Chuyện lạ Việt Nam | Chuyện lạ bên Mỹ |
Cái xứ gì đâu thiệt lạ kỳ | Cái xứ gì đâu thiệt lạ kỳ |
Đèn xanh cũng chạy, đỏ cũng đi | Có xe hơi đẹp chẳng chịu đi |
Dân không phương kế đành phải ở | Còng lưng ra sức đạp xe đạp |
Cột đèn không cẳng cũng muốn … đi | Để giữ cho người khỏi mau . . đi |
Cái xứ gì đâu thật lạ đời | Cái xứ gì đâu thiệt lạ đời |
Bị bắt bỏ bót dễ như chơi | Nhà rộng phòng to bỏ không chơi |
Nhà đất: lãnh đạo tịch thu cả | Kéo nhau bồng bế ra bên suối |
Kiện thưa chẳng được, chỉ than trời | Nằm đất nhìn lên đếm sao trời |
Cái xứ gì đâu chán gớm ghê | Cái xứ gì đâu chán gớm ghê |
Thịt thà lãnh đạo đớp ê hề | Thịt thà gà vịt đến ê hề |
Thằng dân rau cỏ và khoai sắn | Thèm lắm đi ngang không dám liếc |
Ăn để mà sống, chẳng dám chê | Chỉ sợ mai này bác sĩ chê |
Cái xứ gì đâu lạ ghê ta | Cái xứ gì đâu lạ ghê ta |
Con cái lãnh đạo diện luạ là | Biết bao vải vóc với lụa là |
Dân đen trên rách, dưới cũng rách | Thế mà ngoài đường bao nhiêu kẻ |
Mặc quần ló cả cụ Hồ ra | Áo quần thiếu vải hở luôn da |
Cái xứ gì đâu thật lạ lùng | Cái xứ gì đâu thiệt lạ lùng |
Bảo rằng cộng sản là cuả chung | Nhà băng nắm hết của cải chung |
Thế mà lãnh đạo tiền đầy túi | Làm được đồng nào không đút túi |
Dân đen đồng lẻ chẳng đủ dùng | Giao hết nhà băng, chẳng dám dùng |
Cái xứ gì đâu ngán làm sao | Cái xứ gì đâu ngán làm sao |
Lãnh đạo phương phi mặt hồng hào | Phương phi to lớn mặt hồng hào |
Dân đen khô đét như que củi | Sợ béo nhịn ăn thành que củi |
Rõ thật xứ gì chán biết bao | Rõ thật xứ gì chán biết bao |
Cái xứ gì đâu nghĩ ngán thầm | Cái xứ gì đâu, nghĩ ngán thầm |
Bị Tàu xâm lấn cứ lặng câm | Tiếng Việt cháu con cứ như câm |
Không khéo thì dăm ba năm nữa | Ông, bà, Cô chú kêu ” You” tuốt |
Xì xồ “ngộ, nị” phải phát âm | Chào hỏi kêu ” Hi” mỗi một âm |
Cái xứ gì đâu lạ lắm đây | Cái xứ gì đâu lạ lắm đây |
Sát nhân, trộm cướp cả một bầy | Sát nhân trộm cướp cả một bầy |
Thế mà lại gọi là “lãnh đạo” | Ra toà mặc Vest trông bảnh chọe |
Ăn trên, ngồi trước khoẻ phây phây | Trong tù tập tạ khoẻ phây phây |
Cái xứ gì đâu có loại tiền | Cái xứ gì đâu chẳng xài tiền |
Toàn là bạc triệu xài liên miên | Chỉ dùng thẻ nhựa cà liên miên |
Cứ ngỡ toàn dân là triệu phú | Không có một đồng trong cái ví |
Nào hay đói khổ vẫn còn nguyên | Thẻ cà thì chục cái mới nguyên |
Cái thứ gì đâu lạ quá trời | Cái xứ gì đâu giả qúa trời |
Áo quần trút bỏ đứng khơi khơi | Phụ tùng thân thể giả khơi khơi |
Chỉ mong lấy được chồng Hàn quốc | Chẳng riêng hình dáng làm cho giống |
Còn chuyện ân tình, chuyện dở hơi | Tình nghĩa bên trong cũng dở hơi |
Cái xứ gì đâu thấy nực cười | Cái xứ gì đâu thấy nực cười |
Kiếp chó xem ra giống kiếp người | Chó được cưng nuôi sướng hơn người |
Tự Do, Dân Chủ tìm chẳng thấy | “Rựa Mận” mất tiêu không thấy bóng |
Nhân Quyền đi kiếm đỏ con ngươi | “Lòng dồi” đi kiếm đỏ con ngươi |
Cái xứ gì đâu có lắm bằng | Cái xứ gì đâu bắt đủ bằng |
Lãnh đạo tên nào cũng Ba Tăng | Nghề gì cũng phải có Ba Tăng |
Tiến Sĩ quơ tay vơ cả nắm | Câu cá lòng tong bằng không có |
Thế mà gặp chuyện chỉ nhăn răng | Lơ mơ bị phạt đến nhăn răng |
Cái xứ gì đâu thật lạ lùng | Cái xứ gì đâu thiệt lạ lùng |
Lãnh đạo hách dịch, phán lung tung | Đàn bà hách dịch, phán lung tung |
Giặc Tàu chiếm đất thì cúi mặt | Gởi hết Trung Đông học một khóa |
Bán nước, hại dân nhục vô cùng | Để biết đàn ông qúy vô cùng |
Cái xứ gì đâu lạ lắm thôi | Cái xứ gì đâu lạ lắm thôi |
Khúc ruột ngàn dậm ở xa xôi | Trả thù khủng bố tận xa xôi |
Xênh xang áo gấm về quê cũ | Thức ăn thả xuống cùng bom đạn |
Ăn chơi hưởng thụ chuyện suy đồi | Vừa nhai vừa núp đạn trên đồi |
Chỉ có xứ này mới thế thôi | Chỉ có xứ này mới thế thôi |
Cộng Sản đầy đoạ đã lâu rồi | Cái xứ cờ Hoa bấy lâu rồi |
Đứng lên lật đổ loài bán nước | Không có chiến tranh cùng đói khát |
Cờ Vàng, dân Việt mới yên thôi. | Nên giờ mới lắm cái lôi thôi. |
Bùi Phạm Thành – 6/10/2011 | (Không biết tên tác giả) |
0 comments:
Post a Comment