Thursday, May 7, 2015

Điếm chính trị

...Điếm cấp thấp bán trôn nuôi miệng.
Điếm cấp cao bán miệng nuôi trôn…
(Nguyễn Duy)

Trên hí trường chính trị VN thời đồ đểu (CSVN) gần thế kỷ qua nó muôn màu muôn vẻ nhưng riêng sắc tươi hồng, xanh xanh hy vọng thì vắng bóng không biết tự bao giờ. Chỉ hiện hữu một màu hắc ín, tang tóc thê lương... phập phù như khói như sương nơi nghĩa trang chiều tà, chạng vạng...

Ẩn tàng trong bóng đêm mờ tỏ đó đầy ắp các loài ma... từ ma cô, ma cạo, ma đạo, ma nớp, ma trơi, ma tà, ma giáo… chúng giao du với bao loại điếm thượng vàng hạ cám, từ điếm cấp cao rồi điếm làng nhàng xuống điếm cấp thấp, điếm vỉa hè, điếm hang động, chợ búa, nghĩa trang… lại thêm có loài điếm ẩn núp nơi hậu trường rồi dày mặt múa may “lộ hàng” trên sân khấu chính trị nữa. Những nơi từ nghĩa trang, bãi bờ đêm tối đến sân khấu hậu trường… đều là sào huyệt là chốn dung thân là lãnh địa, là đất riêng cho chúng dụng võ, múa gậy vườn hoang.

Kể từ ngày bác đảng ồ ạt cuốn vào Nam mang theo cái văn hóa quái thai và rừng rú khiến bề mặt xã hội bị biến dạng một cách không ngờ… mà đặt biệt là sinh ra nhiều loại điếm. Tôi nói không sai, trong dân gian có câu ca trước và sau ngày bác đảng “nhập nha” rằng:

“Cần Thơ có bến Ninh Kiều.
Nữ sinh tha thướt sáng chiều sang sông…”

Thế nhưng kể từ bác đảng vào đây thì đâu rồi cái tha thướt, mỹ miều của những nữ sinh, những cô gái Tây Đô với nét diễm kiều hiền thục có từ thời tổ tiên ta mang gươm mở cõi đất Phương Nam mà thay vào đó là:

“Cần Thơ có bến Ninh Kiều.
Dưới chân tượng bác đĩ nhiều hơn dân…”

Bởi chưng vô vàn loại điếm nên trong trang viết này tôi xin bật đèn xua đi đêm tối để mọi người thấy rõ ở một góc khuất mà nơi đó chỉ toàn những bản mặt của một loài điếm là “Điếm chính trị”.

Điếm chính trị cũng như nhà thơ Nguyễn Duy đã nói thì nó cũng có điếm cấp thấp và điếm cấp cao.

Xin lỗi quý vị! thật tình mà nói thì tính tôi hay hướng thượng nên trong giao du cũng thường ưu tiên chọn tầng lớp trên. Nhất là hàng “đỉnh cao trí tệ”… nên tôi không giấu gì hễ tôi thấy ai sang thì bắt quàng làm họ. Do đó khi nói về loài điếm nếu vì hoàn cảnh đặc thù nào đó phải tiếp cận thì tôi cũng chuộng điếm cấp cao để giao du và với dụng ý là ở bọn này tôi có thể khai thác được nhiều điều “thâm cung bí sử”.

Trong đời thường, quan hệ xã hội nếu anh/chị nuốt lời, dối gian, lừa gạt thì thiên hạ gọi anh/chị là “đồ điếm” mà nếu bất kể thị phi, bất kỳ thân sơ… bạn bè, bà con ruột thịt mà anh/chị cũng trơ mặt chẳng buông tha… cả trong nghĩa phu thê mà chồng sớm mận tối đào, vợ thì “sớm đưa Tống Ngọc, tối tìm Tràng Khanh” thì người ta không biết phải dùng từ gì để ám chỉ cho đúng bản chất mà chỉ gán hai từ là “điếm thối” và dân gian thường nói rằng “làm đĩ chín nơi phải chừa một cửa để lấy chồng!” nhưng đối với loài điếm thối thì chúng chẳng chừa cửa nào cả mà chúng “chơi tuốt tuồn tuột”.

Trên sân khấu chính trị cũng thế. Cụ thể nơi vũ đài chính trị VN thời đồ đểu vào ngày 15.10.2012 khi bế mạc “hội tề bán nước T.Ư 6” từ hang động Ba Đình túa ra với nhiều bản mặt “mỗi người mỗi vẻ mười phân vẹn mười” với “Lú Đại Nhân” vì quá lú nên không giấu được bản mặt đám ma, chứng tỏ mới vừa khóc mếu đôi mắt còn đỏ hoe, nước đá… lưng tròng, mép còn nhiểu nhảo, mũi dãi lòng thòng… Tư sâu thì quờ quạng thần sắc nhợt nhạt, phần xác còn đó mà phần hồn bay đâu như “mất sổ gạo, tuột sổ hưu…”. Riêng chỉ có 3 Ếch thì tuy mình mẩy mướt mồ hôi sau khi quần thảo, nhờ “ơn trên” thoát chết… nhưng trên môi với nụ cười nửa miệng, mắt nheo lại thành hình lá răm, mắt lươn liếc xéo ra chiều đắc thắng mặc dù vừa thoát qua cửa tử. Với bản mặt này thì người tầm thường không một chút kinh nghiệm hiểu biết về “tướng hình” cũng vẫn nhận ra đây là tên điếm ngoại hạng. Dân gian nói hạng người này là “Trai thì trộm cướp gái buôn chồng người”.

Để chứng minh cụ thể và thuyết phục về hành động điếm thối của 3 Ếch là sau khi thoát chết ở cửa ngục thứ 6 nói trên hắn ta mạnh miệng tuyên bố, hứa hẹn trước bá tánh rằng “Hắn nguyện nỗ lực đem hết sức mình để phục vụ cho nhân dân, cho Tổ Quốc…” ngay sau đó đối với nhân dân là hắn ta ra lệnh cho thanh gươm lá chắn, còn đảng còn mình thẳng tay đàn áp, bắt bớ, đánh đập, tống tù bao thanh niên yêu nước xuống đường chống Tàu cộng xâm lăng, giam cầm bao nhà dân chủ, bất đồng chính kiến, nhà báo, tu sĩ, SVHS… phản kháng lại hành động bán nước của tập đoàn CS Ba Đình. Đối với Tổ Quốc thì hắn tiếp tay cho giặc xâm chiếm cõi bờ, làm ngơ cho đội quân thứ 5 của đại Hán tràn ngập từ rừng núi xuống ruộng đồng ra miền duyên hải… để chuẩn bị cho màn cuối của chiếu chỉ Thành Đô nhằm xóa bỏ biên cương, sáp nhập Việt Trung về một mối.

Với bản thân một chữ lận lưng không có, mới hơn 11 tuổi đã trốn vào rừng theo thảo khấu lục lâm thì ăn học được mấy ngày, đọc và viết được mấy chữ?. Tấm bé không ai răn dạy, mẹ cha là ai? cả vùng Năm Căn-Bảy Núi chưa ai hề biết! Xuất thân ra từ “Thủy Liêm Động” mãi tận cùng của “Nam Thiệm Bộ Châu” được “Quỷ Cốc” tiên sinh truyền cho nghề cầm ống chích để nuôi thân. Thế mà mấy năm trước đứng trước hàng ngũ các Giáo Sư, Tiến Sĩ cùng hàng ngàn SV của trường Đại Học QG Sài Gòn kêu gọi công chức…phải có lòng “tự trọng”? tỉ như tướng cướp đi rao giảng đạo đức, khuyên răn mọi người chớ có lòng tham lấy của người làm của mình. Tú bà, đĩ già đi khuyên nữ nhi phải biết quý trọng và gìn giữ cái ngàn vàng??? Thế thì không gọi hắn ta là “điếm thối” thì gọi bằng gì cho đúng nghĩa?

Cùng đồng môn với 3 Ếch là Tư sâu cũng điếm đàng không kém cạnh. Những năm vừa qua khi giặc Tàu ngang ngược xâm chiếm cõi bờ, biển đảo… uy hiếp ngư dân, đánh đập bắt bớ, tịch thu tàu thuyền tài sản… khiến vợ con ngư phủ phải bán khố đợ bành qua Tàu chuộc chồng con về. Thế mà Tư sâu với cương vị đứng đầu nhà nước CSVN không một động thái can thiệp, binh vực cho dân mình mà hắn xuống tận nơi hải đảo Tiền Tiêu Lý Sơn xúi ngư dân tiếp tục bám biển, làm cột mốc di động để làm bia cho Hán cộng tập trận đánh chiếm Biển Đông, còn bọn chúng thì bám bờ hưởng lạc. Hắn phát biểu trước nhân dân thành Hồ, hô hào bà con cùng nhau tố cáo tham nhũng, bắt ếch trừ sâu, giữ gìn biên cương biển đảo…. Nghe theo lời xúi dục của hắn nữ SV Nguyễn phương Uyên ở tuổi đôi mươi với lòng nhiệt huyết, yêu nước nồng nàn đứng lên cùng tuổi trẻ yêu nước chống ngoại xâm, diệt nội thù thì ngay lập tức bọn sai nha còn đảng còn tiền kẻ tay súng người tay còng xông vào nhà trọ bắt cóc Phương Uyên lôi đi giữa thanh thiên bạch nhật trước mặt bạn bè và bà con hàng xóm như chỗ không người. Thử hỏi những hành động như vậy thì gọi bọn này là gì ngoài hai từ “điếm thối”? Những việc bọn nhà sản lừa gạt nhân dân trong nước thì tôi tạm gọi là “điếm nội địa”

Ra chính trường quốc Tế! Trên toàn thế giới này ai, dân tộc nào cũng đều biết người Việt hải ngoại liều chết bỏ nước ra đi sau ngày Quốc hận tháng tư đen năm 1975 là tránh “họa cộng sản”. Đau đáu trong lòng với hai tiếng “Thuyền Nhân”. Thế mà năm 2013 Tư sâu qua chầu Nhà Trắng hắn không ngượng mồm phát biểu với TT Hoa Kỳ B.Obama rằng hắn thay mặt chính phủ VN cảm ơn chính phủ Hoa Kỳ về sự chăm sóc hết sức chu đáo bà con người việt (tị nạn cộng sản) mấy chục năm qua sinh sống và làm việc và bây giờ là người Mỹ gốc Việt trên đất nước HK! với câu nói này mà tư sâu không xấu hổ thì rõ ràng là tên “điếm thối quốc tế” không sai. Chính cộng đồng người Việt hải ngoại thường xuyên gởi về VN mỗi năm gần 20 tỉ Dollars là chiếc phao cứu sinh giúp cho CSVN kéo dài tuổi thọ mà chúng đang chết lâm sàng trên bờ vực cáo chung. Tuy thế! trong thâm tâm chúng vẫn xem người Việt hải ngoại là thế lực thù địch còn trên bờ môi thì gọi “khúc ruột ngàn dặm” không thể tách rời. Điếm thối không ngoa chút nào!

Nói thêm về 3 Ếch trên mặt trận ngoại giao trên trường Quốc Tế thì hắn phun ra những sáo ngữ mà không hề biết ngượng mồm từ “lòng tin chiến lược”, “thành tâm chính trị” “…ai đó áp đặt cường quyền với những đòi hỏi phi lý…” đến “hòa bình hữu nghị viễn vông”… sau khi tuột xuống diễn đàn thì hoàn toàn quên hết (vì chỉ biết đọc lại những lời của kẻ khác viết) và làm ngược lại. Như sau khi tuyên bố cứng rắn về tình hình Biển Đông với những lời “hòa bình hữu nghị viễn vông” ở Manila thì ngay sau đó quay về Hà Nội ngoan ngoãn ngã vào mình ôm hôn thắm thiết Dương Khiết Trì qua thu hồi “đứa con hoang quay về với mẹ”! trong ý nghĩa “lãng tử hồi đầu” rồi đưa ra sáng kiến ươn hèn với giặc là “vừa họp tác vừa đấu tranh” và mới đây là phủ phục trước Du Chính Thanh qua ban lời chỉ dụ. Phải nói rằng trong 4 tên đầu sỏ động Ba Đình, Nguyễn Tấn Dũng là tên điếm thối, xảo ngôn nhất kể cả từ trước giờ trong cái guồng máy CSVN vô thần, vô đạo.

Tôi chỉ trích dẫn tiêu biểu một vài trường họp để chứng minh bọn nhà sản là bọn điếm chính trị quốc nội lẫn quốc tế. Theo nhà thơ Nguyễn Duy thì chỉ có hai loại điếm là điếm cấp thấp và điếm cấp cao. Tuy nhiên trong tiềm thức riêng tôi thì họ nhà sản dòng Giăn Mắc Ê rô ta phải công nhận là “siêu điếm” vì khi trăng tỏ thì chúng là điếm cấp cao, gặp lúc mưa gió lao xao chúng lại là điếm cấp thấp. Thật thế! Trong mấy chục năm qua cơ đồ nhà Ếch được dựng lên từ cửa miệng tức “bán miệng nuôi trôn”. Còn chuẩn bị cho buổi hoàng hôn phải bán trôn nuôi miệng thì tôi nghĩ mãi không ra…chợt đêm qua trong giấc nửa mơ nửa tỉnh giống như thi sĩ Trương Kế đời Đường bên Tàu khi sáng tác bài thơ tứ tuyệt “Phong kiều dạ bạc” lúc trên thuyền neo ở dòng sông ngoại thành Cô Tô chỉ làm được 2 câu là bí vận. Cuối cùng nghe tiếng chuông chùa Hàn San vọng về từ thu không đã giúp cho thi sĩ hoàn tất bài thơ bất hủ. Thì đêm qua tôi lại mơ thấy “Phượng yêu” của Nguyễn Bá Chổi

Chợt bừng tỉnh dậy và viết tiếp như sau:

Để xây dựng một tòa “hậu cứ” lâu dài cùng một hàng “kim tĩnh” (huyệt mộ) tráng lệ nguy nga, vĩnh hằng cho hậu sự…của họ nhà Ếch thì điếm cấp cao đã nghĩ ra chước “con sáo sang sông” đưa mông về “bên ấy” bắc cầu cho cả họ vượt trùng dương…nơi mà mọi kẻ thù bất khả xâm phạm. Như vậy có phải nhà Ếch tồn tại nhờ “trôn” của con sáo “Phượng yêu” trong các bài của tác giả Nguyễn Bá Chổi?. Lúc này “Phượng yêu” đã là điếm cấp thấp “bán trôn nuôi miệng” cho cả ba họ nhà mình!

Siêu điếm-lúc cấp thấp, khi cấp cao là như vậy. Xin quý độc giả cùng nhà thơ Nguyễn Duy cho một lời chỉ giáo! Đa tạ.

7/05/2015


0 comments:

Powered By Blogger