Cộng
sản là một tôn giáo của Quỷ. Khác với Phật Giáo, Thiên Chúa Giáo lấy
đức từ bi, lòng bác ái dạy dỗ con người hướng thiện; còn cái đạo cộng
sản lấy căm thù, giết chóc làm kim chỉ nam. Chúng kích động sự phẫn uất
của người bị áp bức bằng lời kêu gọi hết sức hấp dẫn: “Vùng
lên hỡi các nô lệ ở thế gian, vùng lên hỡi ai cực khổ bần hàn. Sục sôi
nhiệt huyết trong tâm đầy chứa rồi. Quyết phen này sống chết mà thôi.
Chế độ xưa ta mau phá sạch tan tành. Toàn nô lệ vùng đứng lên đi. Nay
mai cuộc đời của toàn dân khác xưa, bao nhiêu lợi quyền tất qua tay
mình.”. Lời ca lôi cuốn thần kỳ đến độ những khối óc uyên bác
như triết gia Jean Paul Sartre, Bertrand Russell… trở nên mụ mị, mất cả
lý trí, cùng đồng loạt lớn tiếng ủng hộ phong trào bịp bợm của Quỷ.
Mặc dầu nhà văn George Orwell cảnh báo xã hội cộng sản là một trại súc
vật (Animal Farm); bản tường trình của André Gide sau 3 năm ở Nga trở về
với tác phẩm “Retour de l’U.R.S.S.”, nói lên sự bất nhân cộng sản cũng
không đủ sức thuyết phục người nhẹ dạ cả tin. Có thể nói phong trào của
Quỷ cộng sản lên như diều gặp gió là do những đầu óc trí thức hoang
tưởng góp phần cổ súy không nhỏ.
Tổ phụ của đạo cộng sản là Marx – Engels. Giáo chủ là Lenine,
Staline, Mao Trạch Đông. Đại tông đồ là Hồ Chí Minh, Kim Nhật Thành,
Polpot. Từ giáo chủ đến đại tông đồ đều có thành tích giết người không
gớm tay, tổng cộng hơn 100 triệu nhân mạng. Thế giới đã liệt đạo cộng
sản vào cái tội chống nhân loại. nhưng bốn nước gồm Trung Quốc, Triều
Tiên, Cuba và Việt Nam vẫn còn duy trì đạo thờ Quỷ. Vì không tin vào
luật nhân quả, nên chúng gieo rắc tội ác một cách ngang nhiên và không
bao giờ biết sám hối hay ăn năn để dừng tay. Hồ chí Minh vừa giả vờ xin
lỗi nhân dân bằng vài giọt nước mắt chưa kịp ráo thì liên tiếp đàn áp
không nương tay các vụ Nhân văn Giai Phẩm, Chỉnh phong, xét lại chống
đảng. Vì vậy đừng bao giờ nuôi hy vọng nước nhà, dân tộc sẽ có tương
lai sáng sủa khi con Quỷ cộng sản còn ngự trị!Như tôi đã viết từ trước rằng số phận dân Việt Nam mình quả là ăn mày. Nếu bị Thực dân Anh đô hộ thì nước ta không bị loài Quỷ Đỏ thống trị. Nếu Hồ Chí Minh đích thực là nhà ái quốc, hắn chỉ cần tuân theo lời dạy của tiền nhân “dân giàu, nước mạnh”, tức là tạo cơ hội làm giàu cho dân một cách lương thiện thì sẽ mang lại hùng cường cho xứ sở, chẳng cần ngửa tay xin ngoại bang bố thí. Dù nước ta có “rừng vàng, biển bạc” dồi dào đến mấy đi nữa, mà cứ khai thác miết rồi cũng phải cạn. Cái vốn “trí tuệ” là nguồn tài nguyên bất tận thì hắn thực hiện chủ trương “trí, phú, địa, hào đào tận gốc, trốc tận rễ”. Ngoài ra, khí phách giúp cho người dân có tính tự trọng, liêm sỉ thì hắn cũng hủy hoại nốt. Với chủ trương “bần cùng hóa nhân dân” và dùng cái thí nghiệm dạy chó của nhà khoa học Nga, Ivan Pavlov, Hồ chí Minh thi hành chính sách kiểm soát bao tử để khống chế tư tưởng từng người. Tổ tiên ta từng dạy rằng “bần cùng, sinh đạo tặc”; “đói thì đầu gối phải bò”. Tất nhiên khi bị bỏ đói thì vì bản năng sống, người ta trở nên hèn! Có thời nào trong lịch sử nước ta đã sản xuất ra câu kinh nhật tụng ghê gớm khủng khiếp như thế này: “Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ, Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong, Cho đảng bền lâu, cùng rập bước chung lòng, Thờ Mao Chủ tịch, thờ Sít-ta-lin bất diệt”? Với cái quyết tâm thờ giáo chủ, lại cướp được quyền cai trị độc tôn, toàn dân ắt phải sống trong hỏa ngục Đỏ! Vì mục đích “Cho Đảng bền lâu”, chúng phải: Giết! Giết! Giết!
Đạo Phật, đạo Chúa khuyên con người hãy sống thánh thiện để khi từ giã cõi trần thì được lên Niết Bàn, Thiên Đàng. Đạo Quỷ cộng sản cưỡng bức “chúng sinh” phải thờ Mao Chủ tịch, Staline. Nếu bất tuân thì … “Giết! Giết! Giết!” Vậy mỗi người sống dưới ách cộng sản hãy tự hỏi liệu bản thân mình có thể tồn tại, nếu mình muốn sống xứng với danh vị con người? Đừng tưởng vô cảm trước cái chết của người khác mà mình được bình an. Vì là loài yêu tinh, nên miệng lưỡi của Quỷ vô cùng xảo quyệt. Chúng rêu rao những điều cao quý bằng các khẩu hiệu vô cùng hấp dẫn, nhưng hành động trong thực tế thì tàn ác, đê tiện, bịp bợm, dối trá. Chúng là lũ bán nước, nhưng hễ ai có quan điểm khác chúng là bị quy vào tội phản động, Việt gian. Chúng là đầy tớ, tay sai Nga Tàu, nhưng chúng gọi chính quyền Miền Nam là ngụy quân, ngụy quyền.
Khẩu hiệu “Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc” đã có tác dụng khơi lên lòng yêu nước, khiến cho hàng triệu con người hãnh diện chết mà bản thân không hề hay biết mình đang xây ngai vàng cho Quỷ. Một mặt hô hào “Đoàn kết! Đoàn Kết! Đại Đoàn Kết – Thành Công! Thành Công! Đại Thành Công”; một mặt khác ngấm ngầm thủ tiêu lãnh tụ các đảng phái quốc gia và bách hại tôn giáo. Không những xuống tay giết đối thủ, Quỷ còn giết, đày đọa những tín đồ cũng thờ “Mao Chủ tịch, Staline”. Tài liệu lịch sử đã chứng minh rằng trong nội bộ của chúng đã diễn ra nhiều vụ thanh trừng đẫm máu mà chính nạn nhân không hề biết mình mắc tội gì? Và người thi hành án lệnh cũng không hề biết lệnh do ai đưa xuống. Kẻ nào có đôi chút lương tâm, không nỡ giết hại đồng đạo, thì sẽ bị loại ra khỏi vòng quyền lực. Đó là trường hợp Trung tướng Võ Viết Thanh trong vụ Sáu Sứ – Năm Châu. Thế thì làm tín đồ cộng sản cũng chưa chắc bản thân được an toàn!
Nhờ sự bùng nổ thông tin, phần lớn nhân dân ta đã thấy rõ tình trạng thê thảm trên đất nước ngày nay như thế nào, tôi chẳng cần phải viết ra. Hai thành phần mà tôi hy vọng có thể làm xoay chuyển sự thống khổ của đồng bào mình, đó là trí thức và “lão thành cách mạng” đã có một thời sống với lý tưởng “quyết tử để dân tộc quyết sinh”. Bởi vì trí thức là lương tâm, là trí tuệ của giống nòi. Họ có sứ mạng rất cao cả: Dẫn đường cho dân tộc hướng đến mục tiêu chân – thiện – mỹ. Bởi vì “Lão thành cách mạng” cũng được kể là ái quốc với quá khứ chiến đấu dũng cảm, coi cái chết tựa lông hồng.
Nhưng tiếc thay giới trí thức sống dưới chế độ xã hội chủ nghĩa đã bị Hồ Chí Minh thuần hóa bằng cái thí nghiệm của Ivan Pavlov, nên quen với phản ứng có điều kiện. Nhà khoa học Hà Sĩ Phu vắt óc, vắt tim để viết những bài tham luận vừa có lý vừa có tình, chẳng được tầng lớp trí thức công khai ủng hộ. Cô Phạm Thanh Nghiên bày tỏ lập trường bằng hình thức tọa kháng tại gia chẳng có gì gọi là bạo lực để phản đối bọn cầm quyền mà rồi cũng không được trí thức hưởng ứng. Lê Duẩn từng than: “Ta đánh Pháp, đánh Mỹ đây là đánh cho Nga Sô, cho Trung Quốc” mà các “lão thành cách mạng” cứ hãnh diện về thành tích đánh Pháp, đánh Mỹ, chẳng hề biết xấu hổ cho cái thân phận lính đánh thuê. Nếu tất cả những “lão thành cách mạng”, những trí thức từng là trợ lý, cố vấn cho Quỷ Đỏ có cái dũng khí như nhạc sĩ Tô Hải dám thú nhận mình là hèn và mạnh mẽ lên án Hồ Chí Minh thì Việt Nam ta đã thoát khỏi sự đàn áp của giống yêu tinh từ lâu rồi.
Trí thức đảng viên cộng sản thay vì ngồi viết kiến nghị, hãy xếp hàng xin xách dép hầu hạ thanh niên Nguyễn Đức Kiên. Bị Nguyễn Phú Trọng mắng cho cái tội suy thoái đạo đức, lối sống vì đòi đa nguyên, dân chủ mà không ông “trí thức” nào dám hé răng. “Lãnh đạo lão thành” sùng bái Hồ Chí Minh như Thánh, nhưng không dám tố cáo Hồ Tuấn Hùng viết sách Sinh Bình Khảo “bôi nhọ” Hồ Chí Minh là Hồ Tập Chương gốc người Hẹ trước công luận và cũng không dám yêu cầu bọn cầm quyền phải sử dụng khám nghiệm ADN (hoặc DNA) tử thi Hồ Chí Minh để chứng minh Hồ Tuấn Hùng viết láo!
Trí thức là như thế! Cách mạng lão thành là như thế! Chỉ biết ngồi nhà viết và ký kiến nghị; chứ không dám kết hợp với nhau để viết một bài Hịch kêu gọi quốc dân đứng lên. Càng tội nghiệp hơn khi tất cả những kiến nghị lễ phép dâng lên “lãnh đạo” đều bị chúng ném vào thùng rác, mà cho tới nay “trí thức” vẫn còn dâng kiến nghị. Kiên nhẫn là một đức tính. Nhưng sự nhẫn nhục thái quá với lời lẽ cung kính khép nép bằng kiến nghị như kẻ ăn xin, kéo dài năm này qua năm khác thì không còn được coi là đức tính, mà là hèn!
Công An có nhiệm vụ bảo vệ an ninh cho dân. Quân đội có nghĩa vụ bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ. Hai bộ phận đó đã bị bọn Quỷ biến thành công cụ phục vụ sự tồn tại muôn năm của chúng. Toàn dân đều bị khóa chặt trong gọng kềm “Xã Hội Chủ Nghĩa” đang ráo riết cấu kết với đế quốc Quỷ Đỏ phương bắc, hãy tự hỏi thờ ơ, bình chân như vại để an thân thì nòi giống Việt liệu có thể thoát khỏi bị bọn Đại Hán đồng hóa? Dưới ách Quỷ Đỏ Hán Cộng còn khủng khiếp vạn lần dưới ách Quỷ Đỏ Việt Cộng. Hãy mở mắt ra bà con ơi!
Quỷ sứ nghênh ngang hoành hành, bất chấp dư luận thế giới. Vừa được thu nạp vào Hội đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc, hôm sau chúng phái một bầy khuyển mã đập phá nhà của đồng bào thiểu số H’mong; chúng ngăn luật sư Nguyễn văn Đài không được giao tiếp với nhân viên ngoại giao Pháp; chúng đuổi những khách đến thăm Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang và bắt Tiến sĩ Phạm Chí Dũng, Lê Quốc Quyết (em trai luật sư Lê Quốc Quân) về đồn công an làm việc trong nhiều tiếng đồng hồ. Thế mà Quỷ Việt Cộng tuân lệnh Quỷ Trung Cộng dựng đền thờ Khổng Tử, chẳng có trí thức nào dám phản đối!
Kiến nghị xin xỏ của trí thức, Quỷ không coi ra gì, đều ném vào sọt rác một cách ngạo mạn. Thỏa ước quốc tế vừa đặt bút ký chưa ráo mực, Quỷ sứ liền vi phạm. Những phần tử đã cộng tác với Quỷ, giúp Quỷ giật sập chế độ dân chủ đang phôi thai của Việt Nam Cộng Hòa như Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Hiếu Đằng, Hồ Ngọc Nhuận, Trí Quang … chưa hề mở một lời sám hối, ăn năn. Đồng bào có biết tại sao không? Xin thưa, Đạo Quỷ không bao giờ dạy tín đồ ăn năn, sám hối! Cho nên, càng van xin, càng kiến nghị thì càng làm cho Quỷ thêm kiêu căng, ngạo mạn.
Vậy trong cuộc chiến giành lại QUYỀN CON NGƯỜI, lực lượng nào có thế tiêu diệt được Quỷ?
Xin thưa: Đó là ĐẠO, tức là TÔN GIÁO! Nước ta có đạo Tổ Tiên chiếm đa số, kế đến là đạo Phật (gồm nhiều tông phái, kể cả Hòa Hảo), đạo Thiên Chúa, đạo Cao Đài. Trong khi ấy, Đạo Quỷ chỉ là thiểu số, nhưng chúng dùng sự khủng bố để gieo rắc sự sợ hãi, tù đày, chết chóc nhằm làm tê liệt toàn bộ dân tộc. Lâu nay, người ta nói khi nào vượt qua được sự sợ hãi thì bạo quyền sẽ lùi bước. Vậy sức mạnh nào giúp con người vượt qua được sự sợ hãi? Xin thưa, đó là ĐỨC TIN. Vũ khí của danh môn, chính phái là ĐỨC TIN!
Người có đức tin mạnh mẽ vào Trời, vào Phật thì không bao giờ sợ chết. Bởi vì đối với người có tín ngưỡng thì tin rằng chết là sự bắt đầu của cuộc sống bằng linh hồn bất tử. Dám tự thiêu, dám khước từ bước lên Thánh giá là do ĐỨC TIN. Bằng cớ là vừa rồi hơn hai mươi giáo xứ Công Giáo diễn hành để hiệp thông cùng Cộng đồng Công Giáo Mỹ Yên bị Quỷ Đỏ bách hại mà Quỷ không dám đụng tới. Tôi là một Phật tử truyền thống cảm thấy rất buồn phiền khi chẳng thấy một vị Hòa thượng, Thượng tọa, Đại đức nào đi vào đoàn tuần hành để hiệp thông cùng người anh em Công Giáo đang đấu tranh cho QUYỀN CON NGƯỜI.
Hòa thượng Quảng Độ trước đây đã công khai kêu gọi tín đồ của mình đồng loạt thi hành chủ trương “bất tuân dân sự” mà chẳng ai hưởng ứng. Bây giờ chỉ còn có cách yêu cầu đạo hữu Trần Quang Thuận chở Hòa thượng Quảng Độ ra giữa thành phố Sài Gòn châm lửa tự thiêu, giống như năm 1963 Trần Quang Thuận đã chở Hòa thượng Quảng Đức ra góc đường Lê văn Duyệt – Phan Đình Phùng tự thiêu để giật sập chế độ Ngô Đình Diệm “độc tài” thì may ra mới thức tỉnh các tăng ni, tín đồ xuống đường đòi tự do tôn giáo!
Tôi nghe được trên đài Á Châu Tự Do, một giọng nói của người đàn bà dân oan đi khiếu kiện hàng chục năm (có vẻ đã trọng tuổi) lớn tiếng mắng thẳng vào mặt mấy thằng Công An: “Chúng mày có giỏi thì bắn tao chết đi! Rồi chúng mày sẽ trả lời ra sao với quốc tế”. Đó là tiếng nói dõng dạc của một người “dám thí mạng cùi” vì chẳng còn có gì để mất! Rút cục thằng công an không dám bắn, vì nó sợ cái uy của bà cụ già. Sở dĩ Quỷ đỏ càng ngày càng lấn lướt, hống hách là vì chúng thấy người dân sợ chúng. Nếu toàn dân chỉ cần có cái uy của bà Cụ dân oan, chưa cần đến bạo lực thì đã đánh gục loài Quỷ Đỏ từ lâu rồi.
Đúng thế! Tất cả đầu nậu cộng sản từ Hồ Chí Minh trở xuống tới những thằng Quỷ sứ đầu nậu hôm nay đều hèn nhát. Ngại bài viết quá dài làm mệt mắt độc giả, tôi không điểm danh từng thằng Quỷ hèn. Hồ Chí Minh đã hèn với giặc, ác với dân từ khi sai Phạm văn Đồng ký công hàm xác nhận Hoàng Sa, Trường Sa thuộc Tầu Cộng; chứ không phải chỉ có bọn đầu nậu bây giờ mới hèn với giặc ác với dân. Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh khen cộng sản trước 1975 tốt là sự bào chữa láo lếu, gian lận lịch sử. Vấn đề là Nguyễn Trọng Vĩnh cũng không có sợi dây thần kinh biết xấu hổ như bọn đương quyền!
Trời Phật đã phái xuống mảnh đất Việt Nam những vị Bồ Tát, Thiên Thần bằng những thông điệp hết sức rõ ràng. Trước hết là Bồ Tát Trương văn Sương, một người có cha là Tàu và mẹ là Khmer. Nghĩa là trong máu Bồ Tát Trương văn Sương chẳng dính dáng gì người Việt, nhưng Ngài đã khai thị cho người Việt bằng bản Tuyên Ngôn và bản Cáo Trạng của Ngài khi được ra tù để chữa bệnh, trong bài viết trước đây của tôi:
1/ Bản Tuyên Ngôn: “Tổng cộng từ 1975 tới giờ, tôi đã ở tù 33 năm 4 tháng rưỡi. Những nỗi khó khăn, cực khổ đó thì không thể nào tả nổi, không thể nào lường được. Nhưng đối với tôi bây giờ thì tôi cho đó là chuyện quá khứ. Thôi, ai cũng có cái sai và ai cũng có sơ suất. Chuyện đó mình cũng nên thông cảm. Và theo ý của tôi thì bây giờ tôi muốn hướng về tương lai, nghĩa là muốn con người đối xử với nhau cho có lòng nhân đạo. Ở đây không phải là phóng thích, mà họ tạm đình chỉ thi hành án 12 tháng. Lý do là vì tôi bị chứng suy tim và áp huyết cao, có thể nguy hiểm đến tính mạng. Dân tộc Việt Nam phải biết thương dân tộc Việt Nam. Và chúng ta là người Việt Nam thì phải có bổn phận và trách nhiệm đoàn kết với nhau, góp công, góp sức vào công cuộc xây dựng tổ quốc Việt Nam cho giàu mạnh. Theo ý của tôi là như thế. Còn quá khứ cứ để cho nó về quá khứ.”
2/ Bản Cáo trạng: Trước đây thì tôi cũng là người chống đối cực kỳ tại trại giam Nam Hà. Tất cả anh em đó đều gọi tôi là người hùng. Cứ 6 tháng đầu năm là tôi bị đi cùm, biệt giam, kỷ luật. Mỗi năm thì tôi bị đi 2 lần như vậy. Không có gì khác hơn là họ bảo tôi viết một bản kiểm điểm. Tôi viết bản kiểm điểm với nội dung như sau: “Chúng tôi khẳng định rằng chúng tôi vô tội. Chúng tôi là những người có công với đất nước. Mặc dù chúng tôi không đắp được một con đường hay xây được cái nhà, nhưng chúng tôi là những người đã đem mồ hôi, nước mắt, xương máu để đấu tranh cho nhân quyền, tự do, dân chủ cho Việt Nam.”
Còn nói những người có tội, thì chính đảng Cộng Sản Việt Nam là những người có tội. Họ đã hai lần gây thêm thù và bớt bạn. Bằng chứng là năm 1954, họ đã cải cách ruộng đất, cải tạo công thương nghiệp, giết chết hàng triệu người Miền Bắc vô tội. Và lần thứ hai là vào năm 1975, khi chiếm được Miền Nam, họ bày ra tập đoàn, tập thể, thu gom, làm cho người dân Việt Nam bất mãn, kể cả giới xe lôi, xe kéo, nông dân và những trung nông giàu có… đều bị đánh tư sản.
Dân Việt Nam không thể sống nổi nên họ mới bế bồng nhau đi vượt biên, tức xuống thuyền ra ngoài biển để làm mồi cho cá – cũng gần cả triệu người. Chính quyền hiện tại là một chính quyền thối nát, tham nhũng. Những đảng viên, những người chức quyền, họ mới có cái quyền tham nhũng. Còn những người bán rau, dân xe lôi, xe kéo… thì làm gì có chuyện đó. Cho nên chúng tôi mới khẳng định rằng chính quyền nầy, chúng tôi không ủng hộ, không tán thành. Hơn nữa, họ còn bán đảo Hoàng Sa, bán Trường Sa, rồi bán một phần đất liền dọc theo biên giới Việt-Trung gần 70 km2 – gần bằng diện tích của tỉnh Bắc Ninh. Điều đó chứng tỏ họ bán đất, bán đảo, họ hiến dâng như vậy để củng cố địa vị của họ trong Bộ Chính trị.
Với những điều vừa nêu, chúng tôi khẳng định rằng chúng tôi là người vô tội, còn đảng Cộng Sản Việt Nam mới là người có tội. Vì thế chúng tôi mới yêu cầu họ phải thả chúng tôi vô điều kiện. Chẳng những thế, mà họ còn phải có lời xin lỗi trước quốc dân đồng bào Việt Nam về sai trái của họ để dư luận quốc nội và hải ngọai minh oan cho chúng tôi là những người tù chính trị Việt Nam phải chịu hàm oan suốt hơn 30 năm nay.”
Bản Tuyên Ngôn chỉ cô đọng bằng một câu mà bao gồm tất cả: “Dân tộc Việt Nam phải biết thương dân tộc Việt Nam” và Bản Cáo Trạng cũng chỉ bằng một câu: “Còn nói những người có tội, thì chính đảng Cộng Sản Việt Nam là những người có tội”. Bản Cáo Trạng đó được cất lên từ một người tù chỉ được tạm tha để chữa bệnh trong một năm và sau đó sẽ phải trở lại nhà giam để thi hành cho xong bản án chung thân. Giữa lòng chế độ bất khoan dung, anh Sương vẫn an nhiên tự tại giống như vị quan tòa đọc phán quyết. Tôi xin nghiêng mình bày tỏ sự ngưỡng mộ, kính phục anh.
Bồ Tát Trương văn Sương đã viên tịch, tôi nghĩ, ngài đã làm xong nhiệm vụ gửi thông điệp qua câu: “Dân tộc Việt Nam phải biết thương dân tộc Việt Nam”. (Hết trích)
Nhưng người Việt Nam vẫn chưa biết thương yêu nhau để đồng tâm diệt trừ Quỷ Đỏ. Vì thế, Trời Phật lại phái xuống một sứ giả khác. Đó là Đoàn văn Vươn. Nghĩa là dân tộc muốn “Vươn” lên để thoát khỏi họa Quỷ Đỏ đẩy Con Người xuống số phận cầm thú thì phải“Đoàn Kết”. Đoàn văn Vươn đã dùng súng hoa cải làm pháo lệnh cảnh tỉnh lương tri dân tộc. Các tôn giáo phải quyết tâm “Đoàn Kết! Đoàn Kết! Đoàn Kết!” mới hòng diệt Quỷ Đỏ được! Đạo binh của Trời Phật đã được phái xuống Việt Nam rồi đó! Ấy là những dân oan mất đất mất nhà từ Nam chí Bắc được lãnh đạo bởi những anh hùng tuổi trẻ mà trí nhớ của tôi không thể kể ra hết. Vì kể mà sót một Bồ Tất, một Thiên Sứ thì tôi sẽ phạm tội với Trời, với Phật, với Tổ Tiên.
Kính thưa quý Ngài lãnh đạo các tôn giáo,
Xin quý Ngài hãy dùng quyền uy đạo cao đức trọng của quý Ngài để công khai tuyên bố khởi động cuộc Thánh Chiến “DIỆT QUỶ, TRỪ MA” để “GIỮ NHÀ, CỨU NƯỚC” thì mới mong thoát khỏi nạn Hán hóa. Con là Đặng văn Âu, bút hiệu Bằng Phong, chỉ là một Thằng Mõ đi rao sắc chỉ của Trời, của Phật, của Tổ Tiên đến tai thiên hạ. Con không có đức, không có tài, nên chẳng ai thèm nghe lời con. Con chỉ biết trông cậy quý Ngài. Sách lược, đường lối ra sao để tiến hành Thánh Chiến là do quý Ngài trong các tôn giáo định đoạt, con không dám lạm bàn. Bản thân con là làm nhiệm vụ Thằng Mõ rao Thánh Lệnh diệt Quỷ rất có nguy cơ bị Quỷ ám hại, nhưng con không sợ, vì con cũng có ĐỨC TIN ở Trời, ở Phật, ở Tổ Tiên.
Duy chỉ có một điều con xin nhắc quý Ngài: Trước hết hãy diệt những con Quỷ đội lốt trà trộn trong đạo binh của quý Ngài. Miền Nam mất là do những con Quỷ đội lốt tôn giáo đó, thưa quý Ngài. Chúng giả danh đệ tử Đức Phật, tông đồ Đức Chúa tài tình vô cùng.
Mời quý Ngài mở đường link dưới đây để chứng kiến tín đồ Đạo Quỷ Hồ Chí Minh đang hành lễ:
Quý Ngài đã nguyện hiến trọn đời mình cho đấng Chí Tôn, cho Đức Chúa Trời, con xin quý Ngài có đầy đủ Từ bi, Bác Ái, Trí Tuệ, Dũng Cảm để ra tay hy sinh cứu vớt dân tộc Việt Nam.
Kính thưa tất cả quý chủ đài phát thanh, báo chí, trang mạng, trang bloggers, trang facebooks,
Tôi đã lấy mạng sống của tôi ra để làm Thằng Mõ rao lệnh Thánh Chiến diệt Quỷ, chỉ xin quý vị vui lòng tiếp tay giúp tôi để tiếng mõ này van dậy khắp toàn cầu: Thánh Chiến! Thánh Chiến! Thánh Chiến! thì loài Quỷ Đỏ ắt phải khiếp sợ mà bỏ chạy. Hiện nay hơn 100 triệu người Trung Hoa Tự Do đang tập hợp nhau xuống đường khắp thế giới để tố giác tội ác Quỷ Đỏ Trung Cộng rồi đó!
Tôi thách thức những tuyên giáo của Quỷ như Nguyễn Khoa Điềm, Tô Huy Rứa, Nguyễn Phú Trọng hay bất cứ ai còn tin tưởng vào kinh thánh “Xã Hội Chủ Nghĩa” dám công khai bác bỏ luận cứ của tôi lên án Cộng sản là tà giáo, là đạo của Quỷ. Đối với bọn bồi bút phục vụ Quỷ vì miếng cơm manh áo thì tôi tha thứ.
HÃY CÙNG NHAU: “DIỆT QUỶ, TRỪ TÀ – GIỮ NHÀ, CỨU NƯỚC”!
Thằng Mõ: Bằng Phong Đặng văn Âu, Mùa lễ TẠ ƠN năm 2013.
0 comments:
Post a Comment