Hoài Vũ, phóng viên RFA
2014-10-01
Biểu tình đòi dân chủ ở Hong Kong vào ngày 01 tháng 10 năm 2014 AFP photo
Sinh
viên quốc tế ở Hong Kong đổ ra đường ủng hộ phong trào dân chủ khiến
đặc khu kinh tế sôi sục nhiều ngày nay. Trong số này cũng có nhiều sinh
viên gốc Việt.
Đoàn
sinh viên quốc tế tuần hành trên đường phố đặc khu Hong Kong, trong
tiếng hò reo cổ vũ của người dân địa phương. Họ hô vang khẩu hiệu: Chúng
tôi yêu Hong Kong.
Trong
đoàn này có sinh viên gốc Việt tên là Long, 22 tuổi. Long đang học năm
thứ hai tại một công nghệ ở Hong Kong. Ban đầu, Long chỉ theo dõi biểu
tình qua các trang phát video cập nhật trực tiếp trên mạng. Sau khi cảnh
sát bắn hơi cay vào người biểu tình, anh cảm thấy một bầu không khí tức
giận bao trùm, đồng thời có nhiều người cũng có vẻ mất dần hy vọng. Vì
thế, Long xuống đường để ủng hộ quyền dân chủ của người dân Hong Kong.
Long chia sẻ với chúng tôi qua một tin nhắn trên mạng xã hội Facebook:
Tôi
muốn họ thấy rằng họ không cô đơn. Mục đích đi biểu tình của chúng tôi
là muốn dân chúng Hong Kong có được quyền lựa chọn, quyền được nói
“không” với Bắc Kinh.
Long Gia nhập nhóm có tên Unison, gồm đa phần người Pakistan và Ấn Độ. Anh kể:
Người
dân địa phương cảm động vì hành động của chúng tôi. Chúng tôi tuần hành
qua phố trước tiếng hò reo của họ. Họ vỗ tay rào rào khi chúng tôi hét
các khẩu hiệu bằng thứ tiếng Quảng Đông còn chưa sõi. Có người cảm động
tới phát khóc.
Cuộc
bãi khoá của học sinh, sinh viên Hong Kong để phản đối việc chính quyền
Hoa Lục đòi chọn các ứng viên cho cuộc bầu cử năm 2017 nhanh chóng biến
thành cuộc cách mạng dân chủ có tên Cách mạng Cây Dù.
Giờ
đây, không chỉ thanh niên, sinh viên mà các bậc phụ huynh cùng nhiều
người dân khác cũng tham gia biểu tình. Họ chọn biểu tượng của cuộc các
mạng là chiếc ô: những chiếc ô bảo vệ họ trước ánh nắng mặt trời, mưa và
súng hơi cay của cảnh sát bạo động.
Khánh Nhi, sinh viên năm cuối ngành chính trị ở Đại học Hong Kong, cũng xuống đường cùng các bạn trong ký túc xá. Cô kể:
Ký
túc xá em khoảng một trăm mấy bạn thay phiên nhau đi. Tức là có hẳn một
nhóm phân công mấy giờ thì bao nhiêu đứa phải đi, mấy giờ thì bao nhiêu
đứa phải đi, đứa nào đi được, đứa nào trong nhóm sơ cấp cứu, đứa nào
trong nhóm ngồi ở vị trí nào.
Cuộc
biểu tình dân chủ này diễn ra trong hoà bình, trật tự. Người biểu tình
cũng tránh gây rắc rối cho người dân xung quanh bằng việc dọn rác hay
quét sạch đường phố. Khánh Nhi kể:
Tụi
em ra đó cơ bản là chỉ ngồi thôi, ngồi im lặng nghe bài giảng của giáo
sư, một số nhà hoạt động, hô theo mấy cái khẩu hiệu thôi.
Một
trong những yêu cầu của người biểu tình là đòi được gặp mặt trực tiếp
với trưởng đặc khu kinh tế Lương Chấn Anh, yêu cầu ông từ chức và hơn
nữa là sự nhượng bộ của chính quyền Bắc Kinh. Khánh Nhi cho biết:
Quyền
dân chủ này là quyền rất đúng đắn. Họ nên được phép đi biểu tình như
này để giành quyền đó cho mình. Cho nên em sợ, sau khi cảnh sát tấn công
như vậy, không ai ra đường nữa thì rất là buồn, rất là đáng tiếc. Bởi
vì cá nhân mình, mình ở Việt Nam không có cái quyền đó cho nên họ đang
có mà họ để mất đi thì thật là đáng tiếc.
Bùi
Huyền Trang, tên tiếng Anh là Christine Leung, 27 tuổi cũng tham gia
cuộc biểu tình vì quá giận dữ trước phản ứng dữ dội của chính phủ Hong
Kong trước người dân vô tội. Trang nói với chúng tôi:
Tôi
cảm thấy tôi cần biểu tình cho tới khi trưởng đặc khu kinh tế từ chức.
Kể từ khi cuộc biểu tình bắt đầu từ cả tuần nay, ông ấy không hề nói lời
một lời nào, kể cả khi cảnh sát bắn hơi cay vào người biểu tình. Như
thế thật là vô trách nhiệm.
Tờ
New York Times nhận định rằng việc giới chức Hong Kong im lặng có vẻ là
để người biểu tình tự nản rồi tan vỡ. Chiến lược này dường như được sự
ủng hộ của các nhà tài phiệt Hong Kong, những người thu bộn tiền từ việc
cho thuê giá cắt cổ các cơ sở buôn bán nhỏ và văn phòng. Những tiểu
thương này vẫn phải trả tiền thuê nhà trong lúc người biểu tình chặn
đường buôn bán của họ.
Giới
chức hy vọng điều đó sẽ khiến những người buôn bán nhỏ và tầng lớp
trung lưu quay lưng lại với phong trào dân chủ. Họ cũng hy vọng dân
chúng coi người biểu tình là những kẻ quấy nhiễu chứ không phải là biểu
tượng dân chủ như các sinh viên chiếm giữ Quảng trường Thiên An Môn năm
1989. Khánh Nhi nói:
Bọn
em đang bàn về sau 3, 4 ngày thì bọn em phải tiếp tục làm như thế nào.
Vì chính phủ không có thiện ý, sẽ không có hòa giải không có thương
lượng gì hết. Người biểu tình từ sau hôm bị cảnh sát tấn công, 2, 3 hôm
nay quá là yên bình đi nên mọi người bắt đầu có cảm giác hơi chán nản
một chút.
Khi
được hỏi liệu có sợ bị giới chức đàn áp đẫm máu như ở Thiên An Môn hay
không, các bạn sinh viên đều cho biết khi ở giữa đám đông người biểu
tình dân chủ, họ không còn nghĩ gì tới sự an toàn của bản thân nữa.
Huyền
Trang nhận định khả năng xảy ra một Thiên An Môn thứ hai có thể xảy ra
vì Hong Kong nay thuộc về Trung Quốc. Tuy nhiên, cô nói một phần trong
cô tin rằng an ninh Hong Kong sẽ không đàn áp đẫm máu.
Chúng
tôi viết đơn thỉnh cầu trên mạng gửi tới Tổng thống Mỹ Barack Obama và
quốc tế để họ nhận thức được thực trạng ở Hong Kong. Tôi nhờ anh chị em
họ ở Việt Nam và Anh ký vào đơn này. Dù khả năng xảy ra việc đàn áp đẫm
máu chỉ nhỏ thôi, chúng tôi hy vọng có thể ngăn chặn được điều đó.
Một
cố vấn giấu tên của chính quyền Hoa Lục thì nhận định với New York
Times rằng, giới chức nước này sẽ không để xảy ra một Thiên An Môn thứ
hai. Họ không thể lặp lại sai lầm của 25 năm trước đó, ông nói.
Trong
lúc này, sinh viên Hong Kong vẫn biểu tình hiền hoà. Có người dọn rác,
có người tổ chức hậu cần, có người làm bài tập. Một bạn sinh viên Việt
Nam đến xem biểu tình thì cho biết có người nước ngoài còn bỏ ra cả
4-5000 đôla mua thực phẩm tiếp sức cho sinh viên.
0 comments:
Post a Comment