Friday, October 10, 2014

Cộng sản Việt Nam mắc kẹt?

ĐCSVN luôn luôn "bách chiến bách thắng", nhằm che giấu tình trạng mắc kẹt lời hứa với Hoa Kỳ, khi phóng thích tù nhân lương tâm, "đảng ta" luôn bảo đảm thuyết phục được họ đi khỏi Việt Nam? Thêm vào đó là tình trạng "câu giờ" để cố "nài nỉ" một trong số các tù nhân lương tâm nói trên, khi hù dọa họ rằng: Nếu anh (chị) từ chối đi Mỹ, dứt khoát "vài người nổi tiếng" sẽ phải vào tù. Để làm gì? Có lẽ người CS muốn đánh thẳng vào lương tâm của những người kiên trì bất khuất? Và rằng: Chính anh (chị) từ chối đi Mỹ, nên người khác phải chịu "tội" thay (?!). Một biểu hiện "con tin của con tin".

*

Người cộng sản háo hức với động thái Hoa Kỳ nới lỏng một chút việc cấm vận vũ khí sát thương và xem đó như là thành công đáng kể trên trường quốc tế, thông qua phát biểu của Phạm Bình Minh - Phó thử tướng kiêm Bộ trưởng bộ Ngoại giao.

Dù việc mua bán chưa diễn ra với vũ khí cụ thể như thế nào, nhưng nó là thông tin đáng khích lệ cho họ trước tình hình người đ/c Trung cộng tuyên bố xây xong đường băng quân sự tại đảo Phú Lâm - quần đảo Hoàng Sa.

TPP vẫn chưa có tín hiệu gì rõ rệt hơn, trong khi xu hướng khó khăn ngày càng tăng lên với những chỉ dấu ủng hộ có phần ảm đạm từ Quốc hội Hoa Kỳ.

Dù vũ khí sát thương hay TPP, mấu chốt liên quan đến mối quan hệ Mỹ - Việt vẫn là nhân quyền. Một trong các nội dung liên quan đến nhân quyền, lâu nay Hoa Kỳ đòi hỏi: trả tự do cho tù nhân lương tâm.

Tù nhân lương tâm vừa được thả

Trong đợt trả tự do tù nhân lương tâm mới đây gồm 7 ông: Trần Tư, Nguyễn Tuấn Nam, Nguyễn Văn Tính, Nguyễn Long Hội, Trần Hoàng Giang, Đậu Văn Dương, Trương Văn Tam, người quan sát thấy toàn bộ đã bị hành hạ tàn khốc dưới nhiều hình thức khác nhau. Đặc biệt, các tù nhân lương tâm lớn tuổi với hình ảnh "thân tàn ma dại" như ông Nguyễn Tuấn Nam, trở thành lời tố cáo đanh thép mức độ dã man của chế độ toàn trị, thông qua nước có tên Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.

Một tù nhân lương tâm trẻ tuổi, không mấy ai biết, bỗng thình lình "xuất hiện" khiến dư luận sửng sốt về thời gian tù đày gần 15 năm - Trần Hoàng Giang. Anh bị bắt vào tháng 2 năm 2000, ở tuổi 20 vì rải truyền đơn kêu gọi đấu tranh bất bạo động chống chế độ cộng sản. Trần Hoàng Giang cho biết [1], ngoài việc nhiều lần bị cùm chân bằng loại cùm độc địa nhất mang hình chữ V:

"Tôi trẻ nhưng thời gian ở tù ăn uống đâu có chất gì đâu, gia đình cũng khó khăn.[...] Một tuần cho hai lần đồ ăn nhưng chỉ như cho mèo ăn thôi thì làm sao mà đủ. Răng tôi hư năm sáu cái luôn. Những người ở trong đó mà uống nước, nhất là những người lớn tuổi, mà uống nước đa phần đều bị sạn thận, đi tiểu phải nửa tiếng đồng hồ. Tôi hên là cẩn thận và kỹ khi uống nước nên cũng ‘êm’, cơ thể vượt qua bệnh thận, nhưng những bệnh khác thì không biết sức khỏe tôi thế nào".

Khuôn mặt tuấn tú của anh do... "Trời cho" (!) dễ làm ngộ nhận về sức khỏe, nếu như "năm - sáu cái răng rụng" bị bỏ quên. Răng rụng là biểu hiện rõ nét nhất cho tình trạng sức khỏe suy sụp nghiêm trọng đối với người chưa già. 

Tù nhân lương tâm đang trong vòng... mặc cả?

Chế độ cộng sản luôn bị chỉ trích với trò dùng tù nhân lương tâm làm "hàng hóa mua bán" khi cần ít "vốn làm ăn".

Giới quan sát, không mấy ai nhìn những tù nhân lương tâm vừa được thả như là chỉ dấu "lòng thành" của người cộng sản "đáp lễ" Hoa Kỳ vừa "tặng quà" cho họ. Ngược lại, đó là một "nước cờ" quá ấu trĩ của người CSVN trước dư luận thế giới, trong quá trình trước và sau khi Mỹ nới lỏng cấm vận vũ khí sát thương, bởi hình ảnh tàn tạ của tù nhân lương tâm như cú "bộp tai" thẳng cánh dành cho quốc gia được 184/192 nước bầu vào Hội đồng Nhân Quyền LHQ nhiệm kỳ 2014 - 2016.

Ngoài ông Trần Tư, theo dư luận [2], đang chuẩn bị thủ tục để xuất cảnh qua Mỹ, do có người nhà tại Hoa Kỳ bảo lãnh, các tù nhân còn lại không có tin tức gì liên quan đến việc "lưu vong" của họ.

Do đó, có vẻ những tù nhân nói trên thuộc loại "hàng rẻ tiền" trên một xứ sở, nơi đẻ ra "hàng hiệu chính trị" - rất đắt giá (?!).

Chiếu theo "tiêu chuẩn" đó, những tù nhân lương tâm sau đây. tạm được "bày hàng" cho Hoa Kỳ lựa chọn: Nguyễn Văn Lý, Lê Quốc Quân, Tạ Phong Tần, Trần Huỳnh Duy Thức, Điếu Cày?. "Hàng chính phủ" hay "hàng chính chủ" (?!).

Thử phỏng đoán xem sao.

Linh Mục Nguyễn Văn Lý với "bề dày phản động" hàng chục năm qua và khả năng "bỏ xứ" ra đi, nếu muốn, ông có thừa, không đợi đến bây giờ. 

Luật sư Lê Quốc Quân, với chuyên môn giỏi, nhiều lần đến Hoa Kỳ, nếu ông thật sự muốn cuộc sống ấm êm với vợ con, có lẽ không phải đợi bị vu cho "tội trốn thuế" mới cần "cuốn gói" đến Mỹ. Thời hạn ngồi tù của ông, còn lại khoảng 8 tháng, có lẽ cũng được "loại bỏ" khỏi ý định dụ khị từ phía người cộng sản.

Luật gia Tạ Phong Tần - cựu sĩ quan thuộc CAND, cô đã từ bỏ tất cả để đấu tranh dân chủ với án tù 10 năm, tính đến nay còn lại...7 năm tù. Thời gian ngồi nhà đá còn "kha khá" (?). Tuy nhiên, trong một cuộc thăm nuôi, cách đây 17 tháng, em gái cô Tần cho biết [3]: "...chị cũng gửi lời thăm hỏi các cha và nói là cứ yên tâm chị vẫn trước sau như một, không có gì thay đổi". Với tính cách "cứng đầu" trong mắt người cộng sản, e rằng "đồng chí" nào đó, có thể chuốc lấy ê chề, khi tiếp xúc bằng những lời ngọt ngào lã chã để "lo toan" cho "đời sống vương giả" tại Mỹ quốc cho cô Tạ Phong Tần.

Còn cựu giám đốc công ty Một Kết Nối thì sao? Trong lá thư gởi về gia đình hôm tháng 1/2014, ông Trần Huỳnh Duy Thức cho biết [4]: "...Nếu muốn sống ở nước ngoài, như ba cũng biết, thì con đã có quốc tịch khác từ lâu rồi". Do đó, ông Thức tha thiết: "... mong ba hiểu cho con và ủng hộ con đến cùng để đòi lại công lý cho con, chứ không chỉ là tự do thân thể. Con tin rằng chúng ta sẽ làm được, sẽ rất đau xót nếu tổ quốc từ chối mình để mình phải nghĩ đến việc tị nạn, phải không ba?". Chắc cũng "hơi khó" thuyết phục ông Thức "suy nghĩ lại" để giúp "đảng ta" trong tình thế "thắt ngặt" hiện nay?

Cuối cùng còn lại ông... Điếu Cày - Nguyễn Văn Hải. Trong một phỏng vấn mới đây, ngày 10/10/2014, Nguyễn Trí Dũng - con trai ông Hải nói với đài VOA [5]: "... nếu cha ông được trả tự do, ông ấy sẽ không được phép ở lại Việt Nam và có phần chắc sẽ được đề nghị đi sống lưu vong ở Hoa Kỳ...". Tuy nhiên, trước đó không lâu, ông Điếu Cày nhắn với mọi người [6] hãy tổ chức "cho lớn vào" ngày sinh nhật ông cùng với ngày thành lập Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do và ông tỏ ra rất "hà tiện" với "đảng ta", khi nhấn đi nhấn lại rằng: ông chỉ làm đơn đề nghị ra tù, chứ không làm đơn xin tha tù. Trước đó, ông nói: "ở tù đến chết để cho tất cả mọi người được biết đến thực trạng của người tù chính trị ở Việt Nam”. Cũng thật khó?

Có lẽ, danh sách "sọt lít" với "5 hàng hiệu chính trị" cho đợt "chào hàng" đến xứ sở của Nữ Thần Tự Do, cuối cùng trở thành công cốc chăng?

Tù nhân lương tâm chuẩn bị "cho ra bã"?

Nhà văn Nguyễn Viện mới đây cho biết [7] (trích):

"Thứ Sáu này 10/10/2014 tôi bị Công an Điều tra Thành phố triệu tập lần thứ 3. Sau 2 lần làm việc trước, tôi được cho biết, cơ quan giám định chuyên môn kết luận tôi vi phạm Điều 87 [1] và 88 [2] Bộ Luật Hình sự.

Nghĩa là có thể bị bắt bất cứ lúc nào. Tôi chỉ ngạc nhiên là hơn năm nay, tôi hầu như không viết gì nữa, không ký tên các kiến nghị, thư ngỏ, không tham gia bất cứ tổ chức xã hội dân sự nào. Nhưng lại được “chiếu cố” đặc biệt vào thời điểm hơi khó hiểu này..." (hết trích).

Không biết cái "sọt lít" với nguy cơ trở thành công cốc khi "chào hàng" cho Hoa Kỳ, có giúp giải đáp phần nào thắc mắc cho nhà văn Nguyễn Viện, khi ông "khó hiểu" lý do nào mà "thời điểm" này, ông được "quan tâm" đến vậy?

Song song đó, người ta cũng biết các ông: Phạm Đình Trọng, Phạm Thành được công an "nhiệt tình" "săn đón" và "mời hợp tác".

Người ta thắc mắc tại sao lại là các ông nhà văn, nhà báo nói trên mà không phải ai khác? "Hàng hiệu chính trị" chắc là "câu trả lời cuối cùng" trong đáp án của trò chơi "Ai Là Triệu Phú"?

Giả sử "5 hàng hiệu chính trị" nói trên từ chối đi Mỹ là thật, người ta cũng không thấy mối liên hệ "dây mơ rễ má" gì với "3 hàng hiệu chính trị" này? Phải chăng đó là một biểu hiện khốn quẫn, mất phương hướng, được tạm thời đưa ra, để lòe trước dư luận: ĐCSVN luôn luôn "bách chiến bách thắng", nhằm che giấu tình trạng mắc kẹt lời hứa với Hoa Kỳ, khi phóng thích tù nhân lương tâm, "đảng ta" luôn bảo đảm thuyết phục được họ đi khỏi Việt Nam? Thêm vào đó là tình trạng "câu giờ" để cố "nài nỉ" một trong số các tù nhân lương tâm nói trên, khi hù dọa họ rằng: Nếu anh (chị) từ chối đi Mỹ, dứt khoát "vài người nổi tiếng" sẽ phải vào tù. Để làm gì? Có lẽ người CS muốn đánh thẳng vào lương tâm của những người kiên trì bất khuất? Và rằng: Chính anh (chị) từ chối đi Mỹ, nên người khác phải chịu "tội" thay (?!). Một biểu hiện "con tin của con tin".

Đổ trút trách nhiệm lên đầu người khác là một trong các bản chất của người CS, ai cũng biết. Phải chăng "đảng quanh vinh" cần một sự dằn vặt lương tâm từ những người vốn được gọi là "Tù Nhân Lương Tâm"???

Một quy tắc bất di bất dịch của người CS: không bao giờ tạo ra tiền lệ trước mắt dân chúng hình ảnh đuối hơi, hụt hẫng, thảm bại trong mọi tình huống.

Kết

Việc ông Cù Huy Hà Vũ đến Mỹ "chữa bệnh" sau hơn 3 năm ngồi tù được xem là một trận đấu "win-win" cho cả Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ và nước CHXHCNVN.

Hơn 600 tù nhân lương tâm vẫn đang bị hành hạ bằng những năm tháng dằng dặc và tăm tối trong các nhà tù. Và nay, vài người nổi tiếng nữa đang trong vòng đe dọa.

Đối với Mỹ, thả càng nhiều càng tốt, nhưng để đến Hoa Kỳ, nhất định họ phải nghe "nhạc chọn lọc" do chính tay họ lựa (!). Khốn nỗi, "nhạc" đã chọn rồi mà không "ca sĩ nổi tiếng" nào chịu "hy sinh thân mình" ra trình diễn để hát rằng: "đảng của tôi ơi mãi mãi ơn người" (!)... [*]

Mắc kẹt thế này cũng khổ! 




____________________________________








[*] "Đảng là cuộc sống của tôi" - Nhạc và lời: Nguyễn Đức Toàn.

0 comments:

Powered By Blogger