Tôn Nữ Hoàng Hoa
Buổi chiều cuối năm ở Florida lạnh. Cái lạnh ít khi có ở một thành phố có biển, có nắng và luôn luôn có bầu trời xanh.
Tôi
ngồi cạnh cửa số nhìn ra ngoài thấy trời buồn trời khóc làm tôi cũng
muốn viết đôi dòng. Viết được một hai trang giấy như muốn mình tách ra
khỏi cõi riêng nhưng thực tại, qua từng góc cạnh của cuộc đời và bóng
dáng con người trong cuộc sống hiện tại mà cảm thấy như bóng chiều đang
phai dần trên từng ý nghĩ .
Sự
bâng khuâng về hiện tại đi từ sự sống và sự chết của tha nhân khi hơi
thở tàn bay, cái khí bồi hồi tìm không thấy trên bóng dáng đồng hành mà
chỉ còn lại là một cõi không mịt mù tăm tích thì buổi chiều bỗng dưng
khép chặt lại.
Bỏ
viết, tôi lang thang vào internet tình cờ đọc bài "Gửi Những người
chống Cộng cực đoan" của tác gỉa Dạ Lan đăng trên website Dân Luận ngày
14/8/2014.
Một
cái gì đó bỗng dưng đánh thức tôi ra khỏi cái bi lụy của một buổi chiều
cuối năm bởi hai chữ "cực đoan" mà tác giả Dạ Lan hay người trong nước
ám chỉ sự kiên định lập trường chống Cộng của ngừơi tỵ nạn csVN tại hải
ngoại .
Theo
định nghĩa thông thường thì hai chữ "cực đoan" thường để chỉ sự thái
quá, hay nói khác ra thì cực đoan dùng để ám chỉ những người tôn thờ một
hình tượng hay một chủ nghĩa nào đó dẫn đến mù quáng, rồi hành động
quá giới hạn cho phép .
Còn
riêng hai chữ "Cực đoan" dùng để ám chỉ những người Việt chống Cộng có
lập trường kiên định, có thái độ và hành động rõ ràng không dễ dàng tin
vào những chiêu bài bịp bợm của Việt Cộng trên mục tiêu dùng những
chiêu bài mị dân nhưng thật chất chỉ với một mục đích là bảo toàn chiến
lược Đảng Cộng Sản VN.
Trong
tiếng Anh hai chữ "cực đoan" thường được dùng dưới dạng chỉ người
"extremist" (kẻ cực đoan) hoặc hệ thống "extremism" (Chủ nghĩa cực
đoan). Những kẽ cực đoan thường nằm trong hệ thống chủ nghĩa cực đoan
như Klu Klux Klan là một tổ chức khủng bố cực đoan trên sự kỳ thị tại
Hoa Kỳ.
VC
dùng hai chữ "cực đoan" để ám chỉ người Việt chống Cộng không dễ dàng
bị chúng lừa bịp nữa bằng một quy chụp độc ác cho họ là những ngừơi
khủng bố, những kẽ có đầu óc kỳ thị để âm mưu lái lịch sử Việt Nam đi
vào một chiều hướng khác.
Người
Việt chống Cộng có "cực đoan" không? thì hãy nhìn vào chiều dài của
dòng lịch sử Việt Nam từ trước đến năm 1930. Sau khi Hồ Chí Minh đem
chủ nghĩa Cộng sản ngoại lai về áp đặt trên đầu dân tộc Việt Nam. Một
dân tộc sống hài hòa trên tinh thần NHÂN BẢN, LẤY GIA ĐÌNH LÀM CĂN BẢN
THEO TRUYỀN THỐNG ĐẠO ĐỨC CỦA DÂN TỘC VIỆT NAM.
Nhưng
khi tên Hồ tặc đem chủ nghĩa cs ngoại lai về VN thì căn bản gia đình bị
lật đổ . Những hình ảnh của những đứa con chỉ mặt bố mẹ mình để tố khổ
thì được đảng csVN ca tụng là những anh hùng , những nhà tiền phong cách
mạng !!!. Đạo đức cổ truyền của dân tộc VN trong một sớm một chiều bị
tên tội đồ Hồ Chí Minh dẫm nát.
Người
Việt Quốc Gia không thể ngồi nhìn mãnh cơ đồ dòng tộc Việt do tổ tiên
gây dựng lên đang bị tàn phá bởi một tên Việt Cộng Hồ Chí Minh bèn nỗi
lên chống lại. Cuộc chiến Quốc/Cộng bắt đầu.
Trên
cái nín nhịn nghiệt ngã của ngừơi dân Việt khi thấy Miếu, Đình, Chùa,
Nhà Thờ do ông cha xây dựng bị bọn Việt Minh của tên Hồ tặc phá nát. Do
đó họ đồng tâm hiệp lực chống lại chủ nghĩa Cộng Sản ngoại lai đang
nhuộm đỏ quê hương giòng giống Việt.
Trước
sự quật khởi hùng dũng của ngừơi Việt Quốc Gia chống lại chủ nghĩa cộng
sản , Hồ chí minh bèn dùng chiêu bài lừa bịp và để đảng csVN dấu mặt
qua những chiêu bài Kháng Chiến Chống Pháp, lừa bịp không biết bao nhiêu
thanh niên Việt yêu nước đi vào con đường hy sinh xương máu để cuối
cùng màn kháng chiến khép lại hầu dàn dựng một xã hội chủ nghĩa tại VN.
Những
ngừơi kháng chiến trở về nhìn thấy sự bịp bợm của tên Hồ tặc đã làm họ
bừng tĩnh và không bao giờ tin vào bất cứ chiêu bài nào của VC đưa ra.
Chính
bởi vì sự lừa bịp của Hồ Chí Minh đã gây ra quá nhiều sự chết. Những
cái chết không di động không còn thở đúng tiết điệu tương hợp do những
nín nhịn gây ra. Cái nín nhịn của con dân Việt trong thời điễm này đã
trĩu nặng xuống niềm khao khát tái tạo lại nền nhân bản cho dân tộc VN.
Nói
về chuyện lừa bịp của VC thì những người Việt kiên trì chống Cộng qua
lòng yêu nước không be bờ mưu cầu danh lợi cho cá nhân họ đều hiểu rõ
ràng những màn lừa bịp của VC từ kháng chiến chống Pháp đến chiêu bài
giải tán đảng Lao Động(tên cũ của đảng csVN) để thiết lập Chính phủ Liên
Hiệp người Quốc Gia và Cộng sản vào năm 1946 để rồi những chiến sỹ Quốc
Gia những thành viên của đảng phái Quốc Gia đã bị bọn Việt Minh của Hồ
tặc giết không còn một mang.
Năm
1960 Hồ Chí Minh vâng lệnh Nga Tầu xâm chiếm Nam Việt Nam Đánh Mỹ Giải
phóng miền Nam thì sau 1975 người miền Bắc đã dở khóc dở cười khi vào
miền Nam nhìn thấy sự văn minh của người Miền Nam thì niềm tin vốn là
sắt thép đối với đảng bỗng dưng tan tành như bọt biển.
Chiêu
bài Đổi Mới của đảng vào năm 1986 là một trò bịp khác của đảng cs. Hình
hài đất nứơc VN trước là một giãi gấm vóc nay là một xác xương khô cho
Tây Phương vào vơ vét để Đảng hưởng phú quí vinh hoa trong khi dân sống
trong cảnh thiếu ăn thiếu mặc .
Những
ngừơi có tinh thần chống Cộng trung kiên nhìn những thứ bịp bợm siêu
đẳng của Việt Cộng như những con chim nghe cành thoáng động là phải canh
chừng nguy biến.
Chính
vì kinh cung chi điểu, thành ngữ Kinh Cung Chi Điểu này nói về Canh
Luy trong thời Chiến Quốc đã giương cây cung không có tên nhắm vào con
chim nhạn trước mặt Ngụy Vương để bắn. Cho dù không có cung tên mà chim
nhạn vẫn rơi xuống. Do đó Canh Luy đã giãi thích cho Ngụy Vương hiểu
rằng : "Sở dĩ như vậy là vì con chim này bị thương, vết thương chưa lành
và lòng khiếp sợ chưa tan, cho nên thấy giương cung lên là sợ hãi".
Người
Việt chống Cộng KHÔNG CỰC ĐOAN, vết thương của họ vẫn còn rỉ máu. Họ
chỉ biểu hiệu những cảm giác, khứu giác, thị giác hồi tưởng trên hành
động lừa bịp dã man của bọn Việt Cộng trên dòng lịch sử xâm lăng chủ
nghĩa CS vào đất nứơc VN.
Buộc
cho ngừơi Chống Cộng CỰC ĐOAN là Việt Cộng đã thổ lộ một sự căm hờn đối
với ngừơi chống Cộng cho họ là kẽ khủng bố trong khi họ chỉ là những
người đang kinh cung chi điểu, không dễ dàng tin vào những trò xảo trá
của VC tung ra.
Chúng
tôi không cần phải dài dòng phân tích trọn bài “Gửi Những Ngừơi Chống
Cộng Cực Đoan” mà chỉ cần nhận xét vài ba điểm chính yếu của của Dạ Lan
thì cũng thấy rõ thái độ chung của những cây bút viết trên công tác lý
luận có chủ đề thường bày tỏ sự hằn học của họ khi Tập Thể Người Việt Tỵ
Nạn không hòa đồng ngôn ngữ với họ.
Có
rất ít ngừơi chống Cộng lên tiếng phản đối những nhà đấu tranh trong
nước. Họ không sống trong nứơc không thấy rõ những diễn biến thì họ im
lặng. Sự im lặng không thuận, không chống của họ đã làm cho bọn tay sai
cò mồi nãn chí. Chính vì không thể "đồng hóa" ngừơi tỵ nạn cs thành "dân
oan" mà những cây bút VC lại phải biểu diễn thế thượng phong để trấn
áp, trong cung cách cố gắng khoe khoang kiến thức bằng triết học để bày
hàng, hầu dễ dàng gán ghép tùy tiện giữa những hiện tượng này hay những
hiện tượng khác để buộc tội cho họ "Chống Cộng Cực Đoan" .
Trong
khi những người Chống Cộng đã sớm nhận ra cốt lõi những chiêu bài của
VC tung ra mà bên trong là sự vận động của hiện thực tuyên truyền qua
cái vỏ biểu hiệu là những đề tài, những hiện tượng vân vân và vân vân.
Chính vì lẽ đó mà họ đã tìm ra qui luật của vấn đề để không phải mô tả
những chiêu bài đó một cách hời hợt.
Đó
không phải là THÁI ĐỘ CỰC ĐOAN mà là một Ý THỨC ĐỨNG ĐẮN TRONG CÔNG
CUỘC TIẾP TỤC CHỐNG CSVN TẠI HẢI NGOẠI, trên một chiều dài lịch sử lừa
bịp và tráo trở của Đàng csVN.
Tôn Nữ Hoàng Hoa 1/1/2014
----00----
Gửi những người chống cộng cực đoan
Dạ Lan
Tôi
là một tiến sĩ được đào tạo bài bản ở nước ngoài, cũng là người vì chán
chế độ Việt Nam hiện nay mà quyết định đi định cư ở nước khác.
Tôi
sinh ra và lớn lên ở miền Bắc, nghĩa là trong cái nôi của chủ nghĩa xã
hội và cộng sản. Tất cả những gì tôi hiểu trước đây đều được sự định
hướng của xã hội vì học dưới mái trường của chủ nghĩa xã hội. Tôi lớn
lên cứ học và chỉ học. Tôi cũng tham gia vào sinh hoạt thanh thiếu nhi
tại quê nhà ít bữa, nhưng vì bố mẹ tôi là giáo viên, cuộc sống của chúng
tôi cũng phần nào bị tách biệt với nông dân. Quan trọng nhất là tôi
không tìm thấy điều gì thực chất trong những sinh hoạt thanh thiếu niên
đó, những hoạt động mang tính hình thức, cạnh tranh giữa các đội, rồi
trong các đội thì họp hành đấu tố nhau. Chính vì thế tôi đã không có ý
thức “phấn đấu” thành đoàn viên, tuy cuối cùng tôi vẫn phải gia nhập vào
tổ chức Đoàn vì muốn vào đại học bắt buộc phải là đoàn viên. Nhưng cũng
may là sau khi vào đại học, nhất là tôi chọn một trường đại học ở phía
Nam, tôi chỉ là đoàn viên trên danh nghĩa, không phải tham gia những
cuộc họp đoàn đội gì nữa.
Tôi
có thể hiểu rằng thế hệ những người ở bậc tuổi cha chú tôi như luật gia
Lê Hiếu Đằng, nghệ sĩ Kim Chi họ cũng đã bị mắc kẹt vào những giai đoạn
lịch sử và sự thoái hóa của những nhà cầm quyền. Khi có điều kiện chín
muồi, họ đã thẳng thắn vạch trần và tuyên bố sẽ từ bỏ hoặc chống lại chế
độ xã hội chủ nghĩa. Đó là điều chúng ta nên trân trọng. HỌ XỨNG ĐÁNG
ĐƯỢC ĐÁNH GIÁ LÀ NHỮNG NGƯỜI TIÊN PHONG thật sự cho tiến trình dân chủ
của Việt Nam.
Tôi
cũng không ưa gì chế độ cộng sản, đặc biệt dưới sự lãnh đạo của các
loại quan tham và cường bạo ở Ba Đình. Nhưng tôi không cực đoan để bỏ rọ
toàn bộ những người sống ở xã hội đó. Các bạn đang sinh sống ở hải
ngoại nhưng luôn nung nấu ý chí loại bỏ cộng sản để một Việt Nam tốt đẹp
hơn. Mỗi người có điểm khởi đầu khác nhau, các bạn và những người như
bác Lê Hiếu Đằng cùng có chung một ý tưởng và hiện đang cùng một thời
điểm. Các bạn luôn chửi rủa cộng sản là chủ nghĩa lý lịch, luôn hô hào
dân chủ, THẾ TẠI SAO CÁC BẠN các bạn cứ xỉ vả tất cả mọi người khi người
ta chỉ cần nói những gì chưa giống những gì các bạn nói. Tôi nhớ, hồi
trước GS. Chu Hảo, nghệ sĩ Kim Chi cũng bị các bạn chửi rủa, hỏi móc.
Việt Nam đang rất cần những người như luật gia Lê Hiếu Đằng, GS. Chu
Hảo, nghệ sĩ Kim Chi, bởi họ chính là những con người đại diện cho người
dân Việt Nam hiện nay, họ đang tiên phong cho phong trào dân chủ của
Việt Nam. Các bạn ở hải ngoại, vai trò của các bạn tiếp sức là rất quan
trọng, nhưng nếu các bạn cứ cực đoan không chịu hòa giải và hòa hợp dân
tộc, các bạn muốn Việt Nam thay đổi thành một nước dân chủ mà không dựa
vào nòng cốt người Việt Nam đang sống và làm việc trong Việt Nam thì hỏi
các bạn làm được gì?
Tiến
trình thay đổi của xã hội Việt Nam hiện nay có sự đóng góp rất lớn của
các nhân sĩ yêu nước trong nhóm Kiến nghị 72, của các bạn thanh niên trẻ
trong nhóm Tuyên bố 258, của nhóm Tuyên bố của các công dân tự do, của
các nhà dân chủ độc lập Cù Huy Hà Vũ, Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, Lê Quốc
Quân, Nguyễn Đắc Kiên, Nguyễn Lân Thắng, Đoan Trang, Bùi Thị Minh Hằng,
Nguyễn Phương Uyên, Đinh Nguyên Kha và nhiều tấm gương khác nữa. Những
phản biện của người dân ngày càng quyết liệt, thẳng thắn và công khai,
đòi hỏi sự sòng phẳng về quyền và chức của con người và các tổ chức của
chính quyền và xã hội. Trang mạng Bauxite Việt Nam là điểm khởi đầu của
hình thái đấu tranh trên mạng điện tử, để rồi tiếp nối hàng loạt các
trang blogger yêu nước mạnh dạn tuyên bố chính kiến và quyền phản biện
của họ. Kiến nghị 72 làm nền tảng cho một loạt các kiến nghị và tuyên bố
khác ra đời bất chấp sự đàn áp và sự độc quyền về truyền thông của
chính quyền Ba Đình.
Chúng
ta cần nhận thức rõ và khắc ghi câu nói của BS Phạm Hồng Sơn khi ông
kêu gọi sự hiệp sức của cộng đồng trong những ngày nguy kịch tuyệt thực
của anh Điếu Cày “Chúng ta cần phải có tiếng nói tích cực hơn để áp lực
lên nhà cầm quyền về trường hợp tuyệt thực của blogger Điếu Cày, trong
tình thế này, nếu chúng ta chỉ mong chờ vào sự phản ứng từ bên ngoài thì
tôi cho là không hiệu quả”. Hàng loạt các bloggers và trí thức như TS.
Nguyễn Quang A đã cùng hiệp sức với hai mẹ con chị Tân cháu Dũng áp lực
lên toàn bộ hệ thống quản lý nhà tù của Cao Ngọc Oánh, buộc Viện Kiểm
sát và nhà tù số 6 Nghệ An phải ngay lập tức khám kiểm tra sức khỏe và
nhận đơn khiếu nại của anh Điếu Cày. Nếu không có những phản ứng của
người dân trong nước, liệu chúng ta có thể hy vọng nhà cầm quyền Hà Nội
sẽ tôn trọng các phản ứng và yêu cầu của các tổ chức nhân quyền thế giới
hay những phản ứng của người Việt hải ngoại? Xin thưa, chính quyền Hà
Nội họ có đủ tiểu xảo và độ trơ lì để đối phó với bên ngoài.
Nền
dân chủ của Việt Nam phải do người Việt Nam xây dựng nên. Chúng ta cần
sự hỗ trợ từ bên ngoài, nhưng dân chủ không phải là thứ nhập khẩu được.
Người dân Việt Nam, đang sống trong lòng Việt Nam sẽ đóng vai trò then
chốt. Chúng ta cũng không vì những tư tưởng cực đoan để ly tán và cô độc
những nhân vật cấp tiến.
Hãy
để người Việt Nam thực sự trân trọng những gì các bạn làm, và hãy đừng
cực đoan để làm ly tán những phần tử cốt lõi của tiến trình dân chủ của
người Việt Nam..
Dạ Lan
------------------
Ý kiến độc giả:
Tôi hình dung ra 3 cảnh tượng:
Tôi hình dung ra 3 cảnh tượng:
1- Thằng Tàu nhìn người Việt Nam và nói rằng: Mấy nị sao chống Tàu “cực đoan” quá vậy ! Ngộ tốt với mấy nị lắm mà !
2-
Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng chỉ vào mặt nhân dân Việt và nói: “Đồng
bào sao cứ đả kích Đảng Cọng Sản quá vậy ? Đảng đang mang lại độc lập
hạnh phúc cho toàn dân chứ sao lại xuyên tạc nói rằng Đảng bán nước cho
Tàu và bóc lột toàn dân ? Đồng bào QUÁ CỰC ĐOAN rồi !”
3-
Con chó nhìn ông/bà Dạ Lan đang bịt mũi trước đống cứt bốc mùi hôi thì
nó nói rằng: Dạ Lan quá cực đoan, tại sao lại ghét và chống cứt triệt
để và cực đoan như vậy ? Cứt cũng có mùi vị ngon cho chúng tôi và một vài loại người nào đó chứ có phải ai cũng ghét nó đâu !!
Sở dỉ có người phê bình việc chống Việt Cọng là CỰC ĐOAN bởi vì họ chưa hiểu gì về Việt Cọng cả ! Ngây thơ dễ sợ
!! Bao nhiêu ngàn người bị chôn sống tại Huế trong dịp Tết Mậu Thân khi
họ tin và đi trình diện “chính quyền Cách Mạng” thì họ cũng “ngây thơ
dễ sợ” để rồi ôm cái ngây thơ này vào lòng dất với cái sọ bị đánh vở bởi
lát cuốc nện vào đầu !
Cái
ông Lê Hiếu Đằng hiếu Điếc gì đó cũng đã từng chứng kiến cảnh Việt Cọng
chôn sống người mà cũng tự bịt mắt tin tưởng chúng nó, theo phục vụ
chúng trong suốt 40 năm thì ông ta cũng “ngây thơ dễ sợ”, vì thế khi
người ngây thơ “thâm niên” kêu mời người khác theo chân của họ thì thử
hỏi kẻ sáng mắt cương quyết từ chối đi theo sự kêu mời này có phải là kẻ
CỰC ĐOAN không nhỉ !!
Điền Phong
0 comments:
Post a Comment