Chương trình thời sự hôm nay nổi bật với việc tuyên bố cứng rắn của
thủ tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng và sau đó là cuộc họp báo của các giới
được gọi là trí thức VN trong đó việc phản ứng với công hàm 1958 của cố
thủ tướng CSVN Phạm Văn Đồng, xác nhận hai quần đảo Hoàng Sa và Trường
Sa đều nằm dưới vĩ tuyến 17 thuộc quyền quản lý hành chánh của chính phủ
VNCH. Đây là lần đầu tiên những người CS đã dám nhìn nhận vào sự thật
lướt qua nổi sợ xét lại và bệnh sùng bái lãnh tụ, một điều rất tốt trong
thời điểm hiện nay.
Theo những gì mà nhà cầm quyền CSVN tuyên bố trên truyền hình trước mặt
90 triệu người dân ngoài tái tuyên bố chính thể VNCH là một chính phủ
hợp pháp của miền Nam VN thì điều đó cũng có nghĩa là công hàm 1958 của
PVĐ là vô giá trị về mặt pháp lý cũng như trên trường quốc tế!
Nhưng nếu chỉ tuyên bố như vậy thì cái gì sẽ tiếp diễn với giấc mộng bành trướng của TC?
Chủ nghĩa bá quyền của TC không thể nào dập tắt, người dân VN đừng quên
là sau khi dạy cho VN bài học thứ nhất tại hội nghị Thành Đô, năm 1990
TBT Nguyễn văn Linh đã đi đêm và ký giấy nhượng vùng đất địa đầu của Tổ
quốc cho giặc với việc xóa bỏ Ải Nam Quan, một phần thác Bản Giốc, di
dời lùi vào nội địa hàng chục cây số dẫn đến nước VN mất hàng chục nghìn
cây số vuông.
Thế nhưng dã tâm chiếm đoạt nước Việt vẫn bừng cháy trong tim bọn chúng.
Vì sao?! Cũng cần nhắc lại Điếu Cày Nguyễn Văn Hải đã phải chịu nhiều
năm tù ở vì đã dám bạch hóa việc bán nước của giới chóp bu CSVN.
Câu trả lời là vì giới lãnh đạo đảng CSVN quá hèn hạ và khiếp nhược điều
đó cũng trông thấy trong diễn văn mới đây của Nguyễn Tấn Dũng: VN sẽ
không dùng biện pháp vũ lực ngoại trừ bị ép buộc!
Nếu chọn giải pháp phủ nhận công hàm 1958 của PVĐ là vô giá trị đảng
CSVN sẽ phải đối mặt với một vấn đề lớn hơn đó là con số quân viện cho
VN trong những năm tháng chiến tranh mà tờ Hoàn Cầu thời báo hôm nay
công bố đã là 870 tỷ đô la (chưa kiểm chứng). Điều đó có thể dễ dàng
đánh đổi bằng đảng CSVN phải dâng hết đất nước hay một nữa miền Bắc cho
giặc mà không thể nào chối cãi khi những hồ sơ, công văn, khế ước, hiệp
định bọn giặc đang nắm trong tay, tất nhiên bọn chúng nói có cơ sở chứ
không phải hàm hồ!
Như một ván cờ đô mi nô bị triệt buộc!
Đứng trước vấn nạn này đảng sẽ hành động như thế nào, đặt đảng lên trên
Dân Tộc như từng đã làm mấy chục năm nay hay sẽ chọn Dân tộc là tối ưu?
Người dân cũng trông thấy thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sau khi đi Phi luật
Tân hội đàm cùng Tổng thống bên ấy đã có những phát ngôn cứng rắn trái
với thái độ trước đây của ông nhưng liệu TC có sợ VN với một thủ tướng
cứng rắn hay không?
Chắc chắn là không!
Vì bọn chúng biết tỏng con nài tẩy VN có những gì khi tham gia chiến
tranh, hơn nữa quan trọng nhất là nước VN không còn kinh phí để theo
đuổi một cuộc chiến dài hơi.
Đứng trước hiểm họa xăm lăng nước VN phải làm gì?
Đảng CSVN phải nhận thức được những sai lầm trong quá khứ khi khởi động
một cuộc nội chiến huynh đệ tương tàn dưới mỹ danh: đánh Mỹ cứu nước mà
phần thiệt hại ngày nay của VN quá nặng nề và tự giải thể trao trả lại
chính quyền về tay nhân dân.
Nhiều ý kiến cho rằng cần phải liên minh với Hoa kỳ mới có thể bảo vệ
được quốc gia Dân tộc, điều đó hoàn toàn đúng đắn nhưng đó mới chỉ là
ước muốn của VN mà phía Mỹ chưa hề có động thái nào.
Đảng CSVN nên hiểu rằng nước Mỹ là một quốc gia pháp luật nghiêm minh mà
cho dù Tổng Thống của họ có mong muốn cũng không thể nào giúp VN được
khi hai viện lập pháp là Thượng và Hạ nghị viện Hoa Kỳ phủ quyết, cứ
nhìn vào chuyến công du năm ngoái của Nguyễn Tấn Dũng trong đó VN mong
muốn mua các khí tài kỹ thuật nhằm thay thế khối quân cụ của VNCH bỏ lại
đã bị Mỹ từ chối mà làm bài học:
Nước Mỹ không bao giờ là đồng minh, có liên minh với một quốc gia CS,
nếu muốn điều đó VN phải thay đổi thể chế từ một chế độ độc tài toàn trị
trở thành một quốc gia Dân chủ đa nguyên với việc tôn trọng các giá trị
con người của người dân của mình.
Như vậy bước đi cần có hiện nay gọi theo cách gọi CS là tự chuyển hóa.
Nếu đảng không dám công khai từ bỏ chủ nghĩa của mình thì các đảng viên
hãy tự chuyển hóa, tự xin ra khỏi đảng, tự bỏ đảng cho đến khi đảng
không còn tín đồ.
Toàn dân hãy nhìn thấy cái chủ nghĩa Mác Lê là một thứ chủ nghĩa chỉ
dùng để mị dân trong thế kỷ 20, họ dùng nó để lợi dụng người dân nổi dậy
chiếm đoạt quyền điều hành quốc gia dẫn đưa dân tộc tới đói nghèo lạc
hậu mà các quốc gia khác đi trước VN nhiều năm đã trông thấy và mạnh dạn
từ bỏ, từ Đông Đức cho đến Ba Lan, Tiệp Khắc hay chính tại cái quê
hương của Lê Nin là nước Nga cũng không ngoại lệ.
Định hướng XHCN là gì khi chủ nghĩa CS không cho phép quyền tư hữu của
người dân, chỉ nội hai chữ CS cũng nói lên cộng tất cả tài sản về một
mối và chia đều cho người dân nhưng trong thực tế đó là điều không
tưởng!
Nước VN với những bất cập không thể nào giải quyết cần phải thay đổi,
chúng ta phải là một quốc gia đa đảng phái và đi theo con đường kinh tế
tư bản chủ nghĩa mới có thể làm cho dân giàu nước mạnh, chúng ta không
thể lấy một lý thuyết đã lỗi thời làm kim chỉ nam cho ngày hôm nay.
Đảng hãy tự biết vị trí của mình ngày trong hiện tại, xin lỗi Dân tộc,
tự giải tán và trao trả lại cho những người Cộng Hòa, chính họ mới có
thể dẫn đưa Dân tộc thoát khỏi hiểm họa xâm lăng này vì họ có chính danh
để phủ quyết những đòi hỏi vô lý của TC.
Với số lượng hơn 4 triệu người gốc Việt sống khắp nơi trên thế giới
trong đó đa số là quân, dân, cán, chính của hai nền Cộng Hòa, những con
người đó xem trọng Tổ quốc-Danh dự-Trách nhiệm và dù có gần đất xa trời
các lão tướng, các binh sĩ của một chế độ Tự do Dân chủ vẫn còn tình yêu
nước nồng nàn trong tim, họ sẽ về để cùng khối Dân Tộc 90 triệu người
chọn giải pháp đánh đuổi bọn xâm lăng khỏi bờ cõi, sẽ về để xây dựng lại
một đất nước hoang tàn thành một quốc gia dân chủ và giàu mạnh.
Chính thể Việt Nam Cộng Hòa mới là chính thể có đủ tư cách liên minh với
Hoa Kỳ trong quá khứ cũng như trong bối cảnh dầu sôi lửa bỏng hôm nay.
Chỉ với một điều kiện tiên quyết: đảng phải ra đi vĩnh viễn khỏi VN!
Không có giải pháp hòa hợp, hòa giải nào cả!
Đó là điều bắt buộc phải đến nếu muốn chống TC.



0 comments:
Post a Comment