Monday, July 1, 2013

Những Tên Mặt Dày - (Trần Minh)

Vũ Ánh, Huỳnh Tấn Lê, Nguyễn Trọng Nho, Đào Văn Bình,  Cao Văn Hở, Nguyễn Huy Sỹ, Trần Quý Hùng, Nguyễn Phú Hùng, Nhã Ca, Trần Dạ Từ và tập đoàn Việt Báo.


==========

Trần Minh

Vào ngày 11 tháng 6 năm 2013 tại Việt Nam có ông Trương Văn Chung học vị phó giáo sư tiến sĩ chức vụ Giám đốc TrungTâm Nghiên Cứu Tôn Giáo, đọc bài tham luận Phong trào đấu tranh của Phật giáo miền Nam Việt Nam 1963 - Nhìn từ hồ sơ lưu trữ Bộ Ngoại giao Mỹ” (1961 – 1963), kết luận như sau: “Từ những hồ sơ lưu trữ trên có thể nhận thấy: Cuộc đấu tranh của Phật giáo miền Nam năm 1963. Trước hết là cuộc đấu tranh vì tự do, bình đẳng tôn giáo, chống lại chế độ kỳ thị, bài xích tôn giáo. Sự phát triển của phong trào đấu tranh này tự nhiên, tất yếu trở thành một bộ phận của phong trào yêu nước đấu tranh vì độc lập dân tộc và thống nhất tổ quốc.”

Tương tự như vậy vào ngày 23 tháng 6 tại Cali cũng có một ông dùng tài liệu Ngũ Giác Đài để chứng minh rằng TT Ngô Đình Diệm là một ông quan muốn giữ thể diện cũng như dùng mọi cách không chính đáng chỉ để bảo vệ gia đình mình, đẩy quyền lợi quốc gia xuống hàng thứ yếu... những người chống lại việc tự thiêu của ông Lâm Văn Tức là loại thiểu số u mê, cực đoan, sống bám vào chủ nghĩa phân biệt tôn giáo đã nhục mạ một cao tăng Phật giáo đã lấy thân xác mình làm ngọn đuốc soi đường cho họ. Người này không ai xa lạ chính là người nổi tiếng không nhờ nghề “làm báo” mà nhờ vào cái chậu rửa chân, Vũ Ánh, vì vậy mà từ đó chúng ta có hổn danh Vũ Ánh Chậu Rửa Chân được lưu truyền trong thiên hạ.


Đọc sơ qua 2 bài thuyết trình đều dựa vào tài liệu Mỹ” nói trên của ông phó tiến sĩ nhà nước Trương Văn Chung và ông Vũ Ánh Chậu Rửa Chân, thế nào quý vị cũng tự hỏi chẳng lẽ chính phủ Hoa Kỳ đã từng gởi người sang nước VN Dân Chủ Cộng Hòa để học tập viết báo cáo?


Chuyện trong nước có người báo cáo giống anh phụ bếp Trần Dân Tiên là chuyện bình thường, nhưng ở Mỹ mà có báo cáo giống anh Ba mới là điều nhục nhã. Vì vậy, để tiết kiệm thì giờ, hãy bỏ qua chuyện xảy ra ở nước CHXHCN mà hãy nói đến những điều quái đản xảy ra ở ngay tại xứ sở văn minh này. Trong lúc đi tìm chân lý xin được gọi Pentagon Papers là Pentagon Papers, còn Pentagon Papers của ông Chậu Rửa Chân Vũ Ánh là Pentagon Chậu Rửa Chân hay Pentagon Vũ Ánh để khỏi bị lẫn lộn.


Trước hết hãy đọc lại lời quảng cáo về “Pentagon Chậu Rửa Chân” của Vũ Ánh: với tư cách của một nhà báo sau một thời gian dài lục lọi tìm kiếm các dữ kiện được xác nhận trong đống trên 4,000 trang tài liệu được Ngũ Giác Đài giải mật và những tài liệu rải rác khác trong các tác phẩm lịch sử chiến tranh Việt Nam của các sử gia Mỹ mà tôi may mắn mua được trong các tiệm sách cũ ở Hoa Kỳ”. Đó là Pentagon Papers của ông Chậu Rửa Chân Vũ ÁnhCòn Pentagon Papers chính hiệu như thế nào?


Tài liệu Pentagon là gì? Tài liệu Pentagon viết một cách đầy đủ là Pentagon Papers United States –Vietnam Relations 1945-1967,  Top Secret – Sensitive là một nghiên cứu của Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ về cuộc chiến chống cộng của Việt Nam gồm 3 ngàn trang phân tích tổng kết và 4 ngàn trang tài liệu bản gốc trong 47 volumes, tổng cộng cả thảy là 7 ngàn  trang. Đây là một tài liệu được đóng dấu Classified “Top Secret- Sensitive” (“sensitive” có nghĩa là nếu bị công bố sẽ gây xấu hổ) được Bộ Trưởng Quốc Phòng McNamara chỉ định một nhóm nhân viên thu thập tài liệu và biên soạn vào ngày 17 tháng 6 năm 1967 và kết thúc vào ngày 15 tháng 1 năm 1969 với mục đích để cho các nhà sử học nghiên cứu nhằm tránh những sai lầm trong chính sách cho các chính quyền Hoa Kỳ trong tương lai. Tài liệu này ghi lại các chính sách của một loạt các tổng thống Hoa Kỳ liên quan cuộc chiến Việt Nam kể từ Tổng Thống Truman tới Johnson, từ việc ném bom ở Cambodia, Lào, Bắc Việt, vụ tấn công của Thủy Quân Lục Chiến, đặc biệt là việc chính quyền TT Kennedy đã thực hiện kế hoạch lật đổ lãnh đạo của Miền Nam Việt Nam là Tổng Thống Ngô Đình  Diệm và gây ra thảm họa cho Miền Nam cũng như nước Mỹ sau đó.




Tài liệu classified này bị lộ ra ngoài cho tờ New York Times năm 1971 bởi Daniel Ellsberg, một trong những trưởng toán nghiên cứu, sau đó là lộ cho tờ Washington Post và cả 15 tờ báo khác. Thoạt đầu thì TT Nixon không quan tâm vì ông cho rằng điều này chỉ làm xấu hổ TT Kennedy và TT Jonhson mà không liên quan gì đến ông. Nhưng dưới sự cố vấn của Kissinger, chính phủ Hoa Kỳ đã chính thức truy tố tờ New York Times và Ellsberg. Nội vụ được đưa lên Tối Cao Pháp Viện nhưng cuối cùng thì chính phủ không thắng.


Tuy nhiên tờ New York Times chỉ đăng được khoảng 5% tài liệu, các tờ báo khác cũng không đăng tải đầy đủ. Năm 2002 National Security Archive phóng thích số tài liệu còn lại. Tuy bị lộ như vậy nhưng mãi đến năm 2011 thì tài liệu này được chính thức được declassified và cho lưu trữ tại thư viện Richard Nixon, Kennedy, và Lyndon B Johnson vào ngày 13 tháng 6 năm 2011. Hiện tài liệu này rất dễ tìm kiếm trên các website của các thư viện nói trên cũng như một số website của các trường đại học và văn phòng lưu trữ hồ sơ quốc gia dưới dạng PDF.


Đó là cái khác nhau thứ nhất của Pentagon Papers thứ thiệt và Pentagon Chậu Rửa Chân trong đó ông Chậu Rửa Chân đã hãnh diện rằng mình quá may mắn mua được bộ Pentagon Papers trong một tiệm sách cũ. Thật sự thì tài liệu này đầy dẫy online và chỉ mới được chính thức declassified trọn bộ vào ngày 11 tháng 6 năm 2011 thì làm gì mà gọi là sách cũ? Đó là cái láo và cái nổ thứ nhất của ông Chậu Rửa Chân Vũ Ánh.


Trở lại Pentagon Papers thứ thiệt. Như đã nói trên, đây là một tài  liệu 7 ngàn trang về diễn tiến cuộc chiến tranh Việt Nam từ năm 1945 đến 1967 cho nên trong chủ đề này, chúng ta chỉ trích ra những ghi nhận hết sức quan trọng của tài liệu này về  mục đích và thành quả của Chương Trình Ấp Chiến Lược “Strategic Hamlet Program 1961-1963” trong Part IV B-2 và việc lật đổ Tổng Thống Ngô Đình Diệm và hậu quả của nó “The Overthrow of Ngo Dinh Diem trong Part IV B-5."



Đồng bào tị nạn CS Tưởng nhớ Cố TT Ngô Đình Diệm vào năm 2012 tại tượng đài chiến sĩ Việt Mỹ, thủ đô tị nạn Little Saigon, Nam CA

Trong 2 trang đầu tiên của phần OVERTHOW OF NGO ĐINH DIEM- MAY-NOVEMBER 1963/INTRODUCTION, chúng tôi xin tạm dịch như sau:

Nói về cuộc chiến tranh, sự đồng thuận giữa Phái Đoàn Quân Sự Hoa Kỳ và Cơ Quan Tình Báo Hoa Kỳ vào mùa xuân năm 1963 là tình hình quân sự ở Nam Việt Nam đã ngày càng thăng tiến một cách đều đặn và cuộc chiến tranh đang bắt đầu đi vào chiến thắng. Một sự tính toán của Cơ Quan Tình Báo Quốc Gia vào tháng 4 năm 1963 đã kết luận rằng sự yểm trợ của Cố Vấn Hoa Kỳ đã bắt đầu có hiệu quả mong muốn trong việc tăng cường sức mạnh và tính thiện chiến của quân đội VNCH. Việt Cộng vẫn còn mạnh nhưng có thể bị cô lập bởi quân đội VNCH nếu như Việt Cộng không nhận được sự hổ trợ lớn từ khối cộng sản bên ngoài. Những chỉ số thống kê cho thấy sự giảm sút sự tấn công của Việt Cộng so với những năm trước kia, các hoạt động chiến đấu của quân đội VNCH tăng lên, và có tiến bộ trong tỉ lệ mất vũ khí. Những vấn đề còn tồn tại là chính sách tăng thưởng cho những viên chức trung thành với Diệm, sự bỏ ngũ và đào ngũ trong quân đội, tình báo còn yếu và mạng lưới điều hành cũng như chuyên viên còn ở mức thấp. Tuy nhiên, tình hình chung là lạc quan. Lý do đặc biệt cho sự khích lệ này là sự thông qua vào tháng 2/1963 Kế Hoạch Vận Động Toàn Quốc thúc đẩy bởi U.S. Viễn ảnh đầy hy vọng đã được tổng kết cho Bộ Trưởng Mc Namara trong một tài liệu ngắn trong buổi hội thảo Honolulu vào ngày 6 tháng 5/1963.

Tình hình chung của tình trạng Việt Nam được cải thiện. Về phần lực lượng quân sự đối đầu, chúng ta đang thắng, bằng cớ của việc thăng tiến rất rõ ràng, khi tác động tổng hợp của các chương trình mang tính lâu dài đã bắt đầu có hiệu quả lên Việt Cộng.


Ngay cả quan sát viên về vấn đề chống nổi dậy Sir Robert Thompson, Trưởng Phái Đoàn Cố Vấn Anh, đã có thể báo cáo rằng “Bây giờ, vào tháng 3 năm 1963, tôi có thể nói, và trong chương trình này tôi đã được sự hổ trợ của tất cả các thành viên của công vụ này, rằng chính phủ VNCH đang bắt đầu thắng cuộc chiến chống lại Việt Cộng.


Một trong những lý do cho sự lạc quan của những thẩm định này là nghị lực của chính phủ VNCH, dưới sự hướng dẫn của Nhu, đã thúc đẩy chương trình Ấp Chiến Lược. Nhu lúc đầu rất hứng thú với chương trình này, nhưng khi ông ta thiết lập sự tài trợ ngân sách cho chương trình này với chính phủ Hoa Kỳ, ông ta tập trung vào đó như là một phương tiện chính trong việc vận động chống lại quân nổi dậy và là phương tiện tốt nhất để tăng cường kiểm soát chính trị vào vùng nông thôn. Vào tháng 4, chính phủ VNCH tuyên bố rằng đã hoàn tất 5000 Ấp Chiến Lược, 2 ngàn nữa đang được xây dựng. Tất nhiên đã có sự báo cáo chưa đúng về chất lượng của các Ấp Chiến Lược và sự mở rộng một cách quá nhanh trong lúc có sự thiếu hụt về nguồn nhân sự tại nông thôn.Tuy nhiên những báo cáo tại chổ dường như đã hổ trợ cho sự thành công của chương trình này”. (Pentagon Paper Part IV, B5, page 1 and 2). (1)


Về Chương Trình Ấp Chiến lược: Strategic Hamlet Program 1961-1963. Theo MACV the Year of Escalation, 1962-1967, by Graham Cosmas, Page 72:

Cảm ơn chương trình Ấp Chiến Lược đầy hữu hiệu đã có khả năng đáp ứng lại những mong ước và khiếu nại của nông dân và đối đầu với sự ám sát và khủng bố. Đầu năm 1962, VC đã tăng lên một cách đáng lo ngại, dù rằng khó đo lường một cách chính xác mức độ kiểm soát vùng nông thôn Việt Nam, đặc biệt là trong những vùng đồng bằng ẩm ướt và rậm rạp của vùng tam giác sông Cửu Long phía nam Sàigòn. Cơ quan tình báo Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ ước tính vào tháng Hai Việt Cộng chiếm khoảng 10% các thôn ấp Việt Nam và có ảnh hưởng hoặc có một phần ảnh hưởng lên khoảng 60%, và VC có thể tiếp cận với ¼ dân số thanh niên đến tuổi quân sự”.

Tổng kết về Ấp Chiến Lược theo tài liệu của Pentagon Papers

“Chương trình ấp chiến lược là một chương trình mà chính phủ Hoa Kỳ và chính phủ Việt Nam nổ lực để chấm dứt sự tấn công của Việt Cộng ở Miền Nam, chương trình này chưa bao giờ được đồng ý về thời điểm mà chính phủ Hoa Kỳ quyết định, khoảng cuối năm 1961, tăng sự trợ giúp cho chính phủ VNCH và tăng cường nổ lực cố vấn trong việc thực thi một chương trình mang tính “hợp tác có giới hạn”. Trong lúc chương trình Ấp Chiến Lược 1961-1963 mà đã bị bỏ rơi sau đó đã có thể dạy chúng ta nhiều điều, những thành quả có được từ chương trình này không cho phép người ta nói rằng chương trình đã bị thất bại vì không đạt đúng thời gian ấn định, mà thật ra chương trình này đã đủ mạnh để đương đầu với Việt Cộng (insurgency). Người ta có thể nói rằng chương trình đã bị khai tử vì thực thi không tốt và vì gia đình Ngô không có khả năng cải tổ cộng với việc Hoa Kỳ đã không ép được họ phải cải tổ, nhưng những bằng chứng không bảo đảm rằng ai có thể làm chương trình này khá hơn được" (Pentagon Papers page 1, 2, Part IV, B5). (2).

Còn Ấp Chiến Lược theo sư sãi PGVNTN, Việt Cộng và những tên như Vũ Ánh, Huỳnh Tấn Lê, Nguyễn Trọng Nho, Võ Văn Ái, Ỷ Lan, Đào Văn Bình, Cao Văn Hở, Nguyễn Huy Sỹ, Nguyễn Phú Hùng, Trần Quý Hùng, Thích Huyền Quang, Thích Quảng Độ, Thích Viên Lý, Thích Giác Đẳng,Thích Nguyên Trí, Thích Huyền Việt, Thích Hộ Giác, Thích Chánh Lạc, Thích Như Đạt, một đám đầu trọc ô dề dốt nát họ Thích khác, tờ Việt Báo của bà Nhã Ca và ông Trần Dạ Từ, lẫn tập đoàn của tờ Người Việt v.v.  thì chương trình Ấp Chiến Lược được lập ra để:

"Ông Diệm phổ biến chính sách Chống Cộng và xa gần thao túng luận điệu “Phật giáo nuôi dưỡng Cộng sản”. Đồng thời cho lập các Ấp Chiến Lược, Khu Trù Mật, Vùng kinh kế mới, Dinh Điền , các khu An ninh, v.v. Lùa nhân dân nghèo khổ vào các khu này nhằm bảo vệ an ninh cho hậu phương. Các thành phần đưa đi lập nghiệp mới này đa số là tín đồ Phật giáo và một số dân chúng đã có đời sống ổn định. Đa số các khu nói trên do các cán bộ Chống Cộng điều khiển nghiêm nhặt, có nơi nằm dưới quyền các vị Linh mục. Ai chịu phục tùng, hoặc ai chịu cải đạo Thiên chúa giáo thì được cấp phát lương thực đầy đủ. Những kẻ khác bị đối đãi phân biệt.” (Huyền Quang Kỷ yếu trang 39). “Hồ sơ này cung cấp những tư liệu minh xác các cuộc đàn áp Phật giáo, thảm sát, khủng bố, bắt giam tù hay bắt cải đạo Thiên chúa tại các tỉnh miền Trung, đặc biệt ở Phú Yên, Bình Định, Quảng Ngãi. Hồ sơ nói lên một sự trạng kéo dài từ 1958 đến 1961, thời gian có hàng vạn Phật tử bị giam cầm, đày đọa, hàng trăm bị thủ tiêu, và khoảng 2000 bị bắt buộc phải bỏ đạo Phật để cải đạo Thiên chúa giáo tại miền Trung và các khu dinh điền” (Võ Văn Ái chùa Pháp Luân Houston 9/6/2013).

Cả một quốc sách được thiết lập bởi và hổ trợ bởi ba quốc gia: Hoa Kỳ, Anh, Việt Nam và được điều  hành chính bởi chính trị gia lỗi lạc luật sư Ngô Đình Nhu, Sir Robert Thompson, cả cơ quan tình báo Hoa Kỳ, Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ và tất cả những công dân Việt Nam yêu chế độ VNCH, mà dám mở miệng  nói rằng Ấp Chiến Lược lập ra để đàn áp Phật giáo!


Thật khó có từ ngữ nào có thể dùng để diển tả sự khinh miệt của chúng ta lên một băng đảng bỉ ổi vô ơn vô giáo dục, từ bọn mù chữ đến tiến sĩ đến chánh án vây quanh xác chết của ông Lâm Văn Tức!


Đó mới chính là bộ mặt thật của tập đoàn ủng hộ đám sư sãi Việt Cộng và Việt Cộng đã và đang tổ chức ăn mừng việc thiêu sống Lâm Văn Tức, cũng như bộ mặt thật của cái gọi là “một cao tăng Phật giáo đã lấy thân xác mình làm ngọn đuốc soi đường cho một khối thiểu số người u mê, cực đoan, sống bám vào chủ nghĩa phân biệt tôn giáo”Từ ngữ nào có thể dùng ở đây cho cả đám bọn chúng nếu không ngoài hai 5 từ “Bọn chửi bới mất dạy?”


Hãy đọc tiếp tài liệu Pentagon Papers về bộ mặt cộng sản của đám Phật giáo Ấn Quang và bầu đoàn của nó. Pentagon Papers: “Vào cuối tháng 6, lãnh đạo của Phong Trào Phật Giáo đã được chuyển qua hàng loạt các nhà sư quá khích và trẻ hơn, với mục đích chính trị lộ liễu. Họ đã lợi dụng và thực hiện được các thủ thuật chính trị mang tính thông minh và chuyên nghiệp dựa vào sự được ủng hộ của họ. Những cuộc biểu tình và hội họp lớn đã được lên kế hoạch một cách chu đáo và được tổ chức cùng với sự vận động báo chí đối lập một cách tối đa. Nắm bắt được sự quan trọng của báo chí Mỹ, họ đã tận dụng và khai thác được các phóng viên Mỹ, lèo lái các phóng viên này về phía các cuộc biểu tình vận động và tính toán thời gian một cách cẩn thận để các hoạt động của họ được báo chí Mỹ loan truyền tối đa. Vì vậy không gì ngạc nhiên, gia đình Ngô đã phản ứng còn mạnh hơn để dẹp bỏ những tên Phật Giáo Vận(Buddhist Activists) và phê phán chua cay, ngay cả đe dọa phóng viên Hoa Kỳ”. (Pentagon Papers, page 6, part IV, B5) (3).


Bản chất của các sự việc thật khó mà trở thành một điều có thế làm lung lay quyền lực của các chế độ đương thời, nhưng cách thức mà Diệm đối phó đã làm kích động nó lên thay vì xoa dịu. Tuy nhiên, sự đe dọa của vấn đề này xa hơn là một vấn đề tôn giáo thuần túy. Các cuộc biểu tình của Phật giáo đã có tính cách chính trị rõ rệt từ lúc khởi đầu. Nó khơi dậy và được thổi bùng lên từ những cảm tưởng về sự phật lòng về chính trị rằng sự đàn áp mà cách cai trị chuyên chế của Diệm đã làm cho nó xấu hơn lên” (Pentagon Papers page(i). (4).


Trở lại Pentagon Chậu Rửa Chân. Đã có một vài khuyết điểm trong báo cáo của Pentagon Papers, một trong những khuyết điểm này đã được băng đảng Vũ Ánh lợi dụng đó là biến cố ngày 8/5/1963. Về vấn đề chết 9 người tại đài phát thanh Huế theo tài liệu Pentagon nói rằng theo một số nhà báo thì quân đội đã bắn vào đám đông và xe bọc thép cán lên một số người. Ngoài ra tài liệu không đề cập gì đến hai tiếng nổ đầu tiên được ném vào trước khi có tiếng súng nổ ra. Tiếng súng này theo các cơ quan an ninh của VNCH là do trong tình hình hỗn loạn ông Phó Tỉnh Trưởng Đặng Sĩ đã bắn chỉ thiên lên trời, còn xe bọc thép cán vào đám đông là do tài xế hoảng sợ. Việc ném chất nổ sau này được ngành an ninh chính phủ đệ nhất và đệ nhị VNCH qua lời Đại Tá Đào Thế Hiển Giám Đốc Nha Công An Cảnh Sát Trung Phần, xác định là hành động khủng bố của Việt Cộng và Thích Trí Quang, không phải là của cơ quan tình báo Hoa Kỳ. Thích Trí Quang và Việt Cộng đã giết người để tạo ngòi lửa cho phong trào Phật Giáo. Hãy đọc sự phủ nhận này của chính phủ VNCH trong Pentagon Papers: 


"Đầu tháng 7, Ủy Ban của Phó Tổng Thống Thơ đã công bố rằng điều tra sơ khởi về sự việc ngày 8 tháng 5 đã xác nhận rằng sự thiệt mạng là do hoạt động khủng bố của Việt Cộng. Những nhà sư đã phủ nhận kết quả và tăng cường các hoạt động chống đối” (Pentagon Papers page 6). (6).

Nolting gặp Diệm ngày 18 tháng 5 và phác họa những bước cần thiết để xoa dịu tình hình. Bao gồm chính phủ chịu trách nhiệm sự kiện tại Huế và bồi thường cho gia đình nạn nhân và cam kết thực hiện việc bình đẳng tôn giáo và không kỳ thị. Thay vào đó, Diệm chỉ đề nghị một ủy ban điều tra. Điều này khiến Đại Sứ Nolting nghĩ rằng Diệm thực sự tin rằng Việt Cộng đã gây ra những cái chết và các nhà sư đã thổi phồng sự kiện này lên. Diệm nghĩ rằng U.S đã quá can thiệp vào sự cố này" ( Pentagon Paper page 8).(7).

Tài liệu viết rằng chính quyền địa phương do ông Đặng Sĩ có lẽ vì muốn lấy lòng chính quyền TT Ngô Đình Diệm và lấy lòng ông Ngô Đình Cẩn mà bắn vào đám đông (!?) (Một chuyện lấy lòng kỳ quái). Tuy nhiên, xác các nạn nhân sau đó đã qua thủ tục pháp y BV Trung Ương Huế kết luận chết là do chất nổ chứ không chết phải đạn. Tài liệu Pentagon Papers không cho rằng TT Ngô Đình Diệm đã ra lệnh nổ súng. Theo nhận định của chúng tôi, ngay cả khi có sự việc bắn vào đám đông từ phía lính VNCH, thì việc Việt Cộng nội tuyến trong hàng ngũ quân đội để bắn vào đám đông đang biểu tình là điều chúng nó có thể làm, còn không ai trong chính quyền lại thực hiện một hành vi ngu đần như vậy.

Về cuộc tấn công của chính phủ vào các chùa chứa Việt Cộng ngày 21/8/1963, Pentagon Chậu Rửa Chân của Vũ Ánh viết: "Hành động lộng quyền cuối cùng của cố vấn chính trị Ngô Đình Nhu làm tai tiếng toàn thể quân đội VNCH”.

Còn Pentagon Papers thật viết cái gì về việc này?
“Vào ngày 18/8, 10 tướng lãnh cao cấp đã hội họp và đã quyết định rằng họ sẽ yêu cầu Diệm tuyên bố tình trạng thiết quân luật để cho phép họ đẩy lui các tu sĩ Phật giáo ra khỏi Sài Gòn trở về các tỉnh và chùa của họ. Trong số này có Tôn thất Đính, Huỳnh Văn Cao... Vào ngày 20 Nhu  họp với  một số  nhỏ các tướng lãnh bao gồm Đôn, Khiêm, Đính người đã trình lệnh Thiết Quân Luật lên cho ông ta...” (Pentagon Papers, page 12). "Mặc dù các hành động của quân đội dựa trên tuyên bố của Tổng Thống, nhưng những người chỉ huy quân đội trên thực tế đã điều khiển toàn bộ” (page 13). "Tướng Đôn nghe nói rằng quân đội bị chỉ trích về hành động tấn công chùa này... Đôn khiếu nại rằng sao đài VOA không nói rằng Đại Tá Tung lực lượng đặc nhiệm và Cảnh Sát đã thực hiện hành động này. Đôn tin rằng điều này sẽ giúp quân đội tại thời điểm này" (page 14).(8).

Câu hỏi cho tên bịp bợm, ai đã họp trước để yêu cầu tống khứ các nhà sư mất nết ra khỏi Sài Gòn? Ai làm tai tiếng toàn quân đội? Tấn công chùa chứa Việt Cộng mà làm tai tiếng toàn quân đội?? Còn tấn công Dinh Độc Lập giết Tổng Tư Lệnh Quân Đội một cách ám muội thì không làm tai tiếng quân đội mà còn được đồng bọn Vũ Ánh, Huỳnh Tấn Lê, Nguyễn Trọng Nho và PGVNTN phong là anh hùng? Vũ Ánh và đồng bọn là những tên tâm thần hay những tên chửi mướn cho Việt Cộng?


Ngoài vài chi tiết mà Vũ Ánh lợi dụng để khai thác nói trên, những chi tiết còn lại như cờ quạt, biểu tình tự thiêu mà Vũ Ánh sử dụng để chửi bới TT Ngô Đình Diệm chỉ là những chuyện bình thường xảy đối với  mọi  quốc gia đang phải đối đầu với sự phá hoại chính trị lẫn quân sự của cộng sản, không có gì đáng nói.


Với bản báo cáo của Liên Hiệp Quốc về vấn đề đàn áp Phật giáo đã được phát đi rộng rãi trên các phương tiện Internet, thiết nghĩ chỉ có  những kẻ mặt dày mày dạn mới có thể tiếp tục vây quanh cái xác của ông Lâm Văn Tức để tiếp tục vu khống cho TT Ngô Đình Diệm.


Cuối cùng để trả lời cho những kẻ mặt dày tập đoàn Vũ Ánh, Huỳnh Tấn Lê và băng đảng còn lại, cộng với tờ Việt Báo của bà Nhã Ca và ông Trần Dạ Từ, rằng Tổng Thống Ngô Đình Diệm là một ông quan muốn giữ thể diện cũng như dùng mọi cách không chính đáng chỉ để bảo vệ gia đình mình, đẩy quyền lợi quốc gia xuống hàng thứ yếu? ..., nhưng chúng ta cương quyết không để cho bất cứ một người nào sửa chữa lịch sử một cách vu vơ” thì

PGVNTN và đồng bọn Vũ Ánh, Nguyễn Trọng Nho, Huỳnh Tấn Lê, Bình, Hùng, Việt Báo, Thích Nguyên Trí, Thích Giác Đẳng, Thích Viên Lý, Thích Chánh Lạc, Thích Huyền Việt, Thích Như Đạt, Cao Văn Hở, Đào Văn Bình, Nguyễn Huy Sỹ, Lưu Tường Quang, Trần Quý Hùng, Nguyễn Phú Hùng và cuối cùng là tập đoàn Việt Báo Nhã Ca Trần Dạ Từ và tất cả những kẻ tham gia giúp Việt Cộng khai thác cái xác ma của ông Lâm Văn Tức hãy mở to mắt ra mà đọc những lời  sửa chữa lịch sử của Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ.

 Summary and Analysis of Pentagon Papers:

   “Đối với cuộc đảo chánh quân sự lật đổ Ngô Đình Diệm, Hoa Kỳ phải chấp nhận hoàn toàn trách nhiệm. Vào đầu tháng 8 năm 1963 chúng ta đã rộng rãi cho phép, trừng phạt viện trợ, lẫn khuyến khích những nổ lực đảo chánh của các tướng lãnh Viêt Nam và hứa hẹn một sự ủng hộ toàn diện cho chính phủ tiếp theo. Vào tháng 10, chúng ta đã cắt viện trợ cho Diệm một cách thẳng thừng, bật đèn xanh cho các tướng lãnh. Chúng ta đã duy trì những tiếp xúc ám muội với các tướng lãnh trong việc thảo kế hoạch và thực  hiện kế hoạch đảo chánh và ngay cả đã xem xét những kế hoạch hành động của họ và dự thảo một chính phủ mới.

   Vì vậy, khi chín năm cai trị của Diệm kết thúc trong máu, sự đồng lõa của chúng ta trong việc lật đổ ông ta đã tăng cao trách nhiệm và cam kết của chúng ta trong một đất nước Việt Nam hoàn toàn không có lãnh đạo essentially leaderless Vietnam”. (Pentagon Papers viii). (9).

Đúng vậy, Tổng Thống Ngô Đình Diệm và ông Cố Vấn Ngô Đình Nhu chết đi, Việt Nam trở thành đất nước không có lãnh đạo. Bọn CSVN bây giờ chỉ là Tiết Độ Sứ cho Tập cận Bình và Hồ Cẩm Đào.

Kính dâng bài viết này lên Tổng Thống Ngô Đình Diệm, ông bà Cố Vấn Ngô Đình Nhu, ông Ngô Đình Cẩn, Đại Tá Lê Quang Tung, ông Phan Quang Đông, Đặng Sĩ và những người đã vì bọn sư chính trị Ấn Quang và nhóm tướng lãnh phản loạn cùng bè lũ của chúng làm hại cuộc đời làm hại đất nước.


Hoa Kỳ ngày 29/6/2013

Trần Minh

0 comments:

Powered By Blogger