Thanh Quang, phóng viên RFA
2014-04-13
Ngoại trưởng Iraq Hoshyar Zebari
(phải) và Bộ trưởng Ngoại giao Trung Quốc Wang Yi trong một cuộc họp báo
vào ngày 23 tháng 2 năm 2014 tại thủ đô Baghdad, Iraq. AFP PHOTO /
Sabah ARAR
Trung
Quốc ngoài chuyện ngày càng đẩy mạnh tham vọng bành trướng bá quyền,
như tại vùng biển Đông và cả biển Hoa Đông nhưng luôn lớn tiếng “sống
chung hòa bình”, “không hề chủ trương tạo thêm căng thẳng”, “ luôn theo
đuổi mục tiêu giải quyết mọi tranh chấp bằng đường lối ngoại giao”…, thì
hiện có một đặc điểm gây nhiều chú ý của Hoa Lục là trong thế “tọa sơn
quan hổ đấu” để trở thành “Ngư Ông đắc lợi”.
Trục lợi ở Trung Đông
Chuyện “Ngư Ông đắc lợi” của Trung Nam Hải nổi
bật nhất là kể từ khi Bắc Kinh vững mạnh về kinh tế và đặc biệt là về
quân sự sau khi ông Đặng Tiểu Bình theo đuổi chủ trương “mèo đen hay mèo
trắng không quan trọng, miễn là nó bắt được chuột” và chỉ thị thuộc cấp
“giấu mình chờ thời”.
Có lẽ công luận bắt đầu lưu ý đến hành động “Ngư
Ông đắc lợi” của Trung Quốc diễn ra tại Trung Đông sau khi lực lượng đa
quốc do Hoa Kỳ dẫn đầu tiến vào Afghanistan hồi năm 2001 vì bị khủng bố
tấn công và sau khi Tổng thống George W. Bush đưa quân chiếm đóng Iraq
hồi năm 2003 với cớ ngăn chận võ khí tàn sát hàng loạt của Saddam
Hussein.
Qua bài tạm dịch là “Chiến tranh vì dầu hỏa:
Trung Quốc trục lợi từ cuộc chiến 10 năm của Mỹ ở Iraq”, chuyên gia Ken
Schortgen Jr. nhận xét rằng “trong khi trên thực tế Hoa Kỳ chẳng kiếm
được bao nhiêu dầu qua nỗ lực dân chủ hóa xứ Iraq, thì hàng ngàn chiến
binh Mỹ đã bỏ mình ở đó mà xem chừng như để cho Trung Quốc “đắc lợi”
(qua những hợp đồng) từ chính phủ Iraq mới được dựng lên”. Theo bài báo ,
“Trung Quốc kiên nhẫn nằm chờ bên lề trong khi Hoa Kỳ cùng đồng minh lo
ứng phó với nội tình mới, thường hỗn độn, tại Iraq sau khi lật đổ
Saddam Hussein năm 2003, thì Trung Quốc tái xuất hiện hồi năm 2008 và ký
kết hợp đồng béo bở đầu tiên thời hậu Saddam”.
Tạp chí The Diplomat còn cho hay Bắc Kinh hồi
năm 2010 đã ký với Baghdad nhiều hiệp ước thương mại trị giá nhiều tỷ đô
la trong nhiều lãnh vực, từ công nghiệp, du lịch cho tới giao thông.
Chuyên gia Ken Schortgen vừa nói cũng không quên
nhắc tới chuyện Trung Quốc đã đặt nền tảng cho hoạt động hầm mỏ ở
Afghanistan, nơi “lính Mỹ chiến đấu và bỏ mạng để mở hành lang kinh tế
tự do và dân chủ” tại xứ này. Chuyên gia vừa nêu khẳng định rằng qua hậu
quả một thập niên tử vong của lính Mỹ tại cả Iraq lẫn Afghanistan, liên
minh kinh tế và hợp tác ngoại quốc do Hoa Kỳ hình thành chẳng mang lại
thành quả bao nhiêu, nên cái “khỏang trống” đó được cường quốc Trung
Quốc đang trỗi dậy nhảy vào”.
Bản đồ hình lưỡi bò trên Biển Đông do Trung Quốc đơn phương công bố. AFP PHOTO.
Hoặc,
chuyện “Ngư Ông đắc lợi” của Trung Quốc ở Ả Rập Saudi, khi ý định công
khai của Riyadh qua chính sách ngoại giao quay lưng với Mỹ thì nó cũng
hàm ý một sự chuyển hướng sang Bắc Kinh dù Ả Rập Saudi khó có thể hoàn
toàn từ bỏ “ô dù an ninh” của Mỹ.
Hai phân tích gia Hoa Kỳ Daniel Wagner và
Giorgio nêu lên câu hỏi qua bài “Liệu Hoa Kỳ có mất Ả Rập Saudi vào tay
Trung Quốc hay không?”, lưu ý rằng “Trung Quốc hài lòng dù không được
xem là nước tích cực xúc tiến ổn định trong khu vực (Trung Đông), nhưng
lại trục lợi từ hoạt động quân sự của Mỹ”, “Trung Quốc cũng hài lòng là
chơi trò trở ngại cho nỗ lực quốc tế do Mỹ dẫn đầu cô lập kinh tế Iran,
để (Bắc Kinh) trở thành nước xuất khẩu số một sang thị trường Iran”. Bài
báo kết luận rằng “Trung Quốc nằm chờ cho đúng thời cơ để khai thác cơ
hội trong tương lai khi xảy ra rạn nứt giữa Washington và Riyadh”.
Có lẽ hành động “Ngư ông đắc lợi” rõ rệt nhất
của Bắc Kinh hiện giờ – nói theo lời tác giả Jeanette Seiffert - là
“Trung Quốc thấp thỏm đợi chờ trong vụ Crimea” và cả Ukraine.
“Tọa sơn quan hổ đấu”
Qua tiểu tựa hàm ý “Bắc Kinh làm ngư ông đắc
lợi”, tác giả nhận định rằng biện pháp phương Tây cấm vận kinh tế đối
với Nga có thể có lợi cho Trung Quốc. “Trung Quốc, đã là nước mua dầu
nhiều nhất của Nga, chắc chắn hài lòng trước diễn biến này, và có thể
trở thành ‘Ngư Ông đắc lợi’ trong vụ khủng hỏang Ukraine, trục lợi trong
khi những nước khác đánh đấm nhau”, mà một cái lợi hàng đầu cho Trung
Nam Hải hẳn là có cơ may mua được võ khí tối tân cùng lượng dầu hỏa với
‘giá hữu nghị” của Maxtcơva.
Theo Chủ tịch Ecrhard Cordes của Ủy ban Quan hệ
Kinh tế Đông Âu Đặc trách Các Hiệp hội Công nghiệp Đức, thì Nga sẽ ngày
càng xa lánh Âu Châu, thì Trung Quốc sẽ là kẻ được lợi. Hay nói đúng
hơn, cuộc đấu nhau giữa con hổ Mỹ/EU và con hổ Liên bang Nga tiếp diễn
càng lâu thì con “tàng long” Trung Nam Hải trong thế ‘tọa sơn quan hổ
đấu” càng đắc lợi.
Về vấn đề này, từ Canada, LS Vũ Đức Khanh, chuyên về bang giao quốc tế và vấn đề biển Đông, nhận xét:
“Trong bối cảnh chính trị thế giới hiện giờ,
nếu như Hoa Kỳ bị dính sâu vào những vùng nóng ở các khu vực khác thì
tiến trình tái cân bằng cũng như trở lại Á Châu của Hoa Kỳ bị chậm đi,
hoặc có thể phải có những thay đổi chiến thuật khác. Điều đó là có lợi
cho Trung Quốc. Và trong mối quan hệ căng thẳng giữa Hoa Kỳ và Nga hiện
giờ, coi như Trung Quốc đạt được lợi nhiều nhất trong vấn đề đó. Vì khi
Hoa Kỳ đụng với Nga trong hiện tại bằng những đòn kinh tế, Nga bắt buộc
phải có những thỏa hiệp với Trung Quốc để tiếp tục đứng vững về kinh tế;
đồng thời Nga hoặc Hoa Kỳ cũng phải đổ thêm nguồn nhân lực, vật lực vào
Cimea và Ukraine.”
Qua bài “ Bàn cờ mới: Trung Quốc được lợi”, GS
Nguyễn Hưng Quốc ở Úc nhận xét rằng nước có lợi lớn nhất trong cuộc xâm
lấn Crimea của Nga vừa rồi chắc chắn là Trung Quốc, như ông phân tích:
“Lợi ở hai điểm chính: Một, kế hoạch bao vây
và kiềm chế Trung Quốc của Mỹ chắc chắn sẽ chậm lại và yếu hơn; như
vậy, Trung Quốc sẽ có đủ thời gian để phát triển quân sự ở châu Á; hai,
việc Nga lấn chiếm Crimea một cách dễ dàng như vậy cũng tạo nên một tiền
đề pháp lý và chiến lược để một ngày nào đó, Trung Quốc nhân danh một
lý do lịch sử cũng như việc bảo vệ Hoa Kiều ở đâu đó có thể xua quân lấn
chiếm lãnh thổ hoặc một phần lãnh thổ của các nước khác. Đối tượng đáng
lo nhất trước mắt là nhóm đảo Điếu Ngư / Senkaku hiện đang tranh chấp
với Nhật, đảo Hoàng Nham / Scarborough hiện đang tranh chấp với
Philippines; Trường Sa và rộng hơn, Biển Đông hiện đang tranh chấp với
Việt Nam.”
Sau khi phân tích về việc “Ngư Ông TQ đắc lợi”,
GS Nguyễn Hưng Quốc không quên nêu lên câu hỏi rằng “Chuyện liên quan
đến Nhật và Philippines thì đã có hai nước ấy lo; còn chuyện liên quan
đến Việt Nam thì sao? Ai lo?”
0 comments:
Post a Comment