Lẽ ra Hoa Kỳ phải có chính sách Hòa giải và Hòa hợp vì Hoa Kỳ là một
nước nhiều chủng tộc mà mỗi chủng tộc thường có văn hóa khác nhau nên
hành động khác nhau! Không những khác, mà đôi khi trái ngược, nên muốn
chung sống hòa bình phải hòa giải và hòa hợp! Hoa Kỳ cũng trải qua một
cuộc nội chiến đẫm máu Nam Bắc nhưng chưa bao giờ nghe nói cần phải hòa
giải hòa hợp! Họ chỉ có luật chống kỳ thị! Và luật nầy được áp dụng rất
nghiêm khắc! Như mấy ngày qua dư luận rất sôi nổi về ông Donald
Sterling, chủ đội bóng rổ Clippers tại Los Angeles! Ông nầy vừa bị Hiệp
hội Bóng rổ chuyên nghiệp (NBA) toàn quốc Hoa Kỳ cấm trọn đời không cho
dính dáng gì đến môn thể thao nầy nữa, cấm cả việc bước vô sân bóng nên,
trong tương lai, ông phải bán đội bóng đang chơi giỏi, được vô vòng
playoff giải vô địch quốc gia, chỉ vì ông phát ngôn kỳ thị, bị ghi âm mà
chính ông tái xác nhận!
Việt Nam hiện tại ngược lại. Là một dân tộc được coi như thuần chủng
(người Kinh) nhưng cứ phải nói về hòa giải hòa hợp! Chẳng những thế mà
câu chuyện đã được bàn cãi mấy mươi năm vẫn không dứt! Cùng một chủng
tộc, một dòng máu, một gốc gác mà cứ phải nói đến hòa hợp hòa giải không
phải là chuyện kỳ lạ hay sao?
Sau ngày 30/4/1975, người miền Nam bị kỳ thị, bị ngược đãi, bị cướp đoạt
tài sản không còn là “việc tuyên truyền phản động của bọn tàn dư
Mỹ-Ngụy” nhưng đó là sự thật! Đó không phải do sự hỗn loạn lúc ban đầu
mà là chính sách!
Chính sách Học tập cải tạo! Chính sách Kinh tế mới! Chính sách đánh “Tư
sản mại bản”! Chính sách “Tiến nhanh tiến mạnh tiến vững chắc lên chủ
nghĩa xã hội”!
Trong đời thường, chỉ cần một án mạng, một vụ trộm cướp lớn dư luận đã
xôn xao, báo chí đã ồn ào đưa tin lên trang nhất, đàng nầy án mạng của
hàng triệu người cả hai miền đất nước và đày ải hàng triệu gia đình
người miền Nam sau 30/4/1975 mà không ai trong chế độ đương quyền dám
nhận trách nhiệm, lại đổ lỗi hoàn toàn cho bên thua cuộc, một chế độ đã
không còn tồn tại!
Truyền thông chính thống, “một mình một chợ”, đã độc quyền tuyên truyền
“chính nghĩa” những 39 năm đằng đẳng vẫn không có kết quả? Tại sao? Vì,
sự thật vẫn là sự thật! Cho nên dẫu có dùng bất cứ loại ngôn ngữ nào tốt
đẹp nhất để ca ngợi “Đại thắng mùa Xuân”, “Thống nhất đất nước” cũng
không thể che đậy được bản chất sự việc!
Ngược lại, một chế độ bị phe thắng cuộc mạ lỵ hết mình, bôi bác phỉ báng
đến thậm tệ nhưng qua thời gian, thay vì tan biến, lại càng ngày càng
sáng tỏ, hồi sinh! Cho dẫu một số người lãnh đạo thời Việt Nam Cộng Hòa
bất tài, thối nát thì đó cũng chỉ là tội lỗi cá nhân chứ hoàn toàn không
phải là tội lỗi của chế độ! Vì thế chính ‘ngài’ Thủ tướng CSVN cuối
cùng cũng phải buộc miệng gọi tên “Việt Nam Cộng Hòa”, một danh xưng bị
chế độ đương thời úy kỵ nhất, trong phiên họp quốc hội khi đề cập đến
vấn đề Tàu cộng đánh chiếm Hoàng Sa! Và 4 tiếng Việt Nam Cộng Hòa đang
hồi sinh, như mấy ngày vừa qua, nhân việc nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế
đường Kỳ Đồng tổ chức “Tri ơn Quý Ông Thương Phế binh” hôm 28/4/2014!
Chế độ miền Bắc đã gây chiến tranh để “Giải phóng miền Nam” nên một câu
hỏi phải được đặt ra, về thực trạng cách biệt giữa hai miền đất nước lúc
đó, thì ai cần phải giải phóng ai? Chậm tiến phải giải phóng văn minh?
Nghèo đói phải giải phóng ấm no? Độc tài phải giải phóng Dân chủ? Nô lệ
phải giải phóng Tự do?
Căn cứ theo lý thuyết cộng sản thì thế giới hiện nay đã có câu trả lời
chính xác! Bắc Hàn phải giải phóng Nam Hàn! Châu Phi phải giải phóng
châu Âu! Cu Ba phải giải phóng Hoa Kỳ! Còn với chế độ, thì Độc tài phải
giải phóng Dân chủ! Với cá nhân, thì Bần cùng phải giải phóng Ấm no Hạnh
phúc! Đấy là nhu cầu tự nhiên theo tiến triển của văn minh nhân loại?
Đấy là “mọi người đều có quyền mưu cầu hạnh phúc” bằng cách tiêu diệt
hạnh phúc của người khác?
Vì thế, việc phải đến đã đến! Chủ nghĩa cộng sản bắt đầu sụp đổ tại Đông
Âu năm 1989 - 1990 mà nguyên nhân cốt lõi là do yếu tố nội tại của chế
độ cộng sản hơn là nhờ tác động mạnh từ bên ngoài! Chính những mâu thuẫn
nội tại đã đưa đến sụp đổ toàn diện, là một biến cố long trời lở đất
đến thật bất ngờ, để chấm dứt 70 năm chủ nghĩa CS đưa nhân loại vào thảm
họa!
Ngày trước, miền Bắc tuyên truyền chống chế độ “Diệm-Nhu”,
“Thiệu-Kỳ-Hương” “Bọn tay sai đế quốc”, là những cá nhân lãnh đạo tại
miền Nam, thì tại sao lại đưa người VN vào biển máu? Còn bây giờ, phong
trào đấu tranh cho Dân chủ, Nhân quyền tại VN tại sao không một ai kêu
gọi chống chế độ ‘Trọng- Sang-Dũng-Hùng’ bằng máu của người VN mà chỉ
kêu gọi thực hiện Dân chủ Đa nguyên để người dân được quyền quyết định
tương lai của đất nước?
Một bên đã dùng máu để giải quyết, một bên chỉ kêu gọi ôn hòa, thay đổi
thể chế trong hòa bình thì tự nó đã là câu trả lời! Cho nên khi một chế
độ chỉ biết dùng bạo lực để đàn áp những người tranh đấu ôn hòa mà kêu
gọi “hòa hợp hòa giải” thì câu trả lời đã có sẵn từ 39 năm nay mà chưa
biết bao giờ mới chấm dứt!
Đối với chế độ cộng sản VN vấn đề tuyên truyền thật vô cùng quan trọng.
Là quốc sách! Nhờ thế họ đã đánh lừa được người trong nước và cả thế
giới trong suốt thời gian chiến tranh Nam Bắc! Bây giờ ông Nguyễn Thanh
Sơn, Thứ trưởng ngoại giao, đặc trách lo tuyên truyền cho người VN hải
ngoại để thực hiện ‘hòa hợp hòa giải’ theo Nghi Quyết 36! Và dưới đây,
chỉ đại khái thôi, vài ‘thành quả’ ông đã đạt được!
Người VN vượt biển được các nước Á châu xúc động cưu mang, cho tá túc
trước khi đi tị nạn, con số đã bỏ mình vì cả trăm ngàn lý do khác nhau,
trên biển, trên đất mà không có thể biết hết, một số ‘may mắn’ còn xác,
được chôn rải rác trên một số đảo. Người Việt hải ngoại quay lại lập bia
tưởng niệm tại Indonesia, Malaysia thì năm 2005 đã bị CSVN thò tay ra
đục bỏ!
Mùa hè 2011 người VN bắt đầu phong trào xuống đường chống Tàu cộng xâm
lược, mở màn tại 2 thành phố Hà Nội và Sài Gòn. 2 lần đầu tạm suôn sẻ!
Trong thời gian đó, khi ông Sơn qua Bắc Kinh trở về thì việc đàn áp bắt
đầu và càng ngày càng thô bạo, công khai!
Dân biểu Cao Quang Ánh và vài dân biểu Hoa Kỳ khác qua VN tìm hiểu. Ông
Sơn mặc áo ca rô với cơ thể phì nộn, quàng vai (giống như kẹp cổ) dân
biểu Ánh, một người khá nhỏ con, chụp ảnh rồi phổ biến rộng rãi, với ý
đồ gì?
Dịp ông Trương Tấn Sang, chủ tịch nước, qua Hoa Thịnh Đốn không kèn
không trống để cầu viện, bị người Việt hải ngoại khắp nơi gom về biểu
tình phản đối, ông Sơn tuyên bố là “họ muốn có thêm thu nhập”!
Khoảng 2 tháng trước đây, khi ông Sơn qua Canada “xin được gặp riêng”
(lời Thượng nghị sĩ Ngô Thanh Hải) một người tranh đấu chống CSVN và ông
Sơn đã trả lời trên Bolsa TV, là TNS Ngô Thanh Hải “đồng ý hoàn toàn”
với quan điểm của ông Sơn. Sau đó, TNS Ngô Thanh Hải đã kể rõ lại, khá
chi tiết nội dung cuộc gặp, thì dư luận đã biết đấy là chủ trương ly
gián người Việt chống cộng hải ngoại của ông Sơn!
Mới nhất, chỉ cách đây mấy ngày, sau khi đưa 3 “Việt kiều” ra thăm
Trường Sa, rồi quay về nghĩa trang Quân Đội Biên Hòa đốt mấy cây
hương... ông Sơn tuyên bố là chính người dân trong nước đã tôn tạo và
gìn giữ nghĩa trang được khang trang chứ không phải do ai khác! Coi như
tấm lòng với Quân lực VNCH của các ông Nguyễn Đạc Thành, người thành lập
hội VAF, và ông Nguyễn Duy Linh, hội QGNT Heritage... chẳng có gì và
chẳng ai biết! [1]
Tại sao phải giam giữ nghĩa trang Quân đội Biên Hòa mấy mươi năm? Tại
sao phải đục bỏ bia tưởng niệm người vượt biển tại Indonesia, Malaysia?
Đến mồ mả của người chết cũng không yên thì “hòa hợp hòa giải” với người
sống liệu có khả thi?
Tác phong, ngôn ngữ và khả năng của ông Nguyễn Thanh Sơn, có thể nói là
rất mạt hạng, lại được giao cho nhiệm vụ thực hiện chính sách “hòa giải
và hòa hợp dân tộc”, thực chất là gì? Phải chăng kế hoạch tiềm ẩn là gây
thêm chia rẽ giữa người VN từ trong nước đến hải ngoại mới là mục đích
chính?
Vậy ai là người thực sự đứng đàng sau kế hoạch nầy? Ai muốn người VN
chia rẽ để từng bước đưa dân tộc VN vào vòng nô lệ mới? Xin mỗi người VN
yêu nước tự hỏi!
3 tháng 5, 2014)
0 comments:
Post a Comment