Friday, July 6, 2012

Anh ơi, em xin lỗi...

Tin này khá dài nhưng rất đáng đọc và suy ngẫm. Xin chia sẻ cùng Quý vị. HLTL
        Ảnh từ Facebook của Trầm Tử (Lê Khánh Duy, hôn phu của Huỳnh Thục Vy)

Video biểu tình tại Sài Gòn vào sáng 01.07.2012





    **Thứ Sáu 6-7-2012

by Jane Hoang (Huỳnh Thục Vy) 
Anh ơi,

Em xin lỗi anh.


Em biết rằng em đã làm nhiều người lo lắng cho em, em có lỗi với gia đình và tất cả những người yêu mến em.Từ hôm đi biểu tình bị bắt về công an phường Cô Giang, quận 1 đến lúc lại bị bắt ở Công an phường Tân Quy, quận 7 (Sài Gòn), rồi bị đưa về Quảng Nam em hiểu rằng có nhiều người đã vì thương yêu em mà mất ăn mất ngủ, đặc biệt là những người trong gia đình mình. Những tình cảm đó, những mối ưu tư đó của cô chú bác và bạn bè em không biết cuộc đời mình có dịp để đền đáp hay không?


Nhưng nếu có ai đó em phải xin lỗi trước tiên thì đó là anh. Ba và các cô lo cho em nhưng mọi người đã có nhiều kinh nghiệm khổ đau từ hai mươi năm về trước, khi ba em bị bắt; nên mọi người dễ hiểu và dễ chấp nhận. Còn anh, anh chưa từng đối mặt với cảnh huống như thế. Em xin lỗi anh.


Hôm ngày 1 tháng 7 chúng ta bị đạp, bị nắm tóc lôi lên xe khi tập trung biểu tình ở công viên 30-4, cùng với Minh Đức và Hiếu, anh bị đánh rất nhiều; anh đã hét to: “Các anh có phải người Việt Namkhông?” “Hoàng Sa- Trường Sa- Việt Nam” trong nước mắt. Em biết từ giây phút đó, anh đã rất hụt hẫng và lần đầu tiên trong đời, tự tâm can, anh đã cảm nhận sống động về sự nhỏ bé, yếu đuối của người dân Việt Nam chúng ta trong chế độ độc tài, cũng như sự tàn ác của công an Cộng sản và sự bất công tột độ trong thể chế này.


Từ trưa ngày 4 tháng 7, sau khi em làm việc với công an phường Tân Quy xong thì em bị giằng khỏi tay anh, bị xô lên xe, chở đi mất tích cho đến khi ngồi viết những dòng này, mình vẫn chưa được gặp nhau vì anh còn ở trong Sài Gòn. Hình ảnh cuối cùng mà em nhìn thấy khi rời khỏi đồn công an phường Tân Quy, Sài Gòn trong tức tưởi là khi anh khóc và nói: “Các anh bắt vợ tôi đi dâu? Các anh định làm gì vợ tôi?”. Khuôn mặt anh thất sắc, xám ngắt và nước mắt chảy ròng. Em có thể cảm nhận rõ nỗi đau khổ mà anh phải chịu đựng, cả con người anh lúc đó là một khối khổ đau.


Em xin lỗi anh, anh ơi…


Cho tới hơn 9h tối ngày 5 tháng 7 (34 giờ đồng hồ sau khi bị bắt ở Tân Quy) em bị an ninh tỉnh Quảng Nam bỏ giữa đường trong đêm tối, phải đi bộ về nhà. Em đã mất tất cả chút tự do còn lại của mình, em đã bị thẩm vấn liên tục, bị đói khát, bị khủng bố tâm lý, nhưng người mà em lo nghĩ nhiều nhất vẫn là anh. Anh đã từng nói với em rằng: “Em là tất cả hạnh phúc mà anh có trong cuộc đời này. Không có em, anh không còn gì cả”. Em hiểu anh cần có em biết bao! Em cũng biết mấy hôm nay anh như người mất hồn khi bị nhiều đe dọa từ những “kẻ lạ mặt côn đồ” rằng chuyến này Huỳnh Thục Vy sẽ hết đời. Tất cả những đau đớn đó, em thấu hiểu cả và …em xin lỗi anh.


Nhưng anh ơi, không có gì trên đời này mà không có nguyên nhân-kết quả và chúng ta biết rằng vạn vật tồn tại trong mối quan hệ tương tác. Nỗi sợ hãi của em đã giảm đi rất nhiều khi em nghĩ về nguyên lý đó. Với mỗi hành động mà chúng ta thực hiện, không sớm thì muộn chúng ta sẽ nhận lãnh phản lực của nó; vì thế chúng ta phải chịu trách nhiệm hoàn toàn về hậu quả của hành động do mình gây ra. Những người cộng sản biết rõ điều đó anh ạ.


Dù bị khủng bố tinh thần và mệt mỏi về thể xác; nhưng anh ơi, niềm tin của em , sự khao khát của em đối với tự do vẫn là cả một nỗi niềm to lớn không dứt. Anh hiểu em mà, phải không anh? Em là đứa không chịu nổi những sự lố bịch, những bất công và sự “chướng tai gai mắt”. Đối với những thứ đó, dù biết mình chỉ là một cá nhân nhỏ bé và bất toàn, em luôn muốn san phẳng chúng đi.


Ngồi trong đồn công an nhìn ra ô cửa kính, từ đáy lòng mình em đã tưởng nhớ và tri ân bao thế hệ người đã vì Việt Nam này mà lãnh nhận đau khổ, tù đày, thậm chí là cái chết. Dù bị thẩm vấn liên tục, em vẫn cố tạo cho mình những giây phút nghĩ ngơi bằng cách không trả lời những câu hỏi cá nhân hoặc nhưng câu hỏi liên quan đến bạn bè. Chỉ những gì người ta đã biết bằng cách rình rập, nghe lén điện thoại… thì em mới kể cho họ nghe. Những lúc em ngồi nhắm mắt, im lặng và hít thở sâu, em nghĩ rất nhiều về cuộc đấu tranh hôm nay, và em nhớ đến một người anh hùng trong lịch sử : Phó Đức Chính. Ông đã bị thực dân Pháp đưa lên máy chém khi mới 23 tuổi. Nhắc đến ông, chúng ta tự nhiên sẽ thấy bình an hơn, vì những đau khổ mà chúng ta đang chịu đựng làm sao có thể so sánh với sự hy sinh tính mạng của một người đang tuổi xuân xanh?


Không thể so sánh cuộc đấu tranh chống Pháp và cuộc đấu tranh hiện nay, nhưng nhìn vào lịch sử, chúng ta biết rằng “Freedom is not free”, phải không anh? Mọi thứ đều có cái giá của nó. Những ai hy sinh vì điều tốt đẹp, sẽ nhận được hoa quả tốt tươi. Nhưng ai hành động tàn ác, hy sinh nhân tính để bảo vệ quyền lợi của mình, sẽ nhận lấy những điều tồi tệ do chính mình tạo ra. Đó chính là Công lý anh ạ.


Vì vậy, anh ơi, anh đừng lo lắng, đừng đau khổ. Anh phải mạnh mẽ lên. Chúng ta phải mạnh mẽ lên. Mọi khó khăn còn chưa kết thúc, nhưng chúng ta cũng không đầu hàng.


Em biết rằng chỉ mới có năm ngày nhưng ông chồng 64 kg của em bây giờ đã gầy nhom. Em sẽ bồi dưỡng cho anh. Em sẽ dùng cả cuộc đời này để thương yêu anh, cũng như chúng ta sẽ dùng cả cuộc đời này để yêu thương đất nước này.


Nhiều cô chú bác, anh chị em tuy không ở bên chúng ta nhưng họ luôn giúp đỡ và ủng hộ chúng ta. Dù bị an ninh cộng sản tịch thu nhiều thứ mà anh chị em trong gia đình chúng ta đã nhịn ăn nhịn mặt để mua như: hai điện thoại di động, hai laptop; cho đến giờ chúng ta vẫn được bình an vì có mọi người. Chúng ta phải ghi nhớ ân tình đó, anh nhé.


Anh ơi, anh cố gắng lên. Chúng ta còn một lễ cưới phải lo thu xếp. Cả anh và em hãy cùng cầu nguyện nhé. Em tin chúng ta sẽ được bình an, hạnh phúc.


Em đang ở quê chờ anh. Hãy tha lỗi cho em vì đã làm anh phải lo lắng quá nhiều. Em yêu anh.


Vợ của anh


Huỳnh Thục Vy


Tam Kỳ ngày 6 tháng 7 năm 2012
Trầm Tử Cám ơn em!

Cám ơn em!
Anh và Em. Đường sẽ còn dài, sẽ còn lắm chông gai, thậm chí hiểm nguy nhưng chúng ta sẽ không bao giờ bỏ cuộc.

Anh yêu em, Thục Vy!
 

Boy- Lacgiuasaigon Chúc 2 bạn Trăm Năm Hạnh Phúc !!! 
Phuc Tran Đọc lúc nãy mà cứ thấy ... nghèn nghẹn !^^
Vo Trung Hieu Cam dong qua TV a .., chuc hai vo chong em hai chu BINH AN !
Thinh Phan Tri Mừng em bình an trở về.
Dung Nguyen chuc vo chong chu mai hanh phuc !!
Son Tran Thanh Cầu chúc hai em đc bình an trong Chúa !
Vũ Hùng Thày Giáo VI à, VI đã nói giúp biết bao người phụ nữ đó. Cảm ơn VI, Chúc đôi trẻ trọn đời hạnh phúc.
Nguyen Hoang Linh Muốn khóc. Cần Chúa cho hai bạn...
Anh Vu Hoang Vy Hoang! Minh that su nguong mo va dong cam voi hai ban va moi nguoi da tham gia xuong duong bieu tinh ngay 1/7
Anh Vu Hoang
Minh luon cam dong va long dau nhoi khi nghe nhung loi keu goi bao ve to quoc, cac ban oi con nho bai " Tieng sung da vang tren bau troi bien gioi goi toan dan ta ra tran chien dau moi, quan xam luoc banh truong Bac kinh da giay xeo manh dat tien phuong , lua da chay va mau da do tren khap neo bien cuong..." minh khong nho ten bai hat nhung co nhung cau nhu vay, minh rat muon khoc .. minh yeu To quoc Viet Nam non song gam voc ... cac ban oi hay hat vang bai hat do...
Kelly Thư Cố gắng lên Anh chị rồi mọi chuyện cũng sẽ qua
Anh Vu Hoang Lua da chay trong long moi nguoi dan Viet yeu nuoc va mau nhung nguoi con uu tu da do cho dat nay va mai mai.....Chung ta khong the de cho cuoc dau tranh nay tro nen vo nghia..
Quoc Tuy Nguyen Chúc các bạn mãi mãi hạnh phúc!   
...
Aln Nam Việt Hai người làm tôi.....đỏ mặt rồi
Anh Chí Cảm động quá! Các em vững tin nhé. Còn nhiều người bên các em. Chúc hai em và gia đình mạnh khỏe, bình an và hạnh phúc.

Thien Ngoc Thật cảm động! chúc các bạn hạnh phúc. Tự nhiên tôi thấy mình thật hèn nhát.

Mimosa TL Cảm động muốn rơi nước mắt rồi nè!

Thanh Hoa Nguyễn Hai ban la nhung con nguoi tuyet voi! Cho mong ngay hanh phuc cua cac ban! Uoc gi toi co the du le cuoi va noi loi chuc mung truc tiep voi cac ban nhi!

Lan Le Cảm động .....

Sophie Nguyen ‎"Chúng ta phải mạnh mẽ lên. Mọi khó khăn còn chưa kết thúc, nhưng chúng ta cũng không đầu hàng." ghen tị với anh Trầm Tử vì có một người vợ tuyệt vời :) chị Vy viết hay quá!
Tu Do Nguyen Trầm Tử có một người bạn đời rất tuyệt vời.
Nguyen Ngoc Yen Hoàng thục Vy và Trầm Tử, tôi yêu các bạn. Tôi sẽ luôn nhớ đến các bạn trong sự cầu nguyện, Chúa biết công việc lao khổ của các bạn. Nguyện xin sự bảo vệ của Chúa luôn ở cùng các bạn, hãy vững tin!
Huy le Quang Lục lại chuyện Lê Công Định và HH Ngọc Khánh, thấy quý tình yêu của hai bạn.
Hung le Khanh Cảm ơn Duy và Vi. Những người yêu chuộng tự do cả nước luôn bên cạnh các bạn và ngưỡng mộ tinh thần bất khuất của các bạn. Tự hào vì đất nước có những con người cao đẹp như các bạn.
Sáu Hậu Cầu mong hai bạn "chân cứng đá mềm".
Cao Nguyen
Lạy Chúa, xin tỏ lòng nhân hậu với chúng con.
Chúa là Cha vô cùng nhân ái, xin dủ lòng thương những anh em trong Hội Thánh đang đau khổ, - và dạy cho họ biết nhìn lên Ðức Ki-tô, Ðấng hiến mình làm của lễ hy sinh trên thập giá.
Xin giải thoát những ai bị giam cầm, ban ánh sáng cho người mù, bảo vệ những kẻ cô thế cô thân, - và thúc đẩy chúng con ủi an nâng đỡ những người bất hạnh.
Xin cho chúng con được sáng suốt và mạnh mẽ, - hầu đối phó với mưu thâm chước độc của tà thần.Amen

Lộc Nguyễn hay giã man... với tình cảm và ý chí đó, hai bạn 'tát biển đông cũng cạn' ^^

Người Đương Thời Có thể liệt vào danh mục "những bức thư tình kinh điển" chăng?

Aln Nam Việt Tôi biết tình cảm của hai bạn Vy-Duy rất sâu nặng . Hình ảnh vòng tay của một ng đàn ông bảo vệ cho người thương, rất cố gắng đến lúc bất lực vì đông quá đã làm cá nhân tôi ray rứt, bần thần mãi. Chỉ biết xin chia sẻ với hai bạn. Ráng lên chút xíu nữa ..

   
Tuấn Phạm Thuận vợ, thuận chồng bể đông tát cạn. Chúc hai bạn trăm năm hạnh phúc!
So R'čom Jr. Chúa ở cùng hai bạn!

Thức mãi tới giờ này cũng đã xong. Thôi thì không có gì làm quà, chỉ có chút tấm lòng, Facebooker Ngày Trở Về gửi tặng đôi bạn nhân ngày trở về của Jane Hoang . Hãy giữ gìn sức khỏe nhé, hạnh phúc nhé đôi bạn Trầm Tử và Huỳnh Thục Vy.
 
       **Thứ Sáu 6-7-2012
Trầm Tử (Lê Khánh Duy)
Với việc đưa giấy triệu tập "làm việc" vào sáng nay ngay khi vừa có những hành động bắt giam người một cách trái phép, rõ ràng CA tỉnh Quảng Nam vẫn sẽ còn muốn tiếp tục trấn áp và sách nhiễu đối với Huỳnh Thục Vy. Trong thời gian sắp tới không biết họ sẽ còn làm những gì.
Riêng mình và mấy đứa em mấy hôm nay vẫn tiếp tục bị theo dõi.
 

Trầm Tử


Công ty thì ký quyết định thôi việc, chủ trọ thì đuổi đi, máy tính thì bị lấy. Giờ đang sắp trở thành giai cấp vô sản, vô gia cư. Họ muốn ép mình và Jane ra khỏi Sài gòn. Tổ quốc ta, nơi đâu chẳng là nhà, sống đâu mà chẳng được. hihi.
 

Diep Le post quyết định cho thôi việc đi Trầm Tử
Huỳnh Chí Trung Hành động điên cuồng trước lúc giãy chết, cố lên, Trầm Tử!
Yeu NuocViet Cho em biết cái công ty của anh đang làm đi ^^
Sea Free Thủ đoạn hèn hạ na ná nhau! Ôi "độc lập - tự do - hạnh phúc" ở xứ lừa...
Son Ho Sao mà bọn chúng khồn nạn đến thế!
Trầm Tử Thực ra thì mình chỉ quá phẫn nộ trước những hành động phi pháp thô bạo và tàn nhẫn mà họ đã đối xử với Thục Vy nói riêng và những người biểu tình yêu nước nói chung thôi. Còn đối với mình thì những chuyện như trên chỉ là vặt vãnh.
Diep Le Trầm Tử chủ nhà trọ bắt khi nào phải dọn nhà vậy ?
Yeu NuocViet Không thể im lặng trước cường quyền !
Đốp Ni Cô Tteen về Quảng Nam đi, tau cũng về, còn mí mạng ngoài Quảng nam nữa. lập cái Quảng Nam quốc đi!
Trầm Tử hihi, trong tháng này phải dọn ạ. Nhưng không sao đâu, cám ơn mọi người đã quan tâm chia sẻ với mình và Vy.
Yeu NuocViet bao giờ thì cưới ,có mời anh em hem mà ko nghe nói năng gì hết trơn zạ =))
Trầm Tử chắc là sắp rồi, cưới xong thì về nhà nuôi gà, chăn vịt cũng OK. ^^
Yeu NuocViet Nuôi gà ,đợi cho nó lớn thì vẽ No-U lên người nó ,rồi lùa ra Dinh thái thú cho chúng bỉu tềnh =))
Nguyễn Lân Thắng Thế thì lại rủ nhau đi biểu tình...

HỠI TOÀN THỂ ĐỒNG BÀO CẢ NƯỚC !
GIẶC TÀU ĐÃ ĐẾN TẬN NHÀ CHÚNG TA RỒI, CHÚNG LẺN VÀO TẬN TỪNG THƯỚC SÔNG TẤC NÚI, VUỐNG BIỂN, THẬM CHÍ TỪNG NGÕ NGÁCH QUÊ HƯƠNG CỦA CHÚNG TA RỒI !
CHÚNG TA PHẢI LÀM GÌ KHI CHÚNG NGANG NGƯỢC COI LÃNH THỔ CỦA VIỆT NAM NHƯ AO NHÀ CỦA CHÚNG : CHÚNG ĐÂM CHÌM TÀU CÁ, ĐUỔI CẢ TÀU CẢNH SÁT BIỂNVIỆT NAM, MỜI THẦU KHAI THÁC DẦU KHÍ TRÊN LÃNH THỔ CỦA CHÚNG TA ?

XUỐNG ĐƯỜNG !
TẤT CẢ ĐỒNG BÀO HÃY XUỐNG ĐƯỜNG VÀO NGÀY CHỦ NHẬT TỚI - MÙNG 8 THÁNG 7 -ĐỂ THỂ HIỆN HÀO KHÍ DIÊN HỒNG, THỂ HIỆN TINH THẦN YÊU NƯỚC CỦA TỪNG CÔNG DÂN NƯỚC VIỆT : KHÓ KHĂN NÀO CŨNG VƯỢT QUA, KẺ THÙ NÀO CŨNG ĐÁNH THẮNG !

ĐỒNG BÀO HÃY CÙNG NHAU XUỐNG ĐƯỜNG, TẬP TRUNG TẠI SÂN QUẢNG TRƯỜNG NHÀ HÁT LỚN HÀ NỘI VÀO ĐÚNG 9 GIỜ SÁNG, SAU ĐÓ KHỞI HÀNH VỀ SỨ QUÁN CỦA LŨ GIẶC TÀU XÂM LƯỢC, CÙNG BÁO CHÍ TRUYỀN THÔNG ĐỂ CHO LŨ GIẶC CƯỚP KIA BIẾT RẰNG : MẤY NGÀN NĂM LỊCH SỬ ĐÃ QUA, TỪ NAY ĐẾN TƯƠNG LAI MÃI MÃI THÌ GIẶC TÀU KHÔNG BAO GIỜ CÓ THỂ CƯỚP ĐƯỢC NƯỚC TA THÊM MỘT LẦN NÀO NỮA !
NÀO, ĐỒNG BÀO HÃY CÙNG NHAU CHUẨN BỊ CHO NGÀY XUỐNG ĐƯỜNG !

http://danoan2012.blogspot.com/2012/07/loi-keu-goi-cho-ngay-8-7.html
Nguyễn Lân Thắng Bọn công an cứ tưởng Trầm TửJane Hoang là ngòi nổ cho cuộc biểu tình... rốt cục đếch phải... không có cậu mợ thì chợ vẫn đông ;)))
Yeu NuocViet Lời kêu gọi này chỉ diễn ra ở Hà Nội , Sài Gòn ko có đi rồi... 
Trầm Tử hihi, họ đâu biết tất cả đều là ngòi nổ, tụi em chưa nổ thì đã bị bắt rồi. Cái này họ sai ;))     
Yeu NuocViet Anh có may mắn đi tới CV 30/4 ,em mới đi ăn sáng là bị hốt rồi ...mẹ cha chúng nó ^^
Dương Nghị Cho chết mịa mài. Cái tội ăn sáng éo có xin phép đảng và nhà lướt :))
Trầm Tử Chắc tại chủ định rút ngòi nổ trong quán ăn nên nó hốt trước chứ gì.
Quynh Lan Nguyen Xin đuôc chia sẻ cùng anh. Cầu xin Chúa luôn che chở va 2ban thật nhiều sức mạnh cho anh chị! ♥
Trầm Tử Xin cám ơn mọi người.
Long Thanh Cao Luật nhân quả thì chớ có sai, nhưng đợi lâu quá, thấy nóng ruột ghê:(. NGUYỆN XIN THIÊN CHÚA CHÚC LÀNH CHO HAI BẠN VÀ CHO TẤT CẢ CHÚNG TA.
Mandy Bui Co’ chi’ khi’! :)
“Nếu phải đường đời bằng phẳng hết,
Anh hùng hào kiệt có hơn ai!”
Hồ Ly Tiên HỢP ĐỒNG LAO ĐỘNG CỦA CHÁU THẾ NÀO MÀ CTY CHO THÔI VIỆC DỄ DÀNG VẬY? XEM LẠI HỢP ĐỒNG ĐI Trầm Tử NHÉ
Trầm Tử Mình bỏ chỗ trọ, bỏ việc rồi. Chỉ còn quyền làm người, chắc mình xin giữ lại.      
      
Ngày 06 tháng 07 năm 2012

Kính gởi: - ỦY BAN THƯỜNG VỤ QUỐC HỘI
- ĐOÀN ĐẠI BIỂU QUỐC HỘI TP.HCM
- ĐOÀN ĐẠI BIỂU QUỐC HỘI TỈNH QUẢNG NAM
- THỦ TƯỚNG CHÍNH PHỦ
- BỘ TRƯỞNG BỘ CÔNG AN
- THANH TRA BỘ CÔNG AN

ĐƠN TỐ CÁO KHẨN CẤP
Công an Phường Cô Giang Quận I, Công an Phường Tân Quy, quận 7, Tp. HCM và một số người trong đó có An ninh tỉnh Quảng Nam bắt giữ người trái pháp luật, cố ý gây tổn hại sức khỏe và làm nhục người khác.

Tôi tên là : Lê Khánh Duy – 32 tuổi
Hiện ở : 38 Đường 85, phường Tân Quy, quận 7, Tp. HCM
Là chồng của Huỳnh Thục Vy, sinh năm 1985, đăng ký thường trú tại tổ 16, phường Hòa Hưng, Tp. Tam Kỳ, tỉnh Quảng Nam.

Trân trọng trình bày:
1) Nguyên vào ngày 1/7/2012, vợ chồng tôi tham gia biểu tình phản đối Trung Quốc tại Tp.HCM, nhưng đã bị lực lượng gọi là “Trật tự đô thị” cùng với những người mặc thường phục cản trở và cưỡng chế lên xe chở về trụ sở tại phường Cô Giang, Quận 1. Vợ chồng tôi đã bị Công an giam giữ trái phép đến tận 23 giờ đêm tại trụ sở công an phường Cô Giang. Trong quá trình bắt giữ, vợ chồng tôi cùng một số người khác đã bị hành hung hết sức tàn bạo. Riêng vợ tôi là Huỳnh Thục Vy đã bị hành hung, đàn áp nhục mạ, khủng bố tinh thần, xúc phạm danh dự, nhân phẩm đến mức suy sụp, khiến cô bị xuất huyết ngay trong đồn công an.

2) Sáng ngày 4/7/2012, tôi cùng Huỳnh Thục Vy đến trụ sở Công an Phường Tân Quy (Quận 7, TP.HCM) để làm việc theo giấy mời của cơ quan công an. Trên đường đi, chúng tôi nhận thấy rất nhiều người lạ mặt đang theo sát.
Tại trụ sở công an, vợ chồng chúng tôi liên tục bị tra khảo, đe dọa và uy hiếp tinh thần. Sức khỏe vợ tôi là cô Huỳnh Thục Vy đang rất yếu, vì vậy tôi yêu cầu được đưa vợ đi bệnh viện nhưng không được phía cơ quan công an đáp ứng. Thậm chí, họ vẫn tiếp tục đòi thẩm vấn, đe dọa và dùng máy quay phim quay vợ chồng tôi dù tôi đã phản đối.

3) Sau đó, nhận thấy vợ tôi đã quá yếu và không thể chịu đựng thêm, tôi cố gắng đưa Vy ra ngoài. Tuy nhiên, khi vợ chồng tôi vừa đi ra thì lập túc bị một lực lượng hùng hậu ập đến, trong đó có một nhân viên an ninh tỉnh Quảng Nam tên Đặng Quang Thái vào trấn áp. Huỳnh Thục Vy bị đẩy một cách thô bạo lên chiếc xe 12 chỗ, biển số đăng ký là 92 (thuộc tỉnh Quảng Nam), tôi vội chạy lên theo thì bị một nhóm người khác ập vào trấn áp, lôi ra ngoài.

Sau đó, tôi được biết đây là những viên công an do tỉnh Quảng Nam cử vào. Những người này tiếp tục kéo đến nhà riêng của vợ chồng tôi để tịch thu thêm máy tính, đồ đạc. Việc thu giữ không lập biên bản theo đúng trình tự pháp luật. Trong số những Công an tham gia, tôi nhận ra một người tên Phạm Trung Phương thuộc an ninh tỉnh Quảng Nam.

4) Chiều ngày 4/7, chúng tôi đã nhờ luật sư đến làm việc với công an Phường Tân Quy (Quận 7), nhưng phía công an trả lời vô trách nhiệm rằng: Công an Phường Tân Quy chỉ làm nhiệm vụ trung chuyển, muốn hỏi tin tức thì ra Quảng Nam để gặp an ninh.

Khi Đơn tố cáo này đang được viết, đã là chiều tối ngày 5/7/2012, gia đình chúng tôi vẫn không có bất cứ thông tin gì về Huỳnh Thục Vy. Sức khỏe Huỳnh Thục Vy hiện đang suy yếu, tinh thần bị tổn thương. Theo chỉ định của bác sĩ, vợ tôi cần phải đi xét nghiệm và nội soi để điều trị vào ngày hôm nay 5/7/2012.

5. Trong lúc khám xét nhà tôi, những người tự xưng là Công an, an ninh đã cho biết đây là quyết định cưỡng chế buộc thi hành Quyết định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực công nghệ thông tin với mức phạt 85.000.000 đồng của tỉnh Quảng Nam trước đây. Nếu đúng vậy thì đây là hành vi vi phạm pháp luật trắng trợn. Vì lẽ, theo qui định pháp luật, Công dân chỉ bị cưỡng chế thi hành quyết định xử phạt bằng hai biện pháp “(a) Khấu trừ một phần lương hoặc một phần thu nhập; khấu trừ tiền từ tài khoản tại ngân hàng; (b) Kê biên tài sản có giá trị tương ứng với số tiền phạt để bán đấu giá”. Hoàn toàn không có biện pháp nào cho phép bắt giữ người do không chấp hành Quyết định xử phạt vi phạm hành chính. Ngay Bộ luật hình sự cũng chỉ qui định tội không chấp hành, không thi hành Bản án của Tòa án có hiệu lực mà thôi.

6. Còn nếu cho rằng vợ tôi có hành vi vi phạm pháp luật hình sự do đi biểu tình chống Trung Quốc thì việc xử lý phải thuộc thẩm quyền cơ quan Công an Quận I hoặc Quận 7 (nơi vợ chồng tôi đang cư trú những ngày này (từ 01/07/2012 đến 4/07/2012) và tham gia biểu tình.

7. Điều đáng quan tâm là mọi việc bắt, giữ, đều không tuân thủ qui định pháp luật như có lệnh, lập biên bản, có người chứng kiến, thông báo cho chính quyền địa phương, gia đình …Nhân viên xưng là công lực này hành động như xã hội đen bắt cóc người và lạm quyền khám xét.

8. Kiến nghị:
Vì những trình bày kể trên, để đảm bảo tôn trọng pháp luật, bảo đảm quyền và lợi ích hợp pháp công dân, tôi kiến nghị Quý Ông/Bà sớm xem xét, chỉ đạo, giải quyết:
a) Trả tự do ngay lập tức cho vợ tôi là Huỳnh Thục Vy.
b) Xử lý nghiêm minh hành vi bắt giữ, giam người trái phép, cố ý gây tổn hại sức khỏe, xâm phạm danh dự, nhân phẩm công dân và làm nhục người khác của các Công an phường Cô Giang Quận I, Công an phường Tân Quy, Quận 7, Tp.HCM và những người xưng là Công an, an ninh tỉnh Quảng Nam.
c) Xin lỗi công khai và bồi thường mọi thiệt hại về tinh thần, danh dự và sức khỏe cho chúng tôi – đặc biệt cho Huỳnh Thục Vy do các hành vi trái pháp luật của những người này gây ra nêu trên.

Kính chào,

LÊ KHÁNH DUY
— with An Đổ Nguyễn and 9 others.

Lá thư gửi RSF. Vietnamese Journalist Huynh Thuc Vy Arrested


Exposing acts of harassment and law violation of Co Giang Police Department, Tan Quy Police Department, and Quang Nam Police Department.

On 1st of July, my wife, Huynh Thuc Vy and I, upon learning that there was a call to protest the unilateral establishment of the so-called entity - Sansha city by the Chinese government, we decided to participate together along with other people. In the early morning of the appointed day, when we were strolling in the park, dozens of plainclothed policemen and a team called "Building Inspector" rushed out, wanting to "invite" us to come to the police station, but soon afterward, they beat us brutally, grasped our
neck, and forced us into a waiting car and took us to the police station. Thuc Vy and I were detained illegally in Co Giang Ward Police Station for more than 12 hours without prior provocation from us, or without any justification or any other legal summon.
In the police station, they coerced us into signing on a report, forcing us to provide testimony against our will and incriminating ourselves. They took turns questioning us, causing undue burden and panic. Thuc Vy, after being beaten and arrested, was having a case of physical and mental breakdown - "bleeding" right in the police station, wetting her clothes, yet these people pressed on with their interrogation, only sending an employee out to buy two pieces of tampon for Thuc Vy. Only by the late afternoon, they gave us some rice to eat and gave us some bread for dinner. They even accompanied us everytime we went to the toilet. Particularly, my wife, Thuc Vy was physically searched without her consent. When we protested this illegal detention and requested the security police to provide the reason for the arrest, these people refused, one of them even said: "If we LIKE to arrest you, we will just arrest you!”. Meanwhile another plainclothed police seized our phone so we could not call or notify relatives.
When questioning us, they changed their tune from threatening us to tempting us while exploiting our deteriorating physical and mental health status, tricking us into saying something self-incriminating while filming us. They tried to coerce us into signing the so-called minutes/police report affirming the "disturbing public order" offense, but we refused to do so because the charges levied against us were so absurd and without evidence and we did not accept to these accusations.
Only nearing midnight, they wanted to kick us out of the police station, yet we refused to leave unless they should provide us with proper reason for our detention, or a record confirming that we were illegally detained, and returned our ID card which was seized illegally. They refused and threatened to force us out by carrying us if we did not do as told. With much hesitation, we left the station but constantly worrying about Huynh Trong Hieu, my wife’s brother who was detained with us but was separated from us later. Later, we learned that Hieu was also released. My wife and her brother suffered innumerable bruises and extreme soreness all over their body, particularly Thuc Vy, pink and purple all over.
The next morning, a group of young men in civilian clothes was found to stay watched at our front door. Every time Thuc Vy and I went anywhere, these people would follow us, even when we went to the hospital, they would also tag along to the doctor’s examination office. Given the suspicious nature of these acts, we had to take their pictures as evidence to report to the authorities when necessary. Immediately, a young man rushed in to kick the camera and damaged it. But when Thuc Vy shouted at them, we received a so-called “invitation letter” (an euphemism for an illegal summon) to come to the police station to respond to "disturbing public order" charges.
While our health, mentally and physically, has been steadily on decline, the police kept calling us back to the station under the guise of "working with them" to terrorize us further. On the morning of the 4th of July, we took a petition requesting help with "safety and personal liberties being violated" (as we were being followed), as well as the 2nd summon paper (they sent us another summon after the 1st for which, due to health problems that we had to see a doctor, we could not respond) and went to the Tan Quy security police station. Thuc Vy went in and worked with a security police staff named Ny.
While they were working with Thuc Vy, other security police persons that I met previously, including a man named Minh, who had interrogated me on the 1st and 2nd of July, called me into another room and they continued to interrogated me while filming the proceeding. Thuc Vy when exiting from from the next room, they pressured Thuc Vy to sit with me in order to terrorize her further. Due to her many mental and physical health issues, we requested to take Thuc Vy to a hospital for examination and our request was denied. Meanwhile, Thuc Vy’s mental state was deteriorating noticeably, yet, they continued to interrogate us, to terrorize us, and refusing to grant her leave for the hospital even though it was obvious that Thuc Vy needed urgent medical attention.
When we tried to leave, a group of security police, including a security personel from Quang Nam province, a man named Thai that Thuc Vy recognized, and as soon as that happened, they grabbed Thuc Vy and forced her into a vehicle bearing the registration number 92 (of Quang Nam province) without any explanation and took off. I ran after them and was pinned down by 5 or 6 people.
When I went back home, a group of security police including those in uniform and plainclothed policemen, followed me. They gained forced entry into my home (including a security police name Pham Trung Phuong from Quang Nam province) and read aloud about the administrative sanction order against Huynh Thuc Vy with a fine of 85 million đồng (~4000 dollars) – a sanction under the guise of “violations of in the area of information technology" that the family has vigourously protested as illegal and has yet to be resolved. At the same time, they searched my home and took one of my computers and the computer belonging to my wife’s brother, cell phones belonging to me and my wife’s brother without any record. As we objected to their arbitrary actions, they summarily and cruelly dismissed our protest.
I strongly denounce the harassment and illegal acts of the security police of the Co Giang Ward, District 1; of the security police of Tan Quy Ward, District 7; of the security police of Quang Nam province. I hold particularly the security police of Tan Quy Ward, District 7 who bear all the responsibility for the kidnapping and the disappearance of my wife, Thuc Vy.

I am asking everyone to help me in this matter and sharing this information. Currently I have no information about my wife, Thuc Vy, her whereabout. My family and I are currently in a state of extreme panic, and even more so in light of the current health status of my wife, Thuc Vy who needs immediate and urgent medical attention.


Sincerely yours.


Địa chỉ gửi đến 
dcdesk@rsf.org

Ở mục subject các bạn ghi: 
ALERT: Vietnamese Journalist Huynh Thuc Vy Arrested
 Ở phần "1 attachment" các bạn gõ nội dung bức thư Tố Cáo bằng tiếng Anh vào file world sau đó đính kèm

                                  Nội dung lá thư các bạn copy các dòng bên dưới

Ho Chi Minh City, July 5th, 2012



Reporters Without Borders

Attention: Delphine Halgand

Southern Railway Building

15th & K Street, NW, Suite 600

Washington DC, 20005


Re: ALERT: Vietnamese journalist arrested


Dear Ms. Halgand,


I would like to call your attention on the recent arrest of a Vietnamese journalist who is member of Reporters Without Borders.


Huynh Thuc Vy was arrested in Ho Chi Minh City on July 4th by the Police force from Quang Nam province. The arrest was made without any warrant or legal procedure, and her whereabouts are unknown since then.


Please find in attachment a letter written by Huynh Thuc Vy's husband, Le Khanh Duy, exposing the violent attitude of the Police force in Ho Chi Minh City towards his wife, and the sudden arrest thereafter.


We look forward to hearing from you and rely on whatever you can do to help this woman, a well-known blogger and journalist who has been incessantly harassed and threatened by the Vietnamese government just because of her exertion of the freedom of expression.


Respectfully yours,


(Signature & full name)


(1 attachment)
      **Thứ Tư 4-7-2012


TỐ CÁO HÀNH VI SÁCH NHIỄU VÀ VI PHẠM PHÁP LUẬT CỦA CÔNG AN PHƯỜNG CÔ GIANG, Q.1, CÔNG AN PHƯỜNG TÂN QUY, Q.7, TPHCM và CÔNG AN TỈNH QUẢNG NAM

Ngày 01 tháng 7 vừa qua, tôi và vợ là Huỳnh Thục Vy, cùng các em khi biết được lời kêu gọi biểu tình chống việc Trung Quốc thành lập thành phố Tam Sa, chúng tôi đã cùng nhau xuống đường tham gia cùng mọi người. Vào sáng sớm, khi chúng tôi còn đang đi dạo ở công viên, thì có hàng chục an ninh chìm, kết hợp với đội ngũ gọi là "Thanh tra xây dựng" đã ào đến gọi là "mời" chúng tôi về phường, sau đó chúng bóp cổ, đánh đập, trấn áp tàn bạo, ép chúng tôi vào một chiếc xe và đưa chúng tôi vào đồn Công an. Tôi và Thục Vy bị giam tại phường Cô Giang trái phép hơn 12 tiếng.

Trong đồn, họ bắt chúng tôi làm bản tường trình, lấy lời khai. Họ thay nhau thẩm vấn, hỏi cung chúng tôi, làm cho tinh thần chúng tôi hoảng loạn và sức khỏe bị suy sụp nghiêm trọng. Thục Vy do bị đánh đập và và đàn áp trong lúc bị bắt lên xe đã "xuất huyết" ngay trong đồn, ướt cả quần đang mặc, nhưng chúng vẫn tiếp tục thẩm vấn, và chỉ sai một nhân viên đi mua 2 miếng băng vệ sinh đưa cho Thục Vy. Đến quá trưa họ mới mua cơm cho ăn và tối chỉ đưa cho một ổ bánh mì. Đi vệ sinh đều có người đi theo, riêng Thục Vy đã bị họ khám xét người trái phép. Chúng tôi phản đối việc CA giam giữ người trái phép, và đề nghị họ đưa ra lý do cũng như lệnh bắt hay giam giữ nhưng họ từ chối, có một nhân viên CA nói thẳng với chúng tôi, "tụi tao thích bắt là bắt, cần gì lệnh". đồng thời một người mặc thường phục đe dọa và giật luôn điện thoại của chúng tôi để chúng tôi không thể gọi hay báo cho người thân.

Khi liên tục thẩm vấn, họ từ đe dọa, đến dụ dỗ để chúng tôi trong lúc sức khỏe và tinh thần mệt mỏi, có thể nói ra nhiều điều có thể chống lại chúng tôi. Và họ quay phim lại. Đồng thời, bắt chúng tôi ký nhận vào biên bản vị phạm "gây rối trật tự công cộng", nhưng chúng tôi từ chối vì quá vô lý và không đồng ý về lỗi vi phạm.
Đến gần 12 giờ đêm, họ ép buộc chúng tôi phải ra khỏi đồn, chúng tôi không chịu vì đề nghị họ đưa ra lý do, hoặc biên bản về việc đã giam giữ chúng tôi trái phép, đồng thời đòi lại CMND của tôi đã bị tịch thu trái phép. Nhưng họ từ chối và cho người vào đe dọa sẽ khiêng chúng tôi ra nếu không tự đi. Chúng tôi ra về trong sự lo lắng cho em là Huỳnh Trọng Hiếu và sau đó mới biết Hiếu cũng bị chung tình trạng với chúng tôi, đến khuya họ mới thả về. Cả mấy anh chị em toàn thân bầm dập và ê ẩm. Riêng Thục Vy bị chấn thương nhiều chỗ, người nhiều chỗ bầm tím.
Sáng mai ra, một đám thanh niên mặc thường phục canh trước cửa. Mấy hôm nay khi tôi và Thục Vy đi đâu họ đều bám theo, kể cả lúc vào bệnh viện khám bệnh, họ theo sát đến cửa phòng khám. Vì thấy sự theo dõi đáng nghi, nên chúng tôi đã ra chụp hình để làm bằng chứng trình báo lên các cơ quan chức năng khi cần. Một thanh niên đã nhào tới đá rớt làm hỏng camera, Thục Vy đã lớn tiếng với họ, và ngày hôm sau đã bị gửi một giấy mời "làm việc" cũng vì tội "gây rối trật tự công cộng".

Trong lúc chúng tôi sức khỏe bị suy sụp, toàn thân đau nhức vì bị trấn áp, họ vẫn liên tục mời chúng tôi "làm việc" một cách vô lý.
Sáng nay ngày 4 tháng 7, chúng tôi cầm theo một bản tường trình và yêu cầu giúp đỡ về việc "an toàn và tự do cá nhân bị xâm phạm" khi có rất nhiều người đi theo dõi chúng tôi, đồng thời cầm theo giấy mời lần 2, (họ đã đưa giấy mời lần 1, nhưng vì vấn đề sức khỏe, chúng tôi đã đi khám bệnh) để đi đến CA phường Tân Quy. Thục Vy vào làm việc với nhân viên CA tên Ny

Trong khi họ đang làm việc với Thục Vy, mấy người CA tôi đã gặp trước đó, trong đó có một người tên Minh, người này đã tra hỏi và thẩm vấn tôi vào ngày 01.07 và chiều ngày 02.07, mời" tôi vào phòng "làm việc" họ tiếp tục hỏi cung và quay phim lại, khi Thục Vy đi ra từ phòng bên, họ lại ép Thục Vy vào ngồi chung với tôi, vì mấy hôm nay sức khỏe và tinh thần chúng tôi bị ảnh hưởng, suy sụp nghiêm trọng, đặc biệt là Thục Vy, nên tôi xin họ được đưa Thục Vy về đi bệnh viện, họ không cho, giữ chúng tôi lại và bắt chúng tôi tiếp tục làm việc, trong lúc tôi phản ứng và giải thích về việc sức khỏe Thục Vy đang rất yếu, tinh thần đang suy sụp, chịu nhiều áp lực suốt mấy hôm nay, cần được đi bệnh viện và không thể làm việc, họ vẫn từ chối và quay phim lại tất cả những phản ứng của chúng tôi, đang khi chúng tôi đang rất bức xúc.

Sau khi tôi và Thục Vy vừa cố đi ra về, một lực lượng công an, an ninh hùng hậu, trong đó có cả những An ninh từ Quảng Nam, có người tên Thái và Thục Vy đã nhận ra, họ kéo Thục Vy một cách thô bạo lên một chiếc xe 12 chỗ, mang biển số đăng ký 92 (Quảng Nam) mà không giải thích gì. Tôi chạy theo và bị 5, 6 người trấn áp, kéo xuống.

Khi tôi đi về lại nhà thì một lực lượng vài chục người cả công an phường, lẫn những người mặc thường phục, đi theo về đến nhà, và một CA tên Phạm Trung Phương đến từ Quảng Nam và vài người nữa xông vào nhà, đọc lệnh cưỡng chế về việc xử phạt hành chính Huỳnh Thục Vy 85 triệu (Một quyết định xử phạt vô lý trước đây về việc "xử phạt vi phạm hành chánh trong lãnh vực công nghệ thông tin" mà gia đình đã gửi khiếu nại, nhưng họ đã không giải quyết). Đồng thời họ lục soát và lấy đi 1 máy tính của tôi và 1 máy tính của em rể Thục Vy, trấn áp lấy từ trong túi của tôi và của em rể Vy 2 điện thoại, mà không có một biên bản nào. Chúng tôi phản đối nhưng họ tỏ thái độ rất tùy tiện và hống hách.

Tôi tố cáo hành vi sách nhiễu và vi phạm pháp luật của CA phường Cô Giang, Q.1. Công an Phường Tân Quy, Q.7, CA tỉnh Quảng Nam. Riêng CA phường Tân Quy, Q.7 phải chịu trách nhiệm về việc mất tích của Thục Vy.

Mong mọi người cùng giúp đỡ, chia sẻ thông tin. Hiện nay tôi không có thông tin gì về Thục Vy, điện thoại gọi vào thì không liên lạc được: 0905 154708. Tôi và gia đình đang rất hoang mang và lo lắng. Vì hiện nay sức khỏe Thục Vy đang rất yếu, tinh thần bị tổn thương nghiêm trọng, hôm qua đi khám bệnh, đã có chỉ định của bác sĩ cần phải đi xét nghiệm và nội soi để điều trị, và có lịch hẹn tái khám vào ngày mai 05.7.

Xin chân thành cảm ơn.

Chồng của Thục Vy
Lê Khánh Duy
— with Khanh Vu Duc and 11 others.
Ảnh Huỳnh Thục Vy từ Facebook của Trầm Tử Lê Khánh Duy

Công an xông vào nhà trọ của Huỳnh Thục Vy cưỡng chế 7/4/2012 

 

0 comments:

Powered By Blogger