Sunday, November 6, 2011

Ai Làm Hại Du Lịch Việt Nam


Vi Anh

«Merde aux Droits de l’homme. Partez en vacances au Vietnam.» Thụy My của Đài RFI của Pháp vì lý do lịch sự không dùng chữ tục nên tạm dịch ‘Nếu cóc cần nhân quyền, hãy đến Việt Nam‘. Chớ chữ ‘merde’ của Pháp nghĩa còn nặng hơn nhiều. Tự điển song ngữ Pháp Anh của Harper Collins ấn bản dành cho đại học Mỹ dịch là shit, hell; và Google Translate, là shit, damn it. Câu hỏi đặt ra là vì ai làm cho du lịch là một kỹ nghệ kiếm ra nhiều tiền mà không có khói, của VN bị thiệt hại như vậy. Hỏi tức là trả lời rồi. Chỉ có Đảng Nhà Nước CS Hà nội độc tài đảng trị tòan diện mới có thể chà đạp nhân quyền của người dân Việt Nam, làm du lịch VN ra nông nổi – chớ không ai vào đó cả.
Thưa, câu nói «Merde aux Droits de l’homme. Partez en vacances au Vietnam» không phải của những người dân Việt bị CS Hà nội chụp mũ là “nặng quá khứ nên quá khích” với CS và CS Hà nội gọi là “lực lượng thù địch”, thành phần “tuyên truyền, chống phá nhà nước”” nói đâu. Đó là câu nói của một tổ chức quốc tế, có uy danh là “Phóng Viên Không Biên Giới” (Reporter Sans Frontieres, RSF), trụ sở chánh ở Paris và có tầm mắt quan sát và giám sát về nhân quyền khắp thế giới.
RSF nói vào 27 tháng 10, năm 2011 khi phát động chiến dịch qui mô, tòan thế giới, phổ biến bằng những phương tiện nhanh nhất. RSF báo động cho những người có ý định du lịch VN về tình hình nhân quyền tồi tệ của nước VN đang nằm trong gọng kềm CS.
Tổ chức RSF này từng coi Cựu Tổng Bí Thư Đảng CSVN Nông Đức Mạnh là đại sát thủ nhân quyền. Tổ chức này cũng nhiều lần phê bình, chỉ trích, khuyên cáo, yêu cầu nhà cầm quyền CS Hà nội trả tự do cho nhiều người tranh đấu cho nhân quyền bị CS ngang ngược hành hung, sách nhiễu, trấn áp, bắt bớ, giam cầm.
Nhà cầm quyền CS Hà nội chứng nào vẫn tất ấy, cứ tăng gia và thô bạo chà đạp nhân quyền của người dân Việt. Nên RSF mới chỉ mặt đặt tên CS Hà nội, công bố trong một chiến dịch truyền thông báo động khách du lịch đừng quên rằng Việt Nam, Thái Lan và Mêhicô, những địa điềm du lịch này có một bề trái rất xấu về tự do ngôn luận, dân chủ, và nhân quyền.
Ba áp-phích của RSF nêu rõ. «Merde à la liberté d’expression. Partez au Mexique (Nếu cóc cần đến quyền tự do ngôn luận, thì hãy đi Mêhicô». «Merde à la démocratie. Partez en vacances en Thailande (Nếu cóc cần đến dân chủ, hãy đi nghỉ hè ở Thái Lan). Còn Việt Nam CS là điạ ngục của nhân quyền: « Merde aux Droits de l’homme. Partez en vacances au Vietnam ( Nếu cóc cần nhân quyền, hãy đến Việt Nam). Có thể tham khảo những điều này ở trang mạng http://fr.rsf.org/report-vietnam,85.html.
Ông Jean-François Julliard, Tổng thư ký Phóng viên Không Biên giới nói: «Chúng tôi không kêu gọi tẩy chay việc đi du lịch tại các nước này, nhưng mong muốn du khách biết được mặt trái của vấn đề. Chúng tôi đã chọn ba quốc gia vừa được xem là thiên đường du lịch, nhưng cũng vừa là địa ngục đối với các nhà báo. Đó là Mêhicô, Việt Nam và Thái Lan».
Ông còn minh họa và nhấn mạnh: «Đằng sau những hàng cây cọ, các bãi biển và đền đài, đôi khi ẩn giấu nạn đàn áp các nhà báo và những người viết blog. Chúng tôi cổ vũ cho một nền du lịch có trách nhiệm. Lựa chọn đi du lịch ở đâu là quyền của các bạn, nhưng bổn phận của chúng tôi là phải nói cho các bạn biết». .
RSF cho du khách biết ở VN, CS độc tài đảng trị tòan diện. Truyển thông chỉ được nói những gì khi Đảng cho phép. Bất cứ ai nói điều gì bất lợi cho Đảng Nhà Nước là bị trừng trị. Đảng Nhà Nước làm chủ, kiềm sóat “báo đài”, Internet, những phương tiện online, các trang mạng xã hội, trang blog, facebook. CS Hà nội đã bỏ tù 17 bloggers và một số nhà cấm bút như giáo sư Phạm Minh Hoàng, sinh viên Nguyễn Tiến Trung, từng du học Pháp chỉ vì viết bào đòi hỏi dân chủ một cách ôn hòa. CS Hà nội hình sự hóa , sử dụng điều 88 bộ luật hình sự “tuyên truyền, chống phá nhà nước” để triệt hạ tiếng nói dân chủ, đối lập với chánh quyền Việt Nam, trong đó có hàng chục bloggers, nhà báo.
Tuy trong chiến dịch báo động khách du lịch tòan thế giới, RSF nói “Chúng tôi không kêu gọi tẩy chay việc đi du lịch tại các nước này”. Nhưng người hiểu biết và khách du lịch trên thế giới có lương tâm, ý thức và trách nhiệm với đồng lọai bị chà đạp nhân quyền chắc không ai thích du lịch một nơi mà nhà cầm quyền chà đạp nhân quyền đối với người dân của mình như VNCS.
Thế giới này có vô số những nơi du lịch có thể vừa thưởng thức danh lam thắng cảnh, tìm hiểu văn hóa, hưởng thụ 3 chữ S (sun nắng, sand cát , sex tình). Ngay ở vùng nhiệt đới, có cả chục nước, chớ không phải chỉ riêng ở VN với bộ mặt “hình sự” của công an CS đầy đường đầy chợ,với một nhà cầm quyền tước đọat quyền làm người của người dân, sẵn sàng kiếm chuyện với người ngọai quốc bất đồng chánh kiến với họ và với mức độ vệ sinh an tòan thực phẩm rất đáng lo ngại. Nên theo sưu khảo của các công ty du lịch quốc tế, du khách ngọai quốc đến VN lần đầu ít khi trở lại.
Ngay người gốc Việt trên thế giới, định cư ở các quốc gia Tây Phương, những người có ý thức chánh trị và hiểu biết thời cuộc và có tình liên đới với đồng bào bị CS tước đọat nhân quyền cũng cực chẳng đã lắm, gia đình hữu sự mới đi VN.
Ngay ba ngày xuân nhựt của người VN, Tết Nguyên Đán truyển thống, cũng chỉ có số nhỏ người cao niên đi VN, chớ lớp trẻ ít đi lắm. Người lớn tuổi đi VN như đi du lịch vì đi chỗ khác phải nói tiếng Anh tiếng Mỹ, ăn đồ Tây, đồ Mỹ lạ miệng lạ mồm.
Phương chi theo qui chế an sinh xã hội của Mỹ, nơi chứa phân nửa số người Việt ở hải ngọai, lớn tuổi hưởng trợ cấp an sinh xã hội nếu đi VN quá một tháng là bị cúp tiển SSI, rủi bị thẩm tra sẽ bị trừ lại và trả góp. Có người nói làm sao sở An Sinh Xã hội biết khi vào ra Mỹ có khi Quân Thuế và Di Trú Mỹ không mở passport ra xem. Đứng quên thời đại tin học một vạch trên bắng lái xe, một cái chip nhỏ như cây kim chứa tất cả lý lịch của người cầm thẻ ấy và hiện lên khi qua cổng phi trường.
Còn suốt thời gian rời khỏi nước Mỹ, bảo hiểm y tế công Medicare và Medicaid chánh phủ Mỹ không bảo chi. Nếu đi bác sĩ và mua thuốc người bịnh phải trả bằng tiền túi. Ngay với người hồi hưu ăn tiền hưu trí là tiền mình đóng góp khi làm việc cho quỹ hưu trí, cũng không được lãnh tiền ấy ở VN nếu ở quá sáu tháng.

Nhứt là dư luận trong cộng đổng Việt ở hải ngọai rất không tốt đối với những người Việt hải ngọai về VN len lén nhét Đô la vào pasport, gãi đầu gãi tai, gọi dạ bảo vâng để qua truông trạm “Hải Quan” của Nhà Hồ. Hay những người vênh váo coi như áo gấm về làng, tìm bò lạc cỏ non, làm hư hỏng thêm những cô gái đáng thương vì nghèo mà phải bán trôn cho những người đáng cha chú mình
Phải nói Phóng viên Không Biên giới ra chiêu này tuy nghe rất êm nhưng rất thấm đau cho CS Hà nội. Không những đòn này tấn công vào bộ mặt chánh trị độc tài mà còn vào xương sống kinh tế của chế độ CSVN chuyên chà đạp tư do, dân chủ, nhân quyền của người dân Việt.

0 comments:

Powered By Blogger