Trong
bài viết “ Việt Nam Đi Về Đâu?”, tôi có nhắc tới bản tin ngắn lưu lạc
trên Net về giải pháp do đại cường thỏa thuận, phân chia Việt Nam thành
hai Miền. Lần nầy, ranh giới phía Nam lùi xuống tận Đà Nẳng.
Một bạn đọc trong nước đọc thấy, hồ hởi ghi lời bình: “ Vụ nầy hay à!
Cho tôi ghi một vé về với Tổ Quốc Miền Nam. Ai muốn sống với chệt tàu
thì di cư ra Miền Bắc. Ai ở Miền Bắc muốn về với Tổ Quốc VN thì di cư
vào Nam như hồi 1954!”
Một bạn khác còn tố lên: “ Cho tôi ghi 10 vé di cư vào Nam!”.
Trong chỗ tranh luận hào hứng, tôi không muốn làm các bạn trẻ cụt
hứng, vì thương cho các bạn sống dưới chế độ cs tàn ác, bất nhân không
còn chịu đựng được nữa nên chưa cạn nghĩ suy về niềm đau Đất Nước phân
ly!
Giờ đây, tôi viết mấy lời nầy nhắn nhủ các bạn.
Năm 1954, khi thực dân Pháp cấu kết với bọn giậc cs Hồ quyết định
chia đôi Đất nước ở Hội nghị Genève, ngoại trưởng Quốc Gia Việt Nam Trần
Văn Đổ, nước mắt đoanh tròng, đọc lời phản kháng trước hội nghị. Ngoài
tiền đình, nghệ sĩ Võ Thành Minh liên tục thổi lên tiếng sáo thê lương
than thở cho Đất nước phân ly.
Ngày ký hiệp định Genève 20 tháng 7, 1954, Thủ tướng Ngô Đình Diệm ra
lịnh treo cờ rũ từ Bến Hải đến mũi Cà Mau, đánh dấu ngày tang tóc, phân
ly Đất Nước!
Đó là nỗi đau chung của dân tộc Việt Nam!
Chữ ghi trên tấm biển: “Toàn dân đau buồn 10 năm Thực-Cộng chia cắt lãnh thổ”
Hàng chữ bên hình nộm: Sinh viên Tân Xã diệt Cộng Sản, chống Trung Lập – Sinh viên Tân Xã treo cổ De Gaulle, Hồ Chí Minh
(Các hình ảnh trên là cuộc biểu tình của hàng ngàn người tại
Sài Gòn ngày 19-7-1964, phản đối chia đôi đất nước Việt Nam sau 10 năm
ngày ký Hiệp Định Geneve giữa De Gualle và Hồ Chí Minh.)
Vì vậy, thế hệ cha ông của các bạn không đành lòng chấp nhận thực tế
ấy. Cho nên trên lời Mở Đầu của Hiến Pháp Đệ Nhất VNCH vẫn long trọng
ghi:
“Chúng tôi, Dân biểu Quốc hội Lập hiến:
Ý thức rằng Hiến pháp phải thực hiện nguyện vọng của nhân dân, từ Mũi Cà Mâu đến Ải Nam Quan; …
….Điều 1
Việt Nam là một nước Cộng hòa, Độc lập, Thống nhất, lãnh thổ bất khả phân.”
Đó là niềm tin sáng ngời của Quân Dân Miền Nam về CHÁNH NGHĨA QUỐC GIA.
Đó là niềm tin không lay chuyển về ĐẠI NGHĨA DÂN TỘC của người Việt Nam theo truyền thống NHÂN NGHĨA của Tổ tiên.
Cũng vì vậy mà Quân Dân Miền Nam không tiếc đổ máu xương, vừa chiến
đấu chống xâm lăng cs, vừa xây dựng, phát triển, đem lại Tự do, no ấm
cho non 18 triệu đồng bào bào Miền Nam trong 21 năm.
Ngày nay, nhờ truyền thông điện tử các bạn vừa vén chút mây mờ, thấy
lại nét đẹp của hai nền VNCH mà ước mơ thì cũng phải. Nhưng muôn ngàn
lần xin các bạn nhớ cho điều nầy: Dù gian khổ thể nào cũng cắn răng nhịn
chịu, quyết không để một lần nữa Đất Nước phân ly.
Vì vậy mà Đồng bào hải ngoại kiên tâm trì chí suốt 38 năm nay giữ cho
ngọn lửa chống cọng không được rụi tàn. Bây giờ là đến phiên các bạn:
Muốn sống Tự do no ấm, phải liều thân chiến đấu như thế hệ chúng tôi đổ
máu chiến đấu.
Cuộc vận động cách mạng Dân Tộc nầy vô cùng cam go, gian khổ. Bên
trong các bạn chịu bắt bớ tù đày. Bên ngoài, chúng tôi cũng đứng ngồi
không yên vì bọn Việt gian chánh trị hoạt đầu đánh phá.
Trong khi các bạn hết lòng hâm mộ và ca ngợi chế độ VNCH thì ờ đây có
bọn ma đầu nham nhở, bằng các thu đoạn tráo trở gian manh, ra sức bôi
bác chế độ đã nuôi dưỡng chúng cho nên vóc, nên hình, học cao hiểu
rộng, một thời ăn trên ngồi trốc mà ngày nay chỉ vì mơ tưởng bắt tay với
cọng sản, tranh giành quyền lực, phe đảng tìm chút danh lợi cuối mùa,
bất chấp thị phi, đàm tiếu.
Chúng a tòng theo bọn Phật giáo quốc doanh vì Đạo pháp và Xã Hội Chủ Nghĩa trong
nước, tái dựng lại cái trò gọi là PHÁP NẠN 1963 – VINH DANH BỒ TÁT
THÍCH QUẢNG ĐỨC vị pháp (?) vong thân để quấy phá cộng đồng người Việt
TNCS theo tinh thần Nghị quyết 36 kiểu với tài khoản 2 tỉ Mỹ kim.
Các bạn trẻ trong nước cứ yên lòng vững tâm dấn thân tranh đấu. Ở hải
ngoại, anh em chống cọng chúng tôi quyết lòng giữ vững hậu phương bằng
mọi giá như ngày xưa vừa chiến đấu ngoài tiền tuyến, vừa giữ an toàn hậu
phương.
Chúng tôi, quân, cán chánh VNCH dù mất nước, vẫn trung thành với bản văn luật tối thượng HIẾN PHÁP VNCH:
ĐIỀU 4
1- Việt Nam Cộng Hòa chống lại chủ nghĩa cộng sản dưới mọi hình thức
2- Mọi hành vi nhằm mục đích tuyên truyền hay thực hiện chủ nghĩa cộng sản đều bị cấm chỉ
Chúng tôi cương quyết thực thi điều 4 Hiến Pháp ở hải ngoại cho tới
khi giới trẻ và đồng bào trong nước vùng lên đánh đổ xong ách nạn toàn
trị cọng sản.
Nguyễn Nhơn
0 comments:
Post a Comment