Wednesday, June 26, 2013

VŨ ÁNH, HUỲNH TẤN LÊ BỊ BỆNH “LỞ MỒM, LONG MÓNG” - (Trần Thiệu Trung, Cựu Thiếu Tá, QLVNCH)

Trần Thiệu Trung Cựu Thiếu Tá, QLVNCH. 

NHÂN LỄ KỶ NIỆM “PHÁP NẠN” CỦA CÁC THÀNH PHẦN CHỐNG TỔNG THỐNG DIỆM, MỚI BIẾT NHÓM VŨ ÁNH, HUỲNH TẤN LÊ BỊ BỆNH “LỞ MỒM, LONG MÓNG”
Ngày 25 tháng 6 năm 2013, Nhật Báo Việt Báo tại California đã đăng bài “Trang Nghiêm Lễ Tưởng Niệm 50 Năm Pháp Nạn (1963-2013)” dài đặc biệt, chiếm gần 3 trang lớn với rất nhiều hình ảnh, chứng tỏ rằng Nhật Báo Việt Báo không đứng ngoài nghi lễ này. Theo diễn tiến trình bầy của ký giả Việt Báo, thì cuộc đại lễ này nhằm ghi công Tử Đạo cho Hòa Thượng Thích Quảng Đức, và tấn công chế độ Ngô Đình Diệm. Trong bài viết thô thiển này, tôi không muốn nhắc đến việc tranh cãi có tính chất Tôn giáo, cũng như không bênh vực Tổng Thống Diệm, vì vấn đề này là chuyện dài muôn thuở, “sư nói sư phải, vãi nói vãi hay”, cãi nhau hoài cũng vậy mà thôi. Tôi chỉ muốn nói đến những hành động và các lời phát biểu đầy tính chất hàm hồ, bố lếu bố láo của một số nhân vật, mà một người bạn dân sự cho tôi biết, đã từng là những người tốt nghiệp trường Quốc Gia Hành Chánh, từng giữ chức vụ cao cấp trong ngành hành chánh, như TS Huỳnh Tấn Lê, TS Cao văn Hở, Đốc Sự Đào văn Bình, Đốc Sự Nguyễn Huy Sỹ, ngoài ra còn có sự tổ chức của Đốc Sự Trần Quý Hùng, Đốc Sự Nguyễn Phú Hùng (M.C.), tổng cộng 6 nhân vật quan trọng trong ngành hành chánh của chính phủ VNCH. Điều này mang đến ý nghĩa gì, thì xin quý vị tự suy nghĩ.
Bài báo long trọng ghi nhận: “Đặc biệt có cựu Trung Tướng Tôn Thất Đính, nhân chứng lịch sử trực tiếp, một trong những người chỉ huy cuộc chính biến 1963. Tuy ngồi trên xe lăn, ông đã phát biểu cảm nghĩ của mình khi tham gia cuộc đảo chánh ông Diệm.” Về nhân vật này, thì cũng tùy nghi đồng hương và các cựu quân nhân từng biết những cuộc say sưa và truy hoan của ông Trung Tướng này, suy nghĩ.
Lời phát biểu đầu tiên là của Cư Sĩ Tiến Sĩ, cựu Sinh Viên Quốc Gia Hành Chánh, Huỳnh Tấn Lê: Hành động vị pháp xả thân của Bồ Tát Thích Quảng Đức cùng chư Tăng Ni Phật tử đã đánh dấu một thời kỳ tôn giáo bị đàn áp và đã viết lên trang sử Phật giáo Việt Nam tràn đầy bi trí dũng. Ngọn lửa đầy hùng lực và từ bi của Bồ Tát Thích Quảng Đức cùng chư Tăng Ni Phật tử đã nêu cao lý tưởng hoằng dương chánh pháp, để lại một bài học cho lịch sử và tạo sự khâm phục cũng như lòng ngưỡng mộ của nhân loại trên toàn thế giới.”

Theo ông HTL, thì quả thật có một thời kỳ “tôn giáo bị đàn áp và đã viết lên trang sử Phật giáo Việt Nam tràn đầy bi trí dũng.” Thật cảm động! Nhưng không hiểu ông HTL có chứng minh được là chế độ Diệm đàn áp Tôn Giáo hay không?
Theo tôi biết, sau khi bị tố cáo là chế độ Diệm đàn áp Phật Giáo, ngày 4/9/1963, 14 nước gồm có: Afghanistan, Algeria, Cambodia, Ceylon, Guyana, India, Indonesia, Mông Cổ, Nigeria, Pakistan, Rwanda, Sierra Leone, Somalia, Trinidad và Tobago đã đưa vấn đề Phật giáo Việt Nam ra trước Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc với nội dung cáo buộc chính quyền Việt Nam Cộng hòa vi phạm các nguyên tắc của hiến chương Liên Hiệp Quốc.
Ngày 4/10/1963, chính phủ VNCH gửi thư lên Đại Hội đồng Liên Hiệp Quốc đề nghị một phái đoàn sang Việt Nam điều tra về tình hình tôn giáo tại Việt Nam. Cuối tháng 10, một phái đoàn do Liên Hiệp Quốc đề cử gồm 16 thành viên đại diện 7 quốc gia Afghanistan (trưởng phái đoàn), Brazil, Ceylon, Costa Rica, Dahomey, Morroco và Nepal sang Việt Nam điều tra. Phái đoàn Liên Hiệp Quốc này đã hoàn toàn tự do đi tìm hiểu và phỏng vấn hàng trăm người, gồm các nhà lãnh đạo Phật giáo, các viên chức Việt Nam Cộng hòa mà không có giáo sĩ Công giáo hoặc thường dân nào được phỏng vấn. Kết luận: Theo Ðại Sứ Fernando Volio Jimerez của Costa Rica, một trong những người đã kiến nghị thành lập Ủy Ban Tìm Hiểu Sự Thật thì:  "Cá nhân tôi nghĩ rằng không hề có chính sách kỳ thị, đàn áp, ngược đãi đối với Phật giáo trên căn bản tôn giáo. Lời khai về những sự việc này thường chỉ là những tin đồn vô căn cứ hoặc đã được thổi phồng hay phóng đại.” 
Sau khi đọc được báo cáo này, nhiều người bênh vực Thích Trí Quang đã biện luận rằng: “Mấy người trong phái đoàn bị mua chuộc hết!” Không hiểu TT Diệm có đủ khả năng để mua chuộc toàn bộ phái đoàn quốc tế này không?
Tiến Sĩ, Cư Sĩ Huỳnh Tấn Lê tiếp:  “Khởi đầu cho quyền lực, tiếp theo sau việc tiêu diệt tổ chức Bình Xuyên, TT NĐD đã lần lượt triệt hạ các Đảng phái Quốc Gia chống Cộng, các Giáo phái Cao Đài, Hòa Hảo vốn rất đối nghịch với CS, và rồi nạn nhân kế tiếp là PG, một tôn giáo có hơn 2,000 năm truyền thống vốn đồng hành từ xa xưa với dân tộc Việt Nam qua biết bao thăng trầm của lịch sử.  Ông Ngô Đình Nhu, Cố vấn, em trai TTNĐD đã từng cho biết: "Cầm quyền 10 năm nữa, chế độ này sẽ Ki-Tô hóa toàn thể dân Việt, một việc làm mà các Hội Truyền Giáo Tây phương không làm nổi trong hơn 400 năm". Đó cũng là lý do để hiểu thêm tại sao hơn 300,000 (ba trăm ngàn) Phật tử tại miền Trung đã bị giết hại (theo Đảng Cần Lao- Chu bằng Lĩnh), cũng như "Kế hoạch Nước Lũ" đánh phá chùa chiền, bắt giữ hơn 1,500 tu sĩ vào đêm 20-8-1963.” 
Kinh hoàng quá! Hồi trước, Thiền Sư Thích Nhất Hạnh đã bỏ ra vài trăm ngàn đô la để đăng nguyên một trang báo Mỹ, nói là “quân miền Nam đã bỏ bom giết hại hơn 300,000 người dân ở tỉnh Mỹ Tho.” Nay Cư Sĩ HTL lại tung ra một quả nổ mới: TT Diệm giết hơn 300,000 Phật Tử ở miền Trung!  Hình như con số 300,000 có cái nét hấp dẫn riêng, nên vị nào chống VNCH cũng đều thích đưa ra mà không cần dẫn chứng. Không biết ông Tiến Sĩ HTL có bị bệnh “lở mồm, long móng” không mà nói ác liệt như vậy? Còn câu trích dẫn của Ông Ngô Đình Như nói là sẽ “Ki-Tô hóa toàn thể dân Việt” thì nói ở đâu? Ai nghe được câu này? Vào ngày tháng nào? Thưa ông Tiến Sĩ lẹo lưỡi? Kế Hoạch Nước Lũ cũng thế: bắt giữ hơn 1,500 tu sĩ nội trong một đêm rồi giam ở đâu? Nhà tù nào lớn thế? Bao nhiêu xe tải mới chở hết được 1,500 người?
Hình như cảm thấy chưa “nổ” đủ, nên ông HTL nói tiếp trên micờrô oang oang, đổ tội cho chế độ Diệm làm mất miền Nam:
Nắm quyền lãnh đạo quốc gia, TT NĐD đã cho thi hành một chính sách độc đoán chẳng khác gì chế độ Cộng sản, cũng độc Đảng (Gia đình trị- Cần lao/ Cộng Sản), cũng Suy tôn cá nhân (NĐD/HCM), cũng Tôn Giáo Toàn Trị (Thiên Chúa Giáo/ Marxisme), và cũng thủ tiêu các chiến sĩ QG chân chính (ám sát Tướng Cao Đài Trình Minh Thế, đánh giết rồi cho vào bao bố, bỏ trôi sông lãnh tụ Dân xã Đảng Nguyễn Bảo Toàn, giết Tạ Chí Diệp và còn nhiều chiến sĩ QG khác nữa). Chính sự cai trị độc tài, độc ác của TT NĐD và gia đình đã làm tiêu hao tiềm năng chống cộng của miền Nam, nhiều thành phần trí thức, nông dân bất mãn đã lơ là chống cộng. Chế độ TT NĐD đã làm hỏng đại cuộc xây dựng dân chủ quốc gia ngay từ đầu, chính là nguyên nhân xa đưa đến sự sụp đổ 30 tháng 4 sau này khi ông và giòng họ đã đặt quyền lợi của tôn giáo, của gia tộc mình lên trên quyền lợi của dân tộc.”
Dễ sợ thật! Phen này thì cả gia đình ông Diệm phải trả nợ đời đời kiếp kiếp vì đã làm mất VNCH!
Như đã trình bầy từ đầu, với cương vị của một người từng là Sĩ Quan của chế độ Việt Nam Cộng Hòa, tôi không muốn đụng chạm đến chuyện tôn giáo, mà chỉ muốn hỏi thăm ông Tiến Sĩ, Cư Sĩ Huỳnh Tấn Lê, xin ông cho bằng chứng về những điều ông nói. Cũng nhân tiện hỏi thăm các ông Tiến Sĩ Cao Văn Hở, Đào Văn Bình về những điều các ông đấu tố Tổng Thống Diệm, và các ông trong ban Tổ Chức: Đốc Sự Trần Quý Hùng, Đốc Sự Nguyễn Phú Hùng, có suy nghĩ gì mà lại tham gia một tổ chức đấu tố chế độ chân chính của Việt Nam Cộng Hòa như thế? Thử hỏi các ông, nếu không có Tổng Thống Diệm, mà là những tướng Tây Lai như Trần Văn Đôn, Mai Hữu Xuân, Nguyễn Văn Vỹ, Nguyễn Hữu Có... hay những tay băng đảng Bình Xuyên, hay tướng Ba Cụt... nắm chính quyền thì liệu các ông có được học hành để thành danh như thế không? 
Huỳnh Tấn Lê (trái, đồng thời là Trưởng Ban Tổ Chức) - Vũ Ánh 23.6.2013
Hàng trên: GS Cao Văn Hở, nhà báo Nguyễn Thanh Huy, Tâm Duy Phan Duy Chiêm, Trần Quý Hùng, Cựu Tướng Tôn Thất Đính, HT Thích Thắng Hoan, GS Trần Quang Thuận, Ni sư Chúc Hiếu + Hàng dưới: Nguyễn Huy Sỹ, Diệu Đức, ca sĩ Triệu Mỹ Ngân, Nguyễn Phú Hùng, GS Nguyễn Văn Sâm, nhà báo Vũ Ánh, cựu Đ. Tá Đặng Nguyên Phả, và nhà văn Đào Văn Bình, 23.6.2013
Các ông về phe với Vũ Ánh, nhà báo nói láo ăn tiền, lên tố khổ Tổng Thống Diệm, mà quên đi, chính Vũ Ánh là người cho đăng hình chậu Rửa Chân, rồi lại viết bài bênh vực ý nghĩ của mình, đồng thời chửi đồng hương là “ngu xuẩn, cực đoan, bịt miệng báo chí”. Chính Vũ Ánh là người cho phép tên thầy bói đăng nguyên bài thơ trên trang nhất của tờ Xuân Người Việt, ca tụng “nguyễn Minh Triết rạng trời Nam”. Chính Vũ Ánh đã viết rất nhiều bài, chửi bới cộng đồng là thiếu văn hóa, quá khích, không chịu học bài học Dân Chủ, muốn bịt mồm bịt miệng báo chí, chống lại quyền tự do phát biểu của con người… Mới đây, chính Vũ Ánh đã viết bài trên báo Người Việt, miệt thị xỏ xiên Cù Huy Hà Vũ và cho rằng Cù Huy Hà Vũ, dù ở tù, vẫn là Vua Tù!
Các ông cũng không hề để ý rằng mình đã tham gia vào nhóm của Giáo Sư Trần Quang Thuận, nguyên Tổng Trưởng Xã Hội thời Đệ Nhị Cộng Hòa, Thượng Nghị Sĩ , người đã lái xe cho Cố Hòa Thượng Thích Quảng Đức đến pháp trường tử nạn, nay cái xe của Trần quang Thuận được chánh quyền Thành Phố Hồ Chí Minh trưng bầy cho công chúng xem thành tích của Phật Giáo lật đỗ chính quyền Ngô đình Diệm… Trần quang Thuận là Đại Đệ Tử của Thích Đôn Hậu, một đảng viên CS cấp trung ương và là Đệ III Tăng Thống của GHPGVNTN (Ấn Quang). Nhiều người chối việc Thích Đôn Hậu vào bưng rồi ra Bắc theo Cộng Sản, nhưng quên rằng, chính Thích Đôn Hậu đã  tự thuật lại việc CSVN đã lập tức vắt chanh bỏ vỏ đối với GHPGVNTN ngay sau khi tổ chức này góp công lớn trong việc lật đổ VNCH và vốn từng được Hồ Chí Minh trực tiếp 'cảm ơn' và 'hoan nghênh' vào năm 1968. (http://youtu.be/2xO--Ucc9nA?t=46m45s).
Xin cử một đoạn tự thuật của Thích Đôn Hậu: Tôi nói tiếp: Tôi trình bày với Chủ Tịch (HCM)  như thế đấy. Tôi không dám cho anh biết đâu, bởi vì cho anh biết là can ngay. Cho nên tôi gặp Thủ Tướng thì tôi nói trực tiếp thôi.
Rồi tôi nói: Tôi trình bày chuyện đó xong rồi. Bây giờ nói qua việc khác. Việc tôi sắp nói đây không dính dáng chi tới việc tôi vừa trình bày. (Tôi nhắc lại) Khi ở trên Trường Sơn, thì cơ quan có mời tôi vào chức Phó CT Trung Ương Liên Minh Dân Tộc Dân Chủ Hòa Bình Việt Nam. 

Tôi nói rằng: Ngày nay tôi sống trong gia đình Cách Mạng, trong đại gia đình Cách Mạng. Làm cái gì lợi ích cho CM thì tôi không tiếc. Nhưng mà chức vị to như thế này tôi không dám. Tôi từ chối mãi.  

Sau đó cơ quan nói: Đây là ý kiến của Trung Ương.
Tôi nghĩ rằng đã ý kiến của Trung Ương thì tôi đâu dám từ chối. Tôi phải nhận.”
 

Khi nói về việc ứng cử Quốc Hội Cộng Sản, Thích Đôn Hậu nói tiếp:  Rồi thấy xôn xao sắp đặt cuộc bầu cử, nào là dán bích chương thế này thế khác mà không nói gì tôi, tôi mừng quá. Nhưng không ngờ, ông Hoàng Phương Thảo lên. Tưởng lên thăm, nhưng ông nói: Tôi là trưởng ban bầu cử Thừa Thiên. Hôm nay lên để mời cụ ra ứng cử Quốc hội.

Tôi từ chối, tôi nói ý định của tôi: Tôi đã đóng góp rồi. Giờ tuổi già sức yếu rồi, tôi muốn trở về tu hành. Trở về tu hành cũng là một cái sự đóng góp lớn lao.
Ông nói: Đây là ý kiến của Trung Ương.
Lại ý kiến của Trung Ương.
Tôi nói: Đã ý kiến của Trung Ương thì tôi không dám nói gì rồi. Tôi phải chấp nhận ra ứng cử. Nhưng mà tôi xin có yêu cầu: Mỗi người ai cũng có hai vai mà mỗi người gánh có một, là dân tộc. Tôi hai vai, gánh hai việc mà phải làm tròn: Là dân tộc và PG. Cái nào cũng làm cho tròn. Vậy thì, tôi nhận lời ra ứng cử. Tôi ra ứng cử rủi thì mà đắc cử. (Tôi nhấn mạnh) Nếu rủi thì mà đắc cử, sau đó không làm được một việc gì trong hai việc khi nào là tôi đi khi ấy. Tôi xin yêu cầu như vậy.
 
Ông Hoàng Phương Thảo nói: Cụ cứ ra. Trong Ủy Ban Soạn Thảo Hiến Pháp đương nhiên có mục tự do tín ngưỡng. Có gì không đồng ý cụ cứ nói đi.

Thấy ông nói cho qua việc. Nhưng mà dù sao buộc tôi phải nhận lời. Tôi chấp nhận ra ứng cử.”
 

Đến đây đã dài rồi, tôi xin ngưng lại và chờ quý vị trả lời.
Trân trọng,
Trần Thiệu Trung. 
Ảnh: UBTTTADCSVN & vietbao.com
Chuyển bài: Hung The

0 comments:

Powered By Blogger