BBT:
Hành trình tìm Tự Do là gì ? Đó là những chuyến vượt biên vượt biển,
đem mạng sống của mình để đánh đổi lấy Tự Do mà mình đã bị VC cướp mất.
Quý vị độc giả có nhìn thấy hình ảnh nào là VUI VẺ trong chuyến hành
trình này không ? Tuyệt đối là không, vì tất cả những người vượt biên
vượt biển tìm Tự Do đều gặp những đau thương mà đa số không thể nào quên
được, vì thế quý vị không thể đan tâm và vô cảm gọi “việc tưởng nhớ đến cái hành trình này” là ĂN MỪNG
được ? Cách gọi này là con dao đâm sâu vào lòng những người Tỵ Nạn đã
từng đau đớn vì chết chóc, vì mất con mất vợ mất chồng trong chuyến hành
trình tìm tự do của họ. Có bao giờ người mẹ mất con gái của mình bị hải
tặc bắt cóc trên biển mà khi tưởng nhớ ngày 30 tháng 4 đau thương đó
thì lại bị gọi là “ăn mừng” ? Vì thế cách gọi ĂN MỪNG ngày Hành Trình tìm Tự Do là cách gọi hoàn toàn ác ý và cố tình áp đặt để tạo đau thương cho người Việt Tỵ Nạn. Chỉ
có bọn Việt Cọng mới đan tâm cố tình đâm vào tim của người Việt Tỵ Nạn
bằng cách gọi lễ tưởng niệm 30 tháng 4 là ĂN MỪNG mà thôi.
Kẻ nào đánh giá ngày 30 tháng 4 của năm 1975 bằng sự vui mừng cho những thành công trong hiện tại là người không có não. Chữ “tưởng niệm” là dùng để nhớ lại những gì trong quá khứ
mà thôi, và những quá khứ của ngày 30 tháng 4 không phải là hạnh phúc
sung sướng mà là đau thương và chết chóc, vì thế chẳng ai dám gọi đó là
ăn mừng được.
Đừng bao giờ gọi việc tưởng nhớ “Ngày Hành Trình Tìm Tự Do” của NVTN là ĂN MỪNG cả.
Gọi như thế là mắc mưu của Việt Cọng vì chúng luôn muốn đồng hóa NVTN
gọi ngày 30 tháng 4 là ngày giải phóng và ăn mừng như chúng đang làm.
Chúng
ta chỉ kết án những người đã và đang có hành động vui chơi ca hát ăn
nhậu trong ngày quốc Hận 30 tháng 4 thôi. Chẳng hạn hành động của Ông
Nguyễn Ngọc Ngạn tổ chức Đại Nhạc Hội Ca Nhạc và ông Nguyễn Đình Thắng
tổ chức vui chơi đua xe, triển lãm thành công vào ngày 30 tháng 4 là
bằng chứng cho thấy họ không có não, đã mất hết trí nhớ, chỉ biết thụ
hưởng hiện tại chứ không biết gì về quá khứ. Họ không phải là con người.
Ông
Lê Duy Cấn của Liên Hội Người Việt Canada đã hủy bỏ Dạ Tiệc Ăn Mừng
ngày 30 tháng 4 là một điều may mắn cho ông. Chúng tôi xin gởi lời chúc
mừng cho sự phục hồi trí nhớ của ông. Người bạn của ông là TS Nguyễn
Đình Thắng cùng đứng chụp hình chung với ông trong hình dưới đây vẫn
chưa từ bỏ ý định tổ chức An Mừng ngày 30 tháng 4 thì ông Cấn nên tránh
xa ông bạn này đi, đừng có "đồng chí" (cher camarade) vời ông này. Đó là
lời khuyên chân thành của chúng tôi.
Gia đình Bác Tám:
Ngô Thanh Hải hãy noi gương TS Lê Duy Cấn!
Ngô Thanh Hải hãy noi gương TS Lê Duy Cấn!
Hữu Nguyên (
huunguyen@saigontimes.org)
LGT: Vượt biển tìm tự do, luôn sống xứng đáng là người Việt yêu nước tỵ
nạn CS, Gia Đình Bác Tám thường tranh luận bảo vệ chính nghĩa quốc gia.
Sau đây là chuyện G-8 ca ngợi Liên Hội Người Việt Canada và kêu gọi TNS
Ngô Thanh Hải noi gương Ông Lê Duy Cấn, bảo vệ ngày Quốc Hận 30.4.
TS Lê Duy Cấn, Cô Nguyễn Khuê Tú, Dân Biểu Scott Reid, TS Nguyễn Đình Thắng, Dân Biểu Tyrone Benskin tại buổi Điều Trần của Liên Hội trước Quốc Hội Canada ngày 29/05/2014 về những Vi Phạm Nhân Quyền của Cộng Sản Việt Nam – Hình: HQ
Chưa bước vô nhà, bà Tám đã nghe tiếng chân nhảy thình thịch trên sàn gỗ và tiếng la hét ầm ĩ của ông Tám:
"Sung sướng quá! Tuyệt vời quá! Hoan hô ông Lê Duy Cấn! Hoan hô ông
Trần Văn Đông! Liên Hội Người Việt Canada muôn năm! Muôn năm!"...
Đẩy cửa bước vô, thấy ông Tám đang nhảy như con choi choi giữa nhà, bà Tám ngạc nhiên:
- Chèn đét ơi, ông làm cái trò gì vậy? Ông đứng yên coi nào, không thì sập nhà sập cửa bây giờ!
- Chèn đét ơi, ông làm cái trò gì vậy? Ông đứng yên coi nào, không thì sập nhà sập cửa bây giờ!
Ông Tám miệng thở hổn hển, muốn nói nhưng không nói được.
Để mấy gói đồ xuống bàn, bà Tám hỏi:
- Ông hoan hô ai mà la hét tùm lum thế?
- Ông hoan hô ai mà la hét tùm lum thế?
Ông Tám vừa thở vừa nói:
- Ca... na... nada... huỷ... huỷ đêm... đêm dạ... dạ tiệc hội ngộ...
- Ca... na... nada... huỷ... huỷ đêm... đêm dạ... dạ tiệc hội ngộ...
Bà Tám bật cười:
- Tưởng chuyện gì. Có phải ông nói việc Liên Hội Người Việt Canada ra thông báo hủy bỏ dạ tiệc “Đêm Hội Ngộ 25/4/2015” phải không?
- Tưởng chuyện gì. Có phải ông nói việc Liên Hội Người Việt Canada ra thông báo hủy bỏ dạ tiệc “Đêm Hội Ngộ 25/4/2015” phải không?
Ông Tám gật đầu lia lịa:
- Đúng... đúng vậy! Bà cũng biết chuyện đó sao?
- Đúng... đúng vậy! Bà cũng biết chuyện đó sao?
-
Thì ở chợ Cabramatta người ta nói ầm cả lên, ai mà không biết. Thời đại
điện tử internet và smart phôn mà ông. Tin tức vừa có trên mạng là chạy
vòng quanh thế giới bằng tốc độ ánh sáng. Tôi còn biết, LHNV Canada sẽ
kết hợp với các hội đoàn, đoàn thể trong cộng đồng người Việt tỵ nạn
cộng sản tại Canada để cùng nhau làm Lễ Tưởng Niệm 40 năm ngày Quốc Hận
30/4/1975 tại thủ đô Ottawa. Thiệt nghe tin ấy không có gì vui bằng...
Biết bà Tám đang vui, ông Tám liền nhanh tay mở tủ lạnh lấy chai bia Crown Lager tu ừng ực một hơi thật đã, rồi gật gù:
- BCH Liên Hội Người Việt Canada đã có một quyết định thật sáng suốt, phải không bà?
- BCH Liên Hội Người Việt Canada đã có một quyết định thật sáng suốt, phải không bà?
Bà Tám mở gói đồ lấy ra chiếc giò thủ, nói giọng âu yếm:
- Ông chờ tôi thái cho ông mấy miếng giò rồi hãy nhậu... Giò thủ con mụ Bẩy nó gói chặt tay, ăn ngon đáo để.
- Ông chờ tôi thái cho ông mấy miếng giò rồi hãy nhậu... Giò thủ con mụ Bẩy nó gói chặt tay, ăn ngon đáo để.
Ông Tám nhìn vợ cảm động và bỗng dưng ông thầm biết ơn lão Lê Duy Cấn, ước gì có lão ở đây nhậu một bữa ngoắc cần câu...
Bà Tám vừa thái giò vừa nói:
- Ông phải hiểu, BCH/LHNV Canada là những người giầu tâm huyết và có tấm lòng trong sáng, nên khi nghe bà con góp ý là họ hiểu ngay và sửa sai liền.
- Ông phải hiểu, BCH/LHNV Canada là những người giầu tâm huyết và có tấm lòng trong sáng, nên khi nghe bà con góp ý là họ hiểu ngay và sửa sai liền.
Ông Tám trợn mắt:
- Bà nói vậy bộ Thượng Nghĩ Sĩ Ngô Thanh Hải không có tấm lòng trong sáng hay sao?
- Bà nói vậy bộ Thượng Nghĩ Sĩ Ngô Thanh Hải không có tấm lòng trong sáng hay sao?
Bà Tám dừng tay dao, nhìn ông Tám:
- Ông đừng có đặt lời vào miệng tôi nghe ông. Cũng như ông, tôi tin TNS Ngô Thanh Hải có tấm lòng trong sáng chứ. Nhưng ông phải hiểu, TNS NTH hiện là chủ tịch đảng Liên Minh Dân Chủ Việt Nam.
- Ông đừng có đặt lời vào miệng tôi nghe ông. Cũng như ông, tôi tin TNS Ngô Thanh Hải có tấm lòng trong sáng chứ. Nhưng ông phải hiểu, TNS NTH hiện là chủ tịch đảng Liên Minh Dân Chủ Việt Nam.
- Liên Minh Dân Chủ Việt Nam do GS Nguyễn Ngọc Huy sáng lập, là người hết lòng vì dân vì nước, chống cộng sản đến cùng mà bà?
-
Điều đó ai mà chả biết. Nhưng từ khi GS Huy tạ thế thì nội bộ đảng này
chia rẽ thành hai, một do ông Ngô Thanh Hải, Nguyễn Tấn Trí, Lê Phát
Minh lãnh đạo.
Ông Tám giật mình, lớn tiếng:
- Lê Phát Minh?! Có phải thằng chả đòi bắt tay với VC...
- Lê Phát Minh?! Có phải thằng chả đòi bắt tay với VC...
Bà Tám bực mình:
- Ông lặng im nghe tôi nói xong đã.
- Ông lặng im nghe tôi nói xong đã.
Ông Tám dịu giọng:
- Xin lỗi bà. Bà nói đi... tôi nghe.
- Xin lỗi bà. Bà nói đi... tôi nghe.
Bà Tám chậm rãi:
- Cách đây hai năm, tôi nhớ là đầu tháng 4 năm 2013 thì phải, tại Paris, LMDC/VN đã tổ chức một buổi hội thảo về cái gọi là “Hiểm họa phương Bắc” do VC và Trung cộng cùng tung hứng nặn ra. Chủ toạ đoàn hôm đó có ông Ngô Thanh Hải, Chủ Tịch UBCHTU/LMDCVN, ông Nguyễn Tấn Trí, Phó CT UBCHTU/LMDCVN và ông Lê Phát Minh, Cố vấn đến từ Hoa Kỳ. Trong buổi hội thảo, ông Cố vấn Lê Phát Minh đã tuyên bố: “Việt Cộng cũng bảo vệ tổ quốc. Do đó muốn bảo vệ tổ quốc chống Tàu Cộng thì chúng ta phải đứng chung với VC”.
- Cách đây hai năm, tôi nhớ là đầu tháng 4 năm 2013 thì phải, tại Paris, LMDC/VN đã tổ chức một buổi hội thảo về cái gọi là “Hiểm họa phương Bắc” do VC và Trung cộng cùng tung hứng nặn ra. Chủ toạ đoàn hôm đó có ông Ngô Thanh Hải, Chủ Tịch UBCHTU/LMDCVN, ông Nguyễn Tấn Trí, Phó CT UBCHTU/LMDCVN và ông Lê Phát Minh, Cố vấn đến từ Hoa Kỳ. Trong buổi hội thảo, ông Cố vấn Lê Phát Minh đã tuyên bố: “Việt Cộng cũng bảo vệ tổ quốc. Do đó muốn bảo vệ tổ quốc chống Tàu Cộng thì chúng ta phải đứng chung với VC”.
Ông Tám sửng sốt:
- Có chuyện đó nữa sao? Bà có chắc chắn lão Lê Phát Minh tuyên bố dại dột như vậy không? Tôi nghe người ta nói vậy từ lâu, nhưng không tin.
- Có chuyện đó nữa sao? Bà có chắc chắn lão Lê Phát Minh tuyên bố dại dột như vậy không? Tôi nghe người ta nói vậy từ lâu, nhưng không tin.
-
Sao không chắc? Ông biết tính tôi xưa nay mà. Hễ không hai năm rõ mười
thì không bao giờ tôi nói có. Còn nếu nói, bao giờ tôi cũng thận trọng
nói tôi nghi ngờ mà thôi.
Ông Tám thở dài lắc đầu:
- Cha chả, sao mấy ổng làm chính trị mà ngu ngốc vậy. VC đã cam tâm làm đầy tớ cho TC thì có bao giờ VC chống Tàu cộng bảo vệ tổ quốc. Họ phải hiểu, VC là lũ cõng rắn cắn gà nhà, là Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống thời hiện đại, phải không bà? À nhưng đó là lời tuyên bố của Lê Phát Minh, chứ đâu phải của ông Ngô Thanh Hải?
- Cha chả, sao mấy ổng làm chính trị mà ngu ngốc vậy. VC đã cam tâm làm đầy tớ cho TC thì có bao giờ VC chống Tàu cộng bảo vệ tổ quốc. Họ phải hiểu, VC là lũ cõng rắn cắn gà nhà, là Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống thời hiện đại, phải không bà? À nhưng đó là lời tuyên bố của Lê Phát Minh, chứ đâu phải của ông Ngô Thanh Hải?
-
Sao ông lẩn thẩn vậy? Tôi hỏi ông, có khi nào Cố vấn Lê Phát Minh tuyên
bố mà không có sự chấp thuận của Chủ tịch Ngô Thanh Hải? Hơn nữa, ông
phải biết, ông Lê Phát Minh là cựu Chủ tịch đảng trước cả ông Ngô Thanh
Hải, thì người đi sau phải tiếp bước người đi trước. Nhất là khi ông LPM
tuyên bố như vậy thì ông NTH ngồi sờ sờ ra đó. Rồi sau đó, dư luận phản
đối ầm ĩ, cũng đâu có thấy ông NTH lên tiếng thanh minh thanh nga gì
đâu. Điều đó có nghĩa chủ trương của đảng LMDC/VN bây giờ là
núp dưới bình phong "VC cũng bảo vệ tổ quốc" để họ bắt tay với VC. Và
một khi đảng đã chủ trương như vậy, thì lẽ đương nhiên chủ tịch đảng Ngô
Thanh Hải hơn ai hết cũng phải có chủ trương đó. Và như vậy thì ông NTH
phải tìm cách thay ngày Quốc Hận 30.4 bằng "ngày hành trình tìm tự do
30.4" để cho nó trở thành ngày vui mừng, cùng có ý nghĩa nhân quả với
ngày ăn mừng "giải phóng 30.4" của VC. Tôi nói vậy ông thấy có phải không nào?
Ông Tám thở dài, trầm tư:
- Xưa nay bà nói lúc nào chả phải, chả đúng. Nhưng tôi khuyên bà... Tốt nhất bà nên keep your mouth shut!
- Xưa nay bà nói lúc nào chả phải, chả đúng. Nhưng tôi khuyên bà... Tốt nhất bà nên keep your mouth shut!
Bà Tám trợn mắt:
- Ông nói cái gì? Ông bảo tôi shut up? Nếu ông bảo tôi nói đúng thì tại sao tôi lại phải shut up? Bộ ông không nghe con Ba nó nói those who have the privilege to know have the duty to act?
- Ông nói cái gì? Ông bảo tôi shut up? Nếu ông bảo tôi nói đúng thì tại sao tôi lại phải shut up? Bộ ông không nghe con Ba nó nói those who have the privilege to know have the duty to act?
- Tôi biết, tôi biết. Nhưng bà phải hiểu, "bệnh tòng khẩu nhập, họa tòng khẩu xuất".
Bà Tám giận dữ:
- Ở xứ sở tự do dân chủ này, tôi chẳng sợ thằng nào, con nào cả. Lòng tôi ngay thẳng, thấy chuyện gì không nên không phải thì tôi nói, sét nổ trên đầu cũng không làm tôi sợ. Con Ba nó nói ông không nhớ sao, a clear conscience sleeps in thunder...
- Ở xứ sở tự do dân chủ này, tôi chẳng sợ thằng nào, con nào cả. Lòng tôi ngay thẳng, thấy chuyện gì không nên không phải thì tôi nói, sét nổ trên đầu cũng không làm tôi sợ. Con Ba nó nói ông không nhớ sao, a clear conscience sleeps in thunder...
Ông Tám lại thở dài:
- Bà thì lúc nào cũng con Ba nói thế này, con Ba nói thế nọ. Nó làm sao nhiều mồm lắm miệng bằng thiên hạ. Bà hiểu không?
- Bà thì lúc nào cũng con Ba nói thế này, con Ba nói thế nọ. Nó làm sao nhiều mồm lắm miệng bằng thiên hạ. Bà hiểu không?
- Thiên hạ ai nói kệ họ, tôi không thèm để ý đến họ. Hừ, if you stop every time a dog barks, your road will never end.
Ông Tám xua tay:
- Sao dạo này tiếng Anh tiếng u của bà nổ như bắp rang vậy...
- Sao dạo này tiếng Anh tiếng u của bà nổ như bắp rang vậy...
Bà Tám nguýt ông Tám: - When in Rome, do as the Romans do mà ông.
Ông Tám cười ha hả:
- Sao bà không nói, nhập gia tuỳ tục, nhập giang tuỳ khúc cho dễ hiểu?
- Sao bà không nói, nhập gia tuỳ tục, nhập giang tuỳ khúc cho dễ hiểu?
Bà Tám lớn giọng:
- Tôi không đùa cợt với ông nữa đâu. Bây giờ tôi nói câu này câu cuối nè.
- Tôi không đùa cợt với ông nữa đâu. Bây giờ tôi nói câu này câu cuối nè.
Ông Tám gật đầu:
- Thì xưa nay, hễ tôi và bà tranh luận, bao giờ bà cũng là người nói câu cuối cùng mà...
- Thì xưa nay, hễ tôi và bà tranh luận, bao giờ bà cũng là người nói câu cuối cùng mà...
Bà Tám chậm rãi:
- Trước kia và bây giờ, tôi vẫn tin tưởng ông NTH là người có lòng. Nhưng nếu ông NTH là Chủ tịch đảng LMDC/VN; ông Lê Phát Minh cố vấn của đảng đã phát biểu, "muốn bảo vệ tổ quốc chống Tàu Cộng thì đảng LMDC/VN phải đứng chung với VC”; và ông NTH nhất định chọn 30.4 (ngày mà chính ông NTH cũng đồng ý là ngày Quốc Hận đau buồn của dân tộc VN) làm ngày vui mừng "hành trình tới tự do"; thì tôi thành tâm nghi ngờ, cái Dự Luật S-219 chính là món quà Ngô Thanh Hải dâng cho VC để VC cho phép ông ta và LMDC/VN cùng làm đầy tớ cho Trung Cộng. Vì vậy, bây giờ tôi chỉ còn biết hy vọng, ông NTH noi gương TS Lê Duy Cấn, bằng mọi giá bảo vệ Ngày Quốc Hận 30.4 bằng cách chấp thuận đề nghị của Dân Biểu Elizabeth May, chọn ngày 27.7 cho Ngày Hành Trình Tới Tự Do.
Hữu Nguyên
- Trước kia và bây giờ, tôi vẫn tin tưởng ông NTH là người có lòng. Nhưng nếu ông NTH là Chủ tịch đảng LMDC/VN; ông Lê Phát Minh cố vấn của đảng đã phát biểu, "muốn bảo vệ tổ quốc chống Tàu Cộng thì đảng LMDC/VN phải đứng chung với VC”; và ông NTH nhất định chọn 30.4 (ngày mà chính ông NTH cũng đồng ý là ngày Quốc Hận đau buồn của dân tộc VN) làm ngày vui mừng "hành trình tới tự do"; thì tôi thành tâm nghi ngờ, cái Dự Luật S-219 chính là món quà Ngô Thanh Hải dâng cho VC để VC cho phép ông ta và LMDC/VN cùng làm đầy tớ cho Trung Cộng. Vì vậy, bây giờ tôi chỉ còn biết hy vọng, ông NTH noi gương TS Lê Duy Cấn, bằng mọi giá bảo vệ Ngày Quốc Hận 30.4 bằng cách chấp thuận đề nghị của Dân Biểu Elizabeth May, chọn ngày 27.7 cho Ngày Hành Trình Tới Tự Do.
Hữu Nguyên
0 comments:
Post a Comment