LTS:
Kể từ khi bản Tuyên ngôn Độc lập được phát đi trên Quảng trường Ba Đình đến nay đã 66 năm, một khoảng thời gian bằng 3 thế hệ, đất nước Việt Nam đang ra sao? Người dân Việt Nam như thế nào? Đặc biệt lãnh thổ đất nước, sự độc lập của đất nước, dân tộc ra sao?
Tác giả Song Hà gửi đến bài viết “Hậu Tuyên ngôn Độc lập” dựa theo bản Tuyên Ngôn độc lập mà Hồ Chí Minh đã đọc tại Ba Đình ngày 2/9/1945. Với bản Tuyên Ngôn đó, chỉ cần thay tên và một vài sự kiện, thì nội dung vẫn không khác gì nhiều. Thế mới biết, 2/3 thế kỷ trôi qua, dân tộc này, đất nước này tiến được bước nào lên phía trước hay không.
Mời quý vị đọc bài viết như việc thư giãn sau một tuần làm việc căng thẳng.
(Họa theo Tuyên ngôn Độc lập)
Hỡi đồng bào cả nước,
“Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc”.
Lời bất hủ ấy ở trong bản Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của nước Mỹ. Suy rộng ra, câu ấy có ý nghĩa là: tất cả các dân tộc trên thế giới đều sinh ra bình đẳng; dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do.
Bản Tuyên ngôn độc lập của nhà nước Việt Nam năm 1945 cũng nói: “Người ta sinh ra tự do và bình đẳng về quyền lợi, và phải luôn luôn được tự do và bình đẳng về quyền lợi”.
Đó là những lẽ phải không ai chối cãi được.
Thế mà hơn sáu mươi năm nay, Đảng Cộng sản lợi dụng lá cờ tự do, bình đẳng, bác ái, để cướp đất nước ta, áp bức đồng bào ta.
Hành động của chúng trái hẳn với nhân đạo và chính nghĩa.
Về chính trị, chúng tuyệt đối không cho nhân dân ta một chút tự do dân chủ nào.
Chúng thi hành những luật pháp dã man. Chúng lập nhiều loại Thông báo, công an, dân phòng, cảnh sát cơ động khác nhau ở khắp nơi để ngăn cản việc thể hiện tình yêu nước của nhân dân ta, để ngăn cản dân tộc ta đoàn kết.
Chúng lập ra nhà tù nhiều hơn trường học. Chúng thẳng tay bắt bớ, đạp vào mặt những người yêu nước thương nòi của ta. Chúng tắm các cuộc biểu tình của ta trong đàn áp đẫm máu.
Chúng ràng buộc dư luận, thi hành chính sách ngu dân.
Chúng dùng ma túy, rượu cồn để làm cho nòi giống ta suy nhược.
Về kinh tế, chúng bóc lột dân ta đến tận xương tủy, khiến cho dân ta nghèo nàn, thiếu thốn, nước ta xơ xác, tiêu điều.
Chúng cướp không ruộng đất, nhà cửa, mồ mả của nhân dân, của Tôn giáo nhằm bán cho bọn tư bản vơ vét đầy túi.
Chúng cướp hầm mỏ, tài nguyên khoáng sản, bán nguyên liệu thô cho Trung cộng, thậm chí còn rước voi vào giày mả tổ ở Tây Nguyên .
Chúng đặt ra hàng trăm thứ thuế vô lý, làm cho dân ta, nhất là dân cày và dân buôn, trở nên bần cùng.
Chúng không cho các nhà yêu nước của ta ngóc đầu lên.
Chúng bóc lột công nhân ta một cách vô cùng tàn nhẫn.
Năm 1958, bọn Trung Cộng tuyên bố chủ quyền lãnh thổ trên vùng biển đảo Việt Nam, Việt Cộng đã xác nhận đồng ý với bản tuyên bố đó.
Mùa xuân năm 1974, bọn Trung Cộng đến xâm lược Hoàng Sa để mở thêm căn cứ đánh Việt Nam, thì bọn tay sai của chúng quỳ gối đầu hàng, mở cửa nước ta rước chúng. Từ đó dân ta chịu hai tầng xiềng xích: Cộng sản Việt Nam và Trung Cộng. Từ đó dân ta càng cực khổ, nghèo nàn. Kết quả là từ nhiều năm qua đến năm nay, từ Nam Kỳ đến Bắc kỳ hàng trăm ngàn người bị bắt bớ, tù đầy và đánh chết.
Năm 1999 Việt Cộng âm thầm lén lút ký biên giới trên bộ với Trung Cộng, nhượng bán hàng ngàn cây số vuông đất liên biên cương lãnh thổ của đất nước ta.
Ngày 14 tháng 3 năm 1988, Trung Cộng bắn chết 64 chiến sĩ của Việt Nam trên Quần Đảo Trường Sa của Việt Nam. Bọn tay sai Trung Cộng hoặc bỏ chạy hoặc đầu hàng. Thế là chẳng những chúng không “bảo vệ” được lãnh thổ đất nước ta, trái lại, trong 65 năm, chúng dã man bán nước ta bốn lần cho Trung Cộng.
Trước ngày mồng 5 tháng 6, biết bao lần nhân dân đã kêu gọi nhà nước có tiếng nói để chống Trung Cộng xâm lược. Nhưng nhà nước Cộng sản Việt Nam đã không đáp ứng, lại thẳng tay khủng bố nhân dân hơn nữa.
Thậm chí đến khi bị vạch mặt, chúng còn nhẫn tâm hèn hạ cướp nốt chiếc nón ghi Trường Sa – Hòa Sa là của Việt Nam của một biểu tình viên.
Tuy vậy, đối với Cộng sản Việt Nam, đồng bào ta vẫn giữ một thái độ khoan hồng và nhân đạo. Sau cuộc biểu tình ngày mồng 5 tháng 6, người yêu nước đã giúp cho Việt Cộng có thế đứng để lên tiếng về chủ quyển biển đảo của Việt Nam, thế nhưng ngược lại, chúng đã chạy sang Trung Quốc hứa hẹn đàn áp những người yêu nước.
Sự thật là từ cuộc gặp ở Thành Đô 3-4/9/1990, nước ta đã thành thuộc địa của Trung Cộng, chứ không phải là quốc gia độc lập nữa. Khi Việt Cộng hàng Trung Cộng thì nhân dân cả nước ta đã nổi dậy giành quyền biểu tình bị Cộng sản Việt Nam cướp đoạt bấy lâu nay.
Sự thật là dân ta yêu nước chống Trung Cộng đã bị đàn áp từ tay Việt Cộng, theo lệnh quan thầy Trung Cộng.
Trung Cộng xâm lược, Việt Cộng đầu hàng, những người yêu nước bị đàn áp. Dân ta đã đứng dậy đòi các quyền lợi của mình và nói lên tiếng nói yêu nước và bị đàn áp khốc liệt.
Bởi thế cho nên, chúng tôi, những người yêu nước, đại biểu cho toàn dân Việt Nam, tuyên bố thoát ly hẳn quan hệ với Cộng sản Việt Nam, xóa bỏ hết những hiệp ước mà CSVN đã ký với Trung Cộng về nước Việt Nam, xóa bỏ tất cả mọi đặc quyền của CSVN trên đất nước Việt Nam.
Toàn dân Việt Nam, trên dưới một lòng, kiên quyết chống lại âm mưu của bọn CSVN.
Chúng tôi tin rằng các nước Đồng minh đã công nhận những nguyên tắc dân tộc bình đẳng ở các Hội nghị Tê-hê-răng và Cựu-kim-sơn, Liên Hợp Quốc và các tổ chức quốc tế quyết không thể không công nhận quyền làm người của nhân dân Việt Nam.
Một dân tộc đã gan góc chống ách nô lệ của Pháp hơn tám mươi năm nay, đã chịu sự áp bức của Cộng sản Việt Nam là tay chân của Cộng sản Quốc tế hơn 65 năm nay, một dân tộc đã gan góc đứng về phe Đồng minh chống phát-xít mấy năm nay, dân tộc đó phải được tự do ! Dân tộc đó phải được độc lập !
Vì những lẽ trên, chúng tôi, những người yêu nước của nước Việt Nam, trịnh trọng tuyên bố với thế giới rằng:
Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập, và Đảng Cộng sản Việt Nam đã bán đứng quyền tự do, độc lập của nhân dân. Toàn thể dân tộc Việt Nam quyết đem tất cả tinh thần và lực lượng, tính mạng và của cải để đòi lại quyền tự do, độc lập ấy.
Song Hà
0 comments:
Post a Comment