Bùi Văn Đỗ - Tháng 12 năm 2011 trên nhiều kênh truyền hình của Âu Châu có đưa tin chủ tịch Bắc Hàn Kim Yong II từ trần, một đám tang hoành tráng được tổ chức giữa mùa đông giá lạnh ở xứ Bắc Hàn, có hàng trăm ngàn người đi dự đám tang, họ mặc đồng phục chỉnh tề, không quấn khăn hoặc đội nón dù cho mùa đông lạnh giá ở độ trừ. Số đông dân chúng vật vã khóc lóc còn hơn cha hay mẹ mình mất.
Khóc một lãnh tụ đã cai trị dân theo tục lệ xưa cha truyền con nối, cai trị theo lối độc tài đảng trị. Bị nhồi nhét, tuyên truyền đến nỗi dân tình bị chết đói vì không đủ lương thực, bị thế giới cấm vận, bị bưng bít mọi mặt; muốn thoát thân tìm đường tỵ nạn ra nước ngoài cũng không được. Nhưng Cộng Sản Bắc Hàn lại hăm dọa thế giới là có hạt nhân, sẵn sàng giao chiến với bất cứ nước nào dám động đến Bắc Hàn.
Sang tháng 01-2012 vào gần ngày tết Nhâm Thìn, người viết gọi điện thoại về Việt Nam để thăm hỏi người thân và chuẩn bị chúc mừng năm mới, được nghe người thân kể về đất nước, những viễn ảnh về kinh tế mà người nhà ở trong nước cảm thấy đầy vẻ lạc quan, làm cho người nghe liên tưởng đến những người sống dưới chế độ của CS Bắc Hàn và những người sống đước chế độ CS Việt Nam cũng không khác xa nhau là mấy. Hai quốc gia cùng theo chủ nghĩa Cộng Sản nên họ có chung đường lối, nhất là về giáo dục tư tưởng. Cả hai chế độ này có tuổi tác tương tự như nhau, khoảng 70 năm, tròn một kiếp người sống tương đối là thọ.
Tác hại lớn lao của giáo dục, mà chủ nghĩa Cộng Sản đã làm cho người dân dưới chế độ đó, mất hẳn nhân tính bản thiện nằm sẵn trong lòng mỗi con người. Muốn đi sâu vào địa hạt này chúng ta cũng nên biết về ý nghĩa của từ nhân tính.
Nhân tính: dt. Tính chất chung tốt đẹp của con người, tính người, thí dụ: lũ sát nhân man rợ mất hết nhân tính.
Theo tự điển tiếng Việt của viện ngôn ngữ học do nhà xuất bản Hà Nội Đà Nẵng năm 2006.
Trong mỗi con người khi sinh ra đã có cái nhân tính, cái nhân tính này vốn thiện, không gian dối từ thủa mới sinh. Nhưng khi mỗi đứa trẻ lớn lên đều được cắp sách đến trường và tiếp xúc với môi trường chung quanh mình; chương trình giáo dục của quốc gia rất là quan trọng, ảnh hưởng đến các thế hệ về sau, tạo nên lớp công dân gương mẫu, chăm làm, tôn trọng của công, có lòng nhân ái, biết thương người hay tạo ra lớp công dân gian dối, đi làm thì ăn cắp, gian dối, không tôn trọng của công, của người khác, không biết thương người, chỉ gây hận thù, chia rẽ.
Chương trình giáo dục của các nước theo chủ nghĩa cộng sản là làm sao cho lớp người trẻ biết hận thù giai cấp, biết nói láo khai gian, trọng hình thức, báo cáo quan trọng hơn thực tế. Cụ thể, ai đã liên hệ đến nghề dậy học ở miền Nam, sau 30-04-1975 mà còn được dậy, khi có dịp đặt chân vào những lớp mẫu giáo, vườn trẻ, nói chung ở cấp một bậc tiểu học ta sẽ được nghe các em học toán:
Anh giải phóng quân bắn máy bay địch, ngày đầu bắn được 2 chiếc, ngày thứ hai anh bắn được 4 chiếc. Hỏi trong hai ngày anh Giải Phóng Quân bắn được mấy chiếc máy bay của địch ?
Bước vào lớp học, dù là lớp học cấp nhỏ ta đã thấy đấy sắt máu, càng lớp lớn thì trình độ đấu tranh giai cấp, đấu tranh giầu nghèo càng cao và quyết liệt, từ đấy để suy ra sau 70 năm giáo dục lớp trẻ ở miền Bắc, và 35 năm giáo dục lớp trẻ ở miền Nam, đã không tạo ra lớp công dân Việt Nam tốt. Ở trong nước gian dối thế nào thì khi ra đến nước ngoài cũng gian dối như vậy. Ăn cắp bất cứ thứ gì có thể ăn cắp được. Lương tâm của họ phông còn phân biệt được giữa hai ranh giới trong con người họ, đâu là thiện, đâu là ác. Đây là chủ trương dã man tàn ác nhất của người Cộng Sản, người Cộng Sản Trung Cộng, Việt Nam hay Bắc Hàn thì cũng đều giống nhau cả, cho nên chúng ta không lấy làm lạ chỉ có người dân ở trong các nước Cộng Sản mới tẩy trứng bằng ác xít, trộn melamin vào sữa, bơm hóa chất vào rau quả, quết mật ong giả vào chân gà thối, để đầu độc chính đồng bào của họ. Trộn những hợp chất vào xăng, dầu để bán cho người tiêu dùng tạo nên cảnh xe đang chạy bị phát nổ, giết người lái xe, giết hành khách trên xe là những đồng bào của mình.
“Khôn ngoan tới cửa quan mới biết ”.
Tổ tiên ta từ ngàn đời trước đã dậy “khôn ngoan tới cửa quan mới biết”, chứ không phải như thủy tổ Cộng Sản (Marx và Friedrich Engel của thế kỷ 18) mới có sau này. Mà Cộng Sản Việt Nam học mót của họ, đem về áp đặt lên dân tộc Việt, nghĩ rằng mình sẽ khôn hơn Tổ Tiên, cải cái nhân tính vốn bản thiện của lớp người trẻ, mặc cho nó cái lớp gian dối, đảo điên để đi lừa thiên hạ. Ai đã thường coi chương trình tivi ở các đài thuộc các nước Âu Châu vào các ngày Chúa Nhật từ 19-20 giờ trên TV 8 (Veronica) chiếu cảnh quan thuế của phi trường Úc kiểm soát hành lý của người các nước đi phi cơ xuống phi trường, ta sẽ chứng kiến những công dân Việt Nam tuổi rất còn trẻ, được giáo dục trong môi trường Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, khai gian nói dối khi vận trong mình, giấu trong hành lý, trong đế giầy bạch phiến, đem vào Úc để đầu độc và giết người trẻ của xã hội tự do của Úc. Thật xấu hổ và hổ thẹn vô cùng. Kỹ thuật khám xét này, người viết đã được học tập từ trên 40 năm trước, mà đến giờ này dân Việt trong môi trường XHCN chứ biết gì cả, thì thử hỏi chương trình giáo dục của các nước XHCH ấu trĩ đến mức nào.
Còn dân chúng ở các nước tư bản như Âu Châu, Nhật Bản, Mỹ, Úc họ không làm như vậy, vì họ đã được giáo dục và phát triển cái phần nhân tính tốt ngay từ lúc còn bập bẹ dưới ghế nhà trường, cái phần thiện được phát triển nhiều hơn, cái phần không thiện không được phát triển, bị chế ngự. Cụ thể như trong một trường, một lớp mà có một em hay gian lận, lấy trộm vật dụng của bạn thì nhà trường coi là một hành vi xấu, bạn bè cùng lớp biết cũng tránh mặt không chơi chung; một công nhân đi làm mà ăn cắp của hãng, bị bắt quả tang sẽ bị đuổi việc, có đi xin nơi khác để làm cũng gặp khó khăn, vì hồ sơ lý lịch đã có ghi có tính gian lận, ăn cắp của công. Đây là hành vi xấu xa trong chế độ tư bản. Do đó trong chế độ tư bản trọng lợi nhuận, nhưng không chà đạp lên lợi ích chung, gần như không có nạn ăn cắp, tôn trọng mẫu mã bản quyền, và tuyệt đối không trộn các độc chất vào thức ăn để đầu độc người tiêu dùng. Hàng giả, hàng nhái, thực phẩm có trộn độc chất chỉ tìm thấy ở các thị trường Trung Quốc và Việt Nam Xã Hội Chủ Nghĩa.
Từ cái nền giáo dục giả dối tạo ra một xã hội giả dối như Trung Quốc, Việt Nam, miệng thì nói, khẩu hiệu thì kẻ treo ở các nơi dễ thấy: “Vì lợi ích tập thể xã hội chủ nghĩa” mà hành động thì chà đạp giầy xéo lên người khác. Có chứng kiến một tai nạn lưu thông xẩy ra, hay một vụ kẹt xe buổi sáng ở Âu Châu và ở Trung Quốc hay Việt Nam ta mới phân biệt được ở đâu mới xứng đáng là xã hội văn minh theo chủ nghĩa tư bản, và ở đau là chủ nghĩa Cộng Sản.
Các nước tư bản chủ nghĩa, khi có một tai nạn xẩy ra lập tức có người báo có xe cứu cấp đến ngay để đưa nạn nhân vào bệnh viện, có khi họ phải dùng trực thăng cho nhanh chóng việc cứu cấp. Chứ không có nạn một tai nạn xẩy ra giữa chốn đông người, ai nấy đều vô tư bỏ đi, đến người thứ 18 là một người đàn bà lượm rác mới ra tay cứu giúp nạn nhân như ở nước CS Trung Cộng, mà chúng ta đã được nhìn thấy trên màn ảnh truyền hình trong các gia đình ở các nước Âu Châu; hay như ở nước Cộng Sản Việt Nam ta lỡ gây tai nạn mà nạn nhân bị thương thì cán chết họ luôn, để bảo hiểm bồi thường về trường hợp ngộ sát sẽ ít tiền hơn khi bảo hiểm phải bồi thường cho một nạn nhân bị tàn tật suốt đời. Còn kẹt xe thì không có cảnh mọi xe đều muốn vượt lên trên, mà thứ tự xếp hàng dài dọc trên xa lộ, khi thông đường thì xe trước đi trước, xe sau đi sau, không chen lấn như Sài Gòn hay Hà Nội xã hội chủ nghĩa.
Cái nạn người Việt Nam ở nước ngoài trồng cần xa, làm xấu hổ cho người Việt sinh sống ở nước ngoài, cũng do hậu quả của nền giáo dục Cộng Sản, không chăm bón phần nhân tính tốt trong con người Việt từ lúc còn trẻ, mà nghiêng về chăm bón phần ác, phát triển phần không thiện trong con người từ tấm bé, cho nên khi trưởng thành họ không phân biệt được đâu là làm phải, làm điều thiện, đâu là ác, là làm điều ác. Họ không nhận ra trồng bạch phiến, buôn bán bạch phiến là điều ác, gây tai hại giết người trẻ không khác gì trộn melamin vào sữa cho trẻ em uống rồi sinh bệnh mà chết dần chết mòn, hay xịt hóa chất độc hại vào các loại trái cây cho mau chín có màu đẹp đẽ hấp dẫn rồi bán ra thị trường, đồng bào mình ai ăn vào bị nhiễm độc mặc thây họ. Chế độ CS tàn ác dã man đã tạo ra những con người như thế, tạo ra những con người lý luận là: “nếu tôi không làm việc thất nhân thất đức ấy, ắt có người khác sẽ làm”.
Chế độ CS đã tạo ra những con người, những cán bộ tham nhũng, hối lộ nên mới có những bữa nhậu, bữa tiệc chi vài ngàn đô la, trong lúc người công nhân làm cả tháng mới được khoảng 100 đô la. Không còn cái nhân tính bản thiện nên mới ăn được, uống được, bằng đồng tiền không lao động, không tốn mồ hôi và nước mắt. Đồng tiền tham nhũng. Trong chế độ tư bản chủ nghĩa tìm đỏ con mắt cũng không thấy cảnh bất công của xã hội như trong chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa của nước ta.
Có một chế độ nào trên thế giới, đã có lực lượng cảnh sát để bảo vệ giữ gìn an ninh trật tự cho dân rồi, còn lập thêm đội dân phòng, lực lượng an ninh xã hội đen, mặc thường phục trà trộn vào đám đông dân chúng, để theo dõi, bắt bớ, đánh đập, có khi lại gây rối người dân oan, không có một phương tiện nào để tự vệ. Chỉ có trong chế độ Cộng Sản mới có thêm lực lượng dân phòng bên lực lượng công an cảnh sát, vì họ đã đào tạo ra lớp người trẻ không còn nhân tính, nên mới có người tham gia vào đội Dân Phòng này.
Việt Nam ta nếu không sớm thay đổi não trạng, từ bỏ chế độ Cộng Sản, vô gia đình, vô tổ quốc và vô tôn giao, để trở về với dân tộc, xem trọng Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí,Tín. Tạo ra lớp người trẻ, lớp công dân mới trọng lòng nhân, biết phân biệt rạch ròi đâu là thiện đâu là ác thì chúng ta sẽ mất nước. Vì chính chúng ta đã đồng tình với ngoại bang, nhất là ngoại bang cộng sản để xô đẩy dân tộc và đất nước đến vực thẳm của diệt vong.-/
http://vietbao.com/D_1-2_2-67_4-186754_15-2/
0 comments:
Post a Comment