Hôm nay là ngày 26 tháng 6. Còn đúng 1 ngày nữa Lê Quốc Quân được tự do.
Tôi vào trại An Điềm (Quảng Nam) ngày 11/10/2013 thì Lê Quốc Quân cũng
vào đó ngày 13/6/2014, khoảng lúc 4 h chiều. Cách ngày ấy khoảng 10, 12
ngày gì đấy, viên cán bộ quản giáo tên Tiến vào buồng giam hỏi tôi với
một sự tò mò không che dấu. “Anh Nghĩa ơi. Anh có biết Lê Quốc Quân không?”. “Hơn cả biết. Cán bộ hỏi làm gì vậy?”. “Án
Lê Quốc Quân là án trốn thuế, sao phiên tòa xử Quân lại có cả các cán
bộ đại sứ quán Mỹ, Tây Âu, cả các phóng viên quốc tế như là án chính trị
các anh?”. Tôi cười: "Bản chất của vụ án là chính trị, nhưng được khoác lên cái vỏ “trốn thuế”.
Cả viên cán bộ quản giáo và cả tôi nữa, không ngờ có ngày Quân vào đây.
Với viên cán bộ quản giáo việc Quân vào trại An Điềm, bị giam chung với
các Tù nhân lương tâm (TNLT) và dưới sự quản lý của ông ta đã cho ông ta
hiểu bản chất của vụ án cũng như bản chất của hệ thống luật pháp cộng
sản mà ông ta đang phục vụ. Các can phạm trốn thuế khác đều bị giam với
tù hình sự, đâu có bị giam với TNLT như Quân? Tuy sau này không nói ra,
nhưng tôi biết ông quản giáo (và tất cả từ ban giám thị đến cán bộ trại
giam) bị shock hết lần này đến lần khác. Quân gọi họ là "anh" hoặc tên
trống không mà không chịu gọi là “Cán bộ”. Shock! Quân không chịu mặc
quần áo tù. Shock! (Đáng lẽ Quân còn định làm thêm một “sự kiện” gây
quan tâm như Hải Điếu Cày, nếu tôi không ngăn lại. Tôi sắp về, Quân sẽ
phải chịu trận một mình nếu có gì xẩy ra.
Với tôi, Quân gây thêm ấn tượng nữa là cái tình dành vợ con và cái tâm
dành cho chiến hữu. Quân không mặc đồ tù, không gọi cán bộ là “cán bộ”,
Quân đấu tranh để có được một khoảng đất nhỏ trong khu chuồng cọp rộng
khoảng 2 m2 để trồng 2 cây hồng, ngày 8/3/ 2015 Quân có 4 bông hồng đầu
tiên gửi ra tặng vợ; Quân thức đêm làm thơ tặng chiến hữu. Tôi đã giới
thiệu các bài thơ Quân sáng tác trước rồi. Bây giờ xin giới thiệu 4 bông
hồng Quân trồng được và hái tặng vợ nhân ngày 8/3/2014.
Các con gái của Ls Lê Quốc Quân
Còn khoảng 40 giờ nữa là Quân được tự do. Đêm nay ở trong ấy chắc là Quân không ngủ.
Trích nhật ký trong tù
Ngày 13/6/2014. Khoảng 16 giờ.
Có người bạn tù đi qua buồng mình, nói vọng vào: “Anh Nghĩa, sang buồng 1 nhận bạn mới”. Đang học, mình bỏ sách vở nguyên đấy, chạy sang...
Thật bất ngờ. Bạn tù mới là luật sư Lê Quốc Quân.
Xông thẳng vào buồng, ôm chầm lấy Lê Quốc Quân, rơi nước mắt. Quân từ
Hỏa Lò-Hà Nội chuyển vào; tóc Quân bị cắt ngắn quá mức bình thường, lại
quá thưa nữa. Đúng là tóc tù; da Quân trắng bóc; màu trắng cũng không
bình thường: trắng xanh, yếu ớt. Hơn một năm trong buồng giam, cớm nắng
như mình ngày xưa trong B14.
Chưa nói được gì nhiều với nhau trong tiếng đồng hồ đầu tiên, mỗi đề tài
một vài chấm phá. Mình vừa nói chuyện vừa cùng sắp xếp nội vụ giúp
Quân. Nhớ cái ngày hai đứa, kỹ sư Nguyễn Phương Anh, ông Vũ Cao Quận, mẹ
con Phạm Thanh Nghiên, Lê Thị Kim Thu cùng cả nhóm khoảng 20 người tập
trung tại cổng tòa án Hà Nội, “âm mưu” giăng biểu ngữ: “Ls Nguyễn Văn Đài & Lê Thị công Nhân vô tội”;
nhưng chưa kịp khởi sự đã bị công an Hà Nội bao vây dồn đuổi sâu tít
vào con hẻm cách xa cổng tòa án. Hôm đó Quân và mình xung phong dẫn anh
chị em vượt qua hàng rào công an & dân phòng Hà Nội tiến lên trước.
Quân bị đánh, bị bắt tống vào xe cảnh sát chở đi đâu không rõ. Mình bị
đá vào bộ hạ. Sau này nghe kể lại: ở đầu đường bên kia, bác sỹ Phạm Hồng
Sơn vừa chân ướt chân ráo đến nơi cũng bị bắt đưa đi, còn Phạm Văn
Trội, tòa thì gửi giấy mời đến làm nhân chứng, còn công an thì đón bắt
khi đến được cách tòa vài con phố và chở đi cách Hà Nội 40 Km mới thả
xuống giữa đường... Nhớ cái lần cùng Phạm Thanh Nghiên, luật sư Lê Trần
Luật ăn cơm trưa với Quân hôm lên Hà Nội gửi đơn kiện UBND Hà Nội không
cấp phép biểu tình... Quanh bàn ăn là 4, 5 công an mặc thường phục. Nhớ 4
tháng trước vợ thăm nuôi, nói rằng “ngài” thiếu tướng Hoàng Công Tư,
cục phó cục an ninh phát ngôn: Quân là con cá to nhất ông ta bắt được.
Bắt được Quân là về hưu được rồi... Oai thật! Công to thật! Quân bị khép
tội gì? TRỐN THUẾ! Án bao nhiêu? 30 THÁNG. Và lại bị đưa vào giam khu
chính trị.
Sáng ngày 17/6/2013
Hôm qua (16/6) Quân được gọi điện về nhà (nói là sớm vì chưa đến lịch
gọi của đội 18- tù An ninh quốc gia) Quân là trường hợp điển hình hiển
thị sự lố bịch của hệ thống luật pháp cộng sản Việt Nam. Năm 2007, ngày
16/3, Quân bị bắt giữ để điều tra tội “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền
nhân dân” (Điều 79), nhưng âm mưu đó không thành nên ngày 16/6, họ phải
thả Quân. Từ ngày 27/12/2012, Quân bị bắt lần 2 để điều tra tội danh
“Tuyên truyền chống nhà nước” (điều 88). Nhưng khi xử lại thành ra
tội... “trốn thuế...
Quân mới được gọi điện về nhà hôm qua, hôm nay đã được suất thăm gặp đầu
tiên. Gần hết giờ tự do, mình và Quân đang nói chuyện trong buồng của
Quân, cán bộ Long vào, gọi Quân đi thăm gặp. Cán bộ Long không quên nhắc
Quân phải vận bộ đồ “Juventut”. Lúc ấy Quân đang vận chiếc shorts màu
trắng và áo lót có tay ngắn. Quân vội vàng thay đồ. Bộ đồ thay không
phải là “Juventut” mà là bộ sơ-vin ngoài xã hội người ta vẫn mặc, “bồng
cốt” chỉnh tề. Quân nói: “ em không mặc đồ tù”. Mình không nói gì. Một
lần test xem sao... Mình về buồng mình, Quân ra buồng quản giáo Long.
Lúc ấy cũng vừa hết giờ tự do. Cửa buồng đóng. Mình nghe những tiếng cự
cãi giữa Quân và cán bộ Long. Khoảng nửa giờ tiếp theo, có thêm tiếng
của cán bộ Tiến. Gay gắt lắm! Nội quy không cho phép tù không vận đồ tù
ra thăm gặp thân nhân, đi gọi điện thoại và cả lúc làm việc" với cán bộ
cai tù. Rồi tiếng cửa buồng bên ấy mở ra và đóng lại. Quân bị trả về
buồng, cắt thăm gặp rồi. Lúc ấy mình đã nghĩ như vậy.
Nhưng cửa buồng bên ấy lại mở sau đó khoảng 30 phút. Không biết để làm gì?...
Cửa xà lim mở cho giờ tự do chiều. Mình vội chạy sang bên buồng Quân.
Quân đang thu xếp đồ thăm nuôi. Ngổn ngang trên bệ xi măng, dưới sàn là
quà thăm nuôi của gia đình... Có thể nói là một kho. Quân vẫn vận bộ sơ -
vin bồng cốt lúc sáng, có xộc xệch chút ít. Mình ngạc nhiên lẫn thán
phục. Quân cười nói: “Hôm nào anh cũng mặc như em khi ra thăm nuôi nhé!”.
Mình chỉ cười, trộm nghĩ. Không cần thiết lắm. Một mình Quân người ta
bỏ qua. Đến người thứ 2 chắc chắn gặp rắc rối. Mà rắc rối, không chỉ
dành cho một người.
26.06.2015
0 comments:
Post a Comment