Cuối năm 2010, đầu năm 2011, cơn bão « Cách mạng hoa Lài » đã quét qua Tunisia và Ai Cập. Chỉ trong vòng 28 ngày, nhà độc tài Ben Ali phải bỏ trốn qua nước láng giềng Saudi Arabia. Tại Ai Cập, chỉ sau 17 ngày, nhà độc tài Hosni Mubarack đã phải bước xuống ngai vàng, trao trả lại quyền tự do, dân chủ cho người dân Ai Cập.
Cơn bão cách mạng thổi đến Libya thì bị « khựng » lại vì phản ứng điên cuồng của « con chó điên Trung Đông » Muamar Gadhafi.
Khi cuộc biểu tình ôn hòa của dân chúng Libya xảy ra sau một phiên lễ nhà thờ thì tên bạo chúa cuồng rồ đã ra lệnh cho bọn lính đánh thuê nã đạn vào dân chúng. Chính vì phản ứng điên cuồng này đã dẫn đến cuộc chiến đẫm máu khiến khoảng 50 ngàn người thiệt mạng.
Sau 8 tháng 5 ngày, cuối cùng sau 42 nă ngự trị trên đống vàng đen, số phận của tên bạo chúa Gadhafi đã kết thúc ngào ngày 20 tháng 10 năm 2011 khi y bị lôi ra từ một miệng cống hôi thối, bị bắn chết dù luôn miệng « xin đừng bắn » và bị kéo lê trên đường phố như một con chó.
*
Lên ngôi bạo chúa từ năm 1969, sau khi lật đổ vương quyền Idris, tên cuồng rồ Gadhafi đã tự phong mình là « Người dẫn đường của cách mạng », « Người bảo vệ 6 triệu dân Lybia », « Vua của các vì Vua Châu Phi », « Lãnh tụ của toàn thể người Hồi giáo ».
Trong 42 năm đè đầu cưỡi cổ người dân Lybia, Gadhafi đã gây ra không biết bao nhiêu tội ác khủng khiếp với dân chúng của mình và là kẻ đã hãnh diện về thành tích hỗ trợ các lực lượng khủng bố suốt 4 thập niên cầm quyền.
Năm 1977, Gadhafi đổi tên nước thành « Đại dân quốc Nhân dân Xã hội Chủ nghĩa Ả Rập Libya ».
Năm 1998 đã tổ chức đánh bom máy chở khách tại Lockkerbie, Scotland khiến 270 người chết ; nhưng y vẫn chối biến, mãi tới năm 2003 mới chịu nhận và bồi thường.
Bắt chước Mao Trạch Đông, « kẻ sát nhân vĩ đại » của Trung Cộng với « Sách Đỏ », năm 1975 tên bạo chúa Gadhafi ra lệnh in « Sách Xanh » với « Tư tưởng Gadhafi » bắt học sinh, sinh viên Libya phải học tập. Mỗi thành phố phải dựng tượng của y và quyển « Sách Xanh ». Cấm các phương tiện truyền thông đề cao bất cứ một người nào ngoài « lãnh tụ Gadhafi », ngay cả những ngôi sao bóng đá !
*
Sau 66 năm cai trị miền Bắc và 36 năm cai trị miền Nam, ông Hồ Chí Minh và những kẻ thừa kế đã áp dụng cái chủ nghĩa cộng sản ngoại lai khiến đất nước ngày càng tụt hậu, kinh tế có nguy cơ phá sản, dân trí ngày càng tụt hậu, đạo đức suy đồi thê thảm có nguy cơ dẫn đến diệt vong. Trong khi đó thì về chính trị lúc nào cũng phải đi dây giữa Trung Cộng và Hoa Kỳ. Và, lúc nào cũng tìm mọi cách đàn áp dân chúng.
Trong quá khứ, ông Hồ Chí Minh đã từng viết « Bản án chế độ thực dân Pháp » ; nhưng « Bản án của chế độ Cộng sản Việt Nam » do ông thực hiện trên đất nước VN trong 66 năm qua thì lại « tàn ác gấp 10 lần » mà chế độ thực dân Pháp đã đối xử với dân VN trong « 100 năm lệ thuộc giặc Tây ! »
« Bản án của chế độ CSVN » do ông Hồ và những người thừa kế bắt đầu từ Chiến Dịch Cải Cách Ruộng Đất phát động từ thập niên 1950, được tổ chức tinh vi qua chính sách « THUẾ NỘNG NGHIỆP » là một hình thức đầu tiên của Cải Cách Ruộng Đất. Khi chính sách thu thuế thành công, nghĩa là mọi người giàu cũng như nghèo đều không còn ai đủ tiền, đủ thóc để đóng thuế thì «Bác» Hồ đưa tới «đấu tranh chính trị». Có nghĩa là xã tập họp dân tới hội trường đã có để sẵn thừng, hèo, gậy và những dụng cụ tra tấn khác.
«Những người thiếu thuế không kể ít hay nhiều, đều bị bắt, điệu ra trước hội nghị và tra tấn không phải để biết tại sao không nộp được thuế, mà chỉ cần biết kẻ nào đã xúi dục không nộp thuế. Chủ tịch cuộc họp không hỏi lơ mơ : «Ai xúi mày không nộp thuế ?» mà hỏi một cách rõ ràng : “Có phải thằng Ất xui mày không nộp thuế, phải không ? Nói mau! » và tức khắc đánh đập, kềm kẹp, tra tấn cho đến lúc nạn nhân chịu không nổi, đuối sức, chỉ khẽ gật đầu. Nếu không gật đầu, nạn nhân có thể bị tra tấn suốt đêm đến chết… Hễ nạn nhân gật đầu tỏ ý là tên Ất nào đó đã xui không nộp thuế thì những người này bị bắt tức khắc. Sự thực thì những người này đã được VC ghi tên trong sổ đen; chủ tịch buổi họp chỉ việc chọn lựa từng tên một rồi tra tấn những người thiếu thuế bắt phải khai đúng tên những người trong sổ, để sẵn trước mặt.
Những người bị khai – nói đúng hơn là bị buộc tội xui không nộp thuế – bị tra tấn một mức gắt gao hơn và phải trả lời câu hỏi: « Mày ở trong tổ chức phản động nào ? Và trong tổ chức phản động của mày có thằng (Bính, Đinh) không ? Về câu hỏi thứ nhất thì người bị tra khảo có thể bịa ra bất cứ đảng phái nào. Có người tự nhận là đảng Việt Gian. Và có một nông dân quýnh quá, nghĩ không ra đảng, khai ngay là «Đảng Cộng Sản» vì từ bé anh ta chỉ nghe nói lờ mờ có «đảng Cộng Sản», không rõ là cách mạng hay phản động. Về câu hỏi thứ hai thì người bị tra hỏi không được khai lung tung, phải khai đúng tên mà chủ tịch hội nghị đã mớm.
Tất cả những người « phản động » có tên trong sổ đen lần lượt bị khai, bị bắt và bị tra tấn. Họ thuộc đủ thành phần, không cứ giàu nghèo, và sự thật cũng không phải « phản động » (nói đúng ra thì phần đông họ chỉ có thái độ « lưng chừng ». Đối với CS thì « lưng chừng» cũng nặng tội như phản động).
«Anh em ta quyết chung lưng
Đấu tranh tiêu diệt tàn hung tử thù
Địa hào, đối lập ra tro
Lưng chừng, phản động đến giờ tan xương
Thắp đuốc cho sáng khắp đường
Thắp đuốc cho sáng đình làng đêm nay
Lôi cổ bọn nó ra đây
Bắt quỳ gục xuống đọa đày chết thôi».
Xin thưa những câu thơ sắt máu trên chính là của nhà thơ Xuân Diệu đã làm theo lệnh Đảng vì Đảng quyết tâm đánh tan xương những phần tử phản động và lưng chừng vì hài cốt họ không còn nguyên vẹn sau khi bị đánh chết.
Nói về việc tra tấn thì thường có mấy phương pháp điển hình xã nào cũng áp dụng:
Nạn nhân phải quỳ, hai tay giơ lên đỡ một thùng đá đặt ngay trên đầu.
Nạn nhân bị treo hai chân, hoặc hai tay vào một sợi thừng sắt qua xà nhà. Một lúc lại kéo lên, kéo xuống, vừa đánh vừa hỏi, thỉnh thoảng buông rơi « cái bịch».
Sự thật về miền Bắc như thế đó. « Bác » Hồ đã cho lập sổ đen, phân loại dân chúng thành bần cố nông, phú hào, điạ chủ v.v… để tiêu diệt những người đó từ năm 1950. (*)
Và người cha là một cụ đồ ở ngoại thành Hà Nội đã phải cúi đầu nhận tội với con gái của mình trong một cuộc đấu tố qua diễn tả của nhà thơ Nguyễn Chí Thiện như sau :
« Được nghe bà kể khổ
Con thấy đời con thực là đáng chết!
Con đã đi bóc lột nuôi bà
Con bây giờ không dám nhận là cha
Dù bà là do con đẻ ra
Con, thành phần địa chủ thối tha
Trước nhân dân, trước Đảng
Xin thành khẩn cúi đầu chịu tội ».
Đó là lời một cụ đồ ở ngoại thành Hà Nội
Trước đấu trường giăng giối với con.
Và khi nhuộm đỏ miền Nam, CSVN cũng đã áp dụng cùng một chính sách như miền Bắc, nhưng tinh vi hơn.
Sau 66 năm cai trị miền Bắc bằng Cải Cách Ruộng Đất và 36 năm cai trị miền Nam bằng hình thức « tắm máu trắng» với các thủ đoạn Tập Trung Cải tạo « ngụy quân, ngụy quyền », vùng Kinh Tế Mới, đánh Tư Sản Mại Bản, « xuất cảng » người để lấy vàng qua hình thức bán bãi vượt biên, CSVN đã hoàn thành chỉ tiêu:
-Lưu manh hóa xã hội ;
-Bần cùng hóa nhân dân ;
-Nô lệ hóa con người
Như chính cố đảng viên cao cấp của CSVN là Trần Độ đã nhận xét như trên.
Đây chính là tội ác tày trời của đảng CSVN vì đã dùng biện pháp ĐẤU TỐ TRONG CHIẾN DỊCH CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT, CON « ĐẤU » CHA, VỢ «TỐ» CHỒNG, gây ra ac1i chết của hàng tră ngàn người, biến dân tộc Việt Nam trở thành những con người hèn nhát, sợ sệt, vô cảm cam tâm cúi đầu sống kiếp nô lệ, không được hưởng tự do, dân chủ và nhân quyền vốn là những quyền mà họ phải được hưởng.
*Cuối cùng, tên bạo chúa Gadhafi đã bị bắn chết như một con chó và thân xác bị kéo lê trên đường phố ! Cuộc cách mạng tại Libya đã thành công !
Người dân Libya đã đứng lên để giành lại quyền sống như một con người. Và họ đã thành công.
Khi tên bạo chúa Gadhafi bị hạ sát, trong ngân khố của nước Libya còn 27 tỉ (**) cũng như các mỏ dầu hỏa và nhiều người đã lên tiếng âu lo về một tương lai Lybia dưới sự lãnh đạo của Hội Đồng Quốc Gia Chuyển Tiếp (NTC).
Trông người lại nghĩ đến ta !
Sau 66 năm cai trị của ông Hồ Chí Minh và những người thừa kế, đất nước VN còn lại những gì ?
Ải Nam Quan, thác Bản Giốc đã bị bán ( ?), Hoàng Sa, Trường Sa đã bị nhượng, rừng đầu nguồn đã bị cho Trung Cộng thuê, quặng bauxit Tây Nguyên đã bị cho bọn Tàu đỏ mướn khai thác, các khu đô thị khắp đất nước đã được « nhượng » cho bọn Đại Hán xây « phố Tàu »… ;
-Về kinh tế thì đang có nguy cơ phá sản ;
-Về xã hội, giáo dục thì đạo đức suy đồi có thể dẫn đến nguy cơ diệt vong : Các nghề cao quý để giáo dục cho thế hệ tương lai cũng như cứu người như giáo sư, bác sĩ thì đang bị tha hoá trầm trọng… ;
-Về chính trị, lúc nào cũng tìm mọi cách đàn áp các lực lượng đối lập, các tôn giáo không quy phục Đảng và Nhà Nước. Luôn dùng chiêu bài con ngáo ộp « diễn biến hòa bình » để bắt bớ, gia cầm những nhà tranh đấu cho dân chủ, nhân quyền. Và lúc nào cũng phải đi dây giữa hai cường quốc TC và Hoa Kỳ để giữ lấy địa vị và quyền lực.
Đó là chưa nói đến « tính lệ thuộc », lúc nào cũng « gọi dạ, bảo vâng » của Đảng và Nhà nước CSVN đối với nhà cầm quyền Trung Cộng chắc chắn sẽ dẫn đến nguy cơ mất nước.
Trông người lại nghĩ đến ta ! Càng nghĩ lại càng đau buồn cho tương lai đất nước !
Tài liệu tham khảo :
(*) Theo sách « Từ thực dân đến cộng sản » của học giả Hoàng Văn Chí.
(**) Theo bài viết « Những ý kiến thô thiển » của Nhữ Đình Hùng.
LÃO MÓC_NguyenThieuNhan
0 comments:
Post a Comment