BBT:
Bài viết dưới đây tuy đã cũ nhưng chúng tôi vẫn thấy nó còn giá trị,
bởi kẻ bị vạch mặt trong bài này không hề thay đổi lập trường "phò Cọng"
của họ. Trong những năm tháng vừa qua, chúng ta thấy có một số người
(trong đó có Chu Tất Tiến) đã chưởi rủa nhà thơ chống Cọng Ngô Minh Hằng
một cách thâm tệ bởi vì bà này phê bình đả kích tên Việt Gian Trúc Hồ,
kẻ đã và đang chủ trương 'lật đổ chế độ Việt Cọng là hoàn toàn sai… không được ĐÒI Độc lập Tự Do mà chỉ được phép XIN'
mà không hề hối hận hoặc đính chính xin lỗi. Dù miệng thì ra rả chưởi
nhà thơ chống cọng này nhưng bọn chúng vẫn tự rêu rao rằng mình phục vụ
cho sự đoàn kết dân tộc, kêu gọi hòa giải và hòa hợp dân tộc. Chúng tôi,
người Việt quốc gia chủ trương "đoàn kết để chống Cọng"
chứ không phải đoàn kết để phò cọng như bọn chúng. Vì thế những ai kêu
gọi "đoàn kết để phò Cọng", như Đảng Việt Tân, Trúc Hồ, Chu Tất Tiến ...
hiện nay đang chủ trương, đều nằm ngoài "phạm vi đoàn kết quốc gia"
của chúng tôi. Đoàn kết để cứu nước chứ không phải đoàn kết để phò trợ
bọn bán nước. Ngay chính bọn ĐCSVN bán nước đang họp nhau để bầu bán
người lãnh đạo cho đất nước mà cũng "mất đoàn kết" không hề hoà giải hòa
hợp với nhau mà lại mưu toan chém giết và hãm hại lẫn nhau để giành
quyền lực… thì thử hỏi lũ ăn theo, bọn Việt gian ở hải ngoại đang kêu
gọi "hòa giải hòa hợp" hoặc đoàn kết để bắt tay với VC, thì chúng sẽ
"hòa hợp" với bọn bán nước này như thế nào và sẽ đưa dân tộc về đâu ??
ÚC CHÂU TIẾP ĐÓN CON THÒ LÒ 2 MẶT CHU TẤT TIẾN
Trần Cao Lãnh | Nguồn: MậuThân68 | 2016-01-16 |
CHU TẤT TIẾN CHỐNG CỘNG HÀNG 2 - BẰNG LUẬN ĐIỆU HHHG XÓA BỎ HẬN THÙ VỚI VIỆT CỘNG.
Trần Cao Lãnh
Nam Cali.
Tham
chiếu bài viết của Chu Tất Tiến tựa đề là “Tại sao chúng ta không kêu
gọi Hòa Giải Hòa Hợp ?” xuất hiện trên Internet Ngày 24-9-2014.
Kính thưa Bà Con Người Việt Tỵ Nạn khắp nơi;
Nếu
tôi đoán không lầm thì khi đọc thấy tựa đề nầy ít nhứt cũng có vài vị
thân cận với Nhà Văn Quân Đội Chu Tất Tiến sẽ cảm thấy ấm mặt và cho
rằng Trần Cao Lãnh đã bịa chuyện vu khống, chụp mũ VC cho Chu Tất Tiến.
Chắc chắn quý vị ấy và nhiều người khác nữa rất nóng lòng muốn biết ngay “CHỨNG CỚ” đâu?
Do đó, tôi xin dẫn chứng BẰNG CỚ chính
yếu nhứt là đoạn trích y nguyên văn, kể cả chữ viết sai [Chôn RAU, cắt
rốn] của Chu Tất Tiến (CTT) ; nằm ở gần cuối bài tham chiếu dẫn thượng.
· Trích y câu viết quan trọng chính yếu:
[
“Người Việt tị nạn tuy vẫn mang trong lòng một mối hận cho đến khi nhắm
mắt, mối hận mất quê hương, mất mồ mả tổ tiên, mất nơi chôn rau cắt
rốn, mất tiếng sáo diều, mất con trâu uể oải, mất bụi tre già, mất bạn
bè, và trên hết là mất đất đứng, nhưng không vì thế mà căm thù người
Cộng Sản chỉ vì họ là người Cộng Sản. Việt Cộng cũng máu đỏ da vàng,
cũng cùng tiếng gọi: “Cha, mẹ, quê hương…” chỉ khác tư tưởng và hành
động.” ]
Tôi
mạnh tin rằng, bất cứ một ai trong giới người Việt tỵ nạn chân chính
không thể nào hiểu lầm ý câu trên đây của CTT là thể hiện ý chí DỨT KHOÁT CHỐNG CỘNG. Nhứt định đây là một câu viết nhằm bày tỏ quan điểm, lập trường của CTT, kêu gọi mọi người chúng ta hãy XÓA BỎ HẬN THÙ VỚI VIỆT CỘNG.
Tuy
nhiên để được có đầu, có đuôi, mạch lạc hơn, tôi xin trở lại bài viết
của CTT mà cách nay mấy hôm khi có người bất bình về bài viết của CTT
thì anh ta giải thích là phải đọc toàn diện bài viết mới nhận ra bài
viết ấy thật sự CHỐNG CỘNG, chứ không phải kêu gọi HHHG theo đuôi Việt
Cộng.
Vì vậy, tôi xin bắt đầu đi lại từ đầu như vầy:
1- Tựa đề: "TẠI SAO CHÚNG TA KHÔNG KÊU GỌI HÒA GIẢI HOÀ HỢP ?"
Tựa
đề nầy cho thấy CTT không viết với tư cách riêng của tác giả CTT mà anh
ta viết nhân danh tập thể người Việt Tỵ Nạn Hải Ngoại (CHÚNG TA).
Anh CTT tự mình thay mặt cho Cộng Đồng tự do Hải Ngoại mà phát biểu thì
cũng không có gì gọi là quá đáng cho lắm. Nhưng nếu CTT có giữ một chức
vụ gì đó của Cộng Đồng Hải Ngoại thì anh phát biểu nhân danh tập thể sẽ
danh chánh ngôn thuận hơn.
Về
ý nghĩa gói ghém trong tựa đề cho thấy : Nếu CTT đứng hẳn về phía lập
trường CHỐNG CỘNG thì tự nó có ý diễn tả là Hải Ngoại CÓ LÝ DO CHÍNH
ĐÁNG để chống HHHG của Việt Cộng. Ngoài ra nếu những ai dựa vào lập
luận, đứng trên lập trường chủ trương phải HHHG với Việt Cộng thì nó có ý
ngược lại là TẠI SAO HẢI NGOẠI lại không kêu gọi HHHG mà đi chống đối
HHHG với VC ?
Cho nên khi CTT đặt tựa đề nầy với một ý nghĩa CHỐNG CỘNG hay kêu gọi HHHG với VC cần phải đọc kỹ nội dung cả bài viết mới có thể nhận ra mục đích nhắn gởi quan trọng của bài viết.
2- "A- Biện luận của những người muốn HHHG với VC."
Cũng
với cách thức né tránh, CTT chỉ hài ra tất cả những LUẬN CỨ của những
người muốn HHHG với VC. CTT chỉ hài ra hầu như là đầy đủ tất cả những lý
luận ủng hộ, cổ võ HHHG mà Hải Ngoại đã nghe rất nhàm tai trong mấy
chục năm qua.
Thật
ra những LUẬN CỨ đề cao HHHG mà CTT liệt kê đều bắt nguồn từ VC tất cả,
sau đó mới qua tay bọn thân Cộng, bọn nằm vùng, bọn trở cờ tiếp tục
nhai đi, nhai lại bài bản chính gốc của VC. CTT cho rằng những LUẬN CỨ
mà CTT trình bày chỉ là của những người muốn HHHG với VC mà CTT tuyệt
nhiên không VẠCH RÕ là những biện luận đó xuất phát từ VC. Lẽ nào CTT
không hiểu những luận cứ ấy đều do VC nặn ra?!
CTT nêu ra 9 lý do rất chính đáng của đồng bọn kêu gọi HHHG với VC như sau:
[“ Để giải thích cho lời kêu gọi Hòa Hợp này, những nguời chủ trương thường dựa trên vài điểm thuận lợi như sau:
1-Chiến
tranh đã chấm dứt lâu rồi, hiện nay đang hòa bình, không nên nhắc lại
chuyện cũ. Nên quên hẳn ngày 30 tháng 4, coi như không xẩy ra bao giờ để
nhìn về đất nước đau thương, đang cần hàn gắn, mà mau về xây dựng quê
cha đất tổ. Yêu thương tốt hơn là hận thù mãi.
2-Thế kỷ hai muơi mốt là thế kỷ của Toàn cầu Hóa, nếu không nhanh chân cải tiến, sẽ tụt hậu với thế giới.
3-Người trong nước đang trông chờ chúng ta mang kiến thức về giúp đỡ họ.
4-Kẻ thù của dân tộc bây giờ là Đói, Nghèo, Lạc Hậu, không phải Cộng Sản.
5-Chế
độ bây giờ đã cởi mở nhiều lắm. Nguời Cộng Sản rất tử tế, chỉ cần đừng
nói chuyện chính trị là tha hồ yên ổn mà làm ăn. Không có ai theo dõi và
bắt nạt Việt kiều nữa.
6-Cả hai miền Nam Bắc đều là nạn nhân của chiến tranh. Thôi, hãy quên đi quá khứ đau buồn, anh em cùng bắt tay làm lại cuộc đời…
7-Chế
độ Cộng Sản nhất định sẽ chuyển biến, nếu nguời hải hoại không biết nắm
lấy thời cơ, để cho những tổ chức xấu len chân vào thì mất cơ hội.
8-Tôi chỉ về nước để làm văn hóa, chứ không làm chính trị.
9-Tôi về để hát cho dân tôi nghe.
Tôi xin lập lại 9 biện luận cò mồi cho HHHG của VC trên đây do CTT sao chép của VC, chứ không phải do CTT tự chế ra.
Nhưng đứng trên nguyên tắc thông thường nếu tác giả thật sự muốn viết bài CHỐNG ĐỐI HHHG thì
tác giả phải bắt đầu và đi thẳng vào mục tiêu hài ra những LÝ DO VỮNG
MẠNH để chống chủ trương HHHG gian trá của VC. Cần tự tin , mạnh dạn,
mạnh mẽ, cương quyết nêu ra những chứng minh cụ thể và xác thực để nhanh
chóng, dứt khóat bẻ gãy những lý do cò mồi của VC.
Bài
viết CHỐNG HHHG mà CTT lại liệt kê những lý lẽ nổi bật do chính VC đưa
ra thì đương nhiên đã làm cho bài viết trở thành ở thế bị động, bị tràn
ngập bởi NHỮNG LÝ DO hỏa mù cần có HHHG nhiều hơn. Những lý do cần HHHG
nầy đã làm cho bài viết sẽ trở thành thụ động, tiêu cực, lui vào tư thế
chống trả gượng gạo như CTT đã làm.
Khi
tôi đọc thấy bài viết của CTT ngay ở phần mở đầu đã nêu những lý do
HHHG do VC đưa ra từ trước khiến cho tôi trông mong ở các đoạn sau CTT
sẽ phản công ráo riết, tận lực để khiến cho người đọc sẽ nhận ra những
lập luận xảo trá, HHHG trá hình của VC.
Nhưng than ôi !
Các
phần tiếp theo CTT LẠI KHÔNG PHẢN PHÁO mà chỉ dẫn chứng sơ sài, chiếu
lệ và rất ư hời hợt, vô trách nhiệm. Thay vì phải tích cực đối chứng
từng điểm thì CTT lại không làm như vậy mà chỉ dẫn giải rất tổng quát mơ
hồ, yếu ớt coi như đuối lý vô điều kiện trước những lý lẽ của VC.
3/- B - THỰC TẾ SAI LẦM
-1. Quan niệm bình dân.
-2. Quan niệm thuần lý.
-3. Thực tế kinh nghiệm. (*3 đọan nầy đã cho thấy rất rõ ràng các yếu điểm chống chế, qua loa của CTT.)
Tôi
không muốn dài dòng ở đoạn CTT đối chứng rất lơ là bằng 2 quan niệm và 1
kinh nghiệm. Ba phản luận nầy không làm cho bài viết thể hiện được tính
cách TÍCH CỰC và CƯƠNG QUYẾT CHỐNG CỘNG, KHÔNG THỂ NÀO HHHG với VC
được. Bởi vì HHHG chỉ là cái bẫy, miếng mồi để phỉnh lừa những ai nhẹ dạ
mà thôi. Tôi xin bà con đọc kỹ bài viết của CTT mà tôi đính kèm để tự
mình nhận ra những khuyết điểm lập luận cố tình KHÔNG TƯƠNG XỨNG với
những lý lẽ HHHG của Việt Cộng.
4/- KẾT LUẬN LẤP LỬNG HHHG của CHU TẤT TIẾN.
Sau
khi dài dòng chống chỏi yếu ớt thì đột ngột CTT lại buông ra một kết
luận làm cho mọi người nhận ra rằng : TOÀN THỂ BÀI VIẾT với tựa đề nhập
nhằng bên trên đã hiện nguyên hình là một bài viết CỔ VÕ HHHG với VC LÀ
MỤC ĐÍCH CHÍNH YẾU của tác giả CTT, tự xưng là nhà văn Quân Đội VNCH với
40 năm viết văn. Nhưng với thành tích vĩ đại tự khoe đó có tương xứng
với với khả năng thể hiện trong bài viết chống Cộng mà không chống HHHG
nầy không?!
Tôi
xin phép nêu lại đoạn trích dẫn bên trên để sẽ đề cập các chi tiết cần
thiết để chứng minh CTT chỉ đánh lận con đen. Ngoài mặt hô hào CHỐNG
CỘNG nhưng lại tự lòi đuôi THÂN CỘNG, làm tay sai quảng bá HHHG không
công cho Việt Cộng:
[
“Người Việt tị nạn tuy vẫn mang trong lòng một mối hận cho đến khi nhắm
mắt, mối hận mất quê hương, mất mồ mả tổ tiên, mất nơi chôn rau cắt
rốn, mất tiếng sáo diều, mất con trâu uể oải, mất bụi tre già, mất bạn
bè, và trên hết là mất đất đứng, nhưng không vì thế mà căm thù người
Cộng Sản chỉ vì họ là người Cộng Sản. Việt Cộng cũng máu đỏ da vàng,
cũng cùng tiếng gọi: “Cha, mẹ, quê hương…” chỉ khác tư tưởng và hành
động.” ]
Căn
cứ vào từng chữ và ý nghĩa trung thực của đoạn trích yếu nầy cho thấy:
CTT đã ngang nhiên nguyền rủa những ai đã CHỐNG ĐỐI HHHG với VC và THÓA
MẠ những ai đã CĂM THÙ VIỆT CỘNG.
Người Việt Tỵ Nạn sau 30-4-1975 đã MẤT TẤT CẢ !!! Nhưng mấy chục năm qua tôi chưa hề nghe bất cứ ai than thở là mình đã mất :TIẾNG SÁO DIỀU”, “MẤT CON TRÂU UỂ OẢI”, “MẤT BỤI TRE GIÀ”. Ba thứ nầy có ai liệt kê vào danh sách CÁC MÓN MÀ MÌNH BỊ VIỆT CỘNG CHIẾM HỮU KHÔNG ?
Thử hỏi chúng ta có ai MẤT 3 MÓN nầy mà đâm ra CĂM THÙ VIỆT CỘNG TRIỀN MIÊN hay không??? (* ChữCHÔN RAU [NHAU]
là do thói quen của người Bắc Cao Bắc Lạng chăng? Đây không phải lỗi
chánh tả mà lỗi của người nhà quê Miền Bắc về thành, rồi vô Nam vẫn không sao sửa được thói quen lâu đời ấy. Người Nam cứ tưởng là chôn RAU gì mà ngòai Bắc quý đến thế?)
Đây
là một câu GIỄU CỢT và MỈA MAI mà CTT đã dành cho người Việt Tỵ Nạn
chúng ta ư? Giễu cợt là ở các chữ rõ ràng nhứt là nếu MẤT CON TRÂU thì
nghe cũng được đi. Nhưng sao lại mất CON TRÂU UỂ OẢI, không
còn sức lực giúp cày bừa được nữa thì mất con trâu uể oải đến độ phải
oán hờn VC gần 40 năm sao ??? Bụi tre non còn mọc măng mập mạp giúp cho
người dân quê có những món ăn thêm ngon miệng. Còn bụi tre già thì còn
hữu dụng gì nữa đâu mà phải căm thù VC đến dữ vậy chứ ???
Ai cho phép CTT phun ra một câu rất ruồi xanh: “DÙ MẤT MÁT NHƯ VẬY NHƯNG KHÔNG THỂ CĂM THÙ NGƯỜI CỘNG SẢN VÌ HỌ LÀ NGƯỜI CỘNG SẢN.”
Trời đất ơi ! Họ là NGƯỜI CỘNG SẢN mà chúng ta không được phép CĂM THÙ là sao đây ??? Mấy chục năm MiềnNam chống
CỘNG là chống ai đây ? Vì họ là VIỆT CỘNG (CỘNG SẢN) cho nên chúng ta
mới chống CHÚNG ! Cần phải chống ai khác, CTT thử nói rõ ra xem chúng ta
nên chống đứa nào mới đúng mục tiêu của CTT??? Không phải chỉ có Miền
Nam Việt Nam mới
CHỐNG CỘNG SẢN vì chúng là người CỘNG SẢN. Mà tất cả những nước chống
CỘNG SẢN trên thế giới cũng chỉ chống vì chúng là CỘNG SẢN, nên thế giới
mới chống chúng !!!
Để hậu thuẫn cho LẬP LUẬN không được căm thù NGƯỜI CỘNG SẢN, CTT đã giải thích thêm : “ VIỆT CỘNG CŨNG MÁU ĐỎ , DA VÀNG …. CHỈ KHÁC TƯ TƯỞNG VÀ HÀNH ĐỘNG.”
Thật
tình mà nói không biết CTT hiện giờ đầu óc có CHUYỆN GÌ KHÔNG ? mà sao
lại phát ngôn một cách điên điên, khùng khùng như vậy ? Hễ máu đỏ da
vàng là không được chống nhau??? Máu đỏ mà da trắng, đen thì có khác gì
da vàng chứ??? Cũng là con người mà da không vàng thì được phép giết
nhau sao ???
CTT trật lất và khù khờ khi lập luận “VC VÀ CHÚNG TA CHỈ KHÁC NHAU TƯ TƯỞNG VÀ HÀNH ĐỘNG”.
– Như vậy khác nhau TƯ TƯỞNG và HÀNH ĐỘNG có thể cùng chung sống bình
yên được với nhau sao ??? Nguyên lý nào vậy ngài tiến sĩ tâm thần ???
Vì
ĐỨC QUỐC XÃ có TƯ TƯỞNG và HÀNH ĐỘNG khác với nhân loại bình thường nên
mới có chiến tranh Thế Chiến thứ HAI. Không hiểu trình độ của CTT
thượng thừa đến đâu mà viết ra CÂU vô lý, hàm hồ đến độ vô học và trẻ
con như vậy???
Tóm
lại, bài viết của CTT với cái tựa có thể coi như là CHỐNG CỘNG theo
giải thích của tác giả CTT. Nhưng về nội dung thì bài viết có mục đích
cổ võ HHHG vô cùng sống sượng, trắng trợn một cách hết sức vô liêm sỉ.
Qủa thật CTT đã đi 2 hàng trong rất nhiều bài viết lươn lẹo, lững lờ con
cá vàng khè trước kia. Nhưng lần nầy thì CTT đã lộ diện là một tên mơn
trớn, vuốt đuôi HHHG cho VC.
Ngoài
ra CHU TẤT TIẾN trong nhiều bài viết khác NỔ SẢNG thật là khó coi và
mặc nhiên mù mờ về lý lịch thật của mình: Cố tình tạo ảo tưởng về mình;
cao, to, vĩ đại hơn con người thật của CTT. Có nhiều chi tiết viết sai
về CTT nhưng hắn cứ tỉnh bơ không đính chánh hay xác nhận chi cả như về
cấp bực ĐẠI ÚY, về Cựu SVQGHC, về chuyện trong tù cải tạo VC...
Điển hình như lý lịch:
CTT Sinh 30-9-1945
- Di cư vào Nam 1954.
- SQ Trừ Bị Thủ Đức Khóa 25, năm 1967. ( Không phải Võ Bị Đà Lạt).
- Huấn luyện bổ túc tại Fort Benning,
năm 1968. (*CTT lờ mờ ghi là tốt nghiệp Thiếu Úy Mỹ làm như hắn đã tốt
nghiệp nguyên khóa SQ Fort Benning như các SQ Mỹ thiệt vậy.)
- Cấp bực Trung Úy năm 1975.
- 1973
Biệt phái Quốc Gia Hành-Chánh (*Theo tôi biết nếu CTT còn tại ngũ thì
không thể nào vào học HV/QGHC được. Dùng chữ “Biệt Phái” là cố tình gian
dối vì QGHC là nơi đào tạo sinh viên trở thành công chức. Chỉ có thí
sinh thi đậu vào học. Chứ không ai được biệt phái vào học cả. Về điểm
nầy dân QGHC đồn với nhau mà chưa ai chứng minh được là CTT đậu vào QGHC
Khóa 22, khóa sau cùng, nhập học vài tháng trước 30-4 -1975. Nhưng nếu
tại ngũ thì làm sao dự thi được? Ai cấp phép cho sĩ quan tại ngũ được đi
thi vào QGHC ???
- Tù cải tạo, định cư Hoa Kỳ, HO 1 NĂM 1990.
Thưa Bà Con;
Tôi
lược ghi bài viết nầy với mục đích báo động về CHU TẤT TIẾN. Một người
luôn tự trình diễn nổi bật trong đám đông ở Hoa Kỳ, nhân danh chống
Cộng. Có mặt đầy đủ trong mọi xung đột tranh cãi tôn giáo và đặc biệt
nhứt là HỄ có ai trong nước lên tiếng gì đó. CUỘI hay THẬT không cần
biết là CTT vội lên tiếng ÔM CHÂN về hùa ngay lập tức. Cụ thể là CTT đã
sưu tầm các bài viết từ trong nước để in thành sách vừa bán, vừa cho
không. Nếu số còn lại không tiêu hóa được thì sau cùng hắn gởi nhẹ vào
viện recycle cho có tên tuổi với khúc ruột thừa.
CTT
sắp sang Úc Châu vừa bán sách, vừa nói chuyện về NHÂN QUYỀN với các Dân
Biểu và chánh khứa Úc. Chắc ăn trong chuyến đi nầy CTT không quên mang
theo nhiều pháo bông tha hồ nổ biểu diễn nhào lộn đu đưa, lơ lửng. Ai
tôn thờ Chu Tất Tiến cứ nhào vô miễn phí nhưng không được CHỐNG CỘNG vì
họ là NGƯỜI CỘNG SẢN đấy nhé ! Đó là lời CTT./-
Trần Cao Lãnh
Nam Cali.
Trung Tuần Tháng 10/ 2014
***ĐÍNH KÈM
TẠI SAO CHÚNG TA KHÔNG KÊU GỌI HÒA GIẢI HÒA HỢP?
Chu Tất Tiến.
Gần
đây, một vài cuộc tranh luận về chủ trương hòa hợp hòa giải đã tạo sự
chú ý của dư luận cùng với việc nhiều nguời chuẩn bị mang phái đoàn
thương mại về Việt Nam. Những lời kêu gọi trên, thật ra, không lạ lẫm gì
với nguời Việt hải ngoại. Truớc đây, đã có nhiều nhà văn, nhà báo, nghệ
sĩ, chính trị gia đã từng lên tiếng trực tiếp hoặc gián tiếp về vấn đề
này và đã có rất nhiều nguời đã mang tiền về Saigon, Hà Nội… xin môn bài
làm, ăn. Số nguời thành công lớn hay thất bại thê thảm đều được báo chí
tường thuật. Còn những nguời khác thuộc nhóm kinh tài cho Hà Nội đang
âm thầm tung hoành trên đất Mỹ, mở chợ, mở dịch vụ chuyển tiền, du học,
du lịch… Người tị nạn có thể nghe giọng nói đặc biệt của "các đồng chí"
đang chỉ tay năm ngón, và đồn đại chợ này của Phan văn Khải, chợ kia
thuộc "nón cối", hoặc chỉ suy luận cũng đủ biết sự hiện diện của Cộng
Sản ở khắp nơi. Tuy nhiên, thực tế phũ phàng, những nguời chống Cộng đã
phải chấp nhận Luật chơi "Dân Chủ" ở đất Tự Do, trọng Pháp luật này nên
không thể làm gì khác hơn là lẳng lặng tẩy chay, không đến, không mua,
không giao thiệp với những cơ sở mà nguời ta nói là kinh tài ấy, nhưng
cũng có một số nguời vẫn cứ đến vì nhu cầu buôn bán.Việc Hòa giải Hòa
hợp, như mọi vấn đề tranh luận khác, có những điểm thuận và những điểm
không thể chấp nhận:
A-BIỆN LUẬN CỦA NHỮNG NGƯỜI MUỐN HÒA HỢP HÒA GIẢI:
Để giải thích cho lời kêu gọi Hòa Hợp này, những nguời chủ trương thường dựa trên vài điểm thuận lợi như sau:
1-Chiến
tranh đã chấm dứt lâu rồi, hiện nay đang hòa bình, không nên nhắc lại
chuyện cũ. Nên quên hẳn ngày 30 tháng 4, coi như không xẩy ra bao giờ để
nhìn về đất nước đau thương, đang cần hàn gắn, mà mau về xây dựng quê
cha đất tổ. Yêu thương tốt hơn là hận thù mãi.
2-Thế kỷ hai muơi mốt là thế kỷ của Toàn cầu Hóa, nếu không nhanh chân cải tiến, sẽ tụt hậu với thế giới.
3-Người trong nước đang trông chờ chúng ta mang kiến thức về giúp đỡ họ.
4-Kẻ thù của dân tộc bây giờ là Đói, Nghèo, Lạc Hậu, không phải Cộng Sản.
5-Chế
độ bây giờ đã cởi mở nhiều lắm. Nguời Cộng Sản rất tử tế, chỉ cần đừng
nói chuyện chính trị là tha hồ yên ổn mà làm ăn. Không có ai theo dõi và
bắt nạt Việt kiều nữa.
6-Cả hai miền Nam Bắc đều là nạn nhân của chiến tranh. Thôi, hãy quên đi quá khứ đau buồn, anh em cùng bắt tay làm lại cuộc đời…
7-Chế
độ Cộng Sản nhất định sẽ chuyển biến, nếu nguời hải hoại không biết nắm
lấy thời cơ, để cho những tổ chức xấu len chân vào thì mất cơ hội.
8-Tôi chỉ về nước để làm văn hóa, chứ không làm chính trị.
9-Tôi về để hát cho dân tôi nghe.
B-THỰC TẾ SAI LẦM:
Nhìn kỹ vấn đề, chúng ta sẽ thấy những lý do để kêu gọi Hòa hợp Hòa
giải của những "Việt kiều yêu nước" là sai lầm nghiêm trọng qua cả ba
phương diện: quan niệm bình dân, quan niệm thuần lý, và thực tiễn kinh
nghiệm.
1-Quan niệm bình dân: Khi một nguời bị kẻ hàng xóm dùng sức mạnh xông
vào chiếm lấy tài sản, phải bỏ nhà, bỏ cha mẹ, anh em mà chạy thoát
thân, nguời đó là nạn nhân của một vụ cướp đoạt. Khi nạn nhân đó lên
tiếng cầu hòa với kẻ cướp, xin cho trở về nhà để chia xẻ làm ăn, nạn
nhân đó lại là kẻ không tự trọng, van xin, cầu cạnh. Khi nạn nhân đó
nhân danh tình nguời để xin cho vào nhà đưa thuốc cho bà con còn kẹt lại
trong nhà, nạn nhân đó là nguời không hiểu sự việc. Nếu nạn nhân đó lại
đề nghị với kẻ cướp cho về cùng điều hành, cùng cai trị, quản lý việc
nhà, nạn nhân đó là kẻ mê sảng. Trường hợp người Việt Nam di tản, chạy
nạn Cộng Sản còn thê thảm hơn. Bao nguời đã phải liều thân rừng sâu, núi
thẳm, sông ngòi, biển cả, để chạy thoát cho được họa tù ngục, xử lý.
Ngàn nguời khác phải nhắm mắt nghiến răng nhìn mẹ, vợ, em gái, nguời yêu
bị hãm hiếp trước mặt mình, phải che tai để khỏi nghe tiếng kêu cứu
tuyệt vọng, tiếng la hét kinh hồn của những nguời sắp chết. Hàng vạn kẻ
khác nữa chứng kiến cảnh hải tặc Thái lan, công an Cộng Sản, lính Cam
bốt, cướp biển Mã lai giương súng bóp cò liên thanh cho những thân hình
thân quen chìm sâu trong lòng biển cả. Hàng trăm ngàn sĩ quan, công chức
đã bị nhốt vào ngục tù, tẩy não, khổ sai. Hàng triệu nguời lưu vong còn
hàng đêm mê thấy những ngày đói khổ, hãi hùng, chỉ vì chạy loạn Cộng
Sản… Nhà cửa, ruộng vuờn vẫn còn trong tay kẻ chiếm đoạt, thân nhân vẫn
nằm trong tù. Nay lại kêu gọi xin nguời Cộng Sản cho về "hòa hợp" chẳng
khác gì mất lý trí. Xin về kiếm ăn thì còn được phép vì kẻ cầm quyền
không mất vốn lãi gì, chỉ có được lợi về thuế và tham nhũng, nhưng xin
về để giữ chức chưởng, nắm bộ này, chỉ huy bộ kia, thậm chí mong làm Thủ
Tướng như có kẻ đã mơ tưởng thì thật là mê sảng, điên rồ.
Nguời Cộng Sản, khi thấy những kẻ bon chen như vậy, nhất định phải nổi
nóng. Công trạng bao năm chiến tranh chưa hưởng đủ, giờ lại có kẻ ở nước
ngoài, no cơm ấm cật, mưu định "áo gấm về làng", dành chỗ thu lợi, hất
cẳng tranh phần, thử hỏi nếu không gài cho xe đụng chết, cho cướp đâm
lòi ruột, cũng phải làm cho thân bại danh liệt mới hả lòng! Trường hợp
Việt kiều "biết điều chung góp" thì nguời Cộng Sản chỉ nhẹ tay đôi chút,
chứ không thể tha thứ. Hơn nữa, một khi Việt kiều muốn về nổi đình nổi
đám mà lại ở thế "hạ phong" thì nhất định phải lạy lục van xin, kẻ cầm
quyền tha hồ tung hứng. Việt kiều lúc đó chỉ là quả banh cho các chuyên
viên nhồi qua nhồi lại cho đến khi hết tiền thì một là "tù", hai là mất
mạng, ba là bị đuổi về ngoại quốc.
Nhiều kẻ nói "hãy quên quá khứ đi! Chuyện xưa tích cũ không nên nhớ,
chỉ hướng về tương lai thôi! Nhớ làm chi cho khổ sầu triền miên!"
Thật đúng là nhớ nhiều chỉ khổ não, nhưng, thực tế, thân phận một con
nguời lại gồm ba giai đoạn: quá khứ, hiện tại, và tương lai. Thiếu một
trong ba yếu tố trên, con nguời không còn là Nguời Sống nữa mà là Nguời
Chết! Hơn nữa, nếu đã có lúc đến trường học, chắc đã phải học qua môn
LỊCH SỬ. Mà, Lịch Sử lại chỉ gồm toàn Quá Khứ!
Quá
Khứ của bất cứ dân tộc nào trên thế giới cũng có những giai đoạn anh
hùng và những khúc quanh bại liệt, đáng xấu hổ. Ngoài những giai đoạn
hưng thịnh, làm cho giặc ngọại xâm khiếp hãi, Nước Việt Nam chúng ta có
nhiều thời kỹ kém cỏi: nô lệ, phục tùng xâm lăng, chia cắt, tranh chấp
nồi da xáo thịt, mà có lẽ giai đọan đau đớn nhất là thời gian vừa qua.
Nhưng đau đớn không phải lý do để cố xóa bỏ những năm tháng đó bằng cách
tự lừa gạt mình. Kẻ có gan tự lừa mình nhất định sẽ lừa thiên hạ. Dù
cho kẻ đó có danh vọng thế nào chăng nữa cũng chỉ là kẻ đáng xa lánh,
hoặc đáng khinh bỉ.
2-Quan niệm thuần lý: Lý thuyết Cộng Sản từ xưa vẫn chủ truơng "chuyên
chính vô sản", đối lập hoàn toàn với chủ nghĩa Tư bản. Cũng xuất phát
từ chủ nghĩa này, mọi quyền Tự do căn bản của nguời dân đều phải đặt
duới quyền kiểm soát của chính quyền mà đại diện là Đảng Cộng Sản. Bởi
vậy, ngay từ khi sinh ra, một con nguời mới đã trỏ thành một con số đặt
duới quyền điều động của đảng cầm quyền, rồi đi học, lập gia đình, làm
việc, rồi chết…tất cả mọi sinh hoạt của con nguời đó phải lệ thuộc vào ý
định của Đảng. Nguời dân không có quyền tự bảo vệ mình một khi không
tuân theo lệnh của Đảng, không nói gì đến việc đối lập với Đảng. Đảng có
toàn quyền giới hạn đi lại, tụ họp, phát biểu, ngôn ngữ, hành động.
Trước mặt nhân dân là Công An, Quân Đội. Sau lưng nhân dân là nhà tù, là
pháp trường, là những nơi lưu đầy biệt tích mà con nguời rơi vào đó sẽ
mất tăm như giọt nước rơi vào trong ly nước.
Duới chế độ Cộng Sản, không có luật pháp hiến định. Không có Luật
Thuơng Mại, Luật Dân Sự, Luật Hành Chánh, chỉ có Luật Hình Sự do đảng tự
đặt ra và bắt dân tuân thủ. Luật sư là những con bù nhìn của chế độ,
chỉ nói cho có lệ vì trình độ của Chánh án nhiều khi thấp hơn thư ký. Có
những Chánh Án mới đi học cấp Ba bổ túc tại chỗ. Do vậy, mà khi những
con nguời Việt kiều quen tự do trở về chắc chắn sẽ trở thành những nhân
vật đối kháng nếu không biết uốn mình theo cung cách của một người dân
quen bị đàn áp, lưng còng, cổ cò, tay luôn giơ ra trước mặt. Trường hợp
thứ nhất, nếu bị bắt vì ham làm giầu thì cả hải ngọai cuời chê, trường
hợp thứ hai, tự mình làm nhục mình. Cả hai trường hợp đều đi đến chỗ mất
nhân cách.
Mấy năm gần đây, vì muốn lôi kéo Việt kiều mang tiền về, nên nhà cầm
quyền đã nới lỏng vài phần sự theo dõi ráo riết, đã ra một vài điều luật
khích lệ nguời về quê, nhưng bản chất của họ không bao giờ thay đổi. Họ
chỉ kêu gọi Việt kiều chuyển ngân làm thương mại chứ chưa hề mời ai về
làm chính trị! Tự Do là Nước, Độc Tài là Lửa. Lửa chỉ chịu thua nước khi
nước mạnh, lửa sẽ làm nước bốc hơi khi không đủ nước.
Viết đến đây, nhiều nguời ngây thơ sẽ lại hỏi: "Như vậy thì mãi mãi
dân tộc mình không hòa hợp được ư? Mãi mãi hận thù sao?" Không hẳn như
thế. Ý niệm Hòa Giải Hòa Hợp là điều mà phần đông những nguời có lòng
tha thiết với đất nước rất muốn đạt tới, không một ai muốn bắn hết, giết
hết nguời Cộng Sản, dù họ đã thủ tiêu, đã cho "mò tôm", đã giết không
biết bao nhiêu nguời từ 1930 tới nay. Nhưng Hòa Giải hòa Hợp như thế nào
mới hợp lý?
Trước hết, phải chính người đã gây ra hận thù (Đảng Cộng Sản) xin Hòa
giải với nạn nhân, chứ không phải Nạn nhân xin hòa giải với kẻ gây hận.
Nếu có việc hòa giải, việc này lại phải được ưu tiên thực hiện với tám
muơi triệu đồng bào trong nước là những nạn nhân trực tiếp, liên tục
trong suốt mấy chục năm qua, sau đó mới đến nguời hải ngoại. Bởi vậy,
trong khi Đảng cầm quyền chưa hòa giải với nguời trong nước mà người hải
ngoại đã mong hòa hợp với Đảng cầm quyền thì chỉ là ước mơ của kẻ thời
cơ chủ nghĩa, thấy tình thế có vẻ thuận lợi liền xung phong đi "cắm
dùi". Ngòai ra, nếu có trường hợp Đảng cầm quyền muốn nói chuyện với
Việt kiều, chắc chắn họ sẽ chọn nguời có uy tín, có tài năng tại hải
ngoại, được đồng hương thuơng mến, (có thể là nguời lãnh đạo cộng đồng)
để có thể kết hợp cả hai nơi, nhất định không mời kẻ đã bị đồng hương
tẩy chay, khinh rẻ. Vì một khi đã mất tư cách với hai triệu nguời di
tản, dứt khoát không có tư cách với bẩy chục triệu nguời còn lại. Một
khi đã bất tài với một cộng đồng nhỏ bé, không thể chứng tỏ có tài với
cả một dân tộc. Những kẻ kêu gọi hòa hợp một chiều này có lẽ nghĩ rằng
họ sẽ dựa vào bằng cấp, tài sản, và sự giao thiệp rộng rãi. Nhưng, Bằng
cấp cao không đồng nghĩa với tài đức. Tài sản lớn không đồng nghĩa với
lương tâm, trách nhiệm lớn. Một vài nhóm nguời không đồng nghĩa với một
lực lượng đủ thế lực xoay chuyển đại cuộc. Ở trong nước còn hàng ngàn
nguời dư tài dư đức đang ẩn nấp đâu đó, cần chi đến những kẻ áo mũ xênh
xang ở nước nguời? Đảng Cộng Sản chỉ độc tài, tham lam chứ không điên mà
phải nhờ đến những phong trào, những cá nhân có cùng chí huớng tham
danh, hám lợi, thiếu cả những tri thức căn bản ở hải ngoại để làm chuyện
đổi mới. Những nguời đòi Hòa giải một chiều đó đã không nhìn thấy mấu
chốt của vấn đề.
3-Thực tế kinh nghiệm: Đảng và Chính Phủ Cộng Sản luôn thay đổi lập
trường xử dụng nhân lực, không xử dụng những nguời không phải Đảng viên
và không tin những Đảng viên có chiều huớng dung hòa hay đổi mới. Nếu có
kết hợp, chỉ là kết giao tạm, sau đó là bỏ rơi hoặc thủ tiêu. Không nói
gì đến lịch sử xa xưa mà chỉ nhìn ngay trước mắt. Sau 1975, những người
thuộc Mặt trận Giải Phóng, từng vào sinh ra tử, bỏ hết gia đình, tài
lộc vào bưng biền chống lại chế độ Dân Chủ miền Nam, đã bị bỏ phế chỉ vì
không phải Đảng viên chính thống. Luật sư Nguyễn hữu Thọ, một chính trị
gia tên tuổi lớn trên nhiều quốc gia, sau 1975, đã giữ chức vụ vô
thưởng vô phạt, ngồi chơi xơi nước. Huỳnh tấn Phát chiến đấu như một anh
hùng của Mặt trận, đã chết trong bất mãn. Nguyễn thị Bình, nguời ký bản
Hiệp định Paris, sau chiến thắng, giữ một Bộ chẳng ảnh hưởng gì đến
chính trị. Nguyễn thị Định, Phó Tư Lệnh Mặt Trận, một nữ anh thư cầm
súng chiến đấu quên mình, nay chỉ là một bà chuyên lo chuyện phụ nữ. Lý
quý Chung, Nguyễn chánh Trung, Dương quỳnh Hoa, cả Ngô bá Thành, những
nguời góp tay phá chế độ cũ dữ dội, nay buông thả cuộc đời trong những
công việc kiếm cơm. Huỳnh tấn Mẫm, đã vào tù ra khám, bị tra tấn mờ
nguời, giờ chỉ lo bảo vệ cho bà vợ buôn thuốc phiện lậu. Dân biểu Ngô
Công Đức, hãnh diện với tờ báo Tin Sáng sau 75, nhưng chỉ được ít lâu,
thì nhận được thư cám ơn:"Nhiệm vụ chính trị đã chấm dứt, nay đóng cửa
tờ báo." Tướng Đinh đức Thiện. Trần Bình, Chu Huy Mân, Chu văn Tấn… khi
chiến đấu thì đuợc Bác ôm hôn thắm thiết, sau đó thì tên tuổi mờ dần đến
khi chết. Hơn muời Tướng tá chết trong vụ nổ máy bay ở Lào giờ vẫn chưa
điều tra ra thủ phạm. Riêng Anh Hùng Điện biên Phủ Võ Nguyên Giáp, vị
Tướng nổi tiếng khắp thế giới, có bao nhiêu năm ôn lại kỷ niệm cay đắng
với câu đồng dao của chính những nguời dân mà ông ta từng bảo vệ:"Ngày
xưa Đại Tướng cầm quân, Ngày nay Đại Tướng cầm quần chị em!" Chức vụ đau
đớn nhất mà ông phải nhận là Phó Thủ Tướng đặc trách sinh đẻ có kế
hoạch!
Như thế, những nhóm nguời chỉ có chút đỉnh công lao là thảo một vài lá
thư, tiếp đón một phái đoàn, chiêu đãi ông Đại Sứ, chi tiêu ăn ở mất vài
ngàn đôla, viết bài ca tụng Đảng, hoặc tổ chức kinh tài cho Đảng không
thể nào so sánh với công trạng của cả Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam và
nhất định không có chổ đứng trong chính giới tương lai. Chức vụ Bộ
Trưởng, Thủ Tướng của Đảng Cộng Sản không thể nào lại quá rẻ đến như vậy.
Nguời
Việt tị nạn, tuy vẫn mang trong lòng một mối hận cho đến khi nhắm mắt,
mối hận mất quê hương, mất mồ mả tổ tiên,mất nơi chôn rau cắt rốn,mất
tiếng sáo diều, mất con trâu uể oải, mất bụi tre già, mất bạn bè, và
trên hết là mất đất đứng, nhưng không vì thế mà căm thù người Cộng Sản
chỉ vì họ là người Cộng Sản. Việt Cộng cũng máu đỏ da vàng, cũng cùng
tiếng gọi: "Cha, mẹ, quê hương…" chỉ khác tư tưởng và hành động.
Người
tị nạn, vì bất lực bởi hoàn cảnh, môi trường, không thể đem quân về
giải phóng quê hương, chỉ còn biết chờ mong một thời điểm nào đó, một áp
lực nào đó, một đổi thay nào đó khiến nguời Cộng Sản phải sám hối, từ
bỏ đặc quyền đặc lợi đã bao lâu nay chiếm giữ bất hợp pháp, mà xin Hòa
Hợp Hòa Giải với chính dân tộc của mình. Như Liên Xô, như Đông Âu, như
Bắc Hàn. Lúc đó, chính những nguời Hòa hợp Hòa giải mới là Anh Hùng. Như
Gorbachev đã một thời là anh hùng của cả Liên Xô vậy.
Chu Tất Tiến.
0 comments:
Post a Comment