Trước và sau khi Tập Cận Bình, đến Việt Nam báo mạng lên tiếng phê
phán, chỉ trích, phân tích nguyền rủa, đủ cả. Riêng tôi nghĩ cần làm
việc gì đó hơi khác người một tí, bằng cách đặt máy camera trong mấy nhà
đầu đảng, xem thực chất họ nói gì. Máy quay thì kịp với nhịp độ, song
phần gởi về hơi bị chậm, nên hôm nay mới trình làng được.
Máy camera ghi hình nhà Nguyễn Phú Trọng:
Lối 9 giờ 25' tối ngày 06 tháng 11/2015, NPT vừa bước vào nhà, mấy người
hộ lý xúm lại, người tháo cà vạt, áo vết, kẻ lột quần, tụt vớ, NPT nằm
vật xuống giường, thở hắt ra, mắt trừng trừng nhìn lên trần nhà, cứ như
phải gió, mấy người hộ lý hốt hoảng, hỏi: Thưa đồng chí có sao không ạ?
Có cần gọi bác sĩ không, thưa thưa... NPT khoát tay, thôi chả phải thế,
ra ngoài kia tất, cho ta yên nghĩ... giữa lúc đó bà vợ NPT đẩy cửa bước
vào.
Này ông sao thế kia?
Bộ bác ấy mắng ông nặng lắm à?
Ý ý, sao bà biết?
Mà chả có gì phải mắng, bác ấy chỉ nói: "Đã bảo trước rồi, ta không muốn
thấy, bất cứ một cuộc biểu tình lớn nhỏ náo cả, thế mà các người chẳng
nên việc, đã vậy còn đánh bọn ấy dập máu te tua, hình ảnh phơi tất tàn
tật, khắp thế giới đều biết, tệ thật, lần sau nhớ cho chúng nó "biến"
đi, thì có phải yêm không?"
Vợ NPT: Bác ấy chỉ nói thế, sao thấy mình mệt quá vậy?
Chức tước cũng sắp hết tới nơi rồi, có gì phải lo? Hay sợ mất mặt hả mình?
NPT: chức tước không còn, mặt mũi có đâu mất, có điều là không hiểu tại
sao bác ấy mắng tôi, lẽ ra tội này thuộc về Nguyễn Tấn Dũng, Trần Đại
Quang mới đúng chứ?
Vợ NPT: Mình sao vớ vẩn, thảo nào thiên hạ cứ bảo "Trọng lú", bác ấy làm
lãnh tụ nước đại cường, bác ấy phải có phép lãnh đạo chứ, bác ấy mắng
Nguyễn Tấn Dũng, lẽ nào để cho mình nghe, có khi hắn còn bị mắng tợn hơn
cả mình nữa ấy chứ, làm sao mình biết!?
NPT lồm cồm bò dây, ôm eo vợ, úi giời ơi, má nó thông minh, nghĩ ra được
hay quá, thế mà tui.... quên. Mỗi khi la mắng thuộc cấp ở văn phòng,
tôi thường gọi chúng nó vào phòng, bảo đóng cửa lại, sau đó mới lên lớp.
Vợ NPT: Ấy thế, ông còn biết lịch sự, lẽ nào bác Tập lại sơ suất, tôi
biết thế nào NTD cũng bị bác ấy mắng xối xả, NPT cười tươi hẳn, thôi
biết cả rồi, mình thông minh thật đấy, tôi khen thật đấy, chả phải đùa,
hay nịnh đâu nhá!
Đáp lại lời chồng, vợ NPT tặng một cái nguýt có đuôi dài cả cây số.
Máy camera ghi hình nhà Trương Tấn Sang:
Cũng tầm hơn 9 giờ đêm, cùng ngày, nhà TTS mặt bư mắt hí, khá yên tĩnh, Sang tâm sự vặt với người nhà:
TTS: Ai bị mắng mặc lòng, riêng tôi không ai đụng được, chủ tịch nước,
chỉ là cái chức chà vui, vô thưởng, vô phạt và vô can. Từ thời Tôn Đức
Thắng, Võ Chí Công, đã vậy rồi, bí quá làm hề như Nguyễn Minh Triết, cho
thiên hạ cười, có sao đâu, hữu danh vô thực, ai mà mắng, mai kia mất
nước, có quan hệ gì đến tôi mà sợ!
Từ thời Nông Đức Mạnh, bộ chính trị, trung ương đảng cũng tê liệt, TBT
cũng như bù nhìn, cứ gì thứ chủ tịch nước, nó nhẹ như sợi tóc... dưới,
chứ ra cái con mẹ gì!
Lời tâm sự vặt của TTS, như lời tố giác chung chung, lời ai oán về thân phận, nghe khá nao lòng.
Camera ghi hình nhà Nguyễn Sinh Hùng:
Hùng ghé nhà bà nghị Kim Ngân, Tòng Thị Phóng, nên về tới nhà hơn 11 giờ
đêm. Vừa vào nhà Hùng cười ngoác mồm, cứ như ai xé toạc ra tới mang
tai.
Vợ NSH hỏi: Bác ấy có hứa giữ mình lại nhiệm kỳ tới không, mà mình vui vậy?
NSH: Bác chả hứa, nhưng khi đón bác ấy, tôi đi như bay tới chỗ bác đứng,
bắt tay siết chặt lắm. lắc mạnh lắm, lắc thật lâu, tôi ngước lên, nom
thấy bác cười nhân hậu, và có vẻ bác ta hài lòng về tôi lắm.
Vợ NSH, à mà sao mình về muộn thế?
NSH: Tôi ghé đàng Kim Ngân, Tòng Thị Phóng...
Vợ NSH lại nữa à? Đêm hôm tới đàng ấy làm gì? Ông hủ hóa chứ gì? Ông
mang tai, mang tiếng đầy trời, còn đến đấy làm gì? Việc vàng gì phải tới
lúc khuya khoắc? Đừng nói vì đảng nhé!
NSH: Bà ghen đấy phỏng, tôi đến mạt sát cho hai mụ ấy một trận, chứ hủ hóa hồi nào?
Vợ NSH cười khì, mình chửi hai bà ấy, điều gì vậy?
NSH: Tôi dặn hai bà, khi bác Tập nói chuyện, ban huấn thị, cứ năm ba
phút đứng lên vỗ tay hoan hô bác Tập, tôi đã báo trước thông dịch viên,
điều này rồi, hai bà ấy hứa sốt sắng, thế nhưng suốt khi bác Tập ban
huấn thị, hai bà cứ ngồi ì, mãi cho tới khi toàn thể nghị viên đứng dậy
vỗ tay, hai bà mới chịu làm theo, thật rách việc cho hai mụ ấy.
Vợ NSH: Chửi làm gì cho hoài hơi, đuổi cổ hai con mẹ ý ra khỏi quốc hội, có phải tốt hơn không.
NSH: Giá như bác ấy cho tôi làm thêm nhiệm kỳ, chức chủ tịch nước cũng
được, lần sau bác Tập qua đây, tôi giăng khẩu hiệu to đùng, nội dung:
"Hoan hô cái giàn khoan".
Đứa nào ho he, tôi bảo Công An khử sạch, biết mặt.
Camera ghi hình nhà Nguyễn Tấn Dũng:
NTD sum vầy cả nhà, vui tươi hơn ngày tết, ngoài gia đình còn có Lê Hồng
Anh, Trần Đại Quang... đến để chúc mừng NTD có tương lai, nhiều hy vọng
hơn ai hết. Được bác Tập ôm hôn thắm thiết, còn được mời sang thăm
Trung Quốc, một đặc ân trong ba tên đầu đảng kia nằm mơ cũng không thể
có.
NTD: Mình sống phải có trước, có sau, không nhờ ơn TQ làm sao có đảng ta
ngày nay. Xưa kia đảng ta đều nghèo rớt mồng tơi, đa số xuất thân từ ở
đợ, làm thuê, làm mướn, như cá nhân tôi đây, ở trong miền Nam, đi lính
Sài Gòn, không có bằng trung học, mà bằng thiệt à nghe, làm sao leo lên
tới Trung Sĩ, mơ sao tới thủ tướng, con cháu đời đời hưởng phước, không
nhờ TQ, sao có ngày nay? Mình nhường biên giới, Hoàng Trường Sa, Bô xít
Tây Nguyên, cho người TQ vào nước mình lập phố Tàu thì đã sao. Ngu sao
theo Mỹ, theo nó, nó cứ nheo nhẻo bắt mình dân chủ tự do, đảng ta còn
đường nào sống? Ông Diệm theo Mỹ, Mỹ giết, ông Thiệu theo Mỹ, Mỹ bỏ nửa
chừng, nếu Mỹ không bỏ tết Ma Rốc mới giải phóng miền Nam, TQ giúp ta
tận tình, các bậc tiền nhiệm đảng ta toàn là đỉnh cao trí tuệ, nhìn xa,
trông rộng. Dù có đem nước ta biến thành tỉnh của TQ cũng chưa trả hết
công ơn trời biển của TQ.
Lê Hồng Anh: Nhân dân mà biết mẹ gì, khi bộ đội ta đói lã người ăn hết
lá cây, tới rễ cây, ai dang tay cứu giúp? Khi đó sao người dân miền Nam
giàu có lại làm lơ? Chỉ có vùng xôi đậu mới giúp chút đỉnh, bỏ bèn gì,
hàng triệu bộ đội đang ốm đói, không thuốc men, không có ông TQ là chết
ngắt. Ơn nghĩa TQ đời đời không quên.
Trần Đại Quang: Mới rồi người dân la ó, vụ nhà thầu TQ xù 2 nhà máy ở
Vũng Áng và Thái Nguyên, mỗi nơi mất hơn tám ngàn tỷ. Trong khi đó bác
Tập mang qua cho ta cả núi tiền, quốc hội đứng dây vỗ tay, nhân dân lại
chê dài. Trình độ dân trí mình thấp kém thật đấy.
Vừa qua báo mạng phản động thổi phồng "nhân dân VN xuống đường biểu tình
chống TCB" nhân dân nào? Cả chín chục triệu, chỉ có nhúm người chưa tới
hai trăm, không đầy một phòng tù của tôi, nhằm nhò gì!
NTD: Thôi anh em mình lai rai đi, tôi biết cả tháng nay mấy ông lo an
ninh cho bác Tập vô cùng vất vả. Như bác ấy giữ đúng lời, cho tôi làm
TBT nhiệm kỳ tới. dĩ nhiên các ông đây và con cháu không mất phần phước.
Riêng bác Tập tôi cho dựng 5 bức tượng, ở Nam, Trung, Bắc, Tây Nguyên
và miền Tây, mỗi tượng chừng vài chục ngàn tỷ, khi ấy đất nước mình
hoành tráng phải biết!
TĐQ: Để tránh tai tiếng, Thủ Tướng bảo quốc hội làm kiến nghị, ta thi hành.
NTD: Ông nói hợp ý tôi quá, thưởng ông một ly, nầy nầy cùng nâng ly.
LHA: Phải giao cho bộ Quốc Phòng, bảo vệ 5 bức tượng, chứ dân nó phá đó.
Tượng Lê Nin ở ngay Hà Nội, vậy mà có đứa dám đem nón cời, nó đội lên
đầu ổng kìa, mỗi tượng cho chừng một trung đoàn bộ đội canh gác là yêm
thôi.
NTD: nhân dân họ cạn suy, kém nghĩ mới như vậy.
Các ông nên nhớ: Nhân dân có thể sai, chứ bác Tập thì không thể nào sai được!
Camera ghi dài lắm, tiện bút chỉ vắn tắt, độc giả đọc cho... đỡ buồn nước mất.
18/11/2015
0 comments:
Post a Comment