Vũ Cao Đàm
Một thông điệp
Anh Vương Trí Dũng vừa có bài viết rất hay,
nói trúng tiếng nói của người dân, mà đọc xong thì chúng ta đều hiểu,
đó là một lời nhắn nhủ gửi đến ông Giáo sư Tổng Bí thư (TBT): Hãy vứt đi
cái “Đảng anh em”…– tôi nói rõ thêm: “Đảng anh em…Hán tặc” –để trở về
với cội nguồn dân tộc.
Lật
các trang sử của dân tộc chúng ta rất rất đau buồn nhận ra, các TBT đều
liên tục có liên quan đến các sự kiện Đại Hán xâm lược: TBT Nguyễn Văn
Linh cùng với các ông Phạm Văn Đồng và Đỗ Mười, hoảng loạn trước sự sụp
đổ của hàng loạt đảng cộng sản Đông Âu, đã đi đến quyết định cầu cứu cái
“Đảng anh em…Hán tặc” trong cuộc gặp gỡ Thành Đô. Tiếp đó, TBT Nông Đức
Mạnh ba lần ký văn bản trao Tây Nguyên cho giặc, mà một kẻ ngây ngô
nhất về địa quân sự cũng dễ dàng nhận ra vị trí chiến lược quan trọng
của Tây Nguyên trong sự nghiệp bảo vệ Tổ Quốc. Rồi đến TBT Nguyễn Phú
Trọng đã để những người đương quyền nhượng cho giặc 30.000 đất rừng đầu
nguồn (bằng diện tích tỉnh Thái Nguyên), ngày càng thắt chặt vòng vây
của quân xâm lược từ phía đất rừng biên giới; cho chúng thắng thầu 90%
công trình công nghiệp quan trọng để chúng lũng đoạn kinh tế Việt Nam;
bật đèn cho giặc xây dựng các cứ điểm hiểm yếu ở những vùng cảng nước
sâu, như Vũng Áng. Một điều khó hiểu nữa, là cử đặc phái viên sang nước
giặc xin “khôi phục” quan hệ “đồng chí” giữa hai “Đảng anh em”.
Xin hãy tỉnh lại
Tôi
xin không bàn lý luận dông dài, nào là tư tưởng “bách chiến bách thắng”
của chủ nghĩa Mác-Lê-Mao; tôi xin không bàn “tính ưu việt” của chế độ
xã hội chủ nghĩa (XHCN). Việc ấy đã có bài học thực tiễn lịch sử Việt
Nam và thế giới chứng minh. Loạt bài của nhà nghiên cứu Nguyễn Trung mà
chúng tôi gọi tắt là “Hiểm họa đen” đã viết nhiều hơn những điều chúng
tôi muốn nói.
Tôi
chỉ khoanh lại một việc, tuy rất nhỏ (so với kho tàng lý luận kinh điển
đồ sộ của Mác-Lê-Mao của TBT). Đó là cuộc xâm lăng của Hán tặc đã và
đang là một hiện thực tàn nhẫn trên đất nước chúng ta. “Biện chứng” như
tư duy của Giáo sư TBT chắc phải có viễn kiến hơn đứt anh chàng thường
dân “khu đen” Vương Trí Dũng.
Tôi
muốn phụ họa với anh chàng “khu đen” Vương Trí Dũng như sau: Thưa Giáo
sư TBT Nguyễn Phú Trọng. Cứ cho là lý tưởng cộng sản của hai đảng cộng
sản Việt Nam và Tàu Cộng là đỉnh cao tư tưởng của nhân loại, là hai
“Đảng anh em” đã cam kết ở Thành Đô, chỉ non thề biển cùng sánh vai nhau
phục hưng phong trào cộng sản quốc tế và ngây thơ “dẫn dắt năm châu
đến đại đồng”, thì cái thực tế sờ sờ trước mắt, là Tàu Cộng đang thao
túng một bè lũ những Lê Chiêu Thống và Trần Ích Tắc trong hàng ngũ lãnh
đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam để giày xéo giang sơn Việt Nam, không
biết có làm cho cái tư duy “biện chứng” của Giáo sư TBT xót xa không.
Qua
bài phát biểu ngày 1/7/2014 trên Vietnamnet của TBT, dân chúng nhận ra
là TBT vừa ủy mị đau buồn vì không chọn được láng giềng, phải “ăn đời ở
kiếp” với cái thằng chồng vừa tham lam đê tiện, vừa hống hách dã man.
Đọc
xong những lời lẽ chảy máu trong lòng ấy, thường dân chúng tôi vừa phân
vân, vừa ngạc nhiên: “Ơ hay, thế một loạt đất nước xung quanh ta, như
Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan, Philippines, Ấn Độ… cũng đang bị cái thằng
chồng vô lại của “Đảng ta” quấy rối và cưỡng hiếp. Vậy mà họ dám đứng
thẳng lên, dám mắng vào mặt cái thằng đang nhằm nhè gieo rắc tư tưởng
cam phận “ăn đời ở kiếp”… Họ giữ tư cách trong trắng của những người đàn
bà đoan trang, và khi cần vẫn tốc váy vỗ vào mặt cái thằng chồng khốn
kiếp của “Đảng ta” kia mà. Sao mà “Đảng ta” cam phận “ăn đời ở kiếp” với
nó (!?)”.
Theo
Điều 4 của Hiến pháp, Đảng đã lãnh đạo Quốc hội thông qua Luật Hôn nhân
và Gia đình, trong đó có những điều khoản về tự do kết hôn và tự do ly
hôn (!?). Hãy ly dị cái thằng chồng đốn mạt ấy để trở về tổ ấm với bà mẹ
Tổ Quốc của mình, TBT ạ.
Xung quanh Tổng bí thư rất nhiều kẻ thù
Tôi
đọc được một đoạn mang tư tưởng chiến lược của TBT đăng trong bài báo
trên Vietnamnet vừa viện dẫn ở trên: TBT mong muốn quyết tâm “…giữ được an ninh chính trị, trật tự an toàn xã hội, bảo vệ chế độ, bảo vệ Đảng, bảo vệ nhân dân, không để nội bộ rối ren…”.
Đọc
xong đoạn này, một người dân bình thường nhất như tôi, còn kém xa anh
chàng “khu đen” Vương Trí Dũng, cũng nhận ra TBT phải chống rất nhiều kẻ
thù. Chống kẻ thù của chế độ để “bảo vệ chế độ”, chống kẻ thù của Đảng,
để “bảo vệ Đảng”, chống kẻ thù trong nội bộ để chống “gây nội bộ rối
ren”, rồi chống kẻ thù của nhân dân… Đến cái đoạn “kẻ thù của nhân dân”
thì tù mù quá, không thể nào nhận diện được hắn là ai. Tôi nhớ lại, thời
Stalin cũng có khái niệm này. Những ai chống ông ta đều bị quy tội là
“Kẻ thù của nhân dân”. Chẳng hạn, đến ủy viên Bộ Chính trị Bukharin, một
nhà lý luận hàng đầu của Đảng Bônsêvich Nga, chỉ cần có ý kiến khác
Stalin, là bị quy tội “kẻ thù của nhân dân” và đang đêm bị gọi đi thủ
tiêu không xét xử. Rồi kẻ thù của chế độ cũng là một khái niệm rất rắc
rối: Con cái địa chủ, tư sản, mà bố mẹ họ bị “xử lý” trong Cải cách
ruộng đất và Cải tạo tư bản, chắc chắn dù họ yêu nước bao nhiêu họ cũng
không thể yêu cái chế độ đã giết oan uổng cha mẹ họ. Ngay cả con cái các
đảng viên cộng sản bị quy oan là Quốc dân Đảng rồi bị bắn trong thời
Chỉnh đốn tổ chức chắc chắn họ cũng không thể yêu cái chế độ đã bắn giết
oan uổng cha mẹ họ.
Xem
ra, khi giải mã cái tư tưởng chiến lược trong đoạn văn trên đây, dân
chúng tôi nhận thấy “Đảng ta” nhiều kẻ thù quá. Tứ bề thọ địch…. Các cụ
ta có câu, hai thằng đánh một chẳng chột cũng què.
Theo
cái cách phân tích mâu thuẫn trong cuốn sách “Mâu thuẫn luận” của Mao
Trạch Đông, mà chắc Giáo sư TBT rất “quán triệt”, thì bây giờ Đảng phải
xem đâu là mâu thuẫn cơ bản, đâu là mâu thuẫn chủ yếu để xác định cho
đúng “sách lược bạn thù”, chứ nếu xác định kẻ thù như bài nói của TBT mà
tôi trích dẫn ở trên thì gay go lắm.
Vấn đề không chỉ là “Đảng ta” sụp đổ, mà nghiêm trọng hơn là Tổ Quốc ta, nhân dân ta chịu phận làm nô lệ giặc Tàu.
Với thiển ý của một thường dân, tôi xin đề nghị:
Đảng hãy làm cái điều như Đảng nói
Đảng
đang ngày ngày kêu gọi toàn Đảng toàn dân “Học tập tư tưởng Hồ Chí
Minh”. Tôi nhớ đến hai tư tưởng rất hay của Hồ Chí Minh mà Đảng cần học
ngay không chậm trễ.
Thứ nhất,
TBT là giáo sư, tiến sĩ về Xây dựng Đảng, chắc nhớ rất rõ sự kiện Hồ
Chí Minh đã dám dũng cảm tuyên bố giải tán Đảng Cộng sản Đông Dương vào
tháng 11/1945. Phải chăng đây là một sự tuyên bố Hồ Chí Minh trở về với
dân tộc, để tranh thủ thêm đồng minh chống xâm lược Pháp. Tôi không bàn,
đó là lời tuyên bố thật, hay chỉ là một đòn đánh giả để nghi binh.
Trong mọi trường hợp, dù giả hay thật, thì đó vẫn là một sự lựa chọn
chính trị dũng cảm về mặt sách lược.
Sở
dĩ phải nghĩ đến giải pháp này, vì đó là cách nhẹ nhàng nhất để cắt đứt
quan hệ “Đảng anh em” với quân xâm lược. Đó cũng là cách nhẹ nhàng nhất
để thoát khỏi những nỗi đau mà Đảng (Cộng sản Việt Nam) đã để lại những
vết hằn trong lịch sử dân tộc. Nếu cần thì lập một đảng khác, đảng của
dân tộc.
Thứ hai,
Trong di chúc viết năm 1969, Hồ Chí Minh mong toàn Đảng, toàn dân xây
dựng một nước Việt Nam “hòa bình, thống nhất, độc lập, dân chủ và giàu
mạnh”. Không thấy ông nói gì đến xây dựng một nước Việt Nam XHCN cả. Với
một người có bề dày hoạt động chính trị như Hồ Chí Minh, đây không phải
chuyện sơ suất trong viết lách hoặc đổ lỗi cho bọn nhân viên đánh máy,
mà là tư tưởng Hồ Chí Minh về cái mà Đảng vẫn gọi là “Con đường Bác Hồ
đã chọn”. Trong những lời trăn trối cuối cùng, Hồ Chí Minh đã không nói
là chọn con đường xây dựng một nước Việt Nam XHCN.
TBT
là giáo sư tiến sĩ về Xây dựng Đảng chắc quá hiểu sự linh hoạt trong
sách lược đồng minh của Hồ Chí Minh. Tôi xin không bàn sự lựa chọn của
Hồ Chí Minh sai hay đúng. Việc đó sẽ có lịch sử phán xét. Tôi chỉ bàn về
tư tưởng của Hồ Chí Minh trong sách lược đồng minh, mà TBT cần học tập.
Hãy dũng cảm vứt bỏ cái “Đảng anh em” khốn kiếp
Đó không chỉ là lời kêu gọi của cá nhân anh thường dân “khu đen” Vương Trí Dũng, mà là lòng dân.
Xin
TBT hãy giả làm dân thường đi vi hành để nghe dân nói. Tôi dám đảm bảo
một trăm phần trăm, một ngàn phần ngàn dân Việt Nam mong muốn Đảng Cộng
sản Việt Nam hãy vứt vào sọt rác cái “Đảng anh em” khốn kiếp đang giày
xéo Tổ Quốc chúng ta.
Chủ tịch nước Trương Tấn Sang có bài cảnh báo muộn mằn: “Không để nhân dân mất lòng tin vào Đảng”…
Thưa
ông TBT và ông Chủ tịch nước. Tôi nói đó là lời cảnh báo muộn mằn, vì
Dân đã mất hết lòng tin vào Đảng từ khuya rồi. Dưới con mắt của dân, thì
Đảng bây giờ là hiện thân của sự độc đoán, lộng quyền, hống hách, tham
nhũng, cưỡng chiếm đất đai và… thậm chí không phải không có người dùng
cả khái niệm là một lũ “bán nước”.
Đọc
những bài của các giáo sư tiến sĩ viết dài lê thê để chứng minh cái sự
“bách chiến bách thắng”, “ước vọng ngàn đời của nhân loại”, … đến cái
việc của dạ dày “bảo vệ cái sổ hưu”, … thì dân chỉ nhếch mép cười, cho
họ là ngồi trên trời suốt ngày ca hót không vướng bận gì với cuộc sống
dưới nhân gian.
Ngày
ngày dân xem đủ các phim chống Nhật, chống Pháp, chống Mỹ bên cạnh
những thước phim về củng cố mối tình hữu hảo với cái “Đảng Hán tặc anh
em”… Dân hiểu mộc mạc: Chẳng qua chiếu các phim đó là để dân quên cái sự
ươn hèn trước bọn xâm lược Tàu Cộng.
Mấy
lần tôi đi vào những làng bản ở Hà Giang, Điện Biên, nghe đồng bào các
dân tộc thiểu số ở đây nói: “Tao chỉ nghe cái đảng trên cây thôi, không
tin cái đảng dưới đất”… Tôi ngớ ra không hiểu đồng bào nói, cái đảng
trên cây và đảng dưới đất là những cái đảng nào! Chẳng lẽ ở các vùng cao
của nước ta đã chuyển sang thể chế đa đảng. Hỏi căn vặn đồng bào mới vỡ
lẽ, thì ra cái đảng trên cây là loa đài, nói cái gì cũng hay; còn cái
đảng dưới đất, là các vị lãnh đạo các cơ quan đoàn thể, các quan huyện,
quan tỉnh, là bệnh viện, là trường học, làm cái gì cũng gây khó cho dân.
Vì vậy mà dân không còn thiết tha gì với cái đảng dưới đất nữa.
Tôi
không rõ TBT muốn củng cố cái đảng trên cây hay cái đảng dưới đất? Chắc
đó cũng là nỗi trăn trở của các giáo sư tiến sĩ của ngành Xây dựng
Đảng, mà với Giáo sư TBT cũng đang là một mối quan tâm./.
V. C. Đ.
Tác giả gửi BVN.
0 comments:
Post a Comment