Tuesday, October 21, 2014

Hồng Kông – Mầm thối hay thành cây đại thụ?

Những ngày qua, cả thế giới đang sống trong thời khắc lịch sử và những người làm nên lịch sử chính là những người Hồng Kông. Hồng Kông-một thành phố 7 triệu dân như một chấm nhỏ nằm về phía đông nam của một quốc gia khổng lồ có đến hơn 1,3 tỷ dân-Trung Quốc.
Để biết vì sao người Hồng Kông đang làm nên lịch sử, chúng ta quay lại thời điểm cách đây gần 800 trăm năm: Anh quốc, năm 1215. Sau cuộc nổi dậy thắng lợi, các chủ đất đã ép vua Anh lúc bấy giờ là vua John ký bản Hiến chương Magna Charta. Nội dung của bản Hiến chương này là hạn chế quyền lực của nhà vua, đồng thời thừa nhận một số quyền tự do của con người. Có thể xem đây như điểm khởi đầu cho nền dân chủ ở nước Anh, sau đó lan tràn ra toàn cầu. Tiếng Anh từ một ngôn ngữ của một đảo quốc nhỏ trở thành ngôn ngữ quốc tế.
Có nhiều góc nhìn về lịch sử phát triển của nền văn minh nhân loại. Điển hình như chủ nghĩa Marx cho rằng loài người đã tiến triển qua các chế độ: cộng sản nguyên thủy, chiếm hữu nô lệ, phong kiến, tư bản chủ nghĩa,…dưới động lực đấu tranh giai cấp. Tuy nhiên góc nhìn này đã không còn thuyết phục nhân loại khi mà dự án xây dựng chủ nghĩa xã hội/chủ nghĩa cộng sản khoa học theo thuyết Marx đã thể hiện sự thất bại thảm hại trong gần 100 năm qua. Ở đâu áp dụng học thuyết Marx, kết quả ở đó có đói nghèo và một chính quyền chuyên chế.
Một góc nhìn lịch sử thuyết phục nhiều người hơn, đó là góc nhìn cho rằng lịch sử loài người là lịch sử tiến lên nền dân chủ. Góc nhìn này phân chính quyền thành hai loại: không dân chủ và dân chủ.
Sau nhiều bước thăng trầm của lịch sử nhân loại, hiện nay chính quyền dân chủ đã hiện diện ở phần lớn ở các quốc gia trên thế giới ở các mức độ khác nhau.
Người ta tìm thấy sự liên quan giữa mức độ dân chủ với sự thịnh vượng, công bằng: chính quyền càng dân chủ thì xã hội càng thịnh vượng, công bằng.
Trung Quốc hiện nay là nền kinh tế có tổng sản phẩm quốc dân đứng thứ đầu thế giới. Tuy nhiên, nhiều người đồng ý rằng Trung Quốc là mảnh đất của chuyên chế với sự cai trị độc tôn của một chính đảng: ĐCS Trung Quốc.
Hồng Kông, được trao trả cho Trung Quốc vào năm 1997, sau hơn 100 nằm dưới sự quản lý của người Anh. Hồng Kông là một thành phố có 7 triệu dân, nhưng doanh thu đến hơn 300 tỷ USD/năm, đây là một thành phố giàu có và thịnh vượng. Tuy được trao trả cho đại lục, nhưng người Anh đã kịp ươm mầm dân chủ nơi đây. Người Hồng Kông được hưởng một nền pháp trị tốt chẳng khác gì các thuộc địa khác của Anh, như Úc hoặc Canada. Ở đây, các quyền tự do về kinh tế, xuất bản, báo chí, tự do ngôn luận được bảo đảm. Khi về Đại lục, theo chính sách một quốc gia, hai chế độ nên người Hồng Kông vẫn được hưởng tất cả những quyền trên. Đây là một khác biệt đáng kể giữa Hồng Kông và đại lục. Điển hình như hàng năm vào ngày 4 tháng 6, ở đại lục gần như người dân không biết gì nhưng người Hông Kông tự do do xuống đường để kỷ niệm sự kiện thảm sát Thiên An Môn vào năm 1989. Có thể có một số người đại lục biết sự kiện trên nhưng họ không được phép bày tỏ.
Trung Quốc cần Hồng Kông, vì đây là trung tâm tài chính lớn thứ 3 thế giới. Hằng năm có đến hàng trăm tỷ USD bơm vào nền kinh tế Trung Quốc qua cửa ngõ Hồng Kông. Nếu chỉ có thế thì lãnh đạo TQ tại Bắc Kinh chỉ có hoan nghênh và ăn ngon, ngủ yên. Tuy nhiên, sự đời éo le ở chỗ, hàng năm có đến 40-50 triệu người đại lục qua Hông Kông mua sắm, du lịch. Lẽ dĩ nhiên họ sẽ thấy sự khác biệt giữa nơi họ sống và nơi họ đến du lịch, mua sắm. Đây là điều mà Bắc Kinh rất lo ngại hay đúng hơn là lo sợ. Hàng trăm triệu người được mục sở thị thế nào là dân chủ, thế nào là độc tài.
Để có thể hưởng được lợi ích từ mỏ vàng Hồng Kông cũng như hạn chế những làn gió dân chủ thổi từ Hồng Kông vô đại lục, chính quyền Bắc Kinh buộc phải từng bước cải tạo Hồng Kông để rồi nắm lấy nó.
Nhiều âm mưu đã được thực hiện, nhưng thất bại: điển hình như dự luật bảo đảm an ninh quốc gia chống phản động, chương trình giáo dục lòng yêu nước cho học sinh, sinh viên Hồng Kông. Đỉnh điểm của vụ việc là vào ngày 31/8/2014 Bắc Kinh bác bỏ bầu cử tự do ở Hồng Kông. Chính quyền Trung Quốctuyên bố rằng các ứng cử viên cho chức vụ lãnh đạo cao nhất ở Hồng Kông phải được phê chuẩn bởi Bắc Kinh. Thực chất, đây là hình thức đảng cử dân bầu, một mô hình mà chính quyền Bắc Kinh áp dụng để chọn ra người lãnh đạo trên đại lục từ khi Đảng Cộng Sản Trung Quốc nắm quyền từ năm 1949. Hình thức bầu cử này là một bí kíp tuyệt vời để thỏa mãn hình thức dân chủ là người dân được đi bầu lên lãnh đạo của mình thông qua phổ thông đầu phiếu, nhưng vẫn bảo đảm quyền độc tôn lãnh đạo của ĐCS TQ. Nói như bà phó chủ tịch quốc hội Việt Nam: nhìn vào danh sách bầu cử là biết quân xanh, quân đỏ.
Người Hồng Kông không dễ bị lừa trong trò chơi dân chủ giả tạo nên họ đã xuống đường đòi quyền phổ thông đầu phiếu tự do: dân chủ thật sự.
……………………………………………………………………………………
Nếu chúng ta xem đất đai đại lục mênh mông là một hạt có màu đen khổng lồ – tôi dùng hạt màu đen để tương đồng sự bưng bít thông tin ở đây –thì Hông Kông là một chồi non dân chủ mới nhú.
Theo lẽ tự nhiên, hạt nảy mầm có thể phát triển thành cây đại thụ rợp bóng mát hoặc mầm sẽ chết và hạt sẽ thối rữa. Điều kiện đất đai, nước, khí hậu,…sẽ quyết định điều này. Nếu được gieo trồng có chủ ý thì còn phục thuộc vào bàn tay chăm sóc của con người. Con người càng hiểu biết tiến trình để chăm sóc đúng thì cơ hội để có cây to là rất cao.
Tình hình Hồng Kông cũng tương tự như vậy. Nếu Hông Kông thành công trong việc đòi dân chủ cho mình sẽ giúp chuyển hóa đại lục thành nền dân chủ đông dân nhất thế giới. Một cây đại thụ dân chủ không chỉ che mát cho dân Trung Quốc mà còn cho nhân loại. Nếu Hồng Kông thất bại, nó như sự thối chết của một mầm non vừa nảy mầm. Một hạt khổng lồ không nảy mầm thì nó sẽ thối rữa. Hậu quả thối rữa sẽ rất khủng khiếp không chỉ cho dân TQ mà còn cho cả thế giới. Việt Nam gần Trung Quốc, hiển nhiên sẽ là nước hưởng lợi hoặc nhận hậu quả trước tiên từ quá trình này.
……………………………………………………………………………………
Việt Nam là một nước nhỏ hơn 30 lần về diện tích, nhỏ hơn 13 lần về dân số, nằm về phương nam của Trung Quốc. Việt Nam không chỉ có núi liền núi, sông liền sông mà còn có chế độ chính trị tương đồng với TQ. Nhiều người nhận định rằng, chính quyền Hà Nội dựa vào chính quyền Bắc Kinh một số mặt để duy trì sự tồn tại của mình. Nói theo ngôn ngữ bình dân là có sự bảo kê.
Trung Quốc ảnh hưởng đến Việt Nam về nhiều mặt cả tích cực lẫn tiêu cực, trong bài báo này xin nói đến mặt tiêu cực. Trong 2 cuốn sách “Cửu Long cạn dòng, biển đông dậy sóng” và “Mê Kông-dòng sông nghẽn mạch”, tác giả Ngô Thế Vinh đã phần nào chỉ ra những hiểm họa thật sự mà TQ gây ra cho Việt Nam: với hơn 10 đập chặn dòng chính của con sông Cửu Long, TQ đã làm cho dòng chảy con sông sụt giảm, điều này đồng nghĩa với việc vựa lúa lớn nhất Việt Nam sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Chúng ta cần biết thêm rằng, TQ là nơi phát xuất của những con sông chết như Trường Giang, Dương Tử,…hiển nhiên những con sông bắt nguồn từ TQ như sông Cửu Long chảy qua miền nam hay sông Hồng chảy qua miền bắc Việt Nam đều là những kênh lý tưởng để TQ thải bỏ phế thải công nghiệp của họ. Ai hưởng trọn nếu không phải là người Việt Nam? Chất độc không chỉ theo các con sông vào đất Việt mà nó còn vào VN qua biên giới trên bộ suốt ngày đêm theo các chuyến hàng nhập chính thức có, nhập lậu có.
Những chất độc trên không chỉ tàn phá nền sản xuất mà điểm đến cuối cùng của nó có thể là dạ dày của gần một trăm triệu người dân Việt Nam. Kinh tế kém phát triển, ăn uống độc hại thì tất yếu dân tộc sẽ suy tàn.
Nếu TQ không dân chủ thì Việt Nam khó mà dân chủ được. Sống trong vòng kim cô độc tài không chỉ con người Việt Nam suy thoái mà đất đai lãnh thổ cũng sẽ bị Trung Quốc gặm nhấm dần mà không gì ngăn cản nổi. Hiện nay, TQ đã làm chủ Hoàng Sa và họ đang từng bước thâu tóm Trường Sa. Biển Đông thật sự đã dậy sóng.
Trên đây là những hiểm họa mà một nước TQ không dân chủ gây ra cho Việt Nam. Một TQ độc tài cũng gây ra vô vàn vấn đề cho thế giới.
…………………………………………………………………………………
Trong tác phẩm “chết bởi Trung Quốc” hai tác giả Peter W. Navarro và Greg Autry đã chỉ rõ cho thế giới thấy TQ đã gây ra hiểm họa cho toàn cầu như thế nào. Là một quốc gia đông dân nhất thế giới, được cai trị bởi độc đảng, được thúc đẩy phát triển bởi những những đại công ty nhà nước và những đại công xưởng do tư bản ngoại quốc đến khai thác sức lao động của người Trung Quốc. Trung Quốc kiếm tiền không chỉ từ sức lao động của cả tỷ con người làm quần quật mà còn bởi chính quyền nơi đây chất nhận sự lạm dụng vào môi trường (quản lý môi trường lỏng lẻo). Tất cả sự độc hại gây ra bởi TQ sẽ phát tán lên bầu khí quyền rồi theo các luồng gió đi khắp toàn cầu hoặc thải bỏ xuống nước theo các con sông chết ngày đêm đổ ra đại dương. Trung Quốc không chỉ là mảnh đất của độc chất mà còn là nơi sản xuất hàng giả độc hại. Hàng tỷ sản phẩm nhái giả đủ kiểu đã vươn xa khắp thế giới. Trung Quốc còn là nơi tiếp máu cho các chính quyền độc tài khắp thế giới từ châu Á, Trung Đông, châu Phi, Châu Mỹ,….Thông qua các chính thể độc tài, TQ mua rẻ và lũng đoạn tài nguyên đất đai, khoáng sản.
Với tham vọng bành trướng, không chỉ VN mất biển đảo mà thế giới cũng bị thiệt hại lớn. Trung Quốc đang kích hoạt cuộc chạy đua vũ trang trong khu vực cũng như toàn cầu. Với loài người, không gì tiêu hao của cải bằng các nhà máy quân sự, cũng như không gì tàn phá sự thịnh vượng bằng các cuộc chiến tranh. Trong một bài phát biểu, nhà vận động dân quyền nổi tiếng người Mỹ – Martin Luther King – đã chỉ ra con người sống nhờ hàng hóa, vật dụng sản xuất từ khắp nơi trên thế giới. Do vậy, đâu đó trên thế giới bất ổn sẽ ảnh hưởng đến từng cá nhân dù họ đang sống ở đất nước hùng cường, bình yên như Mỹ. Chiến tranh ở Biển Đông có thể làm người Nhật gián đoạn nguồn cung dầu mỏ nhập từ Trung Đông, tương tự, người Mỹ có thể có ít tôm cá nhập từ Việt Nam hơn.
……………………………………………………………………………………
Cũng con người Đức, nhưng dưới bàn tay cai quản độc tài của Hitler là nỗi kinh hoàng của thế giới, nhưng người Đức trở nên rất dễ thương, đóng góp rất nhiều cho nhân loại khi sống trong thể chế chính trị dân chủ. Chính người Đức cũng là nạn nhân khi sống trong chế độ Hitler và hưởng phúc khi sống trong thể chế dân chủ. Người TQ cũng sẽ như vậy. Nếu TQ độc tài, thế giới sẽ thiệt hại khủng khiếp, nếu TQ dân chủ thì người TQ sẽ mang phước lành đến cho nhân loại. Nói như thế để biết rằng, thế giới phải quan tâm hơn, có trách nhiệm hơn trong tiến trình dân chủ hóa ở TQ. Người TQ thức tỉnh, có lương tri, yêu nước cũng phải góp sức cho tiến trình này. Dân chủ là con đường cứu rỗi cả tỷ người TQ trong bể khổ trần ai. Dân chủ giúp TQ mạnh lên đáng để người TQ tự hào, nhưng không gây họa cho thế giới.
Hạt Trung Quốc nảy mầm, thành cây đại thụ không chỉ rợp bóng mát cho chính dân TQ mà còn mang bóng mát, khí hậu trong lành cho nhân loại.
Không có bữa trưa miễn phí, muốn hưởng thì phải lao động. Nhân loại muốn sống trong một thế giới thịnh vượng, hàng hóa tuôn trào từ các nhà máy trên đất TQ có chất lượng, an toàn thì phải chung tay hỗ trợ nền dân chủ nơi đây.
Thế giới bị hủy diệt không bởi kẻ ác mà bởi sự thờ ơ của người lương thiện là một nhận định đã được chứng minh nhiều lần trong lịch sử, nhất là trong cuộc chiến làm điêu tàn cả thế giới: Thế chiến II. Nhân loại cần học bài học này để không thờ ơ với những gì đang xảy ra ở Hồng Kông.
……………………………………………………………………………………
Trong tự nhiên, mầm đậu muốn phát triển, phải lấy dinh dưỡng từ hạt, nếu không lấy được, mầm non sẽ héo chết. Chồi mầm dân chủ Hồng Kông muốn lớn lên phải có sự tiếp sức từ đại lục. Tình thế cho thấy, chính quyền Bắc Kinh sẽ không dễ dàng chấp nhận đòi hỏi bầu cử tự do của những thanh niên Hồng Kông, bởi lẽ thừa nhận điều này đồng nghĩa với hệ thống cai trị độc tài của họ sụp đổ theo hiệu ứng Domino. Vì lý do sinh tồn, để bảo vệ sự tồn tại của hệ thống cai trị mà họ đang vận hành tại đại lục, những người cầm quyền ở Bắc Kinh sẽ tìm mọi cách bóp chết mầm dân chủ ở Hồng Kông. Với thành phố 7 triệu dân, Hồng Kông không phải là đối thủ của đại lục mênh mông với hơn 1,3 tỷ dân. Nhận định này đưa đến lời khuyên cho những người vận động cho nền dân chủ Hồng Kông cần cho chiến lược lâu dài và thích hợp để giành chiến thắng. Họ nên có một viễn kiến cho sự nghiệp d%C

0 comments:

Powered By Blogger