LTG: Ngày 23 tháng 6 năm 2013, Tổng Hội Cư Sĩ Phật Giáo tại Hoa Kỳ đã tổ chức lễ tưởng niệm 50 năm Bồ Tát Thích Quảng Đức (1963-2013).
-Vì sao trong năm nay lại rầm rộ tổ chức lễ tưởng niệm để gây náo động cả trong lẫn ngoài nước?
-Phật Giáo Quốc Doanh chủ trương Đạo Pháp – Dân Tộc – Xã Hội Chủ Nghĩa cũng tổ chức “50 năm Tôn vinh Bồ Tát”.
-Phật Giáo Ấn Quang “Về Nguồn” lẫn không “Về Nguồn” cũng tổ chức lễ tôn vinh.
Bỏ qua những kẻ đón gió trở cờ, những “chính trị gia” xôi thịt hiện diện trong các buổi lễ để kiếm chút danh lợi cuối đời.
Việc có mặt của “nhà báo đặc công” Vũ Ánh, kẻ đã “nhục mạ lá cờ vàng ba sọc đỏ trong chậu rửa chân”, kẻ đã đăng tải mấy câu thơ ca tụng lãnh đạo đảng CSVN trong báo Xuân Người Việt với bài thuyết trình “Cái nhìn của một nhà báo về pháp nạn 1963” trong buổi lễ tại Nam California;
Và bài thuyết trình ứng khẩu của “cư sĩ” Võ Văn Ái, kẻ đã tiếp tay với Thiền sư Nhất Hạnh, John Kerry, Jane Fonda trong sự nghiệp phản chiến trước 1975 để dâng hiến Miền Nam cho CSVN, kẻ đã nhục mạ QLVNCH là “những kẻ đánh thuê cho Hoa Kỳ”;
Và nhất là có sự hiện diện GS,TS Lê Mạnh Thát, tức “Thiền sư” Trí Siêu đến từ Việt Nam, cho thấy phiá sau cuộc tiệc “Tôn vinh Bồ Tát” này là ai.
Bài viết này hy vọng sẽ giúp độc giả nhìn rõ những bước đi của những kẻ sử dụng chiêu bài “chống (VC) không được thì theo (VC)” để tìm cách thay đổi chế độ! – như Hoàng Duy Hùng!
Thay đổi đâu không thấy, chỉ thấy sau chuyến đi VN, trở ra hải ngoại anh ta đã hiện nguyên hình là “một con sói VC đội lốt người Quốc Gia chống Cộng”!
***********
Chống (Việt Cộng) không được thì theo (Việt Cộng)! Chủ trương này không phải tới bây giờ mới có.
Cách đây hai mươi sáu năm, năm 1987, tên Việt gian Lâm Tôn, một cựu chuẩn úy Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã theo chân đoàn quay phim truyền hình của đài địa phương băng tần 11 tại thành phố Chicago, tiểu bang Illinois về Việt Nam quay phim “Đất Mẹ.” Tên Việt gian xuất thân từ trường Sĩ quan Thủ Đức là Lâm Tôn đã huyênh hoang khoác lác, lấc cấc tuyên bố như trên khi đi bên cạnh ông Nguyễn Cơ Thạch là Ngoại Trưởng VC lúc đó.
Cuốn phim “Đất Mẹ” sau đó được chiếu trên đài 11 địa phương đã gây một làn sóng phẫn nộ trong cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản. Một cuộc biểu tình được nhiều người Việt tỵ nạn cộng sản tham dự nhằm mục đích phản đối việc làm của tên Việt gian Lâm Tôn đã được tổ chức tại Chicago. Cơ sở sản xuất hải sản cũng như nơi cư trú của tên này đã bị đốt. Cảnh sát chữa lửa phải bắc thang để cứu con của tên Việt gian này thoát chết. Sau đó, tên này đã im hơi, lặng tiếng từ bấy đến nay.
Sau đó, những tên Việt gian theo chủ trương này như Trần Khánh Vân, cựu Tổng Cục Trưởng Tổng Cục Gia cư của VNCH, đã bị nhà giáo Trần Văn Bé Tư bắn trọng thương. Nhà giáo bất đắc dĩ phải cầm súng để “dạy dỗ” những kẻ đã từng được hưởng quyền cao, lộc trọng trong chế độ Đệ Nhị Cộng Hòa của miền Nam Việt Nam như Trần Khánh Vân đôi điều về bổn phận làm người – dù là một người dân mất nước, đã can đảm chấp nhân tù đày vì việc làm “thế thiên hành đạo” của mình!
Trung tuần tháng 8 năm1989, tên Việt gian Đoàn Văn Toại, Giám đốc của cái gọi là “Viện Vận Động Dân Chủ cho Việt Nam” do Thượng Nghị sĩ John Mc Cain bảo trợ bị bắn trọng thương bằng súng ngắn vì tên này đã công khai lên tiếng hoạt động cho việc bãi bỏ cấm vận và bình thường hóa bang giao giữa Mỹ và Hà Nội. Tên tay sai VC này cũng đã xấc xược viết báo khuyên chính phủ Hoa Kỳ nên cho mỗi một cựu tù nhân chính trị 5.000 đô-la và để họ ở lại Viêt Nam mà không nên cho những người này qua Mỹ vì những người này là những người vô dụng và sẽ trở thành gánh nặng cho nước Mỹ! Một lập luận nhằm hạ nhục những cựu tù nhân chính trị mà đa số là những sĩ quan Quân Lực VNCH mà mới đây tập đoàn tay sai VC là tuần báo Việt Weekly đã lặp lại.
Tên Việt gian Đoàn Văn Toại rõ ràng đã đi trước thời cuộc và đi ngược lại quan điểm của những người đồng hương. Với cái hàm bị bắn bể được các bác sĩ Mỹ thay thế bằng một cái một cái quai hàm bằng thiếc, đến nay người ta ít thấy Toại xuất hiện hoặc hoạt động gì. Tên tuổi của Toại đã chìm vào quên lãng. Đến đây người ta thêm một lần nữa nhận ra sự bạc bẽo của người Mỹ. Đoàn Văn Toại là một lá bài trong canh bạc giải tỏa cấm vận, bang giao. Đến nay, canh bạc ấy đã ngã ngũ, lá bài ấy bị quẳng đi không thương tiếc. Người bảo trợ cho Toại là Thượng Nghị sĩ John Mc Cain nay đã xoay qua đánh những canh bạc khác, theo lệnh của các ông chủ lớn trong bóng tối.
Gần đây, có một số cá nhân, tổ chức, đảng phái tại hải ngoại cố ý chứng tỏ với người Việt tỵ nạn và với cả chính quyền Hà Nội là họ đã được những người Mỹ có thế lực ủng hộ họ trong việc thực hiện chủ trương hòa hợp hòa giải với CSVN để Việt Nam tiến tới chế độ đa nguyên, đa đảng. Điển hình gần đây nhất là bác sĩ Nguyễn Xuân Ngãi, Phó Chủ tịch đảng Nhân Dân Hành Động đã lợi dụng Phong Trào Dân Chủ Việt Nam với 6 chính đảng và các đảng phái xôi thịt khác ký thỉnh nguyện thư ủng hộ việc Việt Nam CS vào làm thành viên không thường trực của Hội Đồng Bảo An LHQ.
Chúng tôi đã nhiều lần đề cập đến những cá nhân, tổ chức, đảng phái tại cánh đồng lầy chính trị tại hải ngoại. Bài viết này xin đề cập đến việc làm chống không được (VC) thì theo (VC) để “chuyển hóa” chế độ độc đảng sang đa nguyên, đa đảng để đem lại tự do, dân chủ nhân quyền cho 84 triệu người dân trong nước của một hai vị tu hành thuộc GHPGVNTN ở trong nước.
Đó là hai Thượng Tọa Thích Trí Siêu và Thượng Tọa Thích Tuệ Sỹ !
*
Đây là một đề tài rất tế nhị và đang gây nhiều tranh cãi trong cộng
đồng người Việt tỵ nạn cộng sản tại hải ngoại và nhất là đang gây ra
phân hóa trầm trọng Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (từ nay viết
tắt là GHPGVNTN).Như mọi người đều biết, tin tức mới nhất qua Thông bạch “Hướng dẫn thi hành Giáo chỉ số 9” của Đức Đệ Tứ Tăng Thống tức Đại Lão Hòa Thượng Thích Huyền Quang gửi cho Hòa Thượng Chủ Tịch cùng chư vị thành viên Văn Phòng II Viên Hóa Đạo hải ngoại, có đề cập đến tình hình pháp nạn của GHPGVNTN đang lâm vào tình trạng nguy kịch hơn bao giờ hết.
Giáo chỉ cũng cho biết trong nước có một số chư Tăng, Phật tử rời bỏ con đường cao rộng của Chánh pháp đem thân phục vụ thế quyền làm biến tướng Bát Chánh Đạo và làm nghiêng ngửa Giáo Hội. Điều đáng quan tâm là trong Giáo chỉ có nêu lên đoạn: cộng đồng Phật giáo hải ngoại có một số tiếp tay gây phân hóa, tạo ly gián, biến tướng chủ trương, đường hướng sinh hoạt của GHPGVNTN hải ngoại, âm mưu dập tắt tiếng nói của Giáo Hội trên địa bàn quốc tế.
Như mọi người đều biết hai Thượng Tọa Thích Trí Siêu và Thích Tuệ Sỹ là hai vị tu hành thuộc GHPGVNTN đã bị nhà cầm quyền Hà Nội kết án tử hình, nhưng bản án đã không được thi hành vì sự can thiệp của quốc tế và VC bị áp lực từ nhiều phía. Án tử hình sau đó đã được giảm xuống 20 năm khổ sai. Sau đó, hai vị Thượng Tọa này đã được thả ra vào năm 1998.
Thượng Tọa Thích Tuệ Sỹ vẫn tiếp tục hoạt động trong GHPGVNTN và nắm chức vụ Phó Viện Trưởng Viện Hóa Đạo tân nhiệm Giáo Hội này vào năm 2003.
Trong khi đó thì Thượng Tọa Thích Trí Siêu lại hoạt động với Hòa Thượng Thích Minh Châu thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam mà mọi người đều quen gọi là “Phật Giáo Quốc Doanh”.
Theo ông Nguyễn Văn Lục, tác giả loạt bài “Về những người tôi đã biết” trên DCV Online thì Thượng Tọa Thích Trí Siêu có tục danh là Lê Mạnh Thát. Theo ông Nguyễn Văn Lục, nghe nói là em của Giáo sư Nguyễn Văn Trung, thì:
“Giáo sư Lê Mạnh Thát cũng đặc biệt lắm. Một người trước đây bị kết án tử hình cùng với thầy Tuệ Sỹ. Một ông thì gầy như que củi, như một xương cách trí biết đi. Ông kia thì như con gái. Ở bên này, nghe tin các ông bị tử hình, nghĩ bụng, các ông ấy gầy ốm tong teo, chỉ ở tù cũng chết rục xương. Nay giáo sư Lê Mạnh Thát thay đổi nhiều. Ông khoẻ mạnh, da dẻ hồng hào, mập hơn xưa. Mái tóc không biết có nhuộm không, vẫn còn đen, trông như người trạc 50 tuổi. Ông trẻ ra nhiều so với tuổi. Tại mái tóc hay tại cái đầu vốn không có tóc của các nhà sư? Có tóc và không tóc khác nhau cái gì?
Tôi không còn nhìn nhận ra ông nữa, một Lê Mạnh Thát, thời sinh viên triết tại Đà Lạt nữa. Ông thay đổi nhiều quá. Vinh quang và quyền lực thường là những thực phẩm trần gian khó chối từ. Hình như, chỗ của ông bây giờ có điều gì khó hiểu với người tù mang bản án tử hình của chế độ cộng sản trước đây? Ông tự hào kể cho tôi nghe cả hai thứ. Thứ cũ để ông tự hào vì: đã có bản án tử hình thì còn vấn đề gì để sợ. Và nay thì nhà nước đem lại cho ông tất cả những gì mà ông muốn có. Đó là thứ mới. Ông hãnh diện nói: Nay là lúc ĐÒI chứ không phải XIN-CHO (do Lão Móc in đậm và viết hoa các chữ ĐÒI và XIN-CHO).
Thời trước, tương quan giữa chính quyền với tôn giaó là tương quan Xin-Cho. Chẳng hạn tổ chức mừng lễ Phật Đản cũng phải làm đơn xin tổ chức. lẽ dĩ nhiên rồi người ta cũng cho. Nhưng thật ra đó chỉ là một sinh hoạt nội bộ bình thường của bất cứ tôn giáo nào, chẳng đụng chạm gì tới đất nước.
Cũng theo bài viết của ông Nguyễn văn Lục thì: “Ông (Lê Mạnh Thát) nhận xét bây giờ không phải là chế độ “XIN-CHO” như trước nữa mà là “ĐÒI”, không “ĐÒI” là dại. Lại cười. Ông thông minh và nổi tiếng giỏi từ hồi sinh viên. Có khiếu về ngôn ngữ, biết nhiều tiếng cổ ngữ, viết cũng nhiều nhưng dịch là chính. Ông dịch vô số, hết bộ này đến bộ kia. Ông viết: Lịch sử Phật giáo (3 tập). Triết học về thế thân Vasubandhu. Trần Thái Tông toàn tập, Trần Nhân Tông toàn tập. Nay chức vụ của ông là Phó Viện Trưởng Thường Trực Học Viện Phật Giáo Việt Nam. Nay chương trình kế hoạch xây dựng Viện Đại Học Phật Giáo rất là vĩ đại, đầy triển vọng tương lai với một Viện Đại Học Phật giáo trên một mãnh đất rộng 30 mẫu tây, tại làng Le, Tân Quý Đông. Nơi đó, trong tương lai sẽ có ký túc xá cho sinh viên và mười ngành học khác nhau. Ông mới tổ chức vào ngày 15, 16 tháng 7 năm 2006 một buổi hội thảo: Phật giáo trong thế kỷ mới. Cơ hội và thách thức.
Tôi cũng theo dõi nội dung các buổi Hội Thảo đó, tôi không thấy được những thách thức đó là thách thức gì? Và làm thế nào để giải quyết những thách thức đó? Ai đã tham dự hội thảo đó nói cho tôi rõ điều tôi thắc mắc? Thắc mắc lớn nhất là thách thức một giáo hội hai tổ chức. Cái nào chính thức và cái nào chính thống? Chính thức và chính thống, đó là vấn nạn của Phật giáo Việt Nam bây giờ?
Hình như, chúng ta đang ở giai đoạn tập nghe và tập nói. Và có nói cũng nói ngu ngơ.
Tờ Tư Tưởng sau bao nhiêu năm vắng mặt, chừng sẽ ra mắt bạn đọc. Cơ sở Viện Đại Học Vạn Hạnh cũ, tại số 222 Trương Minh Giảng sẽ được trả lại. Cơ sở này quá hẹp chỉ có 4000 mét vuông sẽ chỉ được dùng làm văn phòng.
Đã hẳn, đã có một Lê Mạnh Thát nhà tu, thượng tọa. Và cũng có một Lê Mạnh Thát, giáo sư. Hai cuộc đời ấy sẽ phải sống chung một chỗ.
Những điều làm ông hãnh diện thì những ai còn thật sự ưu tư đến số phận một tôn giáo phải suy nghĩ nhiều lắm, lo toan nhiều lắm. Bởi vì thời của mạt kiếp đã gần đến. Những ai tìm cách dấu đầu vào đống cát, tìm cách trốn chạy sự thật phần lớn là những kẻ trông chờ thủ lợi. Những kẻ ham danh, những kẻ theo thời. Những đòi hỏi của tôn giáo không thể đem con mắt trần thế để so đo và hiểu được?
Ông giáo sư cho rằng: Một lần nữa cho thấy chính quyền đã nới tay, đã hợp tác và giúp đỡ tất các các tôn giáo. Chúng ta chờ đợi một tương lai, trong đó mối liên hệ tôn giáo chính quyền tốt đẹp hơn. Căng thẳng, gây khó khăn, gây rắc rối đưa đến đối đầu để làm gì. Chẳng lợi cho ai cả? (do Lão Móc in đậm).
Từ một người bị kết án tử hình chống đối chính quyền cách mạng đương thời, ông trở thành cái phao cứu cho mọi phía. Phật giáo cần ông, một trí thức ưu tú hàng đầu và chính quyền cần ông như một chính sách, đường lối hợp tác mới mở ra một viễn tượng tương giao mới cho Việt Nam?
Rất thoải mái, rất thong dong, rất tự tin và rất tự do như khi ở trong tù 4 năm. Cái bản án tử hình đó nay trở thành một bảo chứng, lá bùa hộ mệnh: đã có cái chứng chỉ án tử hình thì còn có cái gì mà sợ nữa.
Mà ông không sợ thật.
Phải chăng, ông là mẫu người thích hợp nhất bây giờ.
Thứ người của tốt đời đẹp đạo. Một thứ le dernier des Sĩ Phu bây giờ.”
Xin đăng tải lại bài viết về nhà tu hoàn tục Lê Mạnh Thát của ông Nguyễn Văn Lục để rộng đường dư luận.
Về cách viết và nhận định về nhà sư hoàn tục Lê Mạnh Thát của ông Nguyễn Văn Lục, một người đã vựợt biển theo diện người Hoa, định cư tại Canada và đang là Chủ bút tạp chí Tân Văn có bà Hoàng Dược Thảo làm chủ nhiệm, chúng tôi sẽ có ý kiến trong một bài viết khác.
*
Vị tu sĩ thứ hai mà bài viết này đề cập đến là Thượng Tọa Thích Tuệ Sỹ.Tiểu sử của Thượng Tọa Tuệ Sỹ theo tuần báo Viet Tide số 78, ngày 10-01-2003, nguyên văn như sau:
“Sinh năm 1941, với thế danh là Phạm Văn Thương, thầy Tuệ Sỹ xuất gia từ thuở còn thơ khi sống ở bên Lào. Có thiên tư thông minh từ nhỏ, thầy chịu khó học hỏi kinh luận, được các vị sư Lào rất quý mến nể phục. Sau thầy được đưa về Huế cùng tu học với chư tăng người Việt và sớm nổi tiếng là một vị sư trẻ, có kiến thức siêu việt, rồi là một vị sư cột trụ của Đại Học Vạn Hạnh ở Sàigòn. Tuệ Sỹ là tác giả của rất nhiều tác phẩm tham lunậ về triết học, Phật học, dịch học, và đã phiên dịch hoặc trứ tác các luận đề về triết học rất uyên áo của Phật giáo. Tên Tuệ Sỹ do thầy tự chọn, từ tên của Thiền sư Tuệ Trung Thiện Sỹ đời Trần. Đối với giới nghiên cứu Phật Giaó Việt Nam, Tuệ Sỹ là một trong nhnữg bộ óc uyên bác nhất của thời đại này. Năm 1983, Tuệ Sỹ bị Cộng Sản cải tạo ba năm vì tội kêu gọi tự do tôn giáo. Năm 1984 thầy bị bắt giam lại bốn năm, mãi tới tháng 9-1988 mới được đưa ra tòa lãnh án tử hình về tội “có âm mưu lật đổ chế độ.” Dưới áp lực của quốc tế, án tử hình sau đó được giảm xuống 20 năm khổ sai. Mười năm sau, 1998, thầy được thả nhưng cho tới nay vẫn bị canh chừng khá chặt chẽ trong chùa Già Lam tại Sàigòn.”
Hẳn nhiều người còn nhớ GHPGVNTN đã tổ chức tiền Đại hội bất thường ở trong nước tại tu viện Nguyên Thiều, tỉnh Bình Định, vào cuối tháng 9 đầu tháng 10 năm 2003 và sau đó Đại hội Bất thường của GHPGVNTN đã được tổ chức tại tu viện Quảng Đức ở thành phố Melbourne, Úc châu, trong 3 ngày 10,11, 12-10 năm 2003.
Sau tiền Đại hội Bất thường, Công an VC đã chận đường về Sàigòn của các tu sĩ, bắt giữ rồi áp tải Đại Lão Hòa Thượng Thích Huyền Quang trở về giam giữ tại tu viện Nguyên Thiều; cùng lúc, chúng bắt Hòa Thượng Thích Quảng Độ đưa về quản thúc tại Thanh Minh thiền viện. Ba thượng tọa Thích Tuệ Sỹ, Thích Thanh Huyền, Thích Nguyên Lý bị 2 năm quản chế, khiến các nhà chùa biến thành nhà giam.
Riêng Hoà Thượng Thích Huyền Quang, 86 tuổi và Hòa Thuợng Thích Quảng Độ, 75 tuổi bị CSVN cáo buộc “bí mật tái tổ chức GHPGVNTN với tham vọng chính trị và ý đồ cá nhân” nhằm “khủng bố” Giáo Hội Phật Giáo quốc doanh.
Ngày thứ Ba, 14-10-2003, Ủy Ban Bênh vực nhà văn bị cầm tù thuộc Văn Bút Quốc tế (Writers in Prison Committee /P.E.N. International) đã cho phổ biến trên mạng lưới toàn cầu “Can thiệp khẩn cấp” (Rapid Action Network) một Thông cáo Báo Động mới về tình trạng vi phạm Nhân Quyền trầm trọng ở Việt Nam và đòi Việt Cộng phải phóng thích tức khắc và vô điều kiện ba tu sĩ Phật giáo nổi tiếng từng là những tù nhân ngôn luận và lương tâm dài hạn được Văn Bút Quốc tế bảo trợ làm hội viên danh dự; đó là ba học giả kiêm nhà văn Thích Huyền Quang, Thích Quảng Độ và Thích Tuệ Sỹ; đồng thời cũng là ba nhân vật lãnh đạo của Viện Tăng Thống và Viện Hóa Đạo của GHPGVNTN rất được tôn kính.
*
Theo tin từ báo chí trong nước thì Việt Nam sẽ tổ chức Lễ Phật Đản Liên Hiệp Quốc năm 2008.Trên website của Giáo Hội Phật Giáo Quốc Doanh có đầy đủ danh sách tất cả các phần tử (trong nước và ngoài nước) được mời tham dự, đọc diễn văn, thuyết trình tại Hội Thảo Quốc Tế – Phật Giáo Trong Thời Đại Mới – Cơ Hội và Thách Thức được tổ chức vào tháng 7 năm 2006 tại tpHCM người ta thấy tên 2 vị Thượng tọa đã từng bị VC kết án tử hình là Thượng Tọa Thích Trí Siêu trong vai trò Phó Ban Thường Trực với chức vụ là “Giáo sư, Tiến Sĩ” Lê Mạnh Thát (vì ông này đã hoàn tục) và Thượng Tọa Thích Tuệ Sỹ thuyết trình về đề tài: “Nền tảng Kinh tế học từ cái nhìn Phật giáo.”
*
Tháng 5 năm 2000, Thượng Tọa
Tuệ Sỹ được chính phủ Hòa Lan mời sang Hòa Lan tham dự Hội nghị Quốc tế
Phát triển Việt Nam được tổ chức tại quốc gia này. Không được nhà nước
VC cho đi, Ngài có gửi cho hội nghị một bài tham luận có đoạn đề cập đến
trí thức Việt Nam như sau:
“…Đối với giới trí thức nói riêng, mà xã hội Việt Nam truyền thống
rất tôn trọng, điều tủi nhục lớn nhất là họ không thể thay cho những
người dân thấp cổ bé miệng nói lên một cách trung thực tất cả những uất
ức, những khổ nhục mà họ phải chịu. Bởi vì, tại Việt Nam ngày nay những người có thể nói thì ngòi bút đã bị cong; những người muốn nói thì ngòi bút đã bị bẻ gẫy. Nhưng tôi biết rõ một điều, và điều đó đã được ghi chép trong lịch sử: trí thức chân chính của Việt Nam không bao giờ khiếp nhược.”Và, vào ngày 28-10-2003, từ tu viện Quảng Hương Già Lam, Ngài Thượng Tọa Tuệ Sỹ đã gửi cho các tăng sinh tại Huế lời nhắn gửi như sau:
“Cầu mong các con có đủ dũng mãnh để đi bằng đôi chân của mình, nhìn bằng đôi mắt của mình, tự xác định hướng đi cho chính mình.”
Nay, không biết vì lý do gì Thượng Tọa Thích Tuệ Sỹ lại rút lui khỏi GHPGVNTN và đã làm thuyết trình viên trong Hội Thảo Quốc Tế – Phật Giáo Trong Thời Đại Mới – Cơ Hội và Thách Thức năm 2006.
Và, người ta cũng không biết Thượng Tọa Tuệ Sỹ sẽ giữ vai trò gì trong Đại Lễ Phật Đản (Tam Hợp) Quốc Tế năm 2008?
*
Thượng Tọa Thích Trí Siêu hoàn tục trở thành Giáo sư Tiến sĩ Lê Mạnh Thát thay mặt Hòa Thượng Thích Minh Châu, đảng viên cao cấp của đảng Cộng Sản, điều hành Đại Học Vạn Hạnh, tổ chức Hội Thảo, tham dự Ngày lễ Tam Hợp (Phật Đản sinh, Thành Đạo, Nhập Niết Bàn) Quốc Tế của LHQ tại Bangkok (Thái Lan) từ ngày 7 đến 10-5-2006 trong phái đoàn CSVN. Trong phái đoàn nầy có Thích Nhật Từ (tu sĩ trí vận của CS) và Thích Quảng Ba nằm vùng từ Úc sang nằm trong phái đoàn VN (vì LHQ chỉ mời các quốc gia mà thôi).
Trên báo Giác Ngộ – Cơ quan ngôn luận của Thành hội Phật giáo (Quốc Doanh) TP HCM số 383 ra ngày 31-05-2007 có đăng hình GSTS Lê Mạnh Thát đứng cạnh Đại sứ CSVN Nguyễn Duy Hùng nhận biểu tượng Đại lễ để tổ chức Đại Lễ Phật Đản LHQ năm 2008 cho Việt Nam.
Thượng Tọa Trí Siêu hoàn tục thành GSTS Lê Mạnh Thát hãnh diện tuyên bố: “Nay là lúc đòi chớ không phải XIN-CHO.” Và đã ra sức bợ đỡ chế độ VC bằng cách tuyên bố: “Một lần nữa cho thấy chính quyền đã nới tay, đã hợp tác và giúp đỡ tất cả các tôn giáo. Chúng ta chờ đợi một tương lai, trong đó mối liên hệ tôn giáo chính quyền tốt đẹp hơn. Căng thẳng, gây khó khăn, gây rắc rối đưa đến đối đầu làm gì. Chẳng lợi cho ai cả?”
Nếu đúng đây là những lời tuyên bố của GSTS Lê Mạnh Thát, tức Thượng Tọa Trí Siêu lúc chưa hoàn tục thì rõ ràng là thái độ đã thỏa hiệp với Cộng sản để mong được hưởng chút quyền lợi cuối đời, không hơn không kém.
Đây chỉ là chủ trương chống (VC) không được thì theo (VC) để thủ lợi mà các tên Việt gian Lâm Tôn, Trần Khánh Vân, Đoàn Văn Toại, Hoàng Duy Hùng, Lê Phát Minh (Liên Minh Dân Chủ VN)… và một số tổ chức, đảng phái xôi thịt tại hải ngoại đã và đang làm.
Không ai trách nhà sư hoàn tục Lê Mạnh Thát, nhưng… Thượng Tọa Thích Tuệ Sỹ thì lại khác (sic!).
Chuyện lạ là trước một sự thật hiển nhiên là Hòa Thượng Thích Thiện Hạnh đã công khai lên tiếng về hai Thượng Tọa Thích Tuệ Sỹ và Thích Trí Siêu và nhóm “Thân Hữu Già Lam” đã theo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam do CSVN lập ra. Thượng Tọa Thích Tuệ Sỹ đã rút lui khỏi GHPGVNTN, đã tham dự cuộc Hội Thảo do Giáo Hội Phật Giáo Quốc Doanh tổ chức và bị dư luận khắp nơi lên tiếng phê phán về thái độ hòa hợp hòa giải với bạo quyền VC của Thượng Tọa thì tại hải ngoại lại có một số người ồn ào ký tên “biểu hiệu niềm tin cậy và ủng hộ của giới văn nghệ sĩ đối với nhà thơ Tuệ Sỹ.”
Đây đúng là chuyện “Vua chưa lên tiếng mà Thái giám đã nóng mặt”.
Ít lâu sau, mọi người bật ngửa khi biết Thượng Tọa Tuệ Sỹ là kẻ:
“Lên chùa thấy Phật muốn tu
Về nhà thấy vợ chổng khu không đành!”
Một nguồn tin đáng tin cậy cho biết con của Thượng Tọa Thích Tuệ Sỹ đang ở Hoa Kỳ!
*
Ôi! Phải chăng thời kỳ này là thời kỳ mạt pháp nên các sư tăng thi đua tranh giành quyền lực? Và các “kiêu cư sĩ” loại Võ Văn Ái, Cao Huy Thuần… lúc nào cũng cuồng ngôn, loạn ngữ kết tội những kẻ vạch rõ những âm mưu, thủ đoạn của những tên Công an, Tình báo VC đội lốt nhà sư để phá đạo, hại đời là… thế lực vô minh, để chạy tội cho “Thầy của chúng nó”?!
LÃO MÓC
tieng-dan-weekly.blogspot.com
0 comments:
Post a Comment