho dẫu hôm nay các anh còn sống trong sự tàn tạ như một phế nhân hay đã chết trong niềm đau tức tưởi căm hờn thì các anh vẫn luôn là những chàng trai kiêu hùng của nước Việt.
Những đứa em thuộc thế hệ đi sau, nguyện noi bước đàn anh để tiếp tục trên con đường chiến đấu cho một Việt Nam Độc lập Dân Chủ Tự Do Nhân Bản và Hưng Thịnh hầu an ủi cho vong hồn các anh nơi chín suối cũng như ân cần chia sẻ cho những người lính bất hạnh còn lại trong hoang phế nhọc nhằn.
Sau đây là những vần thơ chân thành của một đứa em, mong tặng các anh nhũng người còn sống trong nỗi lo nhọc nhằn thay lời ru cho những chiến sĩ hy sinh cho nền Tự Do Nhân Bản và tri ân cho những gương hùng vị quốc vong thân nhân mùa tháng Tư đau thương oan nghiệt.
Cầu chúc các Anh Chị Em chân cứng đá mềm cũng như nguyện cầu hương hồn hiển linh của các anh phò hộ cho những lớp đàn em luôn vững tin trên con đường đấu tranh cứu quốc khỏi tai ách cộng sản hung tàn toàn trị và lạc hậu.
*
Bão Tháng Tư
Tháng Tư đen bụi mù giăng khắp nẻo
Cơn giao mùa gió lộng bão tháng Tư
Đời biệt ly vội vã tiếng giã từ
Vạt áo trắng thiên thư em ở lại.
Cơn bão táp cuộn trôi đời con gái
Nhập dòng đời ngang trái lắm nhiễu nhương
Ngày xa nhau đành mất dấu thiên đường
Triệu đau xót... vạn lời thương ái ngại.
Bốn mươi năm, Tự Do xa vắng mãi
Ôi còn đâu những dấu ái ngày xưa
Chất ngất nhớ nhung lời mấy cho vừa
Đường cờ rũ ngập đời mưa oan nghiệt.
Em yêu ơi bao năm dài biền biệt
Có hiểu chăng niềm tha thiết còn đây
Tình nghĩa xưa vẫn thắm đượm đong đầy
Dẫu luống tuổi đường mây vương cánh vạc.
Chiều trông sóng Thái Bình nghe biển hát
Vọng bên kia tan tác nỗi thương đau
Nhớ em yêu gối kỷ niệm nghẹn ngào
Chùng phím nhạc, ngất nỗi đau thế kỷ.
*
Các anh là Quê Hương
- Xin vinh danh các chiến sĩ VNCH đã hy sinh vì miền Nam Tự Do Nhân Bản.
Xin được viết tên anh
Trên hoa lá ngàn xanh
Từng góc đường đất mẹ
Trang sử ghi ngọn ngành.
Các anh là quê hương
Các anh là tình thương
Đứng thẳng lưng tranh đấu
Rực sáng tựa ánh dương.
Khi quê hương tơi tả
Dẫu cho thân gục ngã
Không cúi đầu hàng giặc
Làm gương hùng cao cả.
Tôi viết tên anh
Trên lá thư xanh
Tôi hát tên anh
Vang tiếng ca quân hành.
Các anh là niềm vinh dân tôi
Chí kiêu hùng vươn vai không thôi
Giữ vững Tổ Quốc núi sông biển đồi .
Các anh là niềm tin tương lai
Trọng trách này, anh mang trên vai
Đưa toàn dân qua tăm tối canh dài.
Ngày tự do
Muôn dân vui ca
Việt Nam tôi
Đất tổ quê cha
Lớp con yêu
Giữ yên sơn hà.
*
Các em là Quê Hương
- Vinh danh các chiến sĩ đã đứng lên đấu tranh cho Dân Chủ Nhân Quyền với một Việt Nam không cộng sản.
Nắn nót tên anh, tôi viết trên tranh
Luôn ngắm tên anh, mắt biếc long lanh
Người chiến sĩ, tôi muốn vinh danh
Tự do tranh đấu... giúp cho dân lành.
Ghi khắc tên em như những anh thư
Lớp người hy sinh ngay tuổi đôi mươi
Gương sáng anh minh như đóa sen tươi
Gan dạ đứng lên... đấu tranh cho đời.
Các anh là vầng sáng ánh dương
Các em là tình yêu quê hương
Xin trao trọn lớp người tôi thương
Đây con tim, gởi ai kiên cường.
Chúng ta cùng siết tay đứng lên
Vì Quê Hương, ngại chi đạn tên
Còi Tổ Quốc cất xa vang rền
Gìn giữ non sông ngàn năm vững bền.
Các em là tình tình thương
Các anh là Quê hương.
*
Tôi Viết Tên Anh
Tôi viết tên anh
Trên lá ngàn xanh
Trong lời mẹ gọi
Trong tiếng quân hành
Anh là niềm tin
Đi trong quang vinh
Anh là ngọc quí
Quê hương đượm tình
Các anh là
Những trai hùng đất Việt
Vì Quê Hương
Nào tiếc máu xương
Các anh là hình dáng yêu thương
Dựng Tổ Quốc trên con đường tươi rạng.
Tôi viết tên anh
Trên trang sử xanh
Đáp lời sông núi
Hy sinh thân mình
Anh là trai Việt
Sả thân nào tiếc
Anh là hoa biếc
Rực rỡ hướng dương
Nhịp hùng ca, bước quân hành vững tiến
Vì Tự Do quyết nguyện chung lòng
Các anh là niềm kiêu hãnh non sông
Là ánh đuốc soi rực hồng vạn nẻo
Anh là chí khí
Trên vạn nẻo đường
Rãi khắp quê hương
Các anh là tình thương
Các anh là quê hương...
*
Bao Giờ Trở Lại
Tháng Tư trăng trĩu trên rừng vắng
Giá buốt tôi đi dưới ánh vàng
Trường Sơn mờ hiện hồn dũng sĩ
Nguồn xa nghe Quốc vọng tiếng than.
Tân Rai giặc chiếm trơ đất mẹ
Đau luống chè xanh mất quê hương
Bao giờ nước cũ về Sông Lũy
Cho cánh đồng xanh lúa trổ cờ.
Có lẽ em thương tôi nhiều lắm
Ươm cả vườn mơ ước hẹn chờ
Tôi kẻ tha phương trời biền biệt
Niềm riêng... xin gởi ánh trăng mơ.
Hôm nay đất mẹ nghìn thống khổ
Vai còn trĩu nặng gánh chinh nhân
Dấn thân góp sức đường tranh đấu
Tình riêng em hãy nén đợi chờ.
0 comments:
Post a Comment