Chúng tôi là Luật sư Phạm Hoàng Việt và Hoàng văn Quánh thuộc Đoàn luật
sư TP Hà Nội, làm luật sư bào chữa cho bị cáo Nguyễn Trọng Đoàn và
Nguyễn Văn Chưởng trong vụ án giết người ở Hải Phòng tối ngày 14/07/2007
tại phiên tòa Phúc Thẩm ngày 21/11/2008. Tòa Phúc Thẩm TAND Tối cao vẫn
xử y án sơ thẩm tuyên phạt bị cáo Nguyễn Văn Chưởng mức án tử hình về
tội giết người, Nguyễn Trọng Đoàn 24 tháng tù giam về tội "Che giấu tội
phạm".
Quá trình tham gia tố tụng tại phiên Tòa phúc thẩm và nghiên cứu hồ sơ
vụ án, qua tiếp xúc với bị cáo và thẩm tra các nhân chứng, chúng tôi
thấy việc xử tử hình Nguyễn Văn Chưởng tội giết người là thiếu căn cứ
với các lý do sau:
1. Cơ quan điều tra vi phạm tố tụng trong việc bắt Nguyễn Văn
Chưởng và Nguyễn Trọng Đoàn, cản trở không cho luật sư tham gia giai
đoạn điều tra.
- Bắt Chưởng khi kiểm tra căn cước về hành chính (thiếu giấy tờ) sau đó
chuyển sang giam giữ vì nghi tham gia giết người (không có căn cứ cụ
thể).
- Bắt Đoàn (em của Chưởng) khi đến cơ quan công an gửi đơn, bắt giữ
trong tình trạng khẩn cấp, không phạm pháp quả tang, không có ai tố cáo
(vi phạm Điều 48BLTTHS).
- Luật sư tham gia tố tụng giai đoạn điều tra để bảo vệ cho các nghi can
đều bị cơ quan công an gây khó khăn, cản trở kéo dài thời gian đi lại,
không cho tiếp xúc với bị can. Các luật sư phải gửi đơn đến Bộ công an,
Viện kiểm sát nhưng đến phút cuối cùng mới được vào trại, điều tra viên
không cho tiếp xúc với bị can, không giới thiệu luật sư để bị can biết,
không cho nói và ghi bất cứ một ý kiến gì vào biên bản. (Luật sư Chu Văn
Chiến và Luật sư Nguyễn Đức Quang đã có văn bản nói rõ việc vi phạm.
- Hầu hết trong quá trình điều tra không có luật sư tham gia. Trước khi
đối chất các bị can, cán bộ điều tra đã dùng biện pháp dụ cung và thông
cung để kích động bị can tố cáo sai vì bực tức (như vậy là vi phạm tố
tụng).
2. Về chứng cứ:
Các chứng cứ để kết tội Nguyễn Văn Chưởng giết người là chứng cứ gián tiếp chỉ căn cứ vào lời khai của hai con nghiện.
- Toàn bộ lời khai của Vũ Toàn Trung và Trần Thị Lan Phương được cơ quan
điều tra lấy làm căn cứ kết tội Nguyễn Văn Chưởng nhưng các lời khai
của bị can Vũ Toàn Trung và bị can Phương (người yêu của Trung) rất mâu
thuẫn với nhau thể hiện tại các BL 385: BL 389, BL502, 501, 491, 488,
486, 383, 402, 471, 426, 423, 415, 433, 435, 441, 447.
- Tại các BL trên thể hiện rõ sự mâu thuẫn trong các lời khai của Trung,
của Phương có lúc bị cáo Vũ Toàn Trung lại nói: "hôm nay tôi mới nói
thật". Vậy đâu là thật đâu là giả và toàn bộ lời khai được lấy làm căn
cứ để kết tội Nguyễn Văn Chưởng tham gia giết người của bị cáo Trung có
đáng tin cậy không?
- Lời khai của các nhân chứng có mặt tại hiện trường có nhiều mâu thuẫn?
- Bị cáo Hoàng trong vụ án này cũng khai việc Trung khai là không đúng
và lúc bị đánh thì nhận tội lúc không bị đánh thì nói là không biết,
không tham gia nhưng bị cán bộ điều tra ép thì phải ký cán bộ bảo thằng
Trung thằng Chưởng nó khai hết rồi, nó bảo mày chém nên Hoàng bực tức
lại đổ cho Nguyễn Văn Chưởng và Trung chém. Nhưng lời khai của Vũ Toàn
Trung trong các bản cung, trong kết luận điều tra, trong cáo trạng đều
thể hiện Chưởng không chém nạn nhân (không giết anh Sinh). Vậy tại sao
lại kết tội bị cáo Chưởng tử hình? Là thiếu cơ sở.
- Lời khai của các bị cáo mâu thuẫn nhau (nhất là Trung và Phương) nên
các luật sư đề nghị cho bị cáo Trung và bị cáo Phương có mặt tại phiên
tòa Phúc thẩm đã không được chủ tọa chấp nhận. Ngay cả khi có bị cáo
Phương tại Tòa (bị cáo Phương tại ngoại) luật sư xin được hỏi để làm rõ
một một số tình tiết và lời khai có trong hồ sơ nhưng Tòa không cho
hỏi.(Không hiểu vì sao).
3. Về vật chứng: có nhiều uẩn khúc không được cơ quan điều tra làm rõ:
- Các vết bầm tím trên người nạn nhân chưa được làm rõ ai đánh, vì sao?
- Các vết chém trên thi thể nạn nhân có trong bản ảnh không phù hợp với
tang vật vụ án (1 vết chém làm rách áo mưa và áo cảnh sát phía ngực nạn
nhân).
- Đôi dép cỡ 42 ở hiện trường không được làm rõ là của ai? Có thể là của
kẻ chém nạn nhân đã bỏ chạy (Vì khi trực nạn nhân đi giầy màu đen).
- Hung khí giết người là tang vật vụ án lại không có, cán bộ điều tra vẽ
sẵn rồi đưa cho bị cáo Nguyễn Văn Chưởng ký xác nhận, bị cáo Hoàng ký
xác nhận. Thực tế không có các bị cáo phải mô tả theo lời cán bộ điều
tra.
- Nơi xảy ra vụ án có một khẩu trang màu xanh được thu giữ làm tang vật nhưng cơ quan điều tra không làm rõ là của ai?
- Không xác định và làm rõ vân tay ai bóp cò súng khẩu K59 của nạn nhân. Tại sao?
- Chiếc quần dài, quần lót của nạn nhân phải là tang vật thu giữ tại sao lại hủy?
- Một thanh đoản kiếm được thu giữ chưa được làm rõ là của ai? v.v...
- Bị cáo Nguyễn Văn Chưởng xin được khôi phục các cuộc điện thoại của
Chưởng tối ngày 14/07/2007 và sáng 15/7, đồng thời xác định tọa độ các
cuộc gọi để là rõ Chưởng có mặt hay không có mặt ở Hải Phòng khi xảy ra
vụ án không được cơ quan điều tra thực hiện lại bị công an thu giữ điện
thoại của Chưởng. Vì sao không làm rõ?
- Hồ sơ trong vụ án bị mất, cụ thể biên bản ghi lời khai của chị Mai vợ
anh Trần Quang Tuất tại cơ quan điều tra đã bị mất (không có trong hồ
sơ).
- Thiếu bản cung của bị cáo Hoàng này 23/09/2007.
- BL số 461 ngày 10/08/2007 ghi lời khai và chữ ký của bị cáo Nguyễn Trọng Đoàn là chữ ký giả (không phải chữ ký của Đoàn).
- Mất biên bản xác định thương tích trên người bị cáo Chưởng khi Chưởng
về trại giam Trần Phú do giám thị lập có y sĩ trại giam chứng kiến theo
lời khai của Chưởng (nhưng trong hồ sơ không có).
Tất cả các mâu thuẫn trên không được cơ quan điều tra làm rõ. Khi tranh
tụng tại Tòa án các luật sư nêu ra và đề nghị hủy án để điều tra làm rõ
nhưng Viện kiểm sát và Hội đồng xét xử cho là "không cần" vì đã thể hiện
rõ trong hồ sơ các bị cáo đã khai nhận tội. (Mặc dù hồ sơ do cơ quan
điều tra xây dựng chưa được đầy đủ, có nhiều mâu thuẫn, nhiều điểm không
được làm rõ?).
Tuy nhiên trong suốt quá trình xét xử Sơ thẩm và xét xử Phúc thẩm các bị
cáo đều kêu oan và khai bị ép cung, bị dụ cung, đe dọa và bị đánh đập
để lại thương tích trên người, bị cán bộ điều tra đốt bộ phận sinh dục
(bị cáo Hoàng khai tại tòa), ép phải nhận tội (vụ án có 5 bị cáo thì có 3
bị cáo kêu oan).
- Nhưng tòa không hủy án để điều tra làm rõ các uẩn khúc và các điểm chưa rõ ràng trong quá trình điều tra.
Ngoài ra nhiều chứng cứ thể hiện bị cáo Nguyễn Văn Chưởng ngoại phạm.
Rất nhiều nhân chứng chứng minh ngày 14/7/2007 tức là tối thứ 7 bị cáo
Chưởng về quê ở Hải Dương. Chưởng khẳng định lúc xảy ra vụ án Chưởng
đang ở quê, Chưởng luôn kêu oan, do bị tra tấn dã man nên phải khai nhận
tội theo lời công an đọc để không bị đánh chết (dưới một số bản cung
Chưởng đã ghi ký hiệu EC - Ép Cung. Các bản cung không có luật sư, riêng
biên bản đối chất luật sư tham gia nhưng công an không giới thiệu đó là
luật sư, không cho luật sư nói, không cho viết gì nên Chưởng nghĩ là
công an, không dám kêu oan (vẫn khai theo các bản cung trước). Chưởng có
bài thơ kêu oan thêu trên áo bằng các sợi chỉ rút từ khăn mặt và chăn
đắp, khi ra tòa sơ thẩm Chưởng đưa cho luật sư nhờ gửi lên Chính phủ -
Nội dung: "Án oan ôm hận nhờ chính phủ, giải oan hận này cho dân đen,
tấm lòng trong sạch thiên địa biết, Trả lại công bằng cho dân thường,
Sao để quan sai hành hạ dân. Pháp luật Việt Nam là rát đúng. Chỉ vì nằm
trong tay quan điêu. Vu oan giáng họa cho dân lành".
Tất cả các nhân chứng bị gọi đến cơ quan điều tra sau đó một số ít đã
rút đơn xin xác nhận và khai lại là không nhớ rõ. Còn số đông vẫn giữ
lại lời khai của mình là Chưởng có mặt tại Hải Dương tối 14/07/2007.
Riêng Trần Quang Tuất đã bị cơ quan điều tra xích quặt tay ra sau ghế và
bị đe dọa, bị đánh, bị giữ đến tối mới được tha về sau khi khai "nhớ
nhầm". Nhưng mấy ngày sau Tuất lại lên cơ quan điều tra xin được khai
lại (lúc đi có luật sư đi cùng nên Tuất không bị đánh) và Tuất đã khai
đúng sự thật như khi đưa đơn đầu (BL số 619-620), chị Mai vợ anh Tuất có
lời khai tại cơ quan điều tra biên bản đó không còn trong hồ sơ - Vì
Sao? Anh Phạm Văn Khương có xác nhận tối 14/07/2007 Chưởng về quê vì hôm
đó nhà anh Khương có giỗ nên anh nhớ rõ (có xác nhận của địa phương)
Bùi Văn Chung và cháu Ly phụ trách thiếu nhi cũng xác nhận tối thứ 7
(14/07/2007) anh Chưởng về quê vào nhà anh Tuất chơi và qua sân kho nơi
các cháu thiếu nhi tập còn trêu cháu phụ trách là Ly. Ông Trịnh Văn Rình
bố của Trịnh Xuân Trường xác nhận con ông về quê với Chưởng tối
14/07/2007 tức (01/06 âm lịch) v.v...
Như vậy cho thấy Chưởng ngoại phạm và không thể thực hiện giết người
chính vì vậy bị cáo Nguyễn Trọng Đoàn cũng không phạm tội che giấu tội
phạm cho Nguyễn Văn Chưởng.
Vụ án có rất nhiều điểm còn chưa được cơ quan điều tra làm rõ, nhiều
điểm mâu thuẫn và vi phạm tố tụng, Các vấn đề trên đã được chúng tôi nêu
tại tòa nhưng không được xem xét.
Vì vậy, chúng tôi trân trọng kiến nghị lên các Quý ông quan tâm xem xét
lại toàn bộ vụ án theo thủ tục giám đốc để không xử oan người vô tội
đồng thời không để lọt tội phạm với kẻ đã thực hiện hành vi giết người
mà không bị truy tố.
Rất mong Quý ông để tâm xem xét.
Chúng tôi chân thành cảm ơn!
Luật sư Hoàng Văn Quánh
Luật sư Phạm Hoàng Việt
0 comments:
Post a Comment