Thursday, March 2, 2017

Đào Văn tự ĐÀO MINH QUÂN tên hề diễu dở đến San Diego

 
Vũ Hữu Trường (Chủ Nhiệm/ Chủ Bút Tuần báo Tiếng Việt San Diego)
 
Bài viết này, thoạt đầu tuy giận nhưng tôi viết rất nhã nhặn lịch sự và có tham khảo đưa cho một số chiến hữu vùng San Diego của tôi xem chơi trước khi cho đăng lên báo. Hầu như họ đều khuyên tôi hãy bỏ cái lịch sự vào túi quần để nói chuyện với phường bát nháo không biết lịch sự tối thiểu khi mời khách đến dự buổi họp và bắt khách phải tôn xưng mình như một ông vua.
Thưa các chiến hữu, chiều lòng quý huynh tôi bỏ cái lịch sự vào túi quần giữa, có kéo cái phạc-ma-tuya đóng kín lại rồi và bây giờ bắt đầu nói chuyện với tên hề bát nháo Đào Minh Quân.
             *   *   *
Đã từ lâu, nghe rất nhiều về tai tiếng của thủ tướng tiếm danh Đào Minh Quân nơi vùng quận Cam gió tanh mưa máu, nhưng chủ trương của tờ báo Tiếng Việt San Diego là “nước sông không đụng tới nước giếng” nên chúng tôi nhắm mắt làm ngơ trước những tuồng cải lương kịch cỡm của ĐMQ trên sân khấu cộng đồng người Việt hải ngoại.
Ngày Chủ Nhật 7 tháng 8 năm 2016 vừa qua, ĐMQ tập họp chiêng trống tổ chức của mình về San Diego ra mắt một cơ cấu tại thành phố hiền hòa này, ĐMQ có đăng thông báo trên báo chí mời đồng hương San Diego đến tham dự. Là một người làm truyền thông đã 30 năm tại San Diego (từ tuần báo Diễn Đàn Thanh Niên 1986), tôi nhận được thiệp mời tham dự buổi khai trương văn phòng tổ chức của ĐMQ tại nhà hàng Royal Hall trên đường El Cajon thành phố San Diego.
Tuy đến trễ, nhưng có ngồi nghe khoảng 30 phút bài nói chuyện thao thao bất tuyệt của ĐMQ rất “hào hùng” và “ghê gớm” về sách lược vĩ đại giải thể đảng Cộng Sản Việt Nam với những tràng pháo vỗ tay “nhất chí” của những người trong tổ chức của ĐMQ.
Buổi “Lễ” tổng kết cả “quan quân” và quan khách khoảng 55 người.
Khi bài nói chuyện chấm dứt, với tư cách một nhà báo tôi giơ tay xin phỏng vấn. Câu nói đầu tiên của tôi là:
“Thưa quý vị, tôi là một nhà báo ở San Diego , sau bài nói chuyện vừa qua, xin diễn giả cho tôi đặt một câu hỏi...”
Nói đến đây thì Đào Minh Quân chận ngang câu nói của tôi và bắt tôi phải gọi ĐMQ là thủ tướng Đào Minh Quân, nếu không thì mời tôi ra ngoài.
Tôi lý luận rằng: “Tôi đến đây với thiệp mời của tổ chức ông với tư cách một nhà báo và không có lý do gì tôi phải tôn xưng ông là thủ tướng”.
No mất ngon, giận mất khôn. Đang đóng vai trò thủ tướng (sic) trên sân khấu cải lương hồ quảng, ĐMQ đỏ bừng mặt vì tưởng mình đang là thủ tướng quyền uy thật, ĐMQ lập lại nếu không gọi ĐMQ là thủ tướng thì mời ra ngoài.
ĐMQ rêu rao trên sân khấu là luật pháp Hoa Kỳ đã bảo vệ cái “thương hiệu” của tổ chức và cái danh xưng thủ tướng (sic) của Đào Minh Quân. Ai “cầm nhầm” cái danh xưng này sẽ bị ông Tòa Mỹ phạt vạ đến $500.000 đô la.
(Tới đây ĐMQ có khều nhắc đến tên ông Nguyễn Hữu Chánh để làm điển hình).
ĐMQ đưa luật pháp Hoa Kỳ ra hù dọa, nổ với những người dân hiền hòa thành phố San Diego, nhưng ĐMQ lại quên rằng với giới truyền thông, theo Hiến Pháp Hoa Kỳ thì Quyền Tự Do Báo Chí thậm chí nhiều khi còn không cần đến Tu Chính Án Thứ Nhất (First Amendment) để tăng uy lực vì mặc nhiên nó đã được công nhận.
Tôi là một nhà báo, tôi được mời đến chứ không xin đến. ĐMQ là khách phương xa đến làm chính trị, lập hội lập đảng, chưa thu phục được nhân tâm mà đã ló cái đuôi của một kẻ tham vọng bắt người khác phải phục tùng mình bằng cái danh xưng hão huyền của mình thì làm sao cư dân thành phố hiền hòa này chấp nhận được tổ chức của ĐMQ.
Việc Đào Minh Quân mời tôi ra khỏi phòng họp vì tôi không chịu tôn xưng ĐMQ là thủ tướng (sic) làm cho tôi chợt nhớ đến câu  chuyện ngày 19 tháng 6 năm 2005 khi thủ tướng CSVN Phan Văn Khải qua Hoa Kỳ có phiên họp tại Seattle khi bị 3 nhà báo Huỳnh Quốc Bình (VNN), Trần Diệu Chân và Võ Thành Đông (báo Phương Đông) phỏng vấn dồn vào thế bí đã bực dọc kêu nhân viên trật tự: “Đuổi tụi nó ra”.
Thủ tướng Cộng sản Việt Nam và Thủ tướng dỏm hình như hơi giống nhau về cách đối xử với giới truyền thông hải ngoại.
Một ngày sau buổi ra mắt nói chuyện của Đào Minh Quân tại San Diego, chuyện phiếm dị tự tôn quái đản này đã lan truyền ra khắp nơi, tôi nhận được hàng chục cú điện thoại của thân hữu vùng San Diego và nhiều thành phố, tiểu bang khác và xa nhất là Boston gọi đến đồng tình với câu trả lời của tôi với Đào Minh Quân và phản đối việc tiếm danh thủ tướng của ĐMQ đối với sinh hoạt cộng đồng người Việt hải ngoại.
Rằm tháng Bảy năm nay, cô hồn các đảng phương xa tụ tập về San Diego hơi nhiều khuấy động thành phố tươi mát của chúng ta.
Không nói nhiều về ĐMQ trên tờ báo của tôi, tôi xin đăng tải lại mỗi tuần một bài viết của các tác giả khác về ĐMQ để cư dân thành phố San Diego hiểu rõ hơn về một nhân vật được cộng đồng Bolsa gọi là “mặt trơ trán bóng”.
VHT

0 comments:

Powered By Blogger