Không
một ai có đầu óc bình thường lại đi “ca tụng” những cảnh tù đày; nhưng
phải công tâm mà nói ở tù thời thực dân Pháp và thời Việt Nam Cộng Hoà
thì tù nhân dễ thở hơn ở tù thời Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam gấp
trăm lần.
Theo nhà thơ Tố Hữu thì khi tù nhân chính trị ở tù thời thực
dân Pháp tuyệt thực thì cai tù cho nấu “chuột nưa” (một loại khoai) với
cá tươi bốc mùi thơm phức để dụ tù nhân ăn uống trở lại và ngừng tuyệt
thực. Ông cai thầu văn nghệ VC Tố Hữu đã mở đầu bài thơ “Con cá chuột
nưa” khi ông ta tuyệt thực vào tháng 11 năm 1940 ở Lao Bảo như sau:
“Năm sáu ngày mệt xỉu
Thuốc lá khuây mấy điếu
Vài ba hớp nước trong
Suy nghĩ chuyện bao đồng
Vẫn không ngoài chuyện đói
Đầu sàn, canh bốc khói
Chén cá nức mùi thơm
Lên họa với mùi cơm
Sao mà như cám dỗ…”
Và người tù Lao Bảo Tố Hữu tuyệt thực phải tranh đấu với cái dạ dày của y, đương sự kể lể như sau:
“Muốn ngủ không mà ngủ
Cái bụng cứ nằn nì:
‘Ăn đi, thôi ăn đi!
Chết làm chi cho khổ!’
Nghe hắn thầm quyến rũ,
Tôi đỏ mặt bừng tai
‘Im đi cái giọng mày
Tao thà cam chịu chết.’”
Theo nhà văn Hoàng Hải Thủy thì, “thủ tục xử tử
tù nhân được cai tù VC đưa từ Hoả Lò, Hà Nội vào Nhà tù Chí Hòa, Thành
Hồ, y như nhau: bữa ăn cuối cùng lúc 4 giờ sáng của người tử tù thường
là cái bánh bao mua từ tối hôm trước. 4 giờ sáng đường Hoà Hưng chưa có
hủ tíu, ông công an cai tù mang gà-mèn trên xe đạp đi mua hủ tíu lích
kích, 1 chai nước ngọt, 2 điếu thuốc có cán, trái chanh hay trái cóc,
nhét vào mồm – đề phòng tử tù trước khi chết la mấy tiếng “ca tụng”
người đã sinh ra Hồ Chủ Tịt; nhiều người tù bị nhét trái chanh hay trái
cóc quá lớn chết ngạt trước khi đến bãi bắn. 4 giờ rưỡi sáng người tử tù
bị đẩy lên xe, 5 giờ sáng bị bắn ở bãi bắn Thủ Đức. Bắn xong, xác tử tù
chôn tại chỗ, thân nhân – không được báo cho biết ngày xử tử – nếu tìm
được mộ có thể làm mộ chí, bia phải đề rõ tử tù phạm tội “phản quốc”, bị
xử tử ngày… Bia không ghi tội bị Công An VC đi xét đập vỡ.
Bãi bắn tử tù Thành Hồ ở Thủ Đức, tử tù bị đưa lên đứng trước những thùng phuy đổ đầy đất. Tù nhân Chí Hoà có từ ngữ “lên thùng phuy” chỉ việc người tù bị hành quyết”.
Tù đày, tuyệt thực, vượt ngục và cuối cùng bị hành quyết! Đó là những
chặng đường mà bất cứ một người Việt Nam tranh đấu chống Cộng với ước
muốn cháy lòng là dẹp bỏ chế độ Cộng sản phi nhân, tàn ác, đem lại tự
do, dân chủ, nhân quyền cho toàn dân Việt Nam trước sau gì đều cũng phải
kinh qua.
Những Trần Văn Bá, Nguyễn Văn Trại, Trương Văn Sương, Nguyễn Hữu Cầu… và biết bao chiến sĩ phục quốc vô danh đã lên đường tranh đấu – dù biết rằng việc “lên thùng phuy” sẽ đến với họ khi bị CSVN bắt giữ và giam cầm.
*
Vừa mới bắt đầu năm 2013, tòa án nước Việt Nam thời xã nghĩa đã làm
chấn động dư luận với cách xét xử 2 vụ án đối với cái mà VC gọi là “nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”. Đó là 2 vụ xét xử đối với ông Nguyễn Quốc Quân, một “người Mỹ gốc Việt”, một đảng viên cao cấp của đảng Việt Tân và vụ án có tên gọi “Hội đồng công luật công án Bia Sơn” với người cầm đầu là ông Trần Công tức Phan Văn Thu, một “người Việt gốc Cây” – theo cách gọi của nhà văn Hoàng Hải Thủy.
“Sau 5 ngày xét xử sơ thẩm, sáng ngày 4-2-2013, Toà án Nhân dân
tỉnh Phú Yên tuyên phạt 22 bị cáo trong tổ chức chính trị có tên gọi
“Hội đồng công luật công án Bia Sơn” phạm tội hoạt động nhằm lật đổ
chính quyền nhân dân (điều 79, khoản 1, Bộ luật Hình sự VN).
Kẻ cầm đầu là Trần Công (tức Phan Văn Thu, SN 1940, quê xã An
Thạch, huyện Tuy An, Phú Yên) nhận mức án tù chung thân; các bị cáo Le
Duy Lộc, Vương Tấn Sơn, ỗi bị cáo 17 năm tù, 6 bị cáo nhạn ức án 16 năm
tù gồm Võ Thành Lê, Nguyễn Kỳ Lạc, Võ Ngcọ Cư, Tạ Khu, Đoàn Đình Nam, Từ Thiện Lương và Võ Tiết, bị cáo Lê Phúc 15 năm tù. Ba bị cáo nhận án 14 năm tù gồm Nguyễn Đinh, Đoàn Văn Cư, Phan Thành Ý, bị cáo Đỗ Thị Hồng và Trần Phi Dũng, mỗi người bị phạt 13 năm tù.5 đồng phạm khác nhận ức án 12 năm tù là Lê Trọng Cư, Trần Quân, Lương Nhật Quang, Lê Đức Động Nguyễn Thái Bình; người lãnh mức án thấp nhất với 10 năm tù là Phan Thành Tường”. (theo Côngan.online).
Trong khi đó, bản tin đăng tên báo South China Morning Post về ông Nguyễn Quốc Quân như sau:
“Một người Mỹ gốc Việt hoạt động cho dân quyền đã trở về Hoa Kỳ
sau 9 tháng bị giam tù vì bị kết tội âm mưu lật đổ chính quyền. Ông
Nguyễn Quốc Quân (NQQ) cười tươi khi ông được bà vợ ông, các con ông và
thân nhân chào đón , choàng vòng hoa ở phi trường Los Angeles.
“Anh yêu em nhiều, anh cảm thấy rất gần em trong những ngày anh
sống trong tù.” Ông NQQ nói với bà vợ ông, bà Ngô Mai Hương, bằng tiếng
Việt, ông lại nói lại câu ấy bằng tiếng Anh với phóng viên báo chí. Ông
ôm sát bà vợ.
“Nay chúng ta gần nhau hơn,” ông nói với nụ cười. Ông nói ông kiêu
hãnh vì những gì ông đã làm và ông sẵn sàng trở lại VN nếu bà vợ ông
đồng thuận.
“Chính quyền CSVN không ngăn được anh về, làm sao em ngăn.” Bà
nói. Ông chỉ trả lời vài câu. Ông hứa ông sẽ nói nhiều trong cuộc họp
báo ngày Thứ Bảy, ông sẽ nói cả về một thư viết tay của 1 tù nhân khác
do ông mang về”
(HHT phỏng dịch).
Và chuyện ông NQQ nói trong cuộc họp báo ngày Thứ Bảy như sau:
“Khoảng hơn 1 giờ, hội trường hầu như đầy nghẹt. Ngoài đại diện
các cơ quan truyền thông còn có sự hiện diện của 2 nghị viên và Thị
Trưởng Tạ Đức Trí của Westminster, một số nghị viên thành phố Garden Grove, và đại diện các vị dân cử Loretta Sanchez, Dana Robacher, Lou Correa.
Khi anh NQQ và vợ là chị Mai Hương được giới thiệu thì cả hội
trường đồng loạt đứng dậy vỗ tay chào mừng. Chị Mai Hương đã rơm rớm
nước mắt khi kể lại những khó khăn chị trải qua và đã cố gắng giữ vững
tinh thần để tranh đấu suốt thời gian chồng nằm trong tay Cộng sản,
Anh NQQ sau một khoảng khắc xúc động đã trở lại bình tĩnh từ tốn
kể lại những gì anh đã trải qua suốt thời gian trong tù. Anh nói chuyện
thật sống động, thản nhiên, nhiều lúc dí dỏm. Anh kể từ tháng Tư, 2012
anh vừa bước xuống phi trường là bị công an bắt giữ ngay. Công an biệt
giam anh trong căn phòng khoảng 9 mét với “đầy đủ tiện nghi” như cầu
tiêu, phòng tắm và cả 1 TV để bên ngoài theo dõi mọi sinh hoạt của anh
24/24. Anh bị giam tại trại B.34, nơi dành cho những tù nhân “đặc biệt”.
Ở đây anh không bị công an hành hạ thể xác và không bị công an “mày
tao”. Tuy thế họ hành hạ anh bằng nhiều cách khác nhau như đặt một ngọn
đèn sáng choang suốt ngày đêm, cô lập anh hoàn toàn với bên ngoài. Anh
cười chú thích:
“Có lẽ cũng nhờ không biết tin tức gì về những nhà tranh đấu khác bị xử năng nên không biết sợ.”
Tuy nhiên, anh đã vài lần phản kháng bằng cách tuyệt thực, một lần
để đòi lại những sách họ tịch thu của anh và một lần để được gặp luật
sư như luật định. Anh cũng tự nêu câu hỏi:
“Nhiều người thắc mắc tôi đã bị bắt 4 năm trước, thế sao còn trở về để bị bắt nữa, như vậy là tôi có khờ khạo không?”
Anh tự trả lời:
“ Tôi không khờ khạo chút nào, vì muốn tranh đấu cho niềm tin của
mình thì phải về tận nơi. Hơn nữa anh em Việt Tân đều thường xuyên thay
phiên nhau trở về, tới phiên thì về thôi”.
Anh cười nói thêm:
“Phần lớn anh em đều âm thầm hoạt động và trở về an toàn, có lẽ tôi kém khả năng nên mới bị bắt hoài.”
Anh tâm sự tiếp:
“Trước khi trở về tôi đã tính sác xuất 60% là sẽ bị bắt và đã
chuẩn bị cho mình 2 phương án: nếu không bị bắt thì âm thầm thi hành
nhiệm vụ, còn nếu bị phát hiện thì cũng là cơ hội cùng chia sẻ với các
nhà tranh đấu cho nhân quyền khác.”
Qua phần hỏi & đáp của khán giả, có 2 câu đáng chú ý nhất, đại ý:
-1. Anh đã bị bắt năm 2007, tại sao CS còn cho anh về lần này để rồi bị bắt rồi lại thả?
Anh NQQ trả lời:
“Thực sự tôi đã về nước vài lần sau 2007 với những cái tên khác
và lần này mới bị bắt. Nghĩa là CS cũng không phải ba đầu sáu tay gì.
Lần này tôi về tới phi trường nó mới biết và bắt tôi.”
-2. Anh có lời khuyên nào cho những người đi sau?
Anh trả lời:
“Niềm tin. Khi mình có niềm tin vững mạnh thì sẽ không sợ và khi không sợ thì việc gì cũng có thể làm được.”
Anh nói suốt thời gian bị bắt cầm tù anh luôn luôn bình tĩnh, không hề biết sợ vì biết mình chẳng làm gì sai trái. Công an mới sợ, mới lúng túng vì chẳng biết ghép anh vào tội gì.”
(Trích trong bài tường thuật cuộc họp báo của ông Nguyễn Quốc Quân, bài trên Blog Việt Tân)
*
Chế độ lao tù từ thời thực dân Pháp đến thời Việt Nam xã nghĩa theo lời kể lại của các tù nhân mỗi khác nhau.
Theo lời kể của ông Nguyễn Quốc Quân, người Mỹ gốc Việt, đảng viên
cao cấp của đảng Việt Tân thì chuyện tù đày thời Việt Nam xã nghĩa năm
2012, tức là cách năm nhà thơ Tố Hữu bị thực dân Pháp giam cầm ở Lao Bảo
72 năm “cũng nhân đạo” bằng (có khi còn hơn?) chế độ lao tù của thực dân Pháp năm 1940.
-Nhà thơ Tố Hữu được cai tù thời thực dân Pháp nấu canh cá và chuột nưa cho ăn để thôi… tuyệt thực.
-“Nhà tranh đấu nhân quyền” Nguyễn Quốc Quân được cai tù thời xã
nghĩa Việt Cộng cung cấp đầy đủ tiện nghi, trả lại sách, được gặp luật
sư theo luật định để ngưng… tuyệt thực.
Thế nhưng, cách xét xử đối với những phạm nhân thì lại khác nhau một trời một vực:
-Đối với vụ án “Hội đồng công luật công án Bia Sơn” thì người cầm đầu
là ông Trần Công tức Phạm Văn Thu và những người trong nhóm là những
“người Việt gốc Việt” mà nhà văn Hoàng Hải Thủy gọi là “người Việt gốc Cây” thì phải nhận những bản án rất là năng nề: người thì bị án tù chung thân, kẻ nhẹ nhất bị án 10 năm tù.
-Trong khi đó, cũng cùng một tội là “âm mưu lật đổ bàn thờ tên tội đồ Hồ Chí Minh” thì đảng viên cao cấp của đảng Việt Tân là ông Nguyễn Quốc Quân, một người Mỹ gốc Việt được VC cho lên máy bay phây phây về Mỹ, họp báo kể chuyện được VC giam cầm trong nhà tù với “đầy đủ tiện nghi” và công an VC “phải thả ông ta ra vì không biết phải ghép ông ta tội gì (sic!)”.
Cảm khái về chuyện này, nhà văn Hoàng Hải Thủy có hai câu thơ như sau:
“Tù Mỹ gốc Việt về Mỹ phây phây
Tù Việt gốc Cây nằm đây chịu chết!”
*
Theo tôi, việc làm khốn nạn nhất của đảng Việt Tân là khi những
“người Việt gốc Cây” bị VC bắt và kết tội “âm mưu lật đổ chính quyền”
thì, từ hải ngoại đảng này nhanh nhảu lên tiếng để VC có cớ kết tội nặng
nề những người “tù Việt gốc Cây” này những bản án nặng nề.
Càng khốn nạn hơn khi đảng này gài bẫy để VC bỏ tù những “người Việt gốc Cây” như trường hợp bà Phương Lê đã tố cáo tên đảng viên VT Nguyễn Khắc Long, tức Chim Quốc Quốc đã báo cáo để VC bắt và bỏ tù cô Lô Thanh Thảo.
Càng khốn nạn hơn nữa là khi nhóm bà Phương Lê biểu tình phản đối
đảng VT trong khi “người tù Mỹ gốc Việt” Nguyễn Quốc Quân đang bốc phét
bên trong hội trường báo Việt Báo thì đảng này lại cho người đến hành
hung nhóm bà Phương Lê giữa thanh thiên bạch nhật.
Có người nói “đảng Việt Tân là em của đảng VC”, đâu có sai chút nào!
LÃO MÓC
0 comments:
Post a Comment