Cộng sản là “tam vô”!
Tất cả mọi người khi nói về chủ thuyết CS, thì đều biết là CS chủ trương “tam vô”: vô gia đình, vô tổ quốc và vô tôn giáo.
1. Vô gia đình:
CS chủ trương vô gia đình, thậm chí muốn phá bỏ gia đình, và phủ nhận
tất cả những ý nghĩa thiêng liêng, những đóng góp lớn lao của gia đình
(GĐ) cho xã hội. Họ phá bỏ GĐ vì coi GĐ như một sự ràng buộc, cản trở
những hành vi khó nhận của họ. Nếu người CS tôn trọng GĐ thì làm sao họ
dám “thoát ly” GĐ, dứt bỏ mọi trách nhiệm với cha mẹ, vợ chồng, con cái
để đi theo đảng? Nếu coi GĐ là trọng, là thiêng liêng, làm sao họ dám
làm ác mà không sợ bị liên lụy đến GĐ, và việc thất nhân tâm của họ sẽ
gây thất đức cho con cái? Chủ trương vô GĐ là cách giết chết hết tình
cảm và đạo đức, lương tâm của con người, để họ có thể hành động hoàn
toàn theo tổ chức của họ mà không bị ai cản trở. Điển hình ta thấy từ
khi CS có mặt trên đất nước VN, họ đã lôi kéo nhiều thanh niên nam nữ
thoát ly GĐ để theo đảng. Từ đó được đảng bóp nặn để trở thành những con
người vô lương tâm, vô trách nhiệm, và vô cảm với GĐ. Họ coi GĐ chỉ là
một phương tiện để phục vụ cho họ trong việc họ phục vụ cho đảng. Vì thế
con cái mới đấu tố cha mẹ, vợ đấu tố chồng, anh chị em đấu tố nhau,
chưa nói đến cháu chắt thì đã quá xa. Trong cách đấu tố, họ xưng mày tao
với cả ông bà cha mẹ, xóa bỏ mọi tương quan máu thịt, và coi nạn nhân
bị đấu tố là kẻ thù của đảng tức là của họ. Trường Chinh đã đấu tố cha
mẹ ruột để thể hiện sự vô gia đình rõ rệt nhất.
2. Vô tổ quốc: CS chủ trương vô tổ quốc, để xóa bỏ mọi ranh giới quốc gia, và thành lập một cái thế giới ảo khác là Quốc tế vô sản, hay còn gọi là Thế giới đại đồng, và tiến đến Thiên đường XHCN,
một thứ huyễn hoặc mơ hồ và không thể có, dù có mất hàng triệu năm để
“xây dựng”! Chính vì thế, các nước theo CS đã đồng loạt tự rã đám từ năm
1989, chỉ còn sót lại 4 mống là Trung cộng, Việt cộng, Hàn cộng và
Cuba, cả 4 cũng đang như ngọn đèn trước gió, không biết sẽ tắt lúc nào!
CS xóa bỏ tổ quốc, tức là xóa bỏ cả tình yêu nước, yêu giống nòi, để mỗi
đảng CS ở mỗi quốc gia tha hồ đàn áp, bóc lột người dân bản xứ, phá tan
cả đất nước, như Tàu cộng và Việt cộng đã và đang làm. Không những thế,
CS còn lợi dụng cái chiêu bài vô tổ quốc để nước CS lớn nuốt nước CS
nhỏ, chúng dâng đất hiến biển cho nhau để nhờ sự che chở của nước đàn
anh CS mà tồn tại, vì dân đã xa rời họ: đó là thực trạng của CS VN và
Tàu, khiến CS VN trở thành kẻ nội thù của toàn dân! Nhưng cho đến nay,
thì cái lý tưởng giả dối CS cũng chẳng hề còn, thậm chí nhiều đảng viên
CS còn không biết cả chủ thuyết CS là gì, từ đâu mà có! CS bây giờ chỉ
còn là cái bình phong rách cho bọn người trục lợi ẩn thân để bóc lột,
cướp của, giết người, do họ chiếm được chính quyền và cưỡi lên đầu dân,
nên họ bị mang tiếng là “đảng cướp có dấu mộc!”.
3. Vô tôn giáo: CS
không đồng hành, không đội trời chung với tôn giáo, vì không một tôn
giáo nào cho phép con người làm điều gian ác, khủng bố, giết hại đồng
loại để thủ lợi riêng cho cá nhân hay đảng phái của mình, mà CS là tất
cả sự giả trá, lừa dối, bạo tàn và tham nhũng. CS coi tôn giáo là kẻ thù
số 1. Vì thế chúng ta chẳng lạ gì khi thấy CS nỗ lực triệt hạ tôn giáo
bằng cách chiếm các cơ sở vật chất, theo dõi và gây khó cho việc hành
đạo, thậm chí tung cán bộ CS trà trộn, lũng đoạn các chùa chiền, và bạo
hành các người của tôn giáo như Hội Thánh Tin Lành, Cao Đài, Hòa Hảo
hiện tại đang bị. CS chỉ phù hợp với sự gian ác và bạo lực, nó thể hiện cái đạo của quỷ sứ,
nên nó mới có tên là loài quỷ đỏ! CS cấm tín ngưỡng, vì nếu tín ngưỡng
phát triển thì không ai theo CS, làm sao CS có thể tồn tại được? Vô thần
ắt phải loại bỏ hữu thần. Chấp nhận tôn giáo là sự miễn cưởng,để CS qua
mắt quốc tế và mị dân để tồn tại.
Những người theo hay ủng hộ CS, nhất là giới trí thức, đã biết CS là “tam vô” mà họ vẫn chấp nhận, có nghĩa họ là Đồ đệ của tam vô, và họ khác chúng ta, nếu không nói là họ đối nghịch với chúng ta!
Tất cả tội ác của cs đều phát xuất từ tam vô, nhất là vô tôn giáo!
Khi hiểu rõ về tam vô của CS, chúng ta sẽ dễ dàng thấy rằng vì đó
mà cái ác nảy sinh một cách tự do. Không trách nhiệm, không tình yêu
thương, không ân nghĩa, không ràng buộc bởi gia đình, nên người CS không
ngại làm bất cứ điều gì cho mục đích của họ. CS cũng không ngần ngại
chà đạp gia đình, nếu gia đình cả trở họ. Không tổ quốc, không nguồn
cội, nên CS bán nước, đục khoét đất nước, kinh doanh cả dân tộc để thủ
lợi dễ dàng. Không niềm tin về linh hồn, về đời sau khi thân xác qua đi,
thì đâu có gì mà người CS không dám làm? Chỉ có đời này nên thả sức thủ
lợi, tranh quyền, cướp chiếm tất cả mọi thứ, miễn làm được là làm,
quyền trong tay, luật trong tay, ai ngăn cản được, và sẵn sàng khử trừ
kẻ nào dám cản mũi kỳ đà mình. Tất cả người thân, kẻ sơ, người đồng
loại, đồng bào, đồng gì cũng không bằng đồng tiền! Kể cả đồng đảng, đồng
chí, cũng có thể bị khử trừ khi đụng đến quyền lợi riêng, bởi đó CS
giết người không gớm tay, không hề ân hận hay sợ hãi luật nhân quả. Màu
cờ đỏ của CS mang ý nghĩa đó! Tóm lại, tam vô, chủ yếu là vô thần, là nguồn gốc của mọi tội ác mà CS gây nên cho nhân loại!
Chúng ta có mâu thuẫn không, khi tin tưởng hay yêu cầu CS về lòng yêu nước, phục vụ đồng bào, và làm điều đạo đức?
Nhiều người trong chúng ta, tuy sống với CS hàng gần thế kỷ, chứng kiến
tận mắt những điều ác CS làm vô vàn vô số, thế mà vẫn kỳ vọng CS thay
đổi bản chất, tin rằng CS còn lòng yêu nước thương đồng bào, thậm chí
kêu gọi, phân tích, nhắc nhở, van nài CS bảo vệ Tổ Quốc, xây dựng quê
hương, ngưng cướp bóc, ngưng tra tấn, bắt bớ người yêu nước, người dân
vô tội, thật là chúng ta đã tự mâu thuẫn quá, hão huyền quá! CS là tam vô,
khi đã biết rõ chủ trương ấy của CS mà chúng ta còn tin lời họ nói là
yêu nước, bảo vệ Tổ Quốc, phục vụ đồng bào, thì chúng ta “đổ thóc giống
ra ăn”, như cổ nhân nói! CSVN nói đến lòng ái quốc hay bảo vệ Tổ Quốc,
chống ngoại xâm Tàu cộng chẳng qua chỉ để mỵ dân và để tồn tại. Kể cả
Tàu cộng, nếu chúng giữ nước và bành trướng, cũng không vì lòng yêu nước
thương nòi, bằng chứng là chúng từng giết bao đồng bào, đồng đảng! Lợi
dụng chủ nghĩa dân tộc cực đoan để đi xâm lăng chỉ là để tìm lợi riêng,
để có cơ hội trục lợi mà thôi! Chúng ta làm điều lành, tránh điều dữ vì
chúng ta tin có đấng Thượng Đế quyền năng, có linh hồn, có đời sau, có
luật nhân quả, CS không hề tin những điều ấy, thì cái gì buộc họ phải
làm điều thiện, giữ đạo đức, khi con người chết là hết?
Để đừng bị lầm lẫn, đừng bị mắc lừa CS thêm, nhất là để tránh đi đến họa
diệt vong, thì xin nhớ lại lời cảnh báo của một Linh Mục CG, cha Nguyễn
Văn Toàn mới có bài giảng trong Thánh Lễ cầu nguyện cho Công Lý Hòa Bình tại Sài Gòn, đã được loan truyền đi khắp thế giới, là chúng
ta đang sống trong một xã hội giả trá! hãy canh thức, hãy tỉnh thức để
không bị loài quỷ đỏ cs lừa dối và dẫn chúng ta vào chỗ chết!
Nói với những người đảng viên hay “chuẩn” đảng viên CS:
Từ nhỏ tôi đã rất thắc mắc, và đến bây giờ tôi vẫn còn không thể hiểu
nổi những người theo CS họ thấy có gì hay, có gì lôi cuốn hấp dẫn họ, để
rồi cố giải thích rằng họ theo CS, ủng hộ CS vì một “lý tưởng”? Trừ khi
họ là những kẻ mê muội, “vô sản chuyên chính” về cả vật chất lẫn lương
tri, trí tuệ, vì hoàn cảnh mà phải theo cái chủ thuyết bất nhân và phi
lý này để kiếm sống, kiếm lợi, như bọn chính quyền CS hiện giờ! Người
bình dân ít học nhưng có lương tâm cũng không thể theo CS, vì tâm hồn họ
cũng hướng về điều thiện. Chẳng lẽ phủ nhận gia đình, phủ nhận tổ quốc,
phủ nhận niềm tin tôn giáo mà bảo đó là lý tưởng, đó là văn minh, là có
nhân bản sao? Chỉ có quỷ sứ thì mới thấy đó là đúng, vì quỷ thì không
có gia đình, và chúng quyết phá GĐ, bởi GĐ là một cộng hợp của tình yêu
thương, của sự cộng sinh đầy nhân ái, và chống lại sự dữ của quỷ. Chúng
cũng không có tổ quốc, nên chúng không yêu mến và bảo vệ tổ quốc. Chúng
chủ trương sự dữ, sự ác, nên chống và triệt hạ tôn giáo, vì không
tôn giáo nào thỏa hiệp với điều ác! Những người theo CS là thuận theo
và cổ vũ cho sự dữ, sự ác, sự giả trá! Riêng đạo Công Giáo có vạ tuyệt thông
là hình phạt cho những người theo hay ủng hộ CS. Sự thật rõ ràng như
thế, nên chúng ta không có lý do gì để tin những người CS là người tốt,
người đạo đức, người yêu nước! Nếu người CS nào còn làm chút việc tốt,
thì chỉ là chút nhân bản còn sót lại, và trước sau họ cũng mất hết, hoặc
phải bỏ CS!
Nói với những người trí thức theo CS
Nên nhớ rằng CS không có giới trí thức, họ toàn những kẻ vô sản chuyên chính,
hiểu theo cả nghĩa vật chất lẫn tinh thần, trí tuệ - CS coi trí thức
là... cục phân! Vì thế chỉ có những người trí thức... đi theo CS (người
khôn được lũ ngu si dẫn đường!). Chúng tôi không lấy làm lạ khi những
người bình dân, những người kém hiểu biết, những người chân lấm tay bùn
mà họ theo hay buộc phải theo CS, vì họ không đủ tầm nhìn, tầm suy luận,
và vì còn phải lo cuộc sống quá cơ cực lầm than nên họ không còn giờ,
không đủ sức mà phản kháng. Nhưng còn các vị trí thức đầu óc thênh
thang, cơm áo dư thừa, học cao hiểu rộng, có nhiều điều kiện đi Đông đi
Tây, mà các vị có thể LẦM về CS sao? Thật là vô lý, hoàn toàn phi lý!
Muốn theo thì phải hiểu, phải yêu thích, phải mến phục, vậy những người
theo CS này có nhận định rõ về chủ thuyết nòng cốt của CS là TAM VÔ? Họ
thực sự muốn trở thành kẻ vô gia đình, vô tổ quốc và vô tôn giáo? Bởi
vậy những bộ mặt trí thức CS như Phạm Xuân Ẩn, như BS Quỳnh Hoa, như một
số trí thức thân Cộng ở miền Nam trong đó có vài giáo sư là thày dậy
của chúng tôi, có cả blogger Hồng Lê Thọ mới bị bắt, và một số “trí thức
trẻ” của miền Nam, được gọi là “thành phần thứ 3, sao tôi thấy họ thật
khó hiểu, khó lý giải cho cái “lý tưởng CS” mà họ chọn quá! Tôi chỉ là
một đứa trẻ theo cha mẹ trốn CS vào Nam năm 1954, mà tôi còn ghê sợ CS
như một loài quỷ dữ, dù lúc gia đình tôi vào Nam thì CS chưa có đủ thời
giờ để thể hiện hết sự gian ác, tham tàn khát máu của họ, mà sao các vị
đi đông đi tây, học hỏi, nhận biết đủ thứ điều tốt xấu, lại có thể chấp
nhận CS sao? Các vị là trí thức, hẳn phải có tầm nhìn hơn những kẻ thiếu
hiểu biết, chỉ quanh quẩn xó nhà như chúng tôi, mà các vị không thấy,
không biết gì sao? Cái gì đã che mờ mắt các vị vậy? Ai mà lừa được các
vị nếu chính các vị không tự lừa mình, tự nhắm mắt bịt tai mình, hay các
vị muốn... khác người? Miền Bắc với miền Nam tuy không đủ thông tin
nhưng không phải là không có, tại sao là học sinh mà chúng tôi còn nhận
thức được, còn các trí thức lại không?
Với các trí thức ở miền Bắc thì lại càng lạ lùng, chính bản thân các vị
đã sống hành nửa thế kỷ với CS, mà bảo là không thấy gì sao? Trước mắt,
chung quanh các vị là cảnh đấu tố cải cách ruộng đất, là cảnh thanh
trừng đẫm máu của CS, là vụ trăm hoa đua nở lừa gạt và giết hại các trí
thức cùng thời với các vị, nhất là cảnh nghèo khổ xác xơ, bần cùng về
kinh tế cũng như bần cùng về trí tuệ của xã hội miền Bắc, những cảnh phá
đốt chùa chiền, nhà thờ và bách hại các giáo sĩ, chả lẽ các vị cũng
không biết? Đồng đội, bằng hữu, người thân của các vị chẳng lẽ không ai
từng bị theo dõi, bị bắt bớ, bị bách hại, thủ tiêu, vậy mà các vị cũng
vẫn đua nhau vào đảng CS, “phấn đấu” lập công với CS, dù biết chắc rằng
những “công cán” ấy chỉ giết hại dân lành, chống lại lẽ phải, tại sao
các vị làm được, lương tâm các vị ở đâu? Khi tôi đọc được bài thơ cổ vũ
việc đấu tố ngoài Bắc của tác giả Xuân Diệu, tôi thật hãi hùng! Một nhà
thơ, nhà văn nổi tiếng của nhóm Tự Lực Văn Đoàn, đầy kiến thức, đầy nhân
bản mà chúng tôi trong Nam còn được học, còn mến mộ, bỗng trở thành nô
dịch của CS khát máu, dám xổ ra những “vần thơ của quỷ sứ”:
Địa hào, đối lập ra tro,
Lưng chừng, phản động đến giờ tan xương!
Thắp đuốc cho sáng khắp đường,
Thắp đuốc cho sáng đình làng đêm nay,
Lôi cổ bọn nó ra đây,
Bắt quỳ mọp xuống, đọa đày chết thôi!
Hay còn kinh khủng hơn:
Máu kêu máu trả thù,
Súng đâu, anh em đâu,
Bắn nó thủng yết hầu,
Bắn tỉa nó dài lâu!
Những đoạn văn vần này nào có ra thơ, mà chỉ giống như lời thét của quân
dã man tàn bạo! Nó có khác gì thứ thơ của Tố Hữu, một tay đao phủ CS
chuyên dùng thơ thay cho vũ khí để giết người:
Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ,
Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong,
Cho Đảng bền lâu, cùng rợp bóng chung lòng,
Thờ Mao Chủ Tịch, thờ Xít Ta Lin bất giệt!
Không đánh mà khai nhé, kẻ bán nước, kẻ u mê, kẻ lạc loài, đồ đê tiện, loại cu li cho Nga, Tàu!
Không dư lời mà nói đến tên “nhà thơ ác quỷ” Tố Hữu này, là tay sai đắc
lực của Liên Xô, Trung cộng, hắn khơi thúc sự thù hằn, cổ vũ sự gian ác
của CS để đè gánh đau thương trên người dân Việt đã đành, nhưng còn các
thi nhân mặc khách cũ của VN như Huy Cận, Xuân Diệu, từng vang bóng một
thời trong nền thi ca VN, sao lại “đổi đời, lột xác” thành kẻ nô cộng mà
chống lại đồng bào của mình? Thật không thể ngờ một nhà thơ như Xuân
Diệu, nay bỗng bị CS biến thành, hay tự nguyện trở thành một tên “côn
an” hay tên cai tù khát máu đồng bào, một tên quản giáo hung ác đi lùa
các “địa hào, đối lập, lưng chừng, phản động” ra cho CS chém giết, ăn
thịt! Nhà thơ mà sao lại đòi biến những đồng bào với mình “ra tro” hay “tan xương”, rồi “đày cho chết thôi”? Và còn khát máu như một loài ác quỷ, đòi “bắn thủng yết hầu”
của ai đó?! Thật đáng ghê tởm và nhục nhã cho một kẻ cầm bút mà làm nô
lệ cho quỷ sứ, làm ô nhơ cho giới văn nghệ sĩ VN! Chắc những tên bút nô
bỉ ổi này đang được quỷ sứ “thưởng công bội hậu” cho làm tướng quỷ, vì
đã cầm bút mà giết bao sinh mạng đồng bào còn hơn cầm súng! Đây đúng là
kẻ thù của dân Việt, ngàn đời nhuốc nhơ, kể cả đám hậu duệ, nếu không
biết nhìn ra sai lỗi của tổ tiên!
Tôi cũng thắc mắc một nhà đấu tranh như tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ, mà lại
luôn tỏ ra tự hào về những vị tiền bối này của ông, khiến tôi rất hoang
mang, mặc dù tôi và nhiều người VN rất quý mến ông vì tinh thần hiên
ngang tranh đấu của ông! Ruột thịt thì không thể xa, nhưng tự hào về
những kẻ tàn bạo thì rất lạ!
Một thắc mắc vô cùng lớn trong tôi, khiến tôi không thể có thiện cảm và
gần gũi được các vị gọi là “trí thức CS”: cứ coi như CS giả trá, bưng
bít, nhưng khi con mắt các vị đã nhìn thấy thực tế ở miền Nam sau khi CS
chiếm được, sự tự do tư tưởng, tín ngưỡng, tư hữu, văn hóa, kinh tế, và
nhất là sự phát triển vượt bực về xã hội của miền Nam so với miền Bắc,
mà các vị còn tin, còn theo CS được sao? Đến giờ này đã 40 năm qua, các
vị rất nhiều người còn bám theo lưng quần của CS, còn ráng giữ thẻ đảng,
sổ hưu để ăn bòn của dân nước được sao? Chỉ vì một chút quyền lợi nhục
nhã, một chút danh hão đến ngay cả thân nhân và đồng bào của mình còn
khinh ghét, mà quý vị vẫn không dám rời bỏ? Vậy thì liêm sỉ, danh dự và
uy tín của các vị ở đâu, để người khác tin tưởng, quý trọng các vị? Tôi
cho là các vị đã bị một mê lầm, một thứ thuốc lú bùa mê gì kinh khiếp
không thể chữa nổi! Hay là số phận đã an bài các vị như vậy, nên không
thể thoát nổi khỏi bọn cướp, bọn sát nhân, bọn bán nước? Các vị vẫn còn
muốn bám lấy kẻ cướp, quân thù, bọn giặc đến bao giờ? Hãy dứt khoát cắt
bỏ mối dây liên lạc với chúng, nếu các vị không muốn người dân coi các
vị là kẻ thù hay đồng lõa với kẻ thù. Bao lâu các vị còn giữ thẻ đảng,
sổ hưu, còn mang danh là “trí thức CS”, thì bấy lâu các vị đáng bị toàn
dân nghi ngờ, xa cách, hoặc chỉ có thân tình giả tạo! Đừng bắt cá hai
tay, sẽ chẳng được gì!
- Hỡi các trí thức ủng hộ CS, các cán bộ cao thấp, các CA, QĐCS, hãy
thức tỉnh ngay vì giờ của các người đến rồi! Cái “thời” của các người đã
hết, ngày mà Thượng Đế phán xét các người đã gần kề, vì tội ác của các
người đã tày núi! Các người sẽ nhận phần phạt xứng đáng với tội mình làm, nếu không kịp ăn năn!
- Đặc biệt với các kẻ “ăn cơm quốc gia, thờ ma CS”, các trí thức u mê
của miền Nam: các giáo sư, bác sĩ, luật sư, kỹ sư, các văn-thi sĩ, các
thương nhân... được sinh ra, lớn lên ở miền Nam, được hưởng một nền giáo
dục tử tế, có vị thế xã hội, nhưng lại u mê hay hoang tưởng mà theo CS,
chống quốc gia! Các vị còn cái đầu, còn lương tâm thì phải biết tạ tội
với Tổ Quốc, với đồng bào, và lo cho tương lai đen tối của các vị, nếu
mất nước thì trách nhiệm đổ trên đầu các vị đó, vì đã “cõng rắn cắn gà
nhà”, “rước ma về dày mả tổ”, “nối giáo cho giặc” để phá hoại Tổ Quốc,
giết hại đồng bào! Đừng mong dẻo miệng biện minh mà hòng xóa tội của các
vị! Con cháu ngàn đời sau sẽ réo tên các người mà trách cứ, mà phỉ
báng! Thượng Đế ban cho các người quyền sống, quyền tự do mà các người
lại quăng đi, và cướp cả quyền sống của người khác đem dâng cho CS!
Thượng Đế ban có các người có gia đình êm ấm, có Tổ Quốc làm nơi dung
thân, các người lại chà đạp! Ngài ban cho Niềm Tin Tôn Giáo để được sống
trong bình an, được chở che nâng đỡ, các người lại rước TAM VÔ CS về để
hủy hoại tất cả, tội của các người còn đáng nhân lên vạn bội, hơn những
kẻ không được phước biết đến những điều hồng ân đó! Tất cả mọi người,
hãy coi như năm này là năm cùng tháng tận của đời mình, hoặc ăn năn sửa
mình lại, chờ đợi hồng ân cứu độ của Thượng Đế, hay là chấp nhận phải
trầm luân bất tận, và ô danh ngàn đời!
0 comments:
Post a Comment