Sunday, June 9, 2013

SAO NHIỀU THÍCH TRÍ QUANG QUÁ VẬY?!

ThichQuangDucLời TG: Bài viết này được viết nhân lúc CS thao túng PG dịp Đại Lễ Phật Đản LHQ 2008 , nay xin phổ biến lại vì những ngày này, có một sự tung hứng nhịp nhàng từ trong nước ra đến hải ngoại về vấn đề Thích Quảng Đức. Từ vụ thiêu đốt thích quảng Đức năm 1963, không hiểu thế lực nào “phù phép” biến một người như ông Quảng Đức bị những kẻ sát nhân đội lốt tôn giáo giết hại thành “tự thiêu”! Biến một nạn nhân vụ thảm sát thành “Bồ tát”. Biến một một âm mưu bẩn thỉu để lật đổ chế độ Cộng Hòa được dân chúng tự do bầu chọn thành một sự kiện được bè đảng cs phản quốc vinh danh…!
Những người có lương tri có thể đặt những câu hỏi:
1) Tại sao Thích quảng Đức chết? Bị thiêu hay tự thiêu? Ai âm mưu vụ này?
2) TT Ngô Đình Diệm có đàn áp Phật giáo không? Ngoài những lời vu vạ của phe cánh Thích trí Quang và CS có chứng cớ khách quan nào không?
3) Nếu TT Ngô đình Diệm đàn áp Phật giáo, Tại sao các đời chính phủ kế như Nguyễn khánh, Trần văn Hương, Phan khắc Sửu, Nguyễn cao Kỳ, Nguyễn văn Thiệu, Phật giáo càng gia tăng đấu tranh, đỉnh điểm là KÉO CẢ BÀN THỜ PHẬT XUỐNG ĐƯỜNG, DẤY LOẠN ĐÒI MIỀN TRUNG LY KHAI …trong lúc quốc gia đang trong tình trạng chiến tranh chống cs xâm lược. Chẳng lẽ các đời chính phủ VNCH đều đàn áp Phật giáo???!!!
4) Và khi Giáo Hội Phật Giáo VNTN hân hoan mang cờ quạt+biểu ngữ ra tận ngoại ô đón rước quân cs vào Thành phố SG ngày 30/4/75, Phật Giáo đã đón rước những người giải phóng mình, và từ đó về sau, PG hoàn toàn tự do, không còn bị đàn áp…???!!!
5) Và khi trương khẩu hiệu :” Đạo pháp-Dân tộc- Xã Hội Chủ Nghĩa”, phải chăng PG đã hoàn toàn hạnh phúc, vui vẻ ôm ấp cái chủ nghĩa duy vật, phi luân, phi nhân, bị nhân loại nguyền rủa ???!!!
Và, và…nhiều nhiều nữa những câu hỏi, những vấn nạn mà người ta phải đặt ra với PG…
**********
SAO NHIỀU THÍCH TRÍ QUANG QUÁ VẬY?!
Một trong những kẻ “xanh vỏ, đỏ lòng”, Thích Trí Quang.
Ai cũng biết câu tục ngữ: ‘Chiếc áo không làm nên thầy tu”. Nhưng biết là một chuyện; tỉnh táo, can đảm để không bị huyễn hoặc, bị lầm lạc là chuyện khác. Không cần nói chuyện xa xưa, bài học về những kẻ “xanh vỏ đỏ lòng”, đội lốt tu hành để mưu đồ đen tối vẫn hằng tiếp diễn. Bài học máu xương dai dẵng đó có giúp mọi người tỉnh táo, sáng suốt cho chặng đường hiện tại và tương lai không? Không! Giặc cộng vẫn tiếp tục khai thác và ta vẫn tiếp tục bị động trong sự kiêng dè, mặc cảm trước những chiếc áo thầy tu!
Địch dùng tôn giáo như một mũi nhọn khi tấn công, và như một tấm khiên hay một cái áo giáp chắc chắn che đỡ khi bị phản kích, bị tố cáo…
Ta thì kiêng dè tôn giáo. Kiêng dè quy cũ, kiêng dè cái tốt, cái hay thì nói làm gì; đằng này, kiêng dè cả những kẻ hung ác đội lốt; kiêng dè cả những sai trái mang mặt nạ tôn giáo (Tôn giáo và Từ thiện là 2 mặt trận quan trọng được giặc Cộng triệt để khai thác!!). Có khi kiêng dè vì tin tưởng theo kiểu u mê. Cũng có khi kiêng dè vì sợ bị chụp mũ:”Kỳ thị tôn giáo”?!
Một trong những sách lược tinh quái của cộng phỉ Hà Nội dùng để phá hoại công cuộc chiến đấu bảo vệ tự do của VNCH trước đây và công cuộc đấu tranh giành tự do, dân chủ, nhân quyền của dân tộc VN hiện nay là xâm nhập và biến những bộ phận tôn giáo thành công cụ phục vụ cho chúng. Thực tế, sách lược lợi hại này đã rất thành công. Đã thành công mỹ mãn trong quá khứ là ngày 1/11/1963 tạo tiền đề dẫn đến đích điểm 30/4/1975 thì không lý do gì giặc cộng không đẩy mạnh chiêu thức này trong hiện tại và tương lai. Điểm đặc biệt là khi hoạt động “tôn giáo vận”, cán bộ Việt gian CS rất hiệu quả khi núp dưới chiêu bài Phật giáo! Phải chăng do tôn giáo này lỏng lẽo trong tổ chức và yếu kém về tinh thần đề kháng…nên dễ bị khuynh đảo?!
Đây, đạo mạo của vị “chim tu hú” Thích Trí Quang.
Trước đây, người ta mù mờ về Thích trí Quang, một gương mặt trí trá, với chiếc đầu trọc và chiếc áo vàng mượn danh tôn giáo, nhận tiền bạc ngoại bang và sức lực CS đã góp phần phá sập một nền dân chủ còn non trẻ nhưng đầy sức sống của Đệ I VNCH!
Những trò xách động biểu tình, dàn cảnh sát hại dân thường, dàn cảnh tự thiêu…chỉ là những bề nổi che dấu âm mưu cấu kết với ngoại bang Mỹ và CS để triệt hạ những nhà lãnh đạo nhiệt thành thương dân yêu nước…Họ là ai?
- Họ là những kẻ u mê thù ghét Đệ I CH , là một trong 4 thành phần nhúng tay vào tội ác:
1) Mỹ (chủ mưu)
2) CS (cấu kết vì cùng thù ghét TT Diệm)
3)Những kẻ lấy danh nghĩa Phật giáo gian phản (gian ác lợi dụng áo cà sa, vừa ăn tiền Mỹ, vừa làm tay sai CS!)
4)Tướng tá phản bội phản phúc (ăn tiền Mỹ phá hoại đất nước!)
Những kẻ u mê vẫn tiếp tục giọng điệu bôi bác cũa 4 thành phần gây tội ác…! Cả 4 THẾ LỰC GIAN ÁC NÀY VẪN TUNG NHỮNG LUẬN ĐIỆU BỊP BỢM ĐỂ CHỐI TỘI, BẰNG CÁCH NÓI XẤU ĐỆ I CỘNG HÒA. NHỮNG NGƯỜI CÓ LƯƠNG TRI CẦN CAN ĐẢM NÓI LÊN SỰ THẬT …
Hãy suy tư về sự thật khi ta biết những ý kiến của những nhân vật nổi danh nói về TT Ngô Đình Diệm, cho chúng ta cái nhìn chính xác về ngài:
1) TT Tưởng giới Thạch đau buồn khi hay tin TT Diệm bi lật đổ:” Trong vòng 100 năm nữa VN cũng không kiếm ra một người tài đức như vậy!”
2) TT Lý thừa Vãn (Nam Hàn):”Chế độ Cộng Hòa của TT Diệm là hào quang của vùng Á Châu”
3) TT Suharto(Indonesia):”Tôi khâm phục sự tiến triễn vượt bậc của VNCH dưới sự lãnh đạo của ông Diệm. Riêng ông Nhu thật sự là một lý thuyết gia là một nhà tư tưởng kiệt xuất…”
4) TNS Mansfield(Mỹ):”Nếu ông Diệm bỏ đi hay bị lật đổ…HCM có thể đi bộ vào và chiếm đất nước VN không có bất cứ khó khăn nào!”
NGAY CẢ KẺ THÙ CS CŨNG BÁI PHỤC TT DIỆM
Khi nghe tin TT Diệm bị lật đổ:
- HCM xoa tay khoan khoái cho rằng:” Thế là ta đã mất đi một địch thủ lợi hại nhất…!”
- Võ nguyên Giáp thì bảo:” Thật là món quà quý giá nhất mà người Mỹ tặng cho chúng tôi. Tôi không hiểu tại sao người Mỹ có thể ngu đến như vậy!”
- Nguyễn v Linh thì nói:”Luật 10/59 còn lợi hại và đáng sợ hơn cả B52…” Cũng trong cuốn:” Về cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước”, NV Linh tiết lộ:” Với Ấp Chiến Lược, 75% cán bộ cs ở miền Nam đã bị tiêu diệt…!”
KẺ THÙ CỦA SỰ THẬT LÀ BỌN VẤY MÁU DÂN TỘC VN: MỸ+ CS+BỌN SƯ SẢI GIAN MANH ĐỘI LỐT+ TƯỚNG TÁ BẤT TÀI ĂN TIỀN NGOẠI BANG!!!
Sau khi phá sập nền Đệ I CH, những kẻ núp dưới cái áo vàng lên mặt hống hách, vênh váo coi sân khấu chính trị miền Nam như chỗ không người. Chúng liên tục khuynh đảo, làm loạn với các trò xuống đường , biểu tình…Nào là lập ra Đoàn “Phật tử Quyết tử!!!”, nào là tung tiền ra thuê mướn du côn, xã hội đen …tấn công vào nhà dân chúng, vào những nơi phượng tự của tôn giáo khác…Huy động những kẻ u mê chưa đủ, bọn khoác áo tu hành lại kích động “Phật xuống đường”…! Người ta được dịp chứng kiến biết bao bàn thờ Phật nằm giữa đường ngăn chận giao thông, và rồi sau đó bao nhiêu tượng Phật bị quăng lên xe thu gom vào kho bãi, bao nhiêu tượng Phật nằm lăn lóc trên vệ đường hay tủi thân hơn nằm vương vãi trong các bãi rác thành phố…! Ôi biết bao trò nhố nhăng làm đau lòng Phật, buồn lòng tín đồ chân chính…!
 
Bọn gian giáo, tay sai Việt Cộng, đội lốt tu hành đem bàn thờ Phật xuống đường.
Ở miền Trung , dưới danh nghĩa “Phật giáo đấu tranh”, đám đội lốt sư sãi liên kết với các tên gian phản như Nguyễn Chánh Thi, Đàm Quang Yêu… đòi “Miền Trung ly khai”!
Mỹ tung tiền ra xử dụng PG như con bài trong âm mưu lật đổ TT Diệm, nhưng đến lúc này đã quá chán ngán “bọn sư chính trị” nên không ngó ngàng tới, không chi đô la nữa. Phong trào PG nổi loạn như bong bóng bị xì hơi!
Nhưng không ồn ào trên bề nổi, những kẻ này vẫn âm thầm hoạt động. Họ dựa vào thế lực mà quân dân Miền Nam đang trực diện chiến đấu để sinh tồn! Ai là chiến sĩ VNCH mà không từng biết không ít những ngôi chùa chứa đầy mã tấu, chất nổ…, và biết bao nhiêu đồng đội, đồng bào đã gục ngã vì những tràng đạn AK phát xuất từ những nơi bí hiểm ấy!
Một điển hình khác là sư Thích Đôn Hậu! Người ta cũng mù mờ, hoặc úy kỵ sợ bị gán là “kỳ thị tôn giáo” nên dù biết rất rõ cũng không dám đụng chạm đến Thích Đôn Hậu, kẻ đã ngang nhiên đứng vào hàng ngũ của cái gọi là Liên minh dân tộc Dân Chủ và Hòa Bình do CS Hà Nội dựng lên ngày 01/2/1968 chung với các tên đồ tể Lê văn Hảo,Tôn thất dương Tiềm, Hoàng phủ ngọc Tường, Hoàng phủ ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân…; Nghĩa là hàng ngũ những tên vô lại, phản bội phản phúc, nhúng tay thảm sát đồng bào Huế dịp Tết Mậu Thân! Sau đó, núp dưới áo cà sa, Thích Đôn Hậu lại huy động những người mê muội cấu kết cùng giặc cộng gây ra chướng ngại cho cuộc phản kích của quân đội VNCH. Thích Đôn Hậu là tên tội đồ gây ra cái chết của Trung tá Lê minh Hằng và 100 chiến sĩ Tiểu Đoàn 2 Trâu Điên TQLC…(Với công lao theo Cộng phá hoại đất nước, Thích Đôn Hậu đã được CS Hà Nội ban thưởng Huân Chương cao quý của chúng là Huân Chương Hồ chí Minh!!!)
Những con rối Thích trí Quang, Thích nhất Hạnh, Thích thiện Minh, Thích đôn Hậu, Thích Minh Châu, Huỳnh Liên v.v… liên tục diễn ra những hành vi làm “mất máu” miền Nam, góp thêm công trạng cho giặc thù phương Bắc …
Đỉnh điểm của sự lộ mặt những kẻ đội lốt tôn giáo là suy tôn tên gian tặc Dương văn Minh dẫn đến ngày 30/4/75! Giữa lúc quân dân miền Nam tột cùng đau thương thì Thích trí Quang cùng phe cánh hân hoan lập công với giặc cộng. Ai ở Sài gòn thời điểm ấy đều tận mắt chứng kiến đoàn lũ sư, ni mang cờ quạt biểu ngữ ra tận ngoại ô đón rước những cánh quân thổ phỉ vào thành phố để khởi đầu cho mọi nghèo hèn, nhục nhã, máu đổ xương rơi, nhân phẩm nhân quyền bị hủy diệt…! Khi nhận diện được Thích trí Quang và bè đảng thì đã quá muộn…Nước mất, nhà tan…
Sau 1975 cánh Giáo hội PGVN Thống Nhất(GHPGVNTN) tức Phái Ấn Quang trước đây hoạt động dưới bóng Mặt trận giải Phóng Miền Nam bị CS Hà Nội gạt ra rìa thì bực tức trở thành phái đối kháng! Vì thế, năm 1981 giặc cộng lập ra cái gọi là Giáo Hội Phật Giáo VN làm công cụ Quốc doanh nhằm gây phân hóa hàng ngũ PG. Từ đó, trong nước và cả hải ngoại, người bình thường khó phân biệt Chùa nào, sư sãi nào không thân cộng hoặc sư sải nào thân cộng (hoặc CS chính tông do Công An giả dạng!)
Hình ảnh những vị chân tu đạo cao đức trọng có lẽ đã đi vào huyền thoại. Đến như một Phật tử thuần thành như nhà văn nữ Dương thu Hương phải phát thệ là không bao giờ đến chùa nữa vì những quyền lực “thổ phỉ” làm cửa thiền bị nhơ nhớp:
Quyền lực nào áp chế những người tu hành và thả lũ lợn bẩn thỉu vào khắp chùa chiền xứ sở? …. Chẳng có gì bí mật cả, “bên trên” là A 25 Cục bảo vệ văn hóa thuộc Tổng cục 1 Bộ Nội vụ. A 25 có nhiệm vụ đào tạo sư sãi để “yểm” Hội Phật giáo Việt Nam, để trấn giữ hệ thống chùa toàn quốc.Nhiệm vụ của họ là “khống chế hội phật giáo” biến chùa chiền toàn quốc thành hệ thống pháo đài của quyền lực, rình mò theo dõi tư tưởng dân chúng và ….điều này nữa, các tín đồ của Marx không quên: tận thu nguồn lợi béo bở từ đám chúng sinh “mê tín” kia. Vậy là đội quân “sư nhà nước” được hình thành. Nguồn đào tạo chính là C 500 (đại học ngành an ninh). Thêm nữa, sinh viên tuyển lựa từ các đại học khác như Tổng hợp, Sư phạm, Ngoại ngữ … có thành phần cơ bản (lý lịch đáng tin cậy) được vũ trang bằng lý thuyết giai cấp của Marx-Lénine và một thứ chủ nghĩa duy vật hạ đẳng. Sau đó, lớp người này được “tráng men” bằng lý thuyết đạo Phật và trước hết các phương pháp niệm kinh, hành lễ để “vào nghề“.
Như thế nhà nước cộng sản đã tạo nên một đội ngũ “tôi tớ trung thành” được quyền thỏa mãn mọi nhu cầu vật chất và nhục thể dựa trên sự đầu cơ trục lợi “những khát vọng tâm linh” của dân chúng. Các ông sư bà sư áo quần phấp phới cưỡi xe vù vù đi “họp kín”. Họp kín ở đây tức là họp “giao ban” ngành dọc A 25. Họ báo cáo rành mạch mọi thành tích. Riêng những cọc tiền thu được từ các hòm công đức là “không thể rành mạch” vì các sư còn phải mang về quê xây nhà tầng và lo cho các con học đại học trong nước và ngoài nước. Sư hành nghề ở Thái Nguyên, Hà Bắc thường có quê quán gia thất tại Thanh Hóa, Nam Định và ngược lại …. So với các nghề khác trong Bộ Nội vụ, “nghề làm sư” là béo bở, chỉ thua kém “Cục buôn lậu ma túy” thôi. “ (Theo DTH, bài “ Tôi là Phật tử theo cách riêng của tôi”)
Hiện trạng: “sư hổ mang”, “thầy chùa lửa”… từ chổ gian ác theo xu thế tự phát, dưới sự đào tạo, dìu dắt của đảng thổ phỉ cs, đi dần đến chổ “sư quốc doanh”, “sư nhà nước”, “sư công an”…gian ác có hệ thống , có bài bản…trên quy mô lớn!
Những cái tên “quậy phá” nền Tự Do dân chủ của VNCH như Thích trí Quang bị cho “ra rìa”, Thích Thiện Minh vì “xôi hỏng bỏng không” tỏ ra bực tức thì bị chủ CS Hà nội đập đầu chết thảm ở Xuân Lộc, Thích Trí Thủ bị bức tử v.v…Những chổ trống được thay thế bởi các tay đầu trọc khác. Có khi mang danh Sư Quốc Doanh như Thích Thanh Tứ, Thích Thanh Từ… Có khi ẩn dưới nhãn hiệu: “Sư Ông” Thích Nhất Hạnh+“Sư Bà” Chân Không Cao Ngọc Phượng…Có khi khoác áo “Phái Thân Hữu Già Lam” như Thích Tuệ Sĩ, Thích Trí Siêu (Lê Mạnh Thát), Thích Quảng Liên, Thích nhật Từ… hay “Nhóm tăng ni hải ngoại” như Thích Quảng Ba, Thích Bổn Đạt, Thích Giác Nhiên v.v…Nhưng dù mang chiêu bài nào, những thành phần này đều góp phần làm hại đạo pháp và là trợ thủ đắc lực cho giặc cộng hủy diệt nhân sinh, nhân quyền của dân tộc VN!
Tinh thần tinh túy của đạo Phật là tinh thần Bi-Trí-Dũng bị hạng “đầu cơ tôn giáo” hủy hoại. Thay vào đó, họ chú mục chăm chăm vào việc khuếch trương hình thức ngôi chùa, khuếch trương cơ ngơi cho bản thân và “gia đình”, mưu cầu tiền tài, danh vọng…
Ở trong nước, những hiện tượng sư cỡi xe chạy vù vù tán gái trên đường phố là thường xuyên. Sư ăn nói tục tằn thô lỗ không còn hiếm thấy. Người ta cũng biết đến các sư thuyết pháp giống “y chang” bài bản của nhà cầm quyền. Nghề “sư, ni” là một nghề béo bở, khó có nghề nào sánh bằng. Vừa an nhàn, vừa danh vọng lại có nhiều nguồn thu nhập: Từ bá tánh, từ bỗng lộc nhà nước, từ mánh mun làm ăn…!
Ở hải ngoại, cảnh sư ăn nhậu giữa chùa mà trên tường treo đầy tranh ảnh khỏa thân được mọi người biết qua các trang mạng. Lộ mặt hẳn thì có Thích Pháp Châu (chùa Việt Nam ở Cali) đặt hẳn Đài Phát thanh tuyên truyền cho chủ nhân Bắc bộ Phủ. Và trong dư luận Cộng Đồng Hải ngoại, ai cũng biết “Nghề lập Chùa” mau giàu hơn cả nghề Bác Sĩ, Kỹ Sư…!
Các ngôi chùa đề bảng hiệu:“Giáo hội Phật Giáo Việt nam” thì đích thị là Giáo Hội Quốc Doanh, do CS tạo lập. Các tăng ni nhất nhất được Cộng sản tuyển chọn và đào tạo theo bài bản :”Công An đầu trọc” thì khỏi phải nói ai cũng biết bản chất và hành vi của hạng này là gì…
Điều đau lòng là trái với danh xưng và sự mong đợi của tín đồ, phái Ấn Quang tức GHPGVNTN chỉ thống nhất trên bảng hiệu chứ không thống nhất trong tổ chức, đường lối, hành động. Mỗi tự viện đều có đường hướng riêng. Mỗi vị trụ trì cát cứ một cơ ngơi tại một địa bàn. Mọi sinh hoạt, mọi diễn biến tốt xấu của nơi phượng tự xem chừng tùy thuộc vào yếu tố hên sui, may rủi…! Vì thế không lạ khi cùng là GHPGVNTN mà vị sư này khác tư tưởng vị sư kia, thậm chí thù địch nhau…!
Sự kiện quan trọng là gần đây, Đức Tăng Thống Huyền Quang ban hành Giáo chỉ số 9 đã nhận định:“Vì nhiều lý do nội tại hay khách quan,vô tình hay cố ý một số chư Tăng, Phật tử rời bỏ con đường cao rộng của Chánh pháp, đem thân phục vụ thế quyền làm biến tướng Bát chánh đạo và làm nghiêng ngửa Giáo hội” và “một số phần tử cơ hội trong cộng đồng Phật giáo hải ngoại tiếp tay gây phân hóa, tạo ly gián, biến tướng chủ trương, đướng hướng sinh hoạt của GHPGVNTN Hải ngoại, âm mưu dập tắt tiếng nói của Giáo hội trên địa bàn quốc tế”.
Số Tăng ni, Phật Tử chủ trương :“Trá hàng Việt Cộng để làm văn hóa, hoằng pháp”(?!) rộ lên. Dĩ nhiên, chủ trương “Trá hàng” hay “Đầu hàng” này đã có từ lâu, chứ không phải mới đây:
“Sau 2 lần “hợp đồng đi đêm” với nhà nước XHCNVN vào những năm 2005 rồi 2007 để mở rộng Tăng thân theo đó nhóm Sư ông Nhất Hạnh, sư bà Chơn Không giúp XHCNVN “đánh bóng chế độ” trước ống kính truyền thông quốc tế và ngược lại nhà nước Xã nghĩa “hứa hẹn” (cũng là hứa hẹn, 60 năm qua họ Hồ đã hứa + hẹn bao lần rồi !) chiếc ghế Quốc sư Xã nghĩa dành cho Sư ông Nhất Hạnh; Ghế Tăng thống PG dành cho Hoà thượng Thích Trí Quang; Ghế Viện trưởng dành cho Hoà thượng Thích Tuệ Sĩ và phần còn lại “điều phối tổng hợp” giáo hội dành cho Ông Lê Mạnh Thát” (Thư tố cáo của TT Thích Chơn Tâm-An Giang-ngày 30/4/08)
Hóa ra, những vị tu hành cao cấp nhất lại là những vị “Tham , Sân, Si” nhiều nhất chăng?! Cơ hội để quý tăng ni thăng tiến “công danh phú quý” là những chiếc ghế kể trên kèm theo là bao nhiêu lợi lộc. Do vậy, Thích tuệ Sĩ, Thích trí Siêu (Lê Mạnh Thát)… hoạt động ráo riết ở trong nước …Thích Quảng Ba-con át chủ bài ở Úc-lãnh trách vụ vận động, kết phe kết cánh ở Hải ngoại. Trong, ngoài chung một mưu đồ phá nát GHPGVNTN bằng cách loại bỏ 2 vị HT Thích Huyền Quang Và Thích Quảng Độ…! Thật đau lòng khi giữa lúc xã hội suy đồi, văn hóa bị hủy diệt, đạo đức tiêu trầm …dưới ách CS phi luân, phi nhân thì tôn giáo-nhất là Phật giáo, với số đông tín đồ-là niềm hy vọng lại đang rơi vào “ma chướng”!
Ngày nay, cái gọi là GHPGVN là do CS tạo lập và sai khiến thì hy vọng vào cái gì ?!
Còn GHPGVNTN tức Phái Ấn Quang thì do chia rẽ bị phân hóa trầm trọng, bản thân còn chưa giữ được làm sao là chổ để mọi người ngóng mong !
 
“Phật bồ tát” Hồ Chó Minh của các sư quốc doanh.
Một cơ hội lớn mà CS đang nắm bắt để thao túng PG và đánh bóng chế độ là Đại Lễ Phật Đản LHQ 2008 tổ chức ở Hà Nội, mà ở đó sự việc đều do cán bộ CS điều phối. Điển hình là từ khâu khai mạc Đại lễ (do Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết đọc diễn văn khai mạc) ,bế mạc Đại lễ (do Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đọc diễn văn bế mạc). Mọi chi tiết do Trưởng Ban Tôn Giáo Nguyễn thế Doanh sắp đặt…nhất nhất đều do nhà nước cộng với “Công An đầu trọc”độc quyền kéo màn trình diễn…
TT Thích Chơn Tâm cũng vạch trần:”Thông qua Phật Đản Liên Hiệp Quốc 2008 tại Việt nam, Ông Nguyễn Thế Doanh, Trưởng Ban tôn giáo nhà nước “rao hàng” “nâng cấp” GHPG quốc doanh trước cộng đồng Phật giáo thế giới nhằm che đậy đàng sau nó một âm mưu dùng GHPG quốc doanh như một tổ chức phi chính phủ. Đây là một chiến lược nhằm vô hiệu hoá GHPGVNTN trên diễn đàn quốc tế cho mục đích chính trị như điều họ đã làm mà chưa làm được qua cái gọi là Tổ chức Gia đình Phật tử Việt nam trên thế giới 2006 vừa qua. Qua đó nhà nước XHCN càng lộ rõ bản chất thâm độc “dùng GH đánh GH” ; “dùng sư đánh sư” như họ đã làm suốt 30 năm qua với GHPGVNTN.
Như vậy, Phật Đản Liên Hiệp Quốc 2008 tại Việt nam do nhà nước XHCNVN dàn dựng, đây là trò gian manh chính trị trong tôn giáo ; Phật Đản 2552 (2008) lại về với bao người con Phật khắp hoàn vũ. Thế nhưng che giấu sau “bức màn” Phật Đản Liên Hiệp Quốc 2008 tại Việt nam do nhà nước XHCNVN dàn dựng là cả một trời tang thương, máu lệ với hơn 80 triệu đồng bào mình. Những ai tiếp tay, cổ võ cho Phật Đản XHCNVN 2008 tại Việt nam là đồng loã với tội ác.”
THAY LỜI KẾT
Có một ý kiến của bạn đọc Quang Trần(Pháp) góp ý vào mục diễn đàn Đàn Chim Việt khá hay:
“Nếu vạch mặt tên VC Thích trí Quang hoặc Thích nhất Hạnh …mà bị coi là “Bôi nhọ PG”???!!! thì hóa ra Phật Giáo chỉ là 2 tên VC này ư?!”
Tôi là người đạo Phật đây, nhưng tôi không thể chấp nhận luận điệu ĐỒNG HÓA BẤT CỨ CÁ NHÂN NÀO VỚI ĐẠO GIÁO! ĐỒNG HÓA KIỂU NÀY THÌ KHI T T QUANG HOẶC THÍCH NHẤT HẠNH LÀM BẬY, LÀM CHUYỆN XẤU XA THÌ ĐẠO PHẬT CŨNG XẤU HAY SAO !
BÊNH VỰC ĐẠO CỦA MÌNH THÌ CŨNG PHẢI THÍCH HỢP. THEO TÔI, ĐẠO PHẬT CẦN XA LÁNH NHỮNG ÔNG SƯ LEM NHEM , ĐEN TỐI NHƯ T T QUANG, T N HẠNH THÌ ĐẠO PHẬT CỦA MÌNH MỚI KHÁ ĐƯỢC .CÀNG A DUA THEO KẺ XẤU THÌ CÀNG KHIẾN NHỮNG NGƯỜI KHÁC NHÌN ĐẠO CỦA MÌNH KHÔNG RA GÌ!
Mong mọi người cẩn thận…

Trong chính trị, T T Quang theo sự sai khiến của cs làm những gì có lợi cho chúng. Việc phá hoại đệ nhất cộng hòa là do các âm mưu đen tối (MỸ+ cs+ TƯỚNG PHẢN+ MỘT SỐ SƯ CỠ T T Q ,T N H…) gây ra. Cái bi thảm ngày 30/4/75 chưa làm mình sáng mắt ra hay sao?”( Bài 40 năm cuộc bội phản”)
Lần giở lại trang sử cũ, ta thấy vua Quang Trung thực là vị minh quân. Ngoài những chiến công lừng lẫy, ngài còn sáng suốt trong việc cai trị. Thời ấy, nhận thấy giới tăng lữ quá đồi bại, hư hỏng nên ngài ra lệnh đuổi chúng ra khỏi chốn thiền môn; đồng thời mở khoa thi tuyển chọn người có tư cách đạo đức vào tu học… để chấn hưng Phật Giáo…
Ngày nay, PG rơi vào thời mạt pháp, tiếc là chúng ta không có vua Quang Trung để khôi phục sự tốt đẹp…
Vì thế, không có cách gì khác hơn là mọi người phải tỉnh táo để phân biệt đúng sai, chân giả. Can đảm nhìn thẳng sự thật theo tinh thần :”Không có đề tài nào là cấm kỵ”;”Không có sự thật nào không được phô bày”và can đảm cắt bỏ những ung bướu ẩn tàng trong cơ thể.
Các tôn giáo cũng cần thanh tẩy, để không còn ô uế . Cấp bách nhất là Phật giáo. Có thế ánh đạo vàng mới phát huy được uy lực giữa nhân gian…
Nguyễn Kiên Trung
XIN MỜI THAM KHẢO THÊM
Yêu cầu ông Thích Quảng Độ và GHPGVNTN hãy đọc Bản Phúc Trình của Phái Đoàn Điều Tra Liên Hiệp Quốc về vấn đề Tổng Thống Ngô Đình Diệm và Chính phủ có đàn áp Phật giáo hay không
‘Ba điều không thể che giấu mãi đó là: Mặt Trời, Mặt Trăng, và Sự Thật’ – Lời của Đức Phật
6).

Yêu cầu ông Thích Quảng Độ, Đại diện Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, Ông Võ Văn Ái Phát Ngôn Nhân Viện Hóa Đạo PGVNTN, và Bà Ỷ Lan, Tổng Ủy Viên Đặc Trách Liên Lạc Quốc Tế PGVNTN, hãy chấm dứt ngay hành động đấu tố Việt Nam Cộng Hòa bằng vụ Án-Mạng do Thích Trí Quang và cộng sản gây ra qua vụ nướng sống Hòa Thượng Thích Quảng Đức ngày 11/6/1963. Xin hãy đọc bản phúc trình của Phái Đoàn điều tra Liên Hiệp Quốc liên quan đến việc tố giác Tổng thống Ngô Đình Diệm đàn áp Phật Giáo của hội Phật Giáo Việt Nam.
Liên Thành
Cựu Chỉ huy trưởng Cảnh Sát Quốc Gia/Việt Nam Cộng Hòa, Thừa Thiên Huế

BẢN PHÚC TRÌNH CUỘC ĐIỀU TRA CỦA PHÁI ĐOÀN LIÊN HIỆP QUỐC VỀ VẤN ĐỀ TỔNG THỐNG NGÔ ĐÌNH DIỆM VÀ CHÍNH PHỦ CỦA ÔNG CÓ ĐÀN ÁP PHẬT GIÁO HAY KHÔNG
\Report of the United Nations Fact-finding mission to South Vietnam Published by The Committee of Judiciary United States, 88th Congress, 2nd Sessions. US Government Printing Office, 1964.
Sự việc khởi đầu khi một số quốc gia Hội viên Liên Hiệp Quốc nhận được những báo cáo của vị Đại Sứ Gunewardene, Tích Lan, nói rằng: Đã có vấn đề đàn áp Phật Giáo tại Việt Nam, nên số quốc gia nầy yêu cầu đưa vấn đề đàn áp Phật Giáo của Tổng Thống Ngô Đình Diệm và chính phủ Việt Nam Cộng Hòa vào chương trình nghị sự của Hội Đồng Liên Hiệp Quốc. Việt Nam Cộng Hòa trước 1975 chưa có tư cách hội viên, mà chỉ được có tư cách là Quan Sát Viên Thường Trực mà thôi. Ngay khi được tin Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc sẽ đưa vấn đề đàn áp Phật Giáo vào chương trình nghị sự, thì Chính Phủ Việt Nam Cộng Hòa đã chỉ thị cho vị đại diện của Việt Nam Cộng Hòa tại 5 quốc gia ở Phi Châu, bác học Bửu Hội, tiếp xúc với Hội Đồng để giải quyết vấn đề này.
Trước Hội Đồng Liên Hiệp Quốc, Đại Sứ Bửu Hội tuyên bố: Việt Nam Cộng Hòa có chủ quyền nên không chấp nhận bất kỳ một phái đoàn nào của ngoại quốc đến điều tra hay can thiệp vào nội tình của Việt Nam Cộng Hòa, tuy nhiên, để làm sáng tỏ vấn đề chính phủ Việt Nam Cộng Hòa có đàn áp Phật Giáo hay không, Chính Phủ Việt Nam Cộng Hòa chính thức mời một phái đoàn của Liên Hiệp Quốc sang tìm hiểu tình hình Phật Giáo tại Việt Nam. Để được vô tư và minh bạch trong vấn đề tìm hiểu điều tra Chính Phủ Việt Nam Cộng Hòa cam đoan thi hành những điều sau đây:
1) Việt Nam Cộng Hòa bảo đảm phái đoàn điều tra của Liên Hiệp Quốc rằng, họ có thể đi khắp mọi nơi, bất cứ nơi nào mà họ muốn. Họ có thể thăm hỏi, phỏng vấn, điều tra bất kỳ một ai nếu họ muốn, ngay cả những vị sư sãi, và một số thành phần dân sự hiện đang bị Chính Phủ Việt Nam Cộng Hòa tạm giữ để điều tra vì can tội phá rối trị an.
2) Chính quyền Việt Nam Cộng Hòa sẽ trịnh trọng chấp nhận kết luận và lời khuyến cáo của phái đoàn, và nếu có lỗi, sẽ đồng ý sửa sai những lỗi lầm đó.
Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc chấp nhận lời mời của Đại sứ Bửu Hội. Ngày 24 tháng 10 năm 1963 một phái đoàn điều tra của Liên Hiệp Quốc gồm đại diện các quốc gia như Afghaniatan, Brazil, Costa Rica, Nepal Ceylon, Dahomey đến Sài Gòn để điều tra sự việc.
Tại Sài Gòn, phái đoàn Liên Hiệp Quốc đã mở cuộc họp báo và họ tuyên bố với báo chí Việt Nam và quốc tế rằng: Phái đoàn sẽ điều tra tại chỗ, nghe ngóng, tiếp xúc, phỏng vấn và tiếp nhận thỉnh nguyện thư để tìm sự thật và báo cáo các sự kiện lên Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc.
Hai ngày đầu Phái đoàn gặp các viên chức chính quyền như ông Bộ Trưởng Bộ Nội Vụ Bùi văn Lương, ông Đại Biểu Chính Phủ Tại Trung Nguyên Trung Phần, ông Tỉnh trưởng Tỉnh Thừa Thiên và Thị xã Huế, và nhiều giới chức khác. Phái đoàn cũng đã đi thăm 3 chùa và gặp đại diện Phật giáo. Sau đó phái đoàn tự ý chủ động thực hiện cuộc điều tra. Phái đoàn đã tự do đến nơi giam giữ các các tu sĩ Phật giáo, các thành phần dân sự như học sinh, sinh viên, thành phần trí thức.
Phái đoàn cũng đi ra Huế đến chùa Từ Đàm và các chùa khác gặp rất nhiều các tu sĩ Phật giáo và Phật tử, ngoại trừ Thích Trí Quang hiện đang trốn tránh trong tòa Đại Sứ Mỹ, mặc đầu có lời yêu cầu của Đại Sứ Hoa Kỳ Cabot Lodge nhưng phái đoàn vẫn từ chối không tiếp xúc với Thích Trí Quang.
Ngay cả phía Hoa Kỳ, chính Đại Sứ Cabot Lodge trong bản phúc trình của ông ta gởi về Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ cũng phải xác nhận rằng: Chính quyền Nam Việt Nam đối xử rất đàng hoàng với phái đoàn điều tra của Liên Hiệp Quốc, chính phủ Nam Việt Nam đã cho phép phái đoàn gặp mọi người kể cả các tu sĩ phật giáo đang bị giam giữ.
PHÁI ĐOÀN ĐIỀU TRA LIÊN HIỆP QUỐC TIẾP XÚC VÀ PHỎNG VẤN NHỮNG NGƯỜI TỐ CÁO TỔNG THỐNG NGÔ ĐÌNH DIỆM VÀ CHÍNH PHỦ CỦA ÔNG ĐÀN ÁP PHẬT GIÁO
Có hai thành phần tố cáo Tổng Thống Ngô Đình Diệm và chính phủ của ông ta đàn áp Phật Giáo đã được Phái Đoàn điều tra của Liên Hiệp Quốc tiếp xúc, phỏng vấn gồm có:
1- Các tu sĩ trong hàng ngũ Phật Giáo
Hoà Thượng Hội Chủ Thích Tịnh Khiết. Thích Hộ Giác. Thích Thiện Minh. Thích Đôn Hậu. Thích Tâm Châu. Thích Thiện Hoa. Thích Huyền Quang. Thích Đức Nghiệp. Thích Mật Nguyện. Thích Thiện Siêu. Thích Quảng Liên. Thích Chánh Lạc. Thích Quảng Độ. Thích Chánh Lạc. Thich Giác Đức. Thích Thể Tịnh. Thích Thiên Thăng. Thích Tâm Giao. Ni cô Nguyễn Thị Lợi. Ni cô Tịnh Bích. Ni cô Diệu Khuê. Ni cô Diệu Không, Pháp Tri. Ông Mai Thọ Truyền.
2) Các giáo sư Đại Học Huế, Sài Gòn, trí thức khoa bảng, chính trị gia, sinh viên học sinh
Giáo sư Bùi Tường Huân, Khoa Trưởng Đại Học Luật Khoa Huế, bác sĩ Lê Khắc Quyến, Khoa Trưởng Đại Học Y khoa Huế, kiêm Giám Đốc Bệnh Viện Trung Ương Huế, giáo sư Nghiêm Xuân Thiện, ông Trần Quốc Bửu, ông Trần văn Đỗ, ông Phan Huy Quát, ông Lê Quang Luật, ông Hồ Hữu Tường.

Bên cạnh đó, phái đoàn Liên Hiệp Quốc cũng đã tiếp xúc với một số người đã báo cáo rằng họ bị bắt giam, bị đánh đập, bị thương, hay thân nhân của những người báo cáo đã bị giết chết, các người chuẩn bị tự thiêu, các sinh viên và phật tử bị bắt v.v…
KẾT QUẢ VẤN ĐỀ ĐÀN ÁP PHẬT GIÁO BẢN PHÚC TRÌNH CỦA ỦY BAN ĐIỀU TRA LIÊN HIỆP QUỐC VỀ VẤN ĐỀ KỲ THỊ, ĐÀN ÁP PHẬT GIÁO CỦA TỔNG THỐNG NGÔ ĐÌNH DIỆM VÀ CHÍNH PHỦ VIỆT NAM CỘNG HÒA
Sau một thời gian 2 tuần điều tra, phái đoàn điều tra của Liên Hiệp Quốc đã phúc trình với kết luận như sau:
1)- Chính phủ Việt Nam Cộng Hòa đã tận tình hợp tác với phái đoàn, phái đoàn có thể đi bất cứ nơi đâu mà họ muốn. Phái đoàn cũng đã tiếp xúc và lấy lời khai tất cả các nhân chứng mà họ thấy cần thiết.
2)- Đây là lần đầu tiên mà Liên Hiệp Quốc thực hiện một cuộc điều tra tại chổ về một chính phủ bị tố cáo vi phạm nhân quyền, nhưng không phải là do yêu cầu của Liên Hiệp Quốc, mà lại do lời mời của chính phủ đó.
3)- Chính phủ của Tổng Thống Diệm đã tạo cho phái đoàn điều tra một cảm tưởng rằng chính phủ sẵn sàng sửa chữa những sai lầm nếu đã phạm phải, cũng như chính phủ của Tổng Thống Diệm tin chắc rằng những sự kiện căn bản sẽ chứng minh rằng chính phủ không có lỗi.
4- Ông Đại Sứ Volio phái đoàn điều tra của Liên Hiệp Quốc đã kể lại một số chi tiết khi nghe lời khai của một người dự định tình nguyện tự vận bằng cách tự thiêu như sau:
“Có một vị sư trẻ mới 19 tuổi, khai với phái đoàn điều tra rằng, ông ta được một số sư sãi khuyến khích tự thiêu vì Hòa Thượng Hội Chủ Phật Giáo Thích Tịnh Khiết đã bị giết, hằng trăm Phật tử đã bị chính quyền dìm chết dưới sông Sài gòn, nhiều ni cô đã bị mổ bụng, và chùa Xá Lợi đã bị đốt cháy. Nhà sư 19 tuổi nầy được yêu cầu tình nguyện hy sinh tự vận vì Phật giáo, và được bảo đảm rằng ông ta sẽ được cho uống thuốc để không bị đau đớn, ngoài ra ông ta cũng được đưa 3 bức thư tuyệt mệnh đã được viết sẵn để cho ông ta ký vào. Ông ta bị cảnh sát bắt, ngăn chận cuộc tự thiêu của ông ta và cũng là kịp lúc nhà sư trẻ 19 tuổi nầy biết được những gì mà ông ta đã nghe các nhà sư kia kể cho ông chỉ là những chuyện láo khoét bịa đặt, độc ác và hoàn toàn thất thiệt. Tất cả chỉ là để kích động ông mà thôi.”
5)- Phái Đoàn cũng đã tìm gặp được một số nhà sư lãnh đạo Phật Giáo và thanh niên phật tử mà theo những báo cáo trước đây mà phái đoàn đã nhận được rằng những người nầy đã bị chính quyền của Tổng Thống Diệm giết chết, nay hóa ra đó chỉ là những báo cáo khống, không đúng sự thật.
6)- Phái Đoàn không tìm thấy bằng chứng nào xác nhận những báo cáo đã dược công bố nói rằng, có những nhà sư đã bị ném từ trên các tầng lầu cao xuống đất vào đêm Thiết quân luật 20/8/1963 khi lực lượng quân đội của chính quyền Tổng Thống Diệm mở cuộc hành quân lục soát chùa Xá Lợi.
7)- Thượng Nghị Sĩ Thomas J. Dold cũng gởi những báo cáo lên Thượng Nghị Sĩ James E. Eastland Chủ Tịch Nội An Thượng Viện ngày 17 tháng 2 năm 1964 những tin tức mà ông ta đã nhận được:
“Chúng ta đã nhận được những báo cáo rằng, chính phủ Diệm đã khủng bố tôn giáo một cách tàn nhẫn đến nỗi những người vô tội đã bị dồn vào thế phải tự vận để phản đối. Nhưng nay ta thấy sự thật không phải như vậy, mà sự thật là không hề có vấn đề khủng bố ai cả, và cuộc khuấy động nầy căn bản mang tính cách chính trị”.
Ngoài ra, Lời tuyên bố của Thượng Nghị Sĩ Thomas J. Dold như sau:
“Những lời buộc tội chế độ Diệm tại Liên Hiệp Quốc không có căn bản, và không chấp nhận được.” Theo ông ta, “những tài liệu tố cáo chất đống, quá nhiều, nhưng tất cả đều không chứng minh được đã có sự kỳ thị tôn giáo hay xâm phạm tự do tôn giáo”.
Tóm lại Bản Phúc Trình của Liên Hiệp Quốc đã chính thức kết luận rằng:
1)- Tại Việt Nam hoàn toàn không có chính sách kỳ thị áp bức hay khủng bố đối với Phật giáo trên căn bản tôn giáo.
2)- Những người khai báo cho phái đoàn biết về vụ nầy thường là chỉ nghe nói lại và trình bày một cách mơ hồ, tổng quát.
3)- Mỗi nhân chứng đều cố gắng tìm một bằng chứng cụ thể để trình với phái đoàn, nhưng rốt cuộc chỉ thấy có một vài hành vi lẻ tẻ, nhỏ nhặt, mang tính cách cá nhân mà thôi.
4)- Vì vậy căn cứ trên những sự kiện, bằng chứng đưa ra từ các người được phái đoàn phỏng vấn, phái đoàn đi đến kết luận rằng: Tổng thống Ngô Đình Diệm và chính quyền của ông ta không chủ trương chính sách chống Phật Giáo vì lý do tôn giáo.
Chính Dân Biểu Sablocki của Đảng Dân Chủ thuộc Tiểu bang Wisconsin, Hoa Kỳ, vào ngày 13 tháng 11 năm 1963 tại Hoa Thịnh Đốn đã tuyên bố rằng:
“Dù rằng vụ đảo chánh đã đem lại một đổi thay cho hiện trạng Việt Nam, thế nhưng bản trường trình của Phái đoàn điều tra Liên Hiệp Quốc vẫn có giá trị lịch sử trong việc giải minh vấn đề Phật giáo.”
http://ubtttadcsvn.blogspot.com/

0 comments:

Powered By Blogger