Sự
thật là sự thật, dù Ông Trời cũng không thể thay đổi được. Điều này có
thể thấy qua chánh nghĩa của Việt Nam Cộng Hoà, một sự thật mà những
người Phản Chiến và Thiên Tả Mỹ cố phủ lên một lớp bụi mờ nhưng đã thất
bại.
38 năm qua, mà mỗi lần tháng Tư đến, mỗi lần có sự kiện gì lớn về chiến tranh của Mỹ, là người Mỹ và người Việt hồi tưởng, hoài niệm lại Chiến Tranh VN. Khi TT Obama cử Thượng Nghị sĩ Kerry làm bộ trưởng ngoại giao, Cựu TNS Hagel làm bộ trưởng quốc phòng, có nói hai ông này là cựu quân nhân tham chiến Chiến Tranh VN như lời tuyên dương công trạng.
Như kỷ niệm ngày 29-3-2013 Mỹ rút quân ra khỏi VN, đài VOA tiếng nói chánh thức của chánh quyền Mỹ loan tải “Các tiểu bang trên khắp nước Mỹ, trong đó có Alaska và Missouri, tuần tự tuyên bố ngày 29 tháng Ba, và 30 tháng Ba là Ngày Cựu Chiến Binh Việt Nam, để tri ân những sự hy sinh to lớn của các quân nhân Mỹ từng tham chiến tại Việt Nam.”
Còn VNCH sau khi Mỹ rút hết quân, dù CS Bắc Việt còn được lại Miền Nam và được TC và Liên xô tăng cường viện trợ theo hiệp định Paris mà Mỳ ép VNCH phải ký và chấp nhận một thứ “hoà bình da beo” để Mỹ rút quân — VNCH vẫn tồn tại đến khi Quốc Hội Mỹ dưới áp lực của Phản Chiến đành đoạn cúp viện trợ, bức tử đồng minh VNCH vào 30-4- 1975.
Số tướng, tá, sĩ quan, hạ sĩ quan, binh sĩ VNCH tự tử để giữ tròn khí tiết và danh dự với Tổ Quốc và Nhân Dân, chết rất nhiều, tỷ lệ rất cao so với các quân đội vì dân chiến đấu vì nước hy sinh của các nước trên thế giới.
Hàng mấy trăm ngàn cán chính VNCH vào tù cả chục ngoài năm, số chết trong tù không ít vì bị hành hạ thể xác và tinh thần. Hàng hai triệu người Việt dùng thuyền nang vượt đại duơng, chết phân nửa ngoài biển, rúng động lương tâm Nhân Loại. Tiếng Anh thêm một danh từ ghép “boat people”.
Chánh quyền Mỹ hối hận, lương tâm cắn rứt,dang tay ra đón nhận thuyền nhân, bộ nhân tỵ nạn CS và tổ chức cho an cư lạc nghiệp.
Số sách vở viết về Chiến Tranh VN quá nhiều. Tài liệu giải mật về Chiến Tranh VN vô số. Chân lý, chánh nghĩa Chiến Tranh VN càng ngày càng sáng tỏ. Danh dự quân đội Mỹ, quân đội VNCH được phục hồi. Mỹ thua Chiến Tranh VN ngay tại nước Mỹ, trên đồi Capitol, chớ không phải ở chiến trường VN.
Trên nước Mỹ, bức tường đen, tượng đài tưởng niệm chiến sĩ trận vong trong Chiến Tranh VN dựng lên rất nhiều, ở nhiều nước, nhiều thành phố Mỹ tiêu biểu như ở Little Saigon, San Jose, Texas. Chẳng những thế ở các nước khác như Úc, Canada chánh quyền sở tại đều có tượng đài vinh danh tình đồng đội cùng tác chiền ở chiến trường VN.
38 năm đã qua, độ lùi thời gian đã quá đủ để chính người dân Việt so sánh đối chiếu càng biết, càng tiếc VNCH. Kể cả báo chí của CSVN như Tuổi Trẻ ở Saigon cũ, Thủ Tướng Nguyễn tấn Dũng cũng thừa nhận quân nhân VNCH đã tử chiến chống quân Tàu bảo vệ Trường sa và Hoàng sa.
Người dân Việt trong ngoài nước đều thấy cuộc sống trong thời Việt Nam Cộng Hòa dù trong chiến tranh nhưng hơn hẳn thời CS Hà nội dù đã hưởng hoà bình 38 năm rồi.
Thời VNCH sống dễ dàng, khoẻ re dù có chiến tranh. Anh chạy xích lô ở Saigon sáng cũng có thể ăn tô phở, chiều có thể lai rai chơi một chai bia Con Cọp. Một giáo sư trung học lương trên sáu bảy ngàn, ở trọ và cơm tháng khỏang 500$.
VNCH là biểu tượng bảo quốc an dân. Người dân VNCH chạy giặc là chạy ra vùng Quốc Gia, chớ không bao giờ chạy vô vùng Việt Cộng. VNCH sanh ra, lớn lên tòan trong thời chiến tranh, dân chủ, tự do của VNCH mới xây dựng, còn non trẻ và trong thời chiến. Dù thế người dân VNCH, từ Bến Hải đến Cà mau thực tế và thực sự có tự do và dân chủ nhiều hơn đồng bào của mình ở ngòai Miển Bắc CS từ Bến Hải trở ra Lạng sơn Cao Bằng.
VNCH trên thực tế và pháp lý, qua hình thức và nội dung có hiến pháp, có quốc hội, có đối lập, có tam quyền phân lập, hành pháp, lập pháp, tư pháp phân nhiệm, giám sát lẫn nhau và thực thi rõ ràng. Có lấn quyền, ủy quyền nhưng có tranh đấu, có sửa chữa để hiến pháp là đạo luật tối thượng của chánh quyền VNCH.
Trong xã hội có tự do tôn giáo, tự do tín ngưỡng, tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do xuất bản, tự do tổ chức và hội họp, tự do cư trú, đi lại trong ngoài nước.
Có báo của tư nhân, có nghiệp đòan nhà báo, của công nhân, có biểu tình ủng hộ, biểu tình chống chánh phủ.
Dĩ nhiên không tòan thiện, tòan mỹ, nhưng có và phát triển ngày tốt đẹp hơn.
Có tham nhũng, hối lộ nhưng không trầm trọng hết thuốc chữa, biến thành quốc nạn như thời CS Hà nội. Thế mà VNCH quyết liệt thành lập một cơ quan hiến định là Giám sát Viện để bài trừ.
VNCH không có một vị tổng thống, thủ tướng, tướng lãnh, dân biểu, nghi sĩ, bộ trưởng nào của VNCH di tản ra ngọai quốc có đủ tiền mua cái nhà một triệu đồng. Có tướng người phài đi làm thợ sơn, nghị sĩ bán xăng, dân biểu đi cắt chỉ, sĩ quan, công chức đi cắt cỏ trong buổi ban đầu để nuôi gia đình, cho con đi học trong thời chân ướt chân ráo.
VNCH không có đại nạn bằng cấp giả trở thành phong trào “cao cấp” như mấy ngàn tiển sĩ “dỏm” như VNCS bây giờ.
TT Nguyễn văn Thiệu khi Mỹ bắt tay được với TC, cúp viện trợ VNCH, thân cô thế cô cũng quyết gìn giữ đất nước ông bà để lại với trận tử chiến của Hải quân VNCH ngòai đảo Hòang sa năm 1974.
Trong khi đó suốt gần hai phần ba thế kỷ ở Miền Bắc và hơn một phần ba thế kỷ ờ Miền Nam, Đảng Nhà Nước CS thống trị VN chưa bao giờ thực sự là của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân, hoàn toàn không có phân quyền tam lập Hành Pháp, Lập Pháp, Tư Pháp gì. Chỉ Đảng Nhà Nước CS độc tài đảng trị tòan diện.
Nên 38 năm qua người Việt ở Bắc, ở Trung, ở Nam, ở hải ngọai càng biết càng tiếc Việt Nam Cộng Hòa. Vì đó là chân lý lịch sử, đó là chánh nghĩa của thể chế VNCH./.
Vi Anh
38 năm qua, mà mỗi lần tháng Tư đến, mỗi lần có sự kiện gì lớn về chiến tranh của Mỹ, là người Mỹ và người Việt hồi tưởng, hoài niệm lại Chiến Tranh VN. Khi TT Obama cử Thượng Nghị sĩ Kerry làm bộ trưởng ngoại giao, Cựu TNS Hagel làm bộ trưởng quốc phòng, có nói hai ông này là cựu quân nhân tham chiến Chiến Tranh VN như lời tuyên dương công trạng.
Như kỷ niệm ngày 29-3-2013 Mỹ rút quân ra khỏi VN, đài VOA tiếng nói chánh thức của chánh quyền Mỹ loan tải “Các tiểu bang trên khắp nước Mỹ, trong đó có Alaska và Missouri, tuần tự tuyên bố ngày 29 tháng Ba, và 30 tháng Ba là Ngày Cựu Chiến Binh Việt Nam, để tri ân những sự hy sinh to lớn của các quân nhân Mỹ từng tham chiến tại Việt Nam.”
Còn VNCH sau khi Mỹ rút hết quân, dù CS Bắc Việt còn được lại Miền Nam và được TC và Liên xô tăng cường viện trợ theo hiệp định Paris mà Mỳ ép VNCH phải ký và chấp nhận một thứ “hoà bình da beo” để Mỹ rút quân — VNCH vẫn tồn tại đến khi Quốc Hội Mỹ dưới áp lực của Phản Chiến đành đoạn cúp viện trợ, bức tử đồng minh VNCH vào 30-4- 1975.
Số tướng, tá, sĩ quan, hạ sĩ quan, binh sĩ VNCH tự tử để giữ tròn khí tiết và danh dự với Tổ Quốc và Nhân Dân, chết rất nhiều, tỷ lệ rất cao so với các quân đội vì dân chiến đấu vì nước hy sinh của các nước trên thế giới.
Hàng mấy trăm ngàn cán chính VNCH vào tù cả chục ngoài năm, số chết trong tù không ít vì bị hành hạ thể xác và tinh thần. Hàng hai triệu người Việt dùng thuyền nang vượt đại duơng, chết phân nửa ngoài biển, rúng động lương tâm Nhân Loại. Tiếng Anh thêm một danh từ ghép “boat people”.
Chánh quyền Mỹ hối hận, lương tâm cắn rứt,dang tay ra đón nhận thuyền nhân, bộ nhân tỵ nạn CS và tổ chức cho an cư lạc nghiệp.
Số sách vở viết về Chiến Tranh VN quá nhiều. Tài liệu giải mật về Chiến Tranh VN vô số. Chân lý, chánh nghĩa Chiến Tranh VN càng ngày càng sáng tỏ. Danh dự quân đội Mỹ, quân đội VNCH được phục hồi. Mỹ thua Chiến Tranh VN ngay tại nước Mỹ, trên đồi Capitol, chớ không phải ở chiến trường VN.
Trên nước Mỹ, bức tường đen, tượng đài tưởng niệm chiến sĩ trận vong trong Chiến Tranh VN dựng lên rất nhiều, ở nhiều nước, nhiều thành phố Mỹ tiêu biểu như ở Little Saigon, San Jose, Texas. Chẳng những thế ở các nước khác như Úc, Canada chánh quyền sở tại đều có tượng đài vinh danh tình đồng đội cùng tác chiền ở chiến trường VN.
38 năm đã qua, độ lùi thời gian đã quá đủ để chính người dân Việt so sánh đối chiếu càng biết, càng tiếc VNCH. Kể cả báo chí của CSVN như Tuổi Trẻ ở Saigon cũ, Thủ Tướng Nguyễn tấn Dũng cũng thừa nhận quân nhân VNCH đã tử chiến chống quân Tàu bảo vệ Trường sa và Hoàng sa.
Người dân Việt trong ngoài nước đều thấy cuộc sống trong thời Việt Nam Cộng Hòa dù trong chiến tranh nhưng hơn hẳn thời CS Hà nội dù đã hưởng hoà bình 38 năm rồi.
Thời VNCH sống dễ dàng, khoẻ re dù có chiến tranh. Anh chạy xích lô ở Saigon sáng cũng có thể ăn tô phở, chiều có thể lai rai chơi một chai bia Con Cọp. Một giáo sư trung học lương trên sáu bảy ngàn, ở trọ và cơm tháng khỏang 500$.
VNCH là biểu tượng bảo quốc an dân. Người dân VNCH chạy giặc là chạy ra vùng Quốc Gia, chớ không bao giờ chạy vô vùng Việt Cộng. VNCH sanh ra, lớn lên tòan trong thời chiến tranh, dân chủ, tự do của VNCH mới xây dựng, còn non trẻ và trong thời chiến. Dù thế người dân VNCH, từ Bến Hải đến Cà mau thực tế và thực sự có tự do và dân chủ nhiều hơn đồng bào của mình ở ngòai Miển Bắc CS từ Bến Hải trở ra Lạng sơn Cao Bằng.
VNCH trên thực tế và pháp lý, qua hình thức và nội dung có hiến pháp, có quốc hội, có đối lập, có tam quyền phân lập, hành pháp, lập pháp, tư pháp phân nhiệm, giám sát lẫn nhau và thực thi rõ ràng. Có lấn quyền, ủy quyền nhưng có tranh đấu, có sửa chữa để hiến pháp là đạo luật tối thượng của chánh quyền VNCH.
Trong xã hội có tự do tôn giáo, tự do tín ngưỡng, tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do xuất bản, tự do tổ chức và hội họp, tự do cư trú, đi lại trong ngoài nước.
Có báo của tư nhân, có nghiệp đòan nhà báo, của công nhân, có biểu tình ủng hộ, biểu tình chống chánh phủ.
Dĩ nhiên không tòan thiện, tòan mỹ, nhưng có và phát triển ngày tốt đẹp hơn.
Có tham nhũng, hối lộ nhưng không trầm trọng hết thuốc chữa, biến thành quốc nạn như thời CS Hà nội. Thế mà VNCH quyết liệt thành lập một cơ quan hiến định là Giám sát Viện để bài trừ.
VNCH không có một vị tổng thống, thủ tướng, tướng lãnh, dân biểu, nghi sĩ, bộ trưởng nào của VNCH di tản ra ngọai quốc có đủ tiền mua cái nhà một triệu đồng. Có tướng người phài đi làm thợ sơn, nghị sĩ bán xăng, dân biểu đi cắt chỉ, sĩ quan, công chức đi cắt cỏ trong buổi ban đầu để nuôi gia đình, cho con đi học trong thời chân ướt chân ráo.
VNCH không có đại nạn bằng cấp giả trở thành phong trào “cao cấp” như mấy ngàn tiển sĩ “dỏm” như VNCS bây giờ.
TT Nguyễn văn Thiệu khi Mỹ bắt tay được với TC, cúp viện trợ VNCH, thân cô thế cô cũng quyết gìn giữ đất nước ông bà để lại với trận tử chiến của Hải quân VNCH ngòai đảo Hòang sa năm 1974.
Trong khi đó suốt gần hai phần ba thế kỷ ở Miền Bắc và hơn một phần ba thế kỷ ờ Miền Nam, Đảng Nhà Nước CS thống trị VN chưa bao giờ thực sự là của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân, hoàn toàn không có phân quyền tam lập Hành Pháp, Lập Pháp, Tư Pháp gì. Chỉ Đảng Nhà Nước CS độc tài đảng trị tòan diện.
Nên 38 năm qua người Việt ở Bắc, ở Trung, ở Nam, ở hải ngọai càng biết càng tiếc Việt Nam Cộng Hòa. Vì đó là chân lý lịch sử, đó là chánh nghĩa của thể chế VNCH./.
Vi Anh
0 comments:
Post a Comment