Tác giả xin bắt chước tên một chuyện dài nổi tiếng trước 1975 của nhà văn Nhã Ca, Đêm Nghe Tiếng Đại Bác, để đặt tựa bài Đêm Nghe Tiếng Ráp Nah Sơn.
Thú thật, ngày xưa người dân Miền Nam sợ tiếng đại bác “giải phóng” bao
nhiêu, thì ngày nay Chổi này cũng “nổi da gà” với tiếng nhạc Ráp bấy
nhiêu, mặc dầu loại nhạc được gọi là “nhạc của hè phố” này không gây nên
cảnh máu đổ thịt rơi khắp nơi, từ nhà ở đến sân trường và gây nên đủ
thứ tang thương; nói chung là nhạc Ráp không làm hại gì ai. Lý do “sợ”
nhạc Ráp của bỉ nhân rất đơn giản: chỉ vì không hợp “nhĩ vị”, chứ chẳng
hề do suy nghĩ ý tứ, dám oánh giá nọ kia một loại nhạc được không ít
người hâm mộ.
Nhưng đêm qua nghe Nah Sơn ráp “ĐMCS”, bỗng dưng tôi tự nhiên “dừng chổi lắng nghe” (chữ của Trịnh Công Sơn).
Tôi nghe Nah Sơn ráp, không phải vì ghét, hận CS để khi nghe thiên hạ
chửi “ĐMCS” là “khoái cái lỗ tai”; vốn đã “dị ứng” với nhạc Rap, nay lại
bị đụng thêm hai tiếng “Đỗ Mười” là thứ “phản cảm” cực kỳ, nên thoạt
nghe, tôi đã phải vùng dậy khỏi giường để “tắt đài” ngay (bài Rap
“ĐMCS”), nhưng chưa kịp, thì tiếp sau bốn “tiếng thô bỉ” ấy đã lọt vào
tai những lời lẽ làm tôi “cảm khái cách gì” (chữ của Hoàng Hải Thủy”),
và tất nhiên tôi nghe đi nghe lại mấy lần sau đó.
Tôi không trích ra đây lời bài Ráp “ĐMCS”, vì “Tiên sư Anh Tẹc Nét” chưa
gì đã phổ biến đầy dẫy loại tin tức không “chính thống” này, mà ngài
“tưởng thú “Ba Ếch mới đây tự thú “không thể ngăn cấm được”, mà ai cũng
đã nghe. Tôi chỉ ghi lại cảm tưởng sau khi nghe bài hát.
Khi đó tôi chưa biết Nah Sơn là ai. Dựa theo từ ngữ và câu cú, vần điệu
của bài hát, tôi có cảm nghĩ đây là “sản phẩm” không phải của một người,
mà của nhiều “tay tổ phản động”; họ không những rành rọt tội ác CS, mà
còn thuộc vào hạng “thượng thừa chữ nghĩa”.
Sau khi được biết tác giả của bài nhạc Rap ĐMCS, Nah Sơn, không ai khác
hơn là một sinh viên VN mới từ trong nước sang Mỹ du học, tôi càng cảm
phục và ngưỡng mộ tài ba, trình độ hiểu biết, lòng yêu nước và tinh thần
đấu tranh cho quê hương dân tộc của người tuổi trẻ VN này, nên để ý đến
những bài liên quan đế anh. Trong “Thư gửi người Việt Nam”, Nah Sơn có lời xin lỗi công chúng thính giả về “ĐMCS”, như sau:
“Trước tiên, tôi xin lỗi công chúng vì những lời bài hát và nội dung
bài hát phàm phu tục tử. Tuy nhiên tôi mong mọi người hiểu rằng đó là
cách chúng tôi thu hút sự chú ý của giới trẻ, để rồi sau đó nói lên sự
thật cho họ nghe. Tiếng chửi thề cũng là một phần trong đời sống của
nhiều người, và rap là một dạng văn học hiện thực. Đừng đánh giá sự việc
chỉ qua bề nổi của nó.” (Sic)
Cám ơn Nah Sơn về những lời xin lỗi trên, nhưng theo tôi, có nghe hết
bài hát với nội dung bàng bạc... tội ác do CS gây nên được diễn tả bằng
từ ngữ chính xác ý nghĩa, khớp đồng điệu âm, “thể nhạc lề đường” mà lời ý
trí thức, mới thấy mấy tiếng “chửi tục” ĐMCS chỉ là tiếng thở dài thiếu
hơi trước cảnh quê hương dân tộc VN đang phải đứng giữa, đối diện với
nghìn trùng ngao ngán do “Bác và Đảng” CS dựng nên sau 85 năm nối giáo
cho giặc phá nát gia cang Nước Việt.
Một người mù hai mắt phải chịu cảnh “Đêm dài một đời”(tên một tác
phẩm trước 1975 của Nhà văn Lê Tất Điều); Việt Nam 90 triệu người mắt
sáng nhưng đang phải lần mò trong đêm tối CS phủ xuống suốt trên tổ quốc
Tiên Rồng “minh châu trời đông” đã ngót trăm năm. Biết đến bao giờ được
như Nah Sơn có được can đảm để tự thoát ra khỏi bóng đêm ma quái có tên
CS.
0 comments:
Post a Comment