Hơn
một tháng qua, không những chỉ nhân dân VN trong và ngoài nước, mà cả
một bộ phận không nhỏ người nước ngoài rất quan tâm lo lắng đến tình
hình sức khỏe của mình, nhưng nay khi sức khỏe mình không có vấn đề gì
và trở về nước tiếp tục phục vụ nhân dân, người ta thắc mắc tại sao mình
không có được một tấm hình nào để làm bằng chứng rõ ràng Thanh (Phùng
Quang) này đã về nước.
Mặc dầu thiên hạ đều biết tỏng bản chất của mình là quanh co giỏi, chối
bừa tài, song mình cũng phải thừa nhận rằng, thắc mắc nêu trên là cực kỳ
chuẩn xác, “chuẩn không cần chỉnh”.
Mình là Đại tướng Quân đội Nhân dân anh hùng, lại là đương kim Bộ trưởng
Quốc Phòng, dù có mất dạy do nguyên nhân khách quan là đã bỏ học từ lúc
nhỏ để ra đi kháng chiến chống Mỹ cứu nước Tàu (Mình luôn tâm niệm lời
dạy thiên tài của cố đồng chí TBT Lê Duẩn: “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên
Xô và Trung Quốc”, nên cần nhấn mạnh và khẳng định điều đó), trình độ
kiến thức mình chỉ đến mức Dũng Xà Mâu tức là cần gì học vẫn làm được
Thủ tướng nước CHXHCNVN, ít ra mình cũng biết chút lễ phép, tí lịch sự
tối thiểu, để khi về đến Sân bay Nội Bài, họp báo, nói đôi lời cảm ơn
nhân dân với phóng viên 700 tờ báo Lề Mình, để họ chụp hình, quay Vi-
dzéo cho mọi người thỏa lòng mong ước tháng rưỡi đợi trông biết mình vẫn
khỏe “tau có chi mô”, và bước xuống cầu thang máy bay Boeing Mỹ làm ở
Thành phố Ê- Và- Rét, Tiểu bang Oa-Sinh-Tơn bằng chính đôi chân của
mình, chứ không nằm trong quan tài bắt người ta đẩy đi như đồng chí
Nguyễn Bá Thanh anh hùng “hốt liền, hốt sạch” đã dám công khai đả kích
dã man đồng chí tía con Phượng Yêu của thằng già mắc dịch Nguyễn Bá Chổi
trước 4500 cán bộ các cấp của TP Đà Nẵng. (*)
Thế nhưng trong số hàng trăm nhà báo - dù là ký giả chứ không phải ký
thiệt- đã chẳng chụp được lấy một tấm hình mình trong ngày trọng đại cần
phải viết vào lịch sử quân đội làm tài liệu học tập, giống như ngày
đồng chí Đại tá CA nay là Thiếu tướng Công an Nhân dân anh hùng Đỗ Hữu
Ca chỉ huy liên quân Người Chó/ Chó Người hợp đồng tác chiến ủi sập chòi
và bắt sạch cá trong ao của anh em Đoàn Văn Vươn, Đoàn Văn Qúy những
tên phản động đã dám to gan dùng súng hoa cải để chống lại nguyện vọng
cưỡng chế ao vườn của tập đoàn này, nhóm lợi ích nọ ở Cống Rộc, Tiên
Lãng, Hải Phòng, chỉ trừ một tấm ảnh duy nhất của báo Tuổi Trẻ, nhưng
mặt mày mình lại không rõ ràng tạo cơ hội tốt cho bọn xấu, bọn phản động
chống phá tổ quốc; chúng bảo đó là hình ghép, hình ai chứ không phải
mình.
Mà thật ra bọn phản động chống phá tổ quốc cũng có lý. Mình có ra sao,
người ta mới suy ra vậy. Trước hết là cái cổ mình khi nào cũng rụt chứ
đâu có khả năng khi rụt khi thò như cổ rùa; so sánh cổ mình ngang tầm
với cổ rùa là chỉ đúng một nửa. Mình phải tự kiểm điểm bản thân và thành
thật khai báo với Kách Mạng và nhân dân để nắm bắt tình hình cơ bản, sơ
bộ cái cổ của mình là như vậy.
Kế đến là, chiều cao của mình trong hình người ta đo được 1.72 mét mà
thực sự mình chỉ cao 1 thước 63 Cức Tây, à quên, Phân Tây (Mình nhắc
lại, 63 Phân Tây, chứ không phải 63 cục Cức Tây, kẻo bọn Chống Cộng Cực
Đoan, bọn Diễn Biến Hòa Bình và bọn Lão thành Cách Mạng thoái hóa Tự
Diễn Biến lợi dụng thời cơ nói xấu tổ quốc, bôi bác dân tộc, làm sứt mẻ
tình hữu nghị Tây Ta mà đồng chí TBT Nguyễn Phú Trọng đã có công... gặp
Ôi- Ba- con Ma, mới đây).
Tiếp nữa là thế đứng và vị trí của mình trên hình báo Tuổi Trẻ là không
đúng, không phù hợp tí nào với thực tế, tình hình cụ thể, nếu không nói
là bôi bác tư cách của một vị Đại tướng Bộ Trưởng Quốc Phòng. Ai đời một
người lãnh đạo thống lĩnh ba quân- ba quân của mình không phải thứ ba
quân tầm thường của một bộ lạc nào đó bên rừng rú Châu Phi, mà là quân
VN anh hùng từng đánh thắng những tên đế quốc hung hăng nhất thế giới-
lại vừa xuất viện sau cuộc giải phẫu phổi, hành lý có chi mà mình lại
phải xớ rớ nơi thùng xe để chỉ chỏ khuôn vác, cái đó đã có nhà nước lo,
mình đâu phải lo; chưa hết, báo Lề Mình đã đưa tin vợ con mình sang Pháp
chăm sóc và đưa mình về, thì chuyện hành lý do vợ con lo, mình khỏi lo,
làm gì có chuyện đại tướng VN bình dân như đại tướng Mỹ phải tự thân lo
lấy ba chuyện cá nhân. Mà trong hình cũng chả thấy vợ con mình đâu cả,
nếu vợ con mình có tệ bạc, vô tình, không phụ mình một tay thì phụ mình
một mặt, chường cái mặt ra cho người ta thấy, người ta tin. Làm như vậy
(trong hình) té ra mình thừa nhận lời tên tổng thống Ngụy Nguyễn Văn
Thiệu “Đừng tin những gì CS nói” là đúng sao.
Đại khái là, rõ rang dứt khoát, người ta chẳng chụp được một tấm hình nào của mình khi mình về nước cả.
Vậy thì vấn đề đặt ra là: Mình có ra sao, người ta mới không chụp được hình mình.
Cái này, cũng như chuyện Mình có ra sao, người ta mới chửi. Xử lý vấn
nạn nêu trên, người có khả năng và trách nhiệm, không ai khác hơn là đạo
quân Dư Luận Viên hùng hậu hung hổ ăn lương do nhân dân đóng thuế, chứ
không phải là nhiệm vụ của C.T. “Rõ ràng là như vậy, chứ còn gì nữa”.
0 comments:
Post a Comment