Tổ Quốc Lâm Nguy (Bài 1)

Tổ quốc lâm nguy, khắp cả rồi!
Nước nhà điêu đứng, há rằng chơi?!
Tương tàn nghiệt ngã, đầy ai oán!
Cộng sản gây nên, huyết lệ rơi?!!!

Tổ quốc lâm nguy, dân tả tơi!
Thanh niên Nam Bắc, khó khăn đời!
Máu xương vung vãi, hừ “giải phóng”?!
Sinh Bắc tử Nam, thân rã rời!

Tổ quốc lâm nguy, khắp thổ cương!
Quái thai “Mặt trận” gây thê lương(a)
Đồng minh, Mỹ hứa không chung thủy
Quân lực miền Nam, tự đảm đương!

Tổ quốc lâm nguy, thật khác thường
Súng bom Bắc Việt, cấp sa trường
Qua Tàu vay mượn, lên chồng chất
Tình nghĩa nhập nhằng, mẹo Bắc Phương?!

Tổ quốc lâm nguy, há nghị hòa
Chống Tàu xâm lược đến Hoàng Sa
Hải quân Nam Việt phòng bờ cõi
Lẫm liệt hy sinh, giữ nước nhà(b)

Tổ quốc lâm nguy, bởi hẹp hòi!
Đọa đày “cải tạo” máu xương rơi!
Thay vì chung sức, lo non nước
Chia rẽ, hận thù, nước tả tơi!


Tổ quốc lâm nguy, bởi giặc Tàu
Xâm lăng, chuốc hận mấy nghìn sau
Tháng hai, bảy chín, ghi năm tháng
Chết chóc đồng bào, quá đớn đau!(c)

Nguyễn Lộc Yên (VN, 1/1980)

(a)- Từ “Mặt trận giải phóng miền Nam” đến “Chính phủ Lâm thời Cộng hoà miền Nam VN” chỉ là một công cụ do Cộng sản Bắc Việt dựng lên để lừa bịp dư luận trong và ngoài nước, còn lừa bịp ngay các thành viên của mặt trận nàỵ
(b)- Ngày 19 tháng giêng năm 1974, Hải quân của Tàu tấn công đảo Hoàng Sa của ta, Hải quân VNCH (Hải quân Nam Việt Nam) đã đánh trả quyết liệt, 58 chiến sĩ Hải quân VNCH can trường hy sinh vì tổ quốc.

(c)- Ngày 17 tháng 2 năm 1979, quân xâm lăng Tàu dùng chiến thuật biển người, có chiến xa yểm trợ, đã tràn qua tấn công các tỉnh Lạng Sơn, Cao Bằng, Lào Cai…… của nước VN chúng ta.



Tổ Quốc Lâm Nguy (Bài 2)

Tổ quốc lâm nguy, phải dấn thân
Quê hương réo gọi, sớm ân cần
Quân Tàu “trăm kế”, xâm lăng nước
Việt cộng “tam vô”, hãm hại dân(a)

Tổ quốc lâm nguy, sắp tóc tang!
Quân Tàu rình rập cướp giang san
Nợ nần sẽ trả, bằng xương máu?!
Dâng hiến non sông, hối muộn màng!

Tổ quốc lâm nguy, bởi Bắc phương
Trường Sa, Tàu cộng biến sa trường(b)
Ai dâng biển đảo. Ai gìn giữ ?!(c)
Chống giặc, bởi ai, cũng tiếc thương!

Tổ quốc lâm nguy, phải lo toan
Tam Quan, Bảm Giốc mất hay còn?!
Đất đai cắt nhượng, lòng đau đớn!
Vịnh Bắc chia lìa, dạ héo hon! (d)

Tổ quốc lâm nguy, ray rứt hồn
Máu xương bồi đắp tạo giang sơn
Cớ sao độc đảng toàn tham nhũng?!
Chúng giỏi quơ quào, nước trống trơn?!

Tổ quốc lâm nguy, u uất trông
Ai người lén lút, bán non sông?!
Sinh viên Nam - Bắc, cùng tranh đấu
Đàn áp biểu tình, ngoắt ngoéo không?!

Tổ quốc lâm nguy, cấp cứu mong
Nhọc nhằn dựng nước, bởi cha ông
Quật cường, sao để Tàu đô hộ???
Đánh đuổi xâm lăng, hỡi Lạc Hồng?!!!

Nguyễn Lộc Yên (USA - Sept. 2010)

(a)- Tam vô: vô Gia đình, vô Tổ quốc, vô Tôn giáo.
(b)- Sa Trường: Sa là cát. Trường là bãi đất rộng.
Đường thi: “Tuý ngọa sa trường quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỷ nhơn hồi”
Tạm dịch: Say nơi chiến trận đừng cười
Xưa nay chinh chiến, mấy người hồi hương.
Sa còn lấy ý của chữ sa bàn, là hình mẫu đắp bằng đồ vật thu nhỏ (thảo luận chiến trận trên sa bàn). Từ đấy chữ sa trường chỉ nơi chiến trận (chỗ hai bên đánh nhau).
(c)- Năm 1958, ông Phạm Văn Đồng là thủ tướng miền Bắc VN, ký văn thư xác nhận lãnh hải của Tàu lấn qua lãnh hải muôn đời của Việt Nam (ông Đồng là thủ phạm bán nước, nhưng chủ mưu là chủ tịch nước, ông Hồ Chí Minh). Vì vậy, ngày 14 tháng 3 năm 1988, hải quân của Tàu đánh chiếm đảo Trường Sa. Hải quân QĐND/VN cầm cự, 74 người đã xả thân nơi chiến trận. Dù quân đội miền Nam hay miền Bắc, đã hy sinh vì giữ gìn tổ quốc, đồng bào đều tiếc thương.
(d)- Ngày 30 tháng 12 năm 1999, phân định lại lãnh thổ Việt, Tàu. Tàu chiếm của Việt Nam khoảng 700 km2.
- Ngày 25 tháng 12 năm 2000, phân định lại lãnh hải, Tàu đã lấn chiếm của Việt Nam khoảng 10.000 km2 lãnh hải.




Tổ Quốc Lâm Nguy (Bài 3)

Tổ quốc lâm nguy, phải đảm đương
Chính quyền Hà Nội, bán quê hương
Quân Tàu mưu mẹo, tình “đồng chí”
“Mười sáu chữ vàng”, để nhiễu nhương!

Tổ quốc lâm nguy, bởi Bắc phương!
Lập vùng kinh tế chung biên cương(*)
Nhập nhằng ranh giới, mưu mô tính
Cột móc đổi dời, lũ bất lương?!

Tổ quốc lâm nguy, thật đớn đau?!
Tây Nguyên “bô xít“, mưu gian Tàu!
Hungary thảm họa vì bùn đỏ(**)
“Bô xít” tang thương, dọn dẹp mau

Tổ quốc lâm nguy, thao thức sầu!
Việt Nam xui xẻo, cận kề Tàu!
Tham lam! “Đại Hán” gây tang tóc
Ai lại khom lưng, nhục nhã cầu?!

Tổ quốc lâm nguy, toan tính mau
Dùng Internet khắp toàn cầu
Cùng nhau liên lạc, cùng lo liệu
Nhát kiếm thông tin, rất nhiệm màu

Tổ quốc lâm nguy, tại Á châu
Giặc Tàu hung hiểm, gây thương đau
Giờ đây thế giới, mong trừng trị
Bọn chúng loay hoay, lo trước sau

Tổ quốc lâm nguy, thao thức sầu
Kém tài ngẫm nghĩ, suốt đêm thâu
Ngày xưa đánh Tống, trừ Mông Cổ
Nay lại yếu hèn, lỗi bởi đâu???!!!

Nguyễn Lộc Yên (USA - Nov. 2010)
.

(*) - Bản tin đăng trên China Daily: Việt Nam và Trung Quốc sẽ lập “khu kinh tế chung”, mỗi nước sẽ trích ra 8.5 km vuông, vùng đất ở thành phố Pingxiang (Bằng Tường, Tàu) và thành phố Đồng Đăng (Lạng Sơn, VN). Việc này đã được thỏa thuận giữa Ma Biao (Mã Tiêu, chủ tịch khu tự trị Quảng Tây) và thủ tướng VC Nguyễn Tấn Dũng. Tương lai có thể 3 tỉnh nữa của VN, sẽ hợp tác với Quảng Tây là: Cao bằng, Hà Giang, Quảng Ninh. Đây có phải là một kế hoạch tinh vi, sẽ xóa sổ các vùng biên giới VN không???!!!
(**) - Ngày 10-10-2010 , bùn đỏ từ nhà máy sản xuất nhôm ở Hungary, đã tràn ra khoảng trên 1 triệu mét khối, trên một khu vực rộng lớn khoảng 40 km vuông, đã làm hư hại, cuốn trôi 270 căn nhà. Ông Tibor Dobson, cơ quan quản lý thảm họa bùn đỏ ở Hungary nhận định: “Sự tràn bùn đỏ này có nguy cơ trở thành một thảm họa sinh thái, có thể ảnh hưởng đến 6 nước ở hạ lưu sông Danube và sông Raab là các nước: Croatia, Serbia, Bulgaria, Rumania, Moldova và Ukraina.


Tổ Quốc Lâm Nguy (Bài 4)

Tổ quốc lâm nguy, rõ rệt mà!
Dân oan ai oán, khắp gần xa
Can trường, Dân chủ đang tranh đấu
Ai có lo lường, ai thiết tha?!

Tổ quốc lâm nguy, khắp nước nhà!
Ngăn ngừa “Đại Hán”, sắp can qua!(a)
Giờ đây bọn chúng đà len lỏi
Gạt gẫm hỗ tương, lời lẽ ma

Tổ quốc lâm nguy, dẫu trẻ già
Giang sơn nguy biến, há lơ là?!
Thương yêu tổ quốc, thương nòi giống
Lo lắng đồng bào, lo quốc gia!!!

Tổ quốc lâm nguy, rõ rệt rồi!
Ngàn năm lễ hội, bởi tôi đòi!
Dời đô tháng Bảy, Thăng Long ấy(b)
Ai đã cúc cung, đem đổi dời!

Tổ quốc lâm nguy, chắc chắn rồi!
Tháng 10, ngày 01, tặng quà thôi!
Là ngày quốc khánh, quân Tàu đấy©
Lễ lạc vì Tàu, nhục hẳn hoi!!!

Tổ quốc lâm nguy, luống ngậm ngùi!
Chính quyền hiện hữu, bạc như vôi
Tiền nhân vun đắp nên non nước
Chúng lại bán buôn, hỡi giống nòi?!!!

Nguyễn Lộc Yên (USA - Feb. 2011)

(a)- Can qua: Can là cái mộc, dùng che thân khi lâm trận. Qua là cái giáo. Can qua là khí giới khi xưa dùng nơi chiến trận. Kinh lễ có câu: “Năng bị can qua, dĩ vệ xã tắc” (Phải có mộc giáo để bảo vệ nước nhà). Nên can qua dùng để chỉ về chiến tranh.
(b)- Đại Việt Sử Ký Toàn Thư của Lê Văn Hưu: “Mùa thu, tháng 7, vua từ thành Hoa Lư, dời đô ra kinh phủ ở thành Đại La, tạm đỗ thuyền dưới thành, có rồng vàng hiện lên ở thuyền ngự, nhân đó đổi tên thành gọi là thành Thăng Long. Quốc Sử Quán Triều Nguyễn (1856-1881): “Tháng 7, mùa thu, dời kinh đô đến thành Thăng Long. Việt Nam Sử lược của học giả Trần Trọng Kim: “Tháng 7 năm Thuận-Thiên nguyên niên (1010), thì khởi sự dời đô.
©- Ngày 1 tháng 10 là đúng vào ngày Quốc khánh của Tàu cộng, vì ngày 1 tháng 10, là ngày Tàu cộng đánh bại Quốc Dân Đảng Trung Hoa, ngày này hoàn toàn không có ý nghĩa gì đối với lịch sử Việt Nam.

HỠI TUỔI TRẺ VIỆT NAM HÃY CÙNG VỚI ĐỒNG BÀO QUỐC NỘI MẠNH DẠN XUỐNG ĐƯỜNG TRANH ĐẤU ĐÒI QUYỀN SỐNG, QUYỀN BÌNH ĐẲNG CÔNG BẰNG XÃ HỘI CHO TẤT CẢ MỌI NGƯỜI VIỆT NAM